Lăng Vi vuốt ve bụng mình, cảm giác nhỏ hơi nóng lên. Tháng này còn chưa tới. Lần trước cô đọc sách có thấy, những người mang thai sẽ không có cảm giác thế này... Người ta mang thai đều sẽ không có cảm giác gì, thậm chí còn không biết là mình mang thai.
Cô lau mồ hôi đang rịn ra trên trán, Lý Thiên Hắc và Hạ Tiểu Hi đều đã sắp tức giận đến phát điên lên rồi.
“Ai nói các tình tiết trong manga của tiểu Vi đều là những cảnh máu tanh, bạo lực? Rõ ràng là nói không có cơ sở mà.” Hạ Tiểu Hi tức giận nói: “Mình đã đọc đi đọc lại truyện này mấy lần rồi, rõ ràng là không có!”
Trong bộ manga này của Lăng Vi, có rất nhiều tình tiết đánh nhau, nhưng mà, đâu có nhiều cảnh máu tanh đâu!
Ngược lại, nó còn giúp cho con người ta hiểu được tinh thần bách chiết bất nạo(*) “Bị đánh ngã, còn có thể ngoan cường đứng lên”, khích lệ con người ta bước lên phát huy năng lực tiềm ẩn trong người mình.
(*)Bách chiết bất nạo: trăm lần bẻ cũng không cong (~ từ chối bao lần cũng không nản lòng).
Nhưng mà, trên weibo tràn ngập những bình luận mắng chửi thậm tệ.
Đủ các loại ô ngôn uế ngữ, cực kỳ khó coi!
Giống như hai người ở phía trên kia, còn có thể coi là có lý trí, chứ không ít người phía dưới không có lý trí, như muốn đảo cả tổ tông mười tám đời nhà tác giả lên.
Hạ Tiểu Hi, Lý Thiên Hắc và tiểu Cầm đọc đến nỗi lửa giận bốc tới tận đỉnh đầu!
Lý Thiên Hắc chỉ muốn đập điện thoại di động đi!
Nhưng Lăng Vi đè tay của anh ta lại.
“Thật ra thì... cũng không chỉ có những lời bình luận tiêu cực đâu, các cậu nhìn xem, cũng có những người nói chuyện giúp mình.”
Mặc dù trong đống bình luận này có rất nhiều lời bình luận mắng người, nhưng mà, vẫn còn có một nhóm người khách quan bình luận nói: “Quyển truyện này đâu đến nỗi như mọi người nói! Tôi thấy tác giả vẽ rất khá, rất đầu tư, rất nhiệt huyết, ít nhất còn có thể giúp chúng ta học được nhiều thứ từ trong này, trước kia tôi chỉ là người hèn nhát yếu đuối, nhưng từ sau khi đọc quyển truyện này, tôi đã học được tinh thần bền bỉ và kiên cường! Hơn nữa, còn học được đạo lý đừng tùy tiện từ bỏ mơ ước và hy vọng của mình! Những người gọi truyện này là truyện "Sắc"(*), liệu mấy người có biết cái gì gọi là "Sắc" không? Trong bộ manga này, ngoài nam chính lộ cơ bụng tám múi ra, còn lộ cái gì nữa? Chẳng lẽ ở trong thế giới của mấy người, cái này gọi là "Sắc"? Còn cả những người nói bộ truyện này máu tanh, bạo lực nữa, mấy người đã thật sự đọc bộ manga này chưa? Rốt cuộc nội dung của bộ truyện này nói về cái gì, mấy người có thật sự hiểu được không?”
(*) Truyện sắc: truyện có nhiều cảnh nóng
“Like!”
“Cho lầu cuối 1like!”
“Lầu cuối nói hay lắm!”
Lời bình luận này, đã được like mấy ngàn lần.
Sau đó, lại có một lời bình luận hấp dẫn được đưa lên top bình luận: “Tôi đã xem tất cả manga của chị Thải Vi rồi! Nội dung trong manga của chị ấy đều nói về tình yêu đơn thuần, ấm áp ngọt ngào. Tôi đã theo manga của chị Thải Vi từ rất nhiều năm rồi, từ lúc tôi còn là một học sinh đã bắt đầu đọc manga của chị ấy, cho đến bây giờ tôi đã thuộc tộc đi làm. Đọc manga của Thải Vi, có thể khiến con người ta tin tưởng vào tình yêu thêm lần nữa. Thành thật mà nói, trước đây không lâu, tôi vừa mới thất tình, lúc nào cũng trong trạng thái mờ mờ mịt mịt. Cho đến khi tôi đọc được bộ " Lời bày tỏ giấu ở đầu thơ" của chị Thải Vi, tôi lại chợt có niềm tin vào tình yêu. Tôi biết, trên thế giới này, chắc chắn có một người khác sẽ trân trọng sự tồn tại của cô, chỉ là, tôi còn chưa gặp được người đó... chị Thải Vi, chỉ đừng để lời nói của những người đó làm ảnh hưởng, chị chỉ cần biết, chi là một tác giả truyện tranh có tài hoa lại có nội hàm, truyện tranh của chị đã chưa khỏi vết thương lòng của em, truyện tranh của chị đã khích lệ rất nhiều giống người trẻ tuổi như em, chị không cần phải chứng minh gì với người khác, chị chỉ cần biết, có rất nhiều người đã từng bị chị làm cho cảm động.”