Lão gia tử vẫy tay, để cho bốn người Bạo Phong đi ra.
tiểu tổ bốn người Bạo Phong nhìn Lăng Vi, Lăng Vi gật đầu mto65 cái. Bốn người bọn họ mới ẩn vào trong góc.
Diệp lão gia tử nhìn Lăng Vi chăm chú hỏi: “Con nói.... con gái ông?”
“Đúng!” Lăng Vi nói: “Chúng con suy đoán, mẹ còn sống! Lại còn đã từng xuất hiện bên cạnh chúng con!”
“A ----” Đột nhiên lão gia tử che ngực! Tin tức này quá đột nhiên --- Lăng Vi đưa tay đỡ ông, nói chuyện cô và Diệp Đình tìm được một chuỗi dài đầu mối gần đây cho lão gia tử nghe.
Cả người lão gia tử quơ quơ, đột nhiên nói: “Mau đỡ ông ngồi xuống...”
Lăng Vi tranh thủ thời gian kêu Chân Dũng mang một cái ghế tới, sau khi lão gia tử ngồi xuống, Lăng Vi lại bảo Chân Dũng rót cho ông ly nước. Chân dũng lại mang một cái ghế cho Lăng Vi, Lăng Vi cũng thật là đứng mệt mỏi, ngồi xuống bên cạnh lão gia tử.
Lão gia tử uống nước xong, chậm rãi, đưa tay đè tim nói: “Chúng ta nói dây chuyền trước... chờ trở về, các con có đầu mối gì nữa, nhất định phải thông báo ông trước!”
“Dạ!”
Lão gia tử nhìn sợi dây chuyền kia chằm chằm, sợi dây chuyền này nạm không ít kim cương, là thiết kế hình dạng xe thể thao.
Lão gia tử suy nghĩ nói: “Sợi dây chuyền này, là lễ vật ba con đưa cho mẹ con. Lúc ấy, chính là khánh điển năm thứ ba của Long Đằng, đúng không?”
Lăng Vi gật đầu.
Lão gia tử thở dài nói: “Ba mẹ con nhân phẩm, nhân duyên rất tốt..... lúc Thục Châu động đất, ba mẹ con trừ quyên tặng năm triệu ra, còn cầm sợi dây chuyền này đi đấu giá, đúng không?”
Lăng Vi dong đầy nước mắt: “Đúng vậy....”
Lão gia tử hít một hơi nói: “Lúc ấy, chuyện này được nhiều chú ý, không ít nhà từ thiện cũng muốn đấu được sợi dây chuyền này. bởi vì, ý nghĩa của sợi dây chuyền này thật là phi phàm....”
Lăng Vi nghiêm túc nhìn ông chằm chằm, alo4 gia tử tinh tế hồi tưởng: “Xe hơi Long Đằng, là người dẫn đầu xe hơi trong nước chúng ta, lúc ấy, chính là lúc xe hơi nước ngoài thịnh hành, đột nhiên dị quân của Long Đằng nổi lên, chiếm đoạt không ít thị trường phân chia.”
Lăng Vi biết, cô nhìn lão gia tử chằm chằm hỏi: “Lúc ấy đưa tới không ít người ghen tị, đúng không?”
“Đúng, nhất là thị trường nước ngoài.”
Lão gia tử vừa gật đầu vừa nói: “Lúc ấy, ý nghĩa của không ít nhà từ thiện muốn cướp đoạt sợi dây chuyền này là muốn nói cho những thế lực muốn động đến Long Đằng kia, Long Đằng không phải cô đơn một mình, bọn họ còn có chúng tôi ở sau lưng yên lặng ủng hộ!”
Hai tay Lăng vi không tự chủ được ôm ngực, thì ra.... trong này, còn có nhiều chuyện như vậy....
Lão gia tử còn nói: “Lúc ấy ông muốn đấu được sợi dây chuyền này.... là tại sao vậy chứ? Lúc ấy ông cũng khogn6 quen với ngành xe hơi. nhưng mà.....sợi dây chuyền này, là chồng con muốn đấu... cho nên, ông mới...”
“Ai?” Đột nhiên Lăng Vi sững sờ: “Ông ngoại.... ông nói Diệp Đình?”
“Đúng vậy!” Lão gia tử nói như chuyện đương nhien6L: “Lúc ấy, ông biết a Khanh sinh một đứa bé.... đứa bé kia ở trong tay của một lão già ngoại quốc, lúc trước ông rất nóng giận! Bởi vì, lão già ngoại quốc kia quả thật không phải thứ tốt gì! Rất nhiều lần ông muốn cướp Diệp đình về từ trong tay lão già đó, nhưng mà, lão già chết tiệt kia chính là không chịu buông tay! Còn phá hư buổi triển lãm tranh vẽ của ông, còn đốt mấy gian phòng vẽ của ông! Còn làm hư mất danh tiếng của ông! Trước kia ông ngoại con.... được khen là đại họa sĩ “Thần Quỷ Thủ”! Hừ ----