Mặc dù Diệp Đình không biết Bảo La đã núp đến chỗ nào, nhưng mà, bây giờ anh không sợ ông trốn, cũng không sợ ông biết anh tới giết ông!
Kho hàng trên đảo Ngả Lợi nở hoa khắp nơi. Người Diệp Đình phái đi động tác nhanh chóng, giết xong liền đi, điện thoại của cục cảnh sát trên đảo Ngả Lợi giống như muốn nổ vậy, hết cái này đến cái kia kêu vang “Ông ông...”
“Trang viên Mai Lê, không có bóng dáng của lão quỷ Bảo La!”
Diệp Đình trực tiếp để cho chiến đội Ám Ảnh nổ tung trang viên Mật Hà. Nháy mắt bến tàu của đảo Hải Trân bị đánh bất ngờ --- tốc độ nhanh đến không cho người ta có thời gian phản ứng.
Trực thăng của Diệp Đình quanh quẩn ở bầu trời trang viên Mật Hà, ánh mắt anh lạnh lẽo nhìn trang viên đang nằm trong biển lửa, chỉ thấy một chiếc trực thăng từ trong ngọn lửa bay lên không.
“Đánh cho tôi!” Mặt mũi Diệp Đình căng thẳng, trong đôi mắt đen thoáng qua một tia máu tươi!
Anh vung tay lên --- Trực thăng của anh liền bay về phía trực thăng kia. Trực thăng của Bảo La - Lộ Dịch Tư liều mạng bay ---- sợ bị Diệp Đình đuổi kịp, đây tuyệt đối là một trân ác chiến!
“Oanh ----” Trực thăng của Diệp Đình trang bị đầy đủ, bắn lựu đạn về phía trực thăng của Bảo La - Lộ Dịch Tư --- Cơ trưởng của Bảo La - Lộ Dịch Tư lập tức đánh lại! “Oanh ----” lựu đạn bắn tới bị trúng, “Oanh oanh ----” hai quả lưu đạn nổ tung giữa không trung, tiếng nổ đinh tai nhức óc, nháy mắt không trung bị nổ thành từng đóa lửa xinh đẹp.
Bảo La mạnh mẽ cười to ở trong điện thoại vô tuyến: “Súc sinh! Ngay cả cha mày mà mày cũng dám giết! Mày là con chó điên mất trí!”
Diệp Đình híp mắt, không nói nửa chữ. Nghiêm nghị đưa tay, bắn một quả pháo về phía trực thăng của Bảo La - Lộ Dịch Tư.
Trực thăng của Bảo La - Lộ Dịch Tư nhanh chóng đi xuống, cơ trưởng lập tức bắn lựu đạn ra đỡ nó.
Những viên đạn đại bác này đều có hệ thống theo dõi, cho dù bây giờ tránh thoát được, nó vẫn sẽ đánh về phía mình, cho đến khi nổ mới ngưng!
Cơ trưởng của Bảo La - Lộ Dịch Tư khẩn trương bắn lưu đạn ra, lại đánh trúng đạn đại bác của bọn họ một lần nữa, nhưng mà, khoảng cách nổ thật sự là quá gần, trực thăng bị dòng khí lưu xoắn ốc ảnh hưởng, nháy mắt nghiêng về một hướng, toàn bộ trực thăng lộn nửa vòng giữa không trung.
“Đi xuống! Mau ---” Bảo La - Lộ Dịch Tư rống lớn, lập tức ra lệnh cơ trưởng đáp trực thăng xuống. Giây phút quan trọng như vậy, chính là thời cơ tốt nhất để Diệp Đình đánh lén bọn họ!
Cơ trưởng của Bảo La - Lộ Dịch Tư nhanh chóng nhấn nút, trực thăng lộn mấy vòng giữa không trung liền hạ xuống, qua nguy hiểm, nhất định Diệp Đình sẽ nắm lấy cơ hội này!
Quả nhiên “Oanh ---” lựu đạn giữa không trực tiếp đánh về phía bọn họ. Cơ trưởng của Bảo La - Lộ Dịch Tư đã chuẩn bị từ sớm, biết Diệp Đình sẽ nhân cơ hội hiếm có này bắn bọn họ. Cho nên lúc trực thăng của ông lật qua một bên ông đã để cho trực thăng trực tiếp lăn xuống, chính là vì để tránh thoát một kích trí mạng này của Diệp Đình.
Nhưng mà, bọn họ quá khinh thường Diệp Đình rồi! Hướng bắn của Diệp Đình không phải là chỗ mà bọn họ vừa lật qua khi nãy. Mà là, vị trí hiện tại bọn họ đang rơi xuống!
Mưu kế của Diệp Đình quá hoàn mỹ, mục tiêu anh bắn chính là vị trí của bọn họ hiện tại “Oanh -----” Trực thăng bị đánh trúng trực diện! Rớt xuống theo hình xoắn ốc kêu vang “Ca ca”
Diệp Đình mắt thấy trực thăng của Bảo La - Lộ Dịch Tư đâm về phía mặt đất, anh lại bắn một quả lưu đạn xuống dưới “Oanh ---” trực thăng hoàn toàn nổ tung --- ngay sau đó,:Ùng ùng --- hô” trực thăng đâm thẳng xuống mặt đất, lửa bốc cháy bừng bừng, khói bay lên nghi ngút --- chung quanh tràn đầy mùi đốt trọi nồng nặc!
“Bắt lão quỷ Bảo La, lột da ông ta, nhìn xem có phải do người khác thay thế không!”
Tiểu tổ Ám Ảnh lập tức đáp xuống đất, lôi Bảo La - Lộ Dịch Tư từ trong trực thăng ra.
Bảo La - Lộ Dịch Tư còn chưa có chết, cả người ông tràn đầy máu... cũng không biết xương đã bị bể thành bao nhiêu miếng. Cả người ông nám đen, run run như một con kiến bị ngược đãi.
Diệp Đình nhấc chân, đạp vô ngực ông “Ách ---” Bảo La thống khổ rên. Tiểu tổ Ám Ảnh đi lên lột da mặt ông ra: “Không có mặt nạ giả!”
“Tạch tạch tạch ---” Đột nhiên sau lưng truyền đến tiếng xé gió của trực thăng. Là quân đội của quần đảo Ngả Lợi phái trực thăng đến bắt những người làm loạn!
Diệp Đình nâng càm lên: “Mang ông ta đi! Hóa nghiệm máu!” Anh phải chắc chắn Bảo La này thật là Bảo La! Nếu không, cho dù anh giết chết một trăm con cá, cũng tuyệt đối sẽ không dễ dàng tin tưởng những “Bảo La” này là thật.