Sau đó Lý Thiên Mặc không rời đi mà hai người chơi cả đêm…
Cùng nhau làm nhiệm vụ cùng nhau kết hôn…vì nhiều thành tích… ln muốn kết hôn anh cũng không có lý do phản đói, bởi vì thiếu cô… haha.
Thật ra trong lòng Lý Thiên Mặc lại vô cùng vui vẻ.
Sáng hôm sau mọi người xuống lầu ăn sáng, Lôi Tuấn gọi điện thoại tới: “Em và tiểu Đình đã đón được mẹ Tô San, hôm nay là chủ nhật, tiểu Tony và Lăng Tiêu không phải làm gì, em để bọn họ đến luôn.”
“Được.” Diệp Đình nói: “Đến thủ đô thì gọi cho anh, anh phái người qua đón mọi người.”
Bên trong chiếc xe V1 màu đen dài, Lôi Đình một mình chiếm một chiếc ghế dựa dài, cô lớn bụng, ngồi lâu sẽ mệt nên nằm xuống nhưng mà nằm cũng khó chịu, Hoa Thiếu Kiền ngồi bên cạnh cô để cô gối lên chân anh.
Lúc này Lôi Đình mới thoải mái hơn một chút.
Tiểu Tony và Lăng Tiêu ngồi đằng trước chơi chong chóng, Tony kể truyện cổ tích cho Tiểu Tony, Tô San cực kì hiền lành, Diệp Đình, Lôi Đình, Lôi Tuấn đều do mà nuôi lớn, sau đó tiểu Tony cũng do bà chăm sóc, hiện tại Lăng Tiêu cũng gần gũi với bà.
Lôi Tuấn và Hạ Tiểu Hi ngồi ghế dài bên phải, Hạ Tiểu Hi cùng tiểu Tony chơi chong chóng.
Lúc này đột nhiên Lôi Tuấn cảm thấy xe nhẹ nhàng hẳn… anh nhìn qua lái xe, liền nghe lái xe nói: “Lôi thiếu, phía sau có một chiếc xe theo dõi chúng ta, bên cạnh có ba chiếc, nhìn chiếc xe màu đen là sản phẩm trong nước nhãn hiệu Red star.”
Lôi Tuấn quay đầu lại xem, quả nhiên dẫn đầu mấy chiếc xe đằng sau có một chiếc xe đen nhãn hiệu Red star.
Lái xe còn nói: “Bọn họ đi theo chúng ta hai con đường, hiện tại tôi có thể xác định bọn họ đang theo dõi chúng ta.”
Lôi Tuấn ừ một tiếng, cẩn thận nghiên cứu chiếc xe kia. Nói thật ra đây không phải xe mà lão quỷ Hoắc Ân hay dùng, lão đó thích dùng xe sản xuất nước ngoài, cũng không phải loại mà đám tiểu Ngũ trùm thuốc phiện hay dùng, tiểu Ngũ hay dùng xe tải. Hiển nhiên chiếc xe nhãn hiệu Red star này là xe bản hạn chế, một vài chính khách có thân phận mới có thể dùng.
Lôi Tuấn nghĩ nghĩ nói: “Nơi này náo nhiệt, bọn họ không dám làm gì, lái xe đến điểm C chúng ta đổi xe xem bọn họ có theo dõi nữa hay không.”
“Vâng Lôi thiếu.”
Lái xe điều khiển xe đến điểm C thì Lôi Tuấn để Lôi Đình đổi xe còn anh và lái xe vẫn ngồi trên chiếc xe V1 của Laroe.
Lôi Tuấn để lái xe lái đi trước, chờ 20 phút sau lại để xe của Lôi Đình lái đi.
“Lôi thiếu, bọn họ theo kịp rồi!”
Lôi Tuấn nhìn qua gương chiếu hậu, thấy chiếc xe đen Red star bị bọn họ dụ tới.
Lôi Tuấn để lái xe lái đến con đường nhỏ: “Dẫn bọn họ đến điểm G, mai phục bọn họ ở đó, ngược lại tôi muốn nhìn xem ai có gan dám theo dõi tôi.”
“Vâng! Lôi thiếu!”