Mặc dù thời gian Lý Thiên Mặc giảng bài không lâu, nhưng mà, anh đích thân dạy dỗ các bạn học không phải chỉ có kiến thức, còn có phẩm đất làm người và tu dưỡng.
Mấy nhà ký giả truyền thông đã lấy được tài liệu phỏng vấn.
Báo sớm ngày thứ hai, tất cả đều là đưa tin tức này lên trang đầu
“Thí sinh Yến đại, 33 người dự thi, toàn bộ đều thông qua ---”
“Hiệu trưởng B đại, khẩu xuất cuồng ngôn, bị đánh mặt. Ngay lập tức nói xin lỗi các bạn học Yến đại trong trường thi!”
Buổi lễ ban thưởng kết thúc, Lôi Niểu Niểu vô cùng vui mừng. Về đến nhà liền lập tức nhảy vào ngực Lý Thiên Mặc: “Ha ha --- em được đệ nhất rồi! Có thưởng gì không?”
Điểm điểm điểm! Em muốn điểm!
Cô nháy mắt to tràn đầy mong đợi nhìn anh, Lý Thiên Mặc ôm cô vào ngực, hơi cúi đầu, ôn nhu hôn lên môi cô, anh nói: “Thưởng em một nụ hôn nóng bỏng kiểu Pháp.”
Cánh tay anh ôm cô thật chặt, để cô dính sát với anh. Cô muốn phản kháng, lại bị anh đè trên ghế sa lon, anh nhiệt tình hôn cô thật lâu thật lâu.
Lúc Lôi Niểu Niểu đẩy anh ra, phát hiện môi mình sưng lên!
“Điểm đâu? em không muốn nụ hôn nóng bỏng kiểu Pháp, em muốn điểm!”
Lý Thiên Mặc cười lên: “Được được, cho em điểm. Hai cuộc tranh tài đều là đệ nhất, cho em hai mươi điểm!”
“Thật sao?” Ha ha ha --- Lôi Niểu Niểu vui vẻ dùng sức hôn lên mặt anh.
Ánh mắt cô chuyển động, đột nhiên nói: “Bây giờ em là 290 điểm! Lúc nãy anh hôn em, trừ mười nữa!”
“...”
Lôi Niểu Niểu khiêu khích nhìn Lý Thiên Mặc.
Hừ hừ... chị cũng không phải ăn cơm không, hừ hừ, anh biết kiếm nha? Lôi Niểu Niểu em cũng không phải đứa ngốc, em cũng biết!
Nháy mắt Lý Thiên Mặc cảm giác mình bi kịch... hôn cô muốn mười điểm.... mấy ngày liền sẽ trừ hết nha!
Anh cũng không có lời lắm nha, nấu cơm cho cô, khổ cực như vậy.... ba ngày chỉ mới có một điểm...
Thật là dạy học trò, sư phụ chết đói nha!
Lôi Niểu Niểu cũng không nói chuyện giặt quần áo cho anh. Giặt quần áo tốn sức như vậy mới 1 điểm. Phải lắc lư trước mặt anh để anh không nhịn được hôn cô, ha ha... mười điểm tới tay!
“Làm sao mình có thể thông minh như vậy nha?” Lôi Niểu Niểu cười gian: “Thầy, ngài dạy người không mệt!”
Trong đầu Lý Thiên Mặc nghĩ.... Anh là dạy người không mệt, còn em là hủy người không mệt sao!
Lý Thiên Mặc cũng không gấp, dù sao biện pháp là do người nghĩ ra, tâm tư quỷ quái của anh lại nhiều như vậy...
Khụ khụ --- thật giống như nói mình vậy, có chút không được tốt lắm. Khụ khụ ---
Buổi tối, bọn họ cơm nước xong chơi một hồi.
Lúc ngủ, Lý Thiên Mặc cũng không ngủ ghế sa lon. trực tiếp nằm bên cạnh cô.
Lôi Niểu Niểu nhìn anh, có ý gì?
Lý Thiên Mặc nói: “Anh dùng đổi deim963.... anh muốn đổi 15 điểm đó.”
“15 điểm đó?” Lôi Niểu Niểu suy nghĩ một hồi, a --- anh anh anh là muốn.... ngày đó cô trừ anh mười lăm, là bởi vì anh lột quần áo của cô sao, sau đó tay.... không đứng đắn.
Nháy mắt Lôi Niểu Niểu cảm thấy trước ngực đau xót!
Người xấu!
“Cái số điểm này không thể trừ!” Lôi Niểu Niểu khoanh tay trước ngực bĩu môi trừng anh.
Lý Thiên Mặc cười nhạt: “Em không thể trừ, vậy trừ anh.” vừa nói vừa nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô để lên khóa kéo quần anh.
“A --- má ơi! Không được!”
Lý Thiên Mặc lập tức nói: “Gọi sao! trừ mười!”
Lôi niểu Niểu trợn trắng mắt, nghiến răng nghiến lợi: “Không có tính nha, thân ái... lại lần nữa. Thân ái... anh vẫn là ôm em ngoan ngoãn ngủ đi, giống như hôm qua vậy. Em không làm khó, được không?”
Lý Thiên Mặc suy nghĩ, gật đầu: “Có thể.”
Anh đưa tay ôm cô vào trong ngực. Anh nhìn ánh mắt cô chăm chú, nghiêm nghị nói: “Sau này nhớ nên gọi anh là gì sao?”
“Nhớ, nhớ!” Lôi Niểu Niểu gật đầu: “Bảo bối, chồng...”
“Ngoan...”
Anh hôn cô, thời gian hôn vô cùng dài. Cô đưa bàn tay nhỏ bé đẩy anh: “Em sắp không thở nổi nữa rồi!”
Anh lại nói: “Mười điểm, anh phải kiếm về nha... không hôn đủ, anh sẽ không ngừng miệng.”
“Phốc ---” Ngừng miệng.... có thể đổi một từ tốt hơn được không? Lôi Niểu Niểu bực bội, cái hố này... đột nhiên cô không muốn!