Mục lục
Yêu sâu nặng: đế thiếu âm thầm cưng chiều vợ full dịch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Anh cũng không hiểu sao nghĩ tới gì đó, đột nhiên sa sầm mặt, đưa tay nhéo má cô: “Chúng ta là quan hệ gì rồi hả? Sao cứ gọi anh là Lôi Tuấn? Không thể đổi xưng sao?”

Hạ Tiểu Hi nháy mắt nhìn anh: “Không gọi là Lôi Tuấn thì gọi là gì? Là Tuấn Tuấn hả?”

“Haha…”

Lôi Tuấn buồn bực: “Chúng ta ở Hoa Hạ, có thể gọi là: Thân ái… ông xã… gì gì đó…”

Hạ Tiểu Hi đỏ mặt, nhăn mặt với anh: “Gọi không được.” Buồn nôn như thế… thật xấu hổ….

Lôi Tuấn nói: “Chúng ta đặt tên yêu đi… ví dụ như bảo bối, điềm điềm gì đó… dù sao cũng không thể gọi cả họ được.”

Giọng điệu anh vô cùng ác độc, giống như tức giận chuyện này lâu rồi.

Hạ Tiểu Hi gật đầu: “Cũng được, nhưng mà… bảo bối, điềm điềm gì đó nghe tục quá, chúng ta gọi gì tươi mới hơn đi.”

Lôi Tuấn nhìn cô cười cười: “Em thích ăn như vậy, gọi là cơm cơm cũng được, thật đúng, chuẩn tươi mới luôn.”

Hạ Tiểu Hi trừng anh: “Hừ, gọi em là cơm cơm thì anh là đản đản đi.”

Vệ sĩ ở bên cạnh nén cười, nhìn trời… làm vệ sĩ cho hai người này thật ** nó mệt lòng…

Mỗi ngày nén cười, nhịn nội thương rồi…

Lôi Tuấn trừng bọn họ, lá gan càng ngày càng lớn rồi, cũng dám cười ra tiếng.

Anh nắm tay Hạ Tiểu Hi: “Đã trưa rồi, đi ăn cơm nhé?”

Hạ Tiểu Hi sờ bụng: “Em ăn no nhưng mà đi cùng anh, anh muốn ăn gì?”

Lôi Tuấn nghiến răng nghiến lợi nói: “Cơm rang trứng.”

“Haha…” nháy mắt đám vệ sĩ cười văng…

Cơm cơm, đản đản… cơm rang trứng… haha….

Không để ý Hạ Tiểu Hi đang lờ mờ… có gì buồn cười sao?

Sau đó chỉ thấy Lôi Tuấn kéo cô vào nhà hàng năm sao….

“Đến ăn cơm rang trứng sao?” Hạ Tiểu Hi xoay người rời đi.

Lôi Tuấn ôm eo cô, quẹt thẻ, muốn một gian phòng tổng thống. Kết quả phòng tổng thống đã bị đặt rồi: “Tiên sinh, nơi này của chúng tôi chỉ còn một gian phòng trăng mật, ngài muốn không?”

Lôi Tuấn nói: “Vậy thì càng tốt.”

Nhân viên lễ tân dẫn bọn họ đến tầng cao lớn, htj sống chết không chịu vào.

Lôi Tuấn cường ngành đẩy cô vào sau đó khóa cửa.

Hạ Tiểu Hi muốn khóc…

Đột nhiên Lôi Tuấn mỉm cười: “Anh đuổi theo Sa Khôn, đuổi theo năm ngày, quá mệt mỏi, em vào cùng anh nghỉ ngơi đi…”

“Hả?...” sao không nói sớm, cô còn tưởng anh muốn làm gì kia.

Lôi Tuấn xoa mặt cô: “Ngốc…” Nói xong tiến vào phòng tắm rửa.

Lúc ra ngoài, cô gái kia lại không để tâm mà ngồi xem tivi… yên tâm với anh như vậy hả?

Gian phòng trăng mật này, phòng tắm đều là thủy tinh trong suốt: “Vừa nãy em nhìn lén anh hả?”

Vẻ mặt Lôi Tuấn đầy mong chờ.

Hạ Tiểu Hi chính trực lắc đầu: “Em không thấy gì.”

“Hừ…” Lôi Tuấn tức giận, anh bày cơ bụng của mình, bắp thịt trên người ném đi đâu rồi hả…

Đột nhiên anh đi tới trước mặt cô, khom lưng nhìn cô, chỉ thấy cô đỏ mặt, anh cố ý chỉ quấn một chiếc khăn tắm, hơi thở bá đạo của người đàn ông, bắp thịt chắc nịch rơi vào mắt cô, Hạ Tiểu Hi cụp mắt lại.

Lôi Tuấn kéo tay cô, cô dùng tay kia cản lại, Lôi Tuấn giữ cả hai tay cô để cô nhìn anh.

Hạ Tiểu Hi càng đỏ mặt, được thôi, không phải muốn dùng sắc quyến rũ sao? Cô ấy hả? Thành toàn cho anh thôi.

Cô cắn răng đẩy anh đứng lên… hùng dũng khí phách đi vào phòng tắm.

Hạ Tiểu Hi vừa tắm vừa giao chiến với thiên thần trong người… mày là con gái, anh ấy là bạn trai máy, là ông xã tương lại… động phòng trước mà thôi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK