Mục lục
Yêu sâu nặng: đế thiếu âm thầm cưng chiều vợ full dịch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Cô cứ thế nhìn anh chăm chú, đột nhiên cô cảm giác tay Tiểu Bạch ôm eo cô, tiếp đến, anh xoay một cái áp đảo cô xuống, anh nhẹ giọng nói bên tai cô: “Nhìn chằm chằm anh lâu như vậy, sao không tới tới hôn anh một chút. Xem ra ta tối hôm qua môn học còn chưa làm đến nơi đến chốn.”

Anh vừa nói, một bên hôn môi của cô. Lạc Y cười đẩy anh: “Đã mấy giờ rồi, đừng làm rộn, phải đi làm.”

Tiểu Bạch mặc kệ, anh kiềm lại hai cánh tay nhỏ bé của cô đang làm loạn, dùng một tay bắt lấy giơ đến đỉnh đầu của cô.

Anh ở tại môi của cô tỉ mỉ hôn.

Lạc Y vùng vằn vặn vẹo: “Đừng làm rộn. Mau buông em ra. Mới sáng sớm, anh lại làm loạn!”

Tiểu Bạch cố ý gãi gãi ở hông cô: “Ha ha...” Lạc Y vừa vặn vẹo, vừa cười to. Cô nhấc chân đạp anh: “Anh muốn làm gì? Mau buông em ra!”

Tiểu Bạch không buông tay, anh hôn lên gò má của cô, thanh âm dễ nghe ở bên tai cô nói: “Buổi sáng tinh thần tốt... Chúng ta ôn lại môn học tối hôm qua một lần.” Lạc Y muốn kêu cứu, người đàn ông này, thật muốn bức chết cô a!

Anh làm sao cũng không mệt mỏi?

Mới sáng sớm, cô bị anh giày vò các kiểu. Tiểu Bạch lái xe đưa cô đi làm, anh không đi sai đường

Tiểu Bạch cũng rất ngạc nhiên: “Ai yêu, không nghĩ tới... tất cả lại là sai.” Anh vừa nhìn chằm chằm mặt đường, vừa đưa tay cầm tay cô.

Anh cười nói: “Xem ra, em đã truyền tất cả trí tuệ và sức mạnh cho anh. Anh cảm giác, so với trước kia đầu óc thanh tỉnh hơn nhiều.”

“Phốc...” Còn có thể tán gẫu... Dùng thân thể truyền cái gì, thật không biết xấu hổ.

Lạc Y bận rộn một cả buổi trưa, lúc rãnh rỗi cũng đã tới giờ ăn cơm, Lạc Y lại bắt đầu rầu rỉ.

Tiểu Bạch nói muốn cùng cô về nhà, nhưng là... Cô về nhà phải thế nào với ba mẹ?

Mới quen mấy ngày, đã cùng người ta ở một chỗ, còn cùng ngủ với người ta. Chính cô cũng không khống chế được tiết tấu, cô cũng không biết nên nói làm sao với ba mẹ.

Lạc Y tâm sự nặng nề, Cô cố ý đến công ty anh đợi anh nửa ngày.

Cô muốn cùng anh thương lượng một chút, lúc đến nhà cô, không muốn nói cô và anh đã tiến triển đến thế kia.

Tiểu Bạch gần đây bận bịu chyện thu mua công ty hóa trang, cho nên, anh thường xuyên lưu trú ở chi nhánh công ty này.

Lạc Y đi tới công ty hóa trang của Tiểu Bạch, lập tức được thư ký mời lên lầu.

Tổng tài trong phòng làm việc, Lạc Y ngồi trên ghế sa lon, nhìn Tiểu Bạch làm việc.

Lạc Y cho là mình đã đi nhầm phòng, người đàn ông trước mặt cô là Tiểu Bạch sao?

Tại sao người đàn ông này lại nghiêm túc nhưa vậy? Rất nghiêm túc?

Lúc Tiểu Bạch xử lý công chuyện rất cẩn thận nghiêm túc, thật giống như biến thành một người khác, đặc biệt thành thục, cơ trí, rất quyến rũ.

Anh rất bá đạo, thời điểm quyết định, để cho lòng người dưới tay anh phải run sợ.

Lạc Y chưa từng thấy qua Tiểu Bạch như vậy, cho tới bây giờ, cô chỉ thấy một Tiểu Bạch nghic ngợm, ngây thơ như một đứa bé trai,thật là không giống cùng một người.

Cô cảm giác Tiểu Bạch nhất định bị đa nhân cách. Cô buồn cười nhìn anh chằm chằm, thấy thế nào là cảm giác người đàn ông của cô mười phần hấp dẫn.

Cô đang ngoẹo đầu nhìn anh, Tiểu Bạch đột nhiên dừng lại công việc trong tay, nhìn lại về phía cô.

Lạc Y vội vàng đổi tầm mắt, làm bộ nhìn chậu bông.

Tiểu Bạch khép lại tài liệu kẹp, hai tay bỏ vào túi đi về phía cô. Lạc Y thấy một cặp chân dài dừng lại trước mặt cô.

Anh khom người, gương mặt tuấn tiến gần lại cô nhìn thẳng, anh cười hỏi: “Chậu hoa có đẹp không?”

Lạc Y cong môi cười, cô gật đầu, nói: “Đẹp.”

Mặt cô có chút đỏ, cô biết mặt cô đang nóng lên. Cô nín thở, nhìn gương mặt tuấn tú của anh từ từ tới gần.

Anh nhìn chằm chằm mặt cô, cười một tiếng, đột nhiên đến gần tai cô hỏi: “Vậy anh có đẹp không?”

Lạc Y cong môi cười, không nói lời nào. Người này thật là... Còn chọc ghẹo cô! Cô thật sự không tin, anh trước giờ làm sao lại không có bạn gái!

Lạc Y đột nhiên hỏi anh: “Thành thật khai báo, trước kia theo đuổi qua bao nhiêu mỹ nhân?”

Tiểu Bạch sững sốt một chút, nghiêm túc nói: “Anh có theo đuổi một cô gái, An Kỳ Nhi em không phải biết sao?”

Lạc Y bĩu môi.

Tiểu Bạch nhéo mũi nhỏ của cô. Trong đầu nghĩ, đây là cô ghen sao?

Chuyện này của anh, thật ra thì cô đều biết.

Tiểu Bạch cười cười.

Anh ngồi chồm hổm xuống, cô rũ mắt tiệp nhìn anh.

Anh cầm tay cô, rất nghiêm túc nói: “Lúc trước anh theo đuổi em đơn giản là vì ở cùng em khá thú vị, chính là đơn thuần cảm thấy ở cùng với cô cảm thấy thoải mái. Nhưng là, nhưng anh bây giờ không chỉ là cảm giác thoải mái, anh còn rất nhớ em, nhớ lúc anh ôm em, nhớ lúc anh hôn em, rất nhớ... Giống như bây giờ.”

Anh nắm lấy tay cô đặt lên ngực anh. Anh kéo cô xích lại gần mình, anh ngồi bên cạnh cô, ôm cô đặt lên đùi mình. Chân anh vừa dài lại vừa thẳng, Lạc Y ngồi ở trên đùi anh, cảm giác mặt anh từ từ nóng lên.

Anh giữ lấy cằm cô, hôn thật sâu lên môi cô.

Lạc Y trong lòng cái gì cũng hiểu, cô chính là muốn nũng nịu, muốn được anh dỗ giành.

Cô cũng không biết tại sao, có một ngày nội tâm của mình lại trở nên như vậy...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK