Mục lục
Yêu sâu nặng: đế thiếu âm thầm cưng chiều vợ full dịch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Lăng Vi hít sâu một hơi.

Cô nhìn mọi người, nói: “Ngày mốt là sinh nhật cháu. Chúng ta tổ chức tiệc sinh nhật ở Đế Luân. Chúng ta đều ở đây… Muốn gặp người chúng ta, dĩ nhiên sẽ xuất hiện.”

Diệp Đình nhướng mày: “Sinh nhật em, anh cũng cho em niềm vui bất ngờ. Tại sao có thể lợi dụng sinh nhật em để đạt được mục đích?”

Đó là một loại khinh nhờn! Khinh nhờn sinh nhật em!

Lăng Vi khoát tay nói: “Bất kỳ niềm vui bất ngờ gì đều ít quan trọng hơn em đích thân tìm được người nhà anh, không có gì vui hơn điều này.”

Lôi lão gia tử đột nhiên lên tiếng: “Ông thấy có thể, Tiểu Vi là con dâu Lôi gia chúng ta, Lôi gia chúng ta tổ chức sinh nhật thật tốt cho cháu.”

Ông phân phó Lôi Thiếu Tu: “Sinh nhật này phải tổ chức thật tốt!”

“Dạ!”

Ngày hôm sau, Diệp Đình liền phái người đón Diệp Khanh, Lăng Trí.

Tiệc sinh nhật của Lăng Vi cử hành vào tám giờ tối, ba giờ chiều… có kết quả giám định của Lôi Tuấn, Lôi Đình và Lôi gia.

Lôi Tuấn và Lôi Đình quả thật có quan hệ huyết thông bên nội với Lôi gia!

Ngủ một ngày một đêm, Lôi Niễu Niễu rốt cuộc hồi phục tinh thần hưng phấn hét to: “Yeah—— em lại có thêm một anh trai và một chị gái! Ha ha —— hai người đều phải bảo bọc em nha! Từ nhỏ em đã vô cùng hâm mộ người khác có anh chị, bây giờ em cũng có rồi!”

Lôi Niễu Niễu vui vẻ! Không ngừng vòng tới vòng lui quanh Diệp Đình, Lôi Tuấn, Lôi Đình.

Những người khác cũng rất vui vẻ.

Thật ra Lôi lão gia tử còn hưng phấn hơn Lôi Niễu Niễu! Mới mấy ngày, ông đã tìm được hai cháu trai, một cháu gái!

Lão gia tử vui vẻ… nhưng ông lão đã trải qua phong sương rất giỏi che giấu, không để người khác nhìn ra ông hưng phấn.

“Được rồi! Đừng ầm ĩ! Mau bưng trà cho anh và chị cháu, dập đầu cho ông!”

Lôi Tuấn và Lôi Đình, còn có Hoa Thiếu Kiền, Hạ Tiểu Hi quỳ xuống dập đầu lão gia tử.

Lôi Tuấn và Lôi Đình nhìn qua Diệp Đình, không nghĩ tới anh Đình thật sự là anh bọn họ, anh họ cùng một ông nội. Dòng máu chảy trong người cũng lộ ra cảm giác thân thiết.

Diệp Đình cũng rất vui vẻ. Từ nhỏ anh không hề có anh chị em, chưa từng được cha mẹ chăm sóc. Anh và Lôi Tuấn, Lôi Đình sống nương tựa vào nhau, đồng sinh cộng tử, cùng nhau lăn lộn bên bờ tử vong! Ba người họ đã sớm buộc chung mạng!

Diệp Đình cảm khái… Không nghĩ tới, bây giờ anh tìm được mẹ, cũng tìm được người nhà của cha. Còn biết Lôi Tuấn và Lôi Đình chính là em trai, em gái của anh!

Một loạt chuyện này… khiến anh quá vui! Đã bao nhiêu năm, thật sự không có chuyện nào làm anh kích động hơn chuyện này. Trừ gặp Tiểu Vi, cưới cô vào cửa có thể làm anh kích động giống vậy.

Lôi Tuấn và Lôi Đình dập đầu lão gia tử xong, Lăng Vi đột nhiên hưng phấn nói: “Chú, sao chú đặt tên Niễu Niễu? Là vì từ ‘Niễu niễu đình đình’* sao?”

(*) Niễu niễu đình đình: Thướt tha, lả lướt.

Lôi Niễu Niễu nói: “Không phải! Từ nhà trẻ em đã bắt đầu được người khác đặt biệt danh, gì mà chim sấm, chim con, chim tước, còn có chim nguyên cáo*… Aiya, em chính là đứa nhỏ đáng thương lớn lên cùng với biệt danh…”

(*) Chim nguyên cáo: Một loại bồ câu. Chữ Niễu với chữ Điểu (chim) đồng âm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK