Hoa Đào gọi tới, run rẩy nói: “Tiểu Thải Vi à… cô để tôi tới chỗ nào đây? Bà mặc bộ quần áo 200 tệ, thật không dám vào á.”
Lăng Vi khẩn trương nói với Diệp Đình: “Hoa Đào đến, em đi đón cô ấy.”
Hoa Đào tới Giang thành làm việc, hành trình rất kín, các cô muốn gặp nhau, Lăng Vi không thể gặp cô ấy liền để cô ấy tới tham gia triển lãm tranh.
“Cô chờ tôi, tôi lập tức ra ngay.” Lăng Vi bảo Hoa Đào chờ cô ngoài cửa, cô vội vàng xuống lầu.
Nửa đường lại thấy Hứa Tử Huân.
Lăng Vi cảm thấy hơi xấu hổ… muốn làm bộ không phát hiện ra anh ta, hiện tại cô không muốn để anh ta nhìn thấy liền đi vào đám đông.
Hứa Tử Huân không nhìn thấy cô, chờ chiếc xe thương vụ màu đen chạy tới thì đưa tay đỡ cô gái trong xe xuống.
Lăng Vi nhìn thấy mỹ nữ xinh đpẹ mặc váy đỏ lộ vai tên Dung Cẩm, lần trước chính là cô ấy kéo Hứa Tử Huân đi thuê phòng.
Hiện tại hai người quan hệ thân mật như vậy, tuy còn chưa cong khai nhưng cũng xem như là người yêu.
Hứa Tử Huân nắm tay Dung Cẩm đi vào đại sảnh.
Dung Cẩm giống như Vương phi được gả cho Vương gia, hất cằm, biểu tình tự phụ, nhìn người khác đầy khinh thường.
Dung Cẩm nhìn đại sảnh xa hoa, trong lòng trào dâng.
Thật không nghĩ tới… bạn trai của cô ta giỏi như vậy.
Thế mà có thể đến được bữa tiệc xa hoa như thế.
Cô ta chỉ biết gia tộc của Hứa Tử Huân ở Giang thành là số 1, số 2 nhưng lại không nghĩ tới… Hứa Tử Huân có nhân lực như vậy, còn có thể quen biết đại gia đến mức này?
Dung Cẩm và Hứa Tử Huân còn chưa biết đây là nhà của Diệp Đình, bọn họ chỉ biết chủ nhân nơi này họ Diệp.
Lăng Vi đi ra cửa nhìn thấy Hoa Đào bị lạnh đang trốn một góc.
“Hoa Đào…”
Lăng Vi vẫy tay với cô ấy, Hoa Đào mặc áo lông trắng, bên trong lộ ra lễ phục màu đen.
“Lạnh hả? Mau tới đây, tôi chuẩn bị lễ phục cho cô rồi, tôi mang cô đi thay quần áo.” Lăng Vi đi tới nắm tay Hoa Đào.
Lần đầu tiên hai người gặp mặt, Hoa Đào hoảng sợ.
Tuy nhìn qua hình nhưng mà…” Cô là Thải Vi sao?”
Lăng Vi trang điểm và mặt mộc có hơi giống… lại không giống.
“Ôi, trừ tôi ra còn ai quen cô sao?” Lăng Vi buồn cười nhìn cô ấy.
“Á.. đúng vậy.” Hoa Đào là người vừa mơ hồ vừa tùy tiện, tính cách sảng khoái.
“Đi nhanh lên, bên ngoài trời lạnh.” Lăng Vi không mặc áo khoác, chỉ mặc lễ phục nên bị lạnh run lên rồi.
“Được.” lần đầu tiên Hoa Đào đến lễ hội xa hoa như avyaj, đột nhiên cảm thấy hơi choáng váng.
Tiểu Vi sắp xếp như thế nào cô nghe vậy là được.
Lăng Vi dẫn cô vòng bên gnaofi đi vào, không trực tiếp đi qua đại sảnh, sợ Hoa Đào xấu hổ.
Hoa Đào sợ cô bị lạnh nên cởi áo lông ra, bọc cho hai người. Lăng Vi được hơi ấm bao lấy.
Lúc này đột nhiên nhìn thấy một cô gái, người này mặc váy đỏ lộ vai, đúng là Dung Cẩm đang đứng trong góc gọi điện thoại.
Biểu tình của Dung Cẩm cực kì khoa trương: “Nơi này như cung điện vậy, quá xa hoa… đúng thế, là bạn của bạn trai tôi. Có là gì chứ, lần tới có cơ hội mang các cô đi cùng.”
Cô ta biểu hiện đầy hư binh nói phét đám người ở đây xa hoa đến mức nào.