Diệp Đình luôn liên lạc với tổ ám dạ đi điều tra, nhưng mãi không liên lạc được, tổ ám dạ đột nhiên liên lạc: “Anh Đình, chúng tôi vừa bị mất tín hiệu! Mới phá hỏng hệ thống làm mất tín hiệu của đối phương!”
Diệp Đình chỉ cảm thấy buồn phiền lắp kín ngực, anh đè nén lửa giận, hỏi: “Theo dõi được bọn họ chưa?”
“Báo cáo anh Đình, chúng tôi bị mất tín hiệu nên không có tiến triển. Hơn nữa… cảnh sát chặn đường ra gần đại lộ 201, cũng không phát hiện chiếc xe khả nghi nào!”
Tim Lăng Vi “lộp bộp”, kẻ địch quá giảo hoạt! Quá giảo hoạt! Cô rõ ràng cảm giác được sắc mặt Diệp Đình cấp tốc tối đen.
Đối thủ lần này quá lớn mạnh, còn có nội gián!
Lần này, bọn họ phải cẩn thận thêm gấp mười ngàn lần mới được!
Lăng Vi sợ hết hồn hết vía! Cô nắm chặt tay anh: “Bọn họ không sao, chúng ta kiên nhẫn đợi. Bây giờ tên bắt cóc giết bọn họ, đối với hai bên đều không có lợi.”
Lăng Vi phát hiện lòng bàn tay Diệp Đình chảy đầy mồ hôi. Anh luôn biểu hiện rất bình tĩnh, nhưng cô biết, trong lòng anh nhất định vô cùng tức giận!
Diệp Đình nói với Lăng Vi: “Chúng ta không thể ngồi chờ chết, chúng ta phải nghĩ cách!”
Diệp Đình ngồi thẳng người, đặt laptop lên đùi, ngón tay gõ bàn phím thật nhanh, anh nói: “Không phải bọn chúng có thể làm mất tín hiệu của anh sao? Anh liền theo tín hiệu bọn chúng, tìm ra nguồn gốc! Anh muốn nhìn xem đám người này còn có tài năng gì, anh nhất định phải tra ra nội gián này rốt cuộc là ai!”
…
Lôi Thiếu Dục nhận được tin nhắn Diệp Đình gửi tới: “Cẩn thận người bên cạnh cha”… Lôi Thiếu Dục nhìn mấy chữ này chằm chằm, trong đầu ngàn nghĩ vạn nghĩ…
Ông đã biết vụ nổ đại lộ đường 201! Tiểu Tony, Lăng Tiểu, Kỷ Nhu, Bách Lí Phong bị bắt, ông cũng biết.
Nhưng ông không cho rằng bên ông có nội gián! Tuyệt đối không có, ông có thể dùng tánh mạng đảm bảo!
Nhưng trước kia Lăng Vi, Diệp Khanh, Diệp Đình liên tục bị người khác truy sát! Điều này lại không giải thích được… Trước khi bọn họ nhận nhau, luôn gió êm sóng lặng, ngay khi bọn họ vừa nhận nhau… lại xảy ra chuyện này.
Chẳng lẽ thật sự vì ông dẫn Diệp Khanh về căn cứ mới làm bọn họ bại lộ sao?
Lôi Thiếu Dục lắc đầu, tuyệt đối không phải!
Mỗi một người trong căn cứ, ông đều hiểu rõ đến mức không thể rõ hơn! Ông hiểu anh em mình, ông tin mỗi một người trong căn cứ đều sẽ không phản bội quốc gia! Nhiệm vụ bọn họ tiếp nhận không giống người khác. Bọn họ là những người cực kỳ kiên trì, cực kỳ trung thành. Nếu không, ban đầu cũng sẽ không chọn bọn họ để hoàn thành nhiệm vụ gần như không thể nào hoàn thành này!
Nhưng chắc chắn có nội gián! Chẳng lẽ là Bạch Hạc Tường? Tất cả nhân viên trong căn cứ, chỉ có một mình Bạch Hạc Tường mới điều tới gần đây.
Lôi Thiếu Dục híp mắt suy nghĩ kỹ càng hành động của Bạch Hạc Tường, quả thật hơi khả nghi, từ khi Bạch Hạc Tường bị điều tới, bất kể chuyện lớn chuyện nhỏ… ông ta đều nói lên một vài ý kiến bất đồng.
Mặc dù cuối cùng đều bị áp chế, nhưng… đủ thấy Bạch Hạc Tường rất bất mãn với kế hoạch hành động của bọn họ.
Còn nữa… vụ nổ lần này, tên bắt cóc dùng thuốc nổ quân dụng TNT! Đây rõ ràng chỉ mũi kiếm vào Bạch Hạc Tường? Bởi vì thuốc nổ nước J thu mua đồ phế thải thuốc nổ TNT, Bạch Hạc Tường là nhân viên ngoại giao quân sự, liên lạc với nước J…
Sao giống như muốn giá họa cho Bạch Hạc Tường?
Lôi Thiếu Dục cảnh giác.
Ông suy nghĩ từ từ, từng chút một, từng chút một, tuy Bạch Hạc Tường luôn thích làm trái với bọn họ, nhưng với thái độ làm người của Bạch Hạc Tường, vẫn chưa đến nổi đán đứng tổ chức. Độ trung thành của Bạch Hạc Tường đối với quốc gia, đối với nhân dân cực cao.
Quan trọng hơn là vì toàn bộ căn cứ cũng chỉ có một mình Bạch Hạc Tường là người mới điều tới, một khi xảy ra chuyện, tất cả mũi dùi đều sẽ hướng về ông ta, ông ta quá dễ bạilộ, sao kẻ địch lại ngu ngốc lợi dụng một người dễ bại lộ như vậy làm nội gián?
Lôi Thiếu Dục cảm thấy Bạch Hạc Tường không thể nào là nội gián! Sự kiện lần này giống như hãm hại hơn! Sau lưng nhất định có một âm mưu to lớn làm người ta không cách nào tưởng tưởng được!