Lăng Vi cười lên, tắt điện thoại di động. Những người bạn trên mạng này thật là rất bao dung.... đây là thích cô cỡ nào nha? Ngay cả cô mắng chửi người, bọn họ đều cảm thấy đáng yêu?
Vương Tấn giận đến nghiến răng nghiến lợi.
Lập tức mời luật sư tới, ông muốn cáo Lăng Vi công kích tinh thần, đây là hạ nhục người khác!
Luật sư nhìn tấm hình này, tận tình hỏi ông: “Bà chắc chắn.... muốn ồn ào vậy sao? Bà cảm thấy Hào Duệ còn chịu được dày vò như vậy sao?”
Vương Tấn giận đến xanh mặt, nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống.
Ông thật phái người đi đống rác khu X tìm đinh ốc. Kết quả.... thật đúng là tìm được.
Mười lăm rương lớn, còn dính đầy phân chó....
Vương Tấn thật muốn cắn răng, muốn nói không cần! Nhưng mà, đặc biệt, ông rất thiếu tiền!
Lập tức để cho người dời trở lại.
Tin tức đêm đó.... Lâm Nhất Kiệt liền tung chuyện này ra, bộ phận xe hơi của Hào Duệ, lại là nhặt từ đống rác ra....
Lăng Vi dựa vào trong ngực Diệp Đình, cười to.
“Ha ha ha ---”
Vương Tấn nha Vương Tấn, ông là do Tôn Ngộ Không phái tới chọc cười tôi sao? KHó trách hơn mấy chục tuổi, Vương Vinh Diệu còn không giao quyền cho ông.
Một tên ngu ngốc, não tàn như vậy...... cũng khó trách Vương Vinh Diệu không tin ông được.
Lăng Vi ủi ủi trong ngực Diệp Đình: “Chồng, cám ơn anh nha.... chiêu “kéo giá cổ phiếu xuống” đó của anh thật là xinh đẹp, em đã học được.”
Diệp Đình nói: “Từ từ học, chồng em còn rất nhiều cheiu6 thức chưa sử dụng đâu.”
Lăng Vi cố ý xuyên tạc lời nói của anh, cô cắn môi, nắm càm anh nói: “Phải không? Một buổi tối anh dày vò nhiều lần như vậy, còn có chiêu thcu71 chưa sử dụng sao?”
“...” Đột nhiên Diệp Đình cảm thấy, cô gái này nha, một khi trêu chọc, liền có khuynh hướng muốn vượt qua anh rồi nha....
Diệp Đình cắn môi cô nói: “Anh thử cái miệng này của em, sao đột nhiên lại lợi hại như vậy? Là do anh quá lâu không có hôn sao?”
Lăng Vi cười xoa mặt anh: “Tối ngày hôm qua anh không hôn sao? Anh hôn suốt hai giờ, cắn môi em đến nứt ra, anh nhìn xem ----” Cô chu môi ra.
Diệp Đình giơ tay lên lật môi cô xem, đột nhiên cười xấu xa: “Hay là, chúng ta đổi chỗ khác hôn.”
Vừa nói, vừa cởi nút áo của cô.
Lăng Vi trừng mắt nhìn anh: “Lưu manh!”
Diệp Đình cúi đầu hôn cô: “Anh lưu manh như vậy, em còn thích anh, nói rõ em càng lưu manh hơn.”
Lăng Vi nhíu mày nhìn anh: “Vậy để cho anh nhìn xem thử, cái gì gọi là càng lưu manh.”
Cô cười còn xấu xa hơn anh, hai ba giây đã cởi dây nịt, kéo quần của anh ra. Diệp Đình hít một hơi, tiếp theo, chỉ thấy cô cầm dây nịt da của anh đánh lên bàn hai cái: “Lưu manh tới! Còn không mau chổng mông lên, quỳ đó cho em!”
Diệp Đình: “...”
“Ha ha ha ---” Lăng Vi cười to.
“Vợ, không thể chơi như vậy...”
“Ồ ---- anh còn muốn chơi trói, chơi nhỏ nến!” Lăng Vi vội vàng gọi điện thoại cho Kiệt Sâm: “Ông chủ các người muốn chơi nhỏ nến, mau chóng mua dây trói, lại mua cây nến nữa.”
“...” Kiệt Sâm muốn điên, anh có thể giả vờ như không nghe thấy sao? “A? Cái điện thoại này xảy ra chuyện gì rồi? Sao lại không có tiếng?”
“Quang quang quang ---” Kiệt Sâm lấy điện thoại đập vào tường “Bịch bịch.”
Lăng Vi cười sắp điên rồi, Diệp Đình nắm bàn tay nhỏ bé của cô đặt lên người mình, anh nói bên tai cô vững chắc: “Đừng làm rộn, anh cũng nhớ em.”
Lăng Vi cười, ôn nhu hôn môi anh: “Em cũng nhớ anh....”
...
Lăng Vi bên này bận rộn chân không chạm đất, tâm tình của Diệp Đình đã tốt hơn nhiều, bắt đầu chuẩn bị lấy lại những gì anh đã mất!
Lăng Vi ra nhiệm vụ cho ông nội Diệp Lương Sơn, cô gửi những tấm hình kia cho ông nội, để cho ông có thời gian thì trò chuyện với mẹ, xem bà có còn nhớ người trong hình hay không.
Loại “Xe thay đi bộ cho người già” lập tức phải ra thị trường, cô tính, sau khi xe này đưa ra thị trường, liền ở lại căn cứ với mẹ cùng Diệp Đình mấy ngày.
Quảng cáo của “Xe thay đi bộ cho người già” vẫn là mời Ninh Hạ tới quay.
Vốn ý của Lưu Dương là, dùng một đoạn thâm tình đối mặt của Lăng Vi và Diệp Đình trong buổi tiệc kia.
Bởi vì, đoạn video kia, thật rất phù hợp chủ đề, mặc dù là “Xe thay đi bộ cho người già”, nhưng mà, phụ nữ có thai cũng có thể mua nha!
Hệ số an toàn cao như vậy, vừa vững vàng, lại thoải mái.... tại sao phải giới hạn với người lớn tuổi chứ?
Lăng Vi suy nghĩ, cảm thấy thật là có đạo lý....
Không nghĩ tới Lưu Dương còn rất có ý tưởng, nhưng mà.... thân phận của Diệp Đình là gì, làm sao anh sẽ đồng ý ghi hình quảng cáo chứ.