- Ô, hình sắp trở trời rồi!
Rồi hắn nhìn thoáng qua thủ hạ bên người. Vừa rồi thống lĩnh đại nhân tới tuần tra một lượt, rất hài lòng rời đi.
Lúc này …. Đoán chứng ở quảng trường trung tâm nhất định rất náo nhiệt đây. Raoen không nhịn được nhón chân lên, trông về phía cuối con đường đài, vị trí quảng trường trung tâm, trong gió mơ hồ truyền tới tiếng huyên nào và kinh hô, còn có tiếng quát….
Raoen và bộ hạ của hắn, đều thuộc về đội quân hiệu xưng “quân đoàn cận vệ đế đô” tinh nhuệ nhất toàn đế đô, tiền thân là “ quân đoàn hoa Kinh Cức” đại danh đỉnh đỉnh thời đại lập nước. Nhưng Raoen và thủ hạ của hắn không hề chịu sự quản lý của quân đoàn quân cận vệ, hắn và bộ đội của hắn, mặc dù tiếng thuộc về phân hiệu quân cận vệ vương thành, nhưng căn cứ vào tục lệ đế quốc trước nay, bọn họ chỉ tiếp nhận mệnh lệnh của một mình bệ hạ! Bởi vì bọn họ là người được tỉ mỉ chọn ra, thân thế trong sạch, tư liệu về tổ tiên ba đời đều điều ra vô cùng rõ ràng.
So sánh với người của quân đoàn quân cận vệ vương thành khác, quân lương của Raoen so với những quan quân đồng cấp khác phải cao hơn gấp đôi. Ngay cả cỏ khô chiến mã ăn cũng là thứ thượng đằng đồng thời mỗi năm ưu tiên thay đổi trang bị, còn có đủ ác loại ban thưởng của hoàng thất. Điều kiện sung túc như vậy, là vì đảm bảo sự trung thành tuyệt đối của nhánh quân đội này đối với hoàng đế.
Bởi vì, bọn họ chính là “ngự lâm quân”, là quân đội chuyên bảo vệ hoàng cung.
Đằng sau con đường còn có lượng lớn quân cận vệ vương thành. Hôm nay thật là kỳ quái, một đạo mệnh lệnh đặc biệt đưa xuống, quân cận vệ vương thành thay thế trách nhiệm bảo vệ của sở trị an duy trì trật tự, có điều Raoen sẽ không hỏi những việc này. Chỉ đợi sự việc ngày hôm nay kết thúc, như vậy khoảng thời gian bận rộn này cũng có thể tới đoạn kết rồi. Dựa vào thường lệ, mỗi năm sau khi kết thúc lễ hội, bệ hạ sẽ tới ngự lâm quân ban thưởng lớn một phen, nếu như vận khí tốt ấy à, nói không chừng còn có thể có được hàm quý tộc.
Raoen cẩn thận suy xét năng lực của mình, hắn xuất thân là một gia đình quý tộc nhỏ bé xuy sụp, hơn nữa bởi vì không phải là con trưởng, không có tước vị quý tộc, đã phục dịch trong ngự lâm quân được mười hai năm, lại chỉ làm một tên đội trưởng. Nếu như lần này vận khí mà tốt, dựa vào số năm mình phục dịch trong ngự lâm quân, nói không chừng có thể được phong thưởng tước “ hiệp sĩ “.
“ Hiệp sĩ các hạ “ một cái xưng hô thật là dễ nghe đó.
Raoen vuốt ve cái chân tê cứng, may mà bây giờ mặt trời bị mây đen che phủ … Khí trời ngày hôm nay nóng như vậy, lại đứng ở đây như cái cột gỗ cả một buổi sáng.
Có điều đây là vận may … Raoen quay đầu nhìn lướt qua binh sĩ một đội quân cận vệ đang duy trì trật tự, những binh sĩ này mặc áo giáp vũ trang toàn bộ, đang trong đội ngũ khẩn trương duy trì trật tự. Ngăn trở đám người đang từng đợt từng đợt trào đến vây quanh. Ngày trời nóng như vậy, mặc áo giáp nặng nề thế này …. Thật là có chút đáng thương.
Tuy nhiên những tên này hình như không có một ai lộ ra thần sắc bất mãn, người người đều sắc mặt kiên nghị.
Raoen không khỏi buồn bực, bọn chết tiệt quân cận vệ vương thành này, biến thành lợi hại từ khi nào vậy chứ? Những người này mà có thể là những người mới gần đây mới từ tây bắc hoặc là phương bắc quân đoàn bạo phong đổi tới sao? Cũng chỉ có những binh sĩ chân chính trải qua địa phương nguy hiểm, mới có cờ xí như vậy.
“ Những kẻ đáng thương “. Raoen khinh thường bĩu môi. Mặc kệ là cùng thuộc về phân hiệu quân cận vệ, nhưng ngự lâm quân trước này đều coi thường những quân thành vệ này, bỏi vì dù sao mình là thân phận trông giữ hoàng cung! Hơn nữa từ trang bị mà xem, so với quân thành vệ này đều phong quang hơn nhiều. Mặc dù cùng là áo giáp dạng quân cận vệ, nhưng hôm nay đám ngự lâm quân mặc giáp nhẹ mạnh mẽ, áo giáp sáng như tuyết nhìn qua như phàng phất mạ một lớn bạc, nhìn rất tiêu sái. Thêm vào đó y phục lót bên trong, do xưởng may trong cung đinh đặc biệt làm ra. Cổ áo thẳng đứng, thêm vào đó mũ trên đầu được cắm vào một chiếc lông vũ được nhuộm màu vàng đặc biệt ---- phải biết rằng, chỉ bởi vì cấp lông vũ màu vàng trên đầu mũ của tất cả ngự lâm quân, xưởng nhuộm hoàng gia phải ra sức làm việc cả ba ngày ba đêm đó!
Gió nhẹ thổi qua, lông vàng khẽ lay động, áo choàng phía sau phất phơ … Raoen nhận ra rõ ràng, trong đám người vây quanh, có không ít những cô nương sắc mặt ửng đỏ thỉnh thoàng lại nhìn về phía mình mấy lần.
Mặc dù … toàn thân áo giáp chế tạo đặc biệt ra như vậy, nhưng những lão binh như Raoen nhìn thì thật có chút đẹp mà không thật. Ngân giáp mỏng manh kia, cũng chẳng phải là mạ bạc thật, mà là giảm bớt giá của áo giáp dày, làm một lớp nhuộm, áo giáp như vậy, nói vì tác dụng phòng hộ, không bằng nói vì thuần túy cho đẹp. Nhìn một lớp mỏng như vậy, Raoen hoài nghi, chỉ cần một thanh trường kiếm tiêu chuẩn cấp cho quân đội đế quốc, liền có thể dễ dàng đâm thùng nó.
Có điều …. Mặc xác nó! Dù sao hôm nay mặc thứ đồ chơi này cũng chẳng phải vì là đi đánh trận, chỉ là cho đẹp mắt.
Đúng, đúng vậy! Vì đẹp mắt mà thôi!
Raoen cổ động tinh thần, sau lưng hắn có đại đội ngự lâm quân đứng thẳng đợi mệnh lệnh, một ngàn vũ lâm quân “ trang phục đẹp đẽ” hoàn toàn mới mẻ của Raoen, là trò diễn quan trọng cuối cùng trong nghi thức duyệt binh ngày lễ hôm nay.
Nơi này là một quảng trường nhỏ bên trái quảng trường trung tâm hoàng cung hai kilomet, nói nó nhỏ cũng chỉ là so với quảng trường trung tâm khổng lồ mà thôi.
Quảng trường này gọi là quảng trường thắng lợi, cũng là một trong ba quảng trường lớn của đế đô. Nghi thức diễu hành ngày lễ hôm nay, tất cả đội ngũ chuẩn bị diễu hành, đều tập trung ở quảng trường chiến thắng, sau đó đợi mệnh lệnh rồi từng đợt từng đợt đi lên.
Trước mặt chỗ của ngự lâm quân Raoen, còn có một đội hình bộ binh một ngàn người, tuy nhiên đó là thuộc về quân cận vệ vương thành. Là quân đội đồn trú ở đế đô. Theo nghi thức duyệt binh quân cận vệ vương thành xếp trước mặt ngự lâm quân, cũng được tính là vị trí thứ hai toàn bộ quân đội, cấp bậc này đã rất trọng yếu rồi.
Raoen nhìn trang bị những quân cận vệ đằng đằng sát khí, không khỏi than:
-Ài, bọn họ sao lại mặc trang bị tiêu chuẩn cho tác chiến… ờ, không ngờ cả cung tên cũng mang nữa … Ấy? còn chuẩn bị nỏ ngắn? Ông trời của ta ơi, những thứ linh tinh vụn vặt, thêm vào áo giáp nặng cỡ nào, không mệt sao? Lại chẳng phải là đi đánh trận …”
Còn phía sau chỗ ngự lâm quân của Raoen, sắp xếp dày đặc đội hình diễu hành của dân gian.
Căn cứ vào truyền thống, vì chúc mừng ngày lễ mùa hè, thương hội của mười tám nhà lớn nhất đê đố đều liên hợp tổ chức diễu hành. Đây cùng là vũ đài tốt nhất các thương hội thể hiện thực lực của mình, mỗi năm những thương hội này đều bỏ nhiều tiền của làm ra xe diễu hành mới lạ nhất, thú vị nhất, sặc sỡ nhất…
Ờ, năm ngoái xe hoa của gia tộc Solomon thắng chẳng phải nghi a! Nhớ năm ngoái, không ngờ gia tộc Solomon thiên tài nghĩ ra trò này. Làm liên tiếp xe hoa lớn đủ có sân khấu tổ chức ca kịch, trên đài sau đó để những người diễn trò mặc trang phục diễn xuất. Trên đường xe hoa diễu hành diễn viễn trên sân khấu biễu diễn một tiết mục kịch ngắn chuẩn bị tại chỗ, ca tụng công tích vĩ đại của khai quốc hoàng đế Aragon, còn có chuyện truyền kỳ gia tộc Augustine quật khởi.
Có điều năm ngoái cỗ xe đi cuối cùng, biều diễn trận đại thắng chiến tranh tây bắc hai mươi năm trước. Chiếc xe hoa này làm hoàng đế bệ hạ nhìn vô cùng vui thích, đồn rằng mỗi diễn viên đều được ban thưởng một trăm kim tệ.
Năm nay không biết gia tộc Solomon sẽ bày ra trò gì? Hầu tước Solomon là bạn tốt khi bệ hạ còn trẻ, lại đảm nhiệm sản nghiệp của hoàng thất, thương hội trong đé đô, hắn được tính là hàng đầu … ấy???
Raoen đang quay đầu tìm kiếm xe hoa diễu hành của Solomon năn nay, không ngờ chẳng cần phí sức liền tìm thấy ngay!
Điểm này cũng thật là kỳ quái, bởi vì căn cứ vào địa vị thương hội của gia tộc Solomon, lẽ tất nhiên phải đứng đầu danh sách của đế đô, phải xếp ở cuối cùng, nhưng kỳ quái là, không hiểu sự sắp đặt của năm nay thế nào, xe hoa của gia tộc Solomon lại xếp ngay sau đằng sau quân ngự lâm ----Bọn họ không ngờ lại là xe hoa đầu tiên của dân gian xuất hiện? Thế này cũng quá mất thân phận rồi! Trong lòng Raoen thở dài.
Mà càng làm hắn kỳ quái hơn, đội xe hoa của gia tộc Solomon năm nay, cũng không khỏi quá kỳ quái một chút!
Hay thật!
Đây là xe hoa gì vậy! Kích cỡ của từng cái, không ngờ so với những sân khấu lưu động năm ngoái còn lớn hơn! Chỉ là bên trên lại là một mảng trống trơn, không bố trí chút cảnh vật nào, ngay cả hoa tươi dây màu đều không có! Cứ như một khúc gỗ to trụi lủi … ừ, cứ giống như một cái quan tài lớn phóng to mấy chục lần vậy!
Đã trơ trụi lại màu sắc ảm đạm, không có chỗ nào hoa lệ!
Đây chính là xe hoa năm nay của gia tộc Solomon sao?
Raoen trợn tròn mắt, những cái rương gỗ như quan tài lớn này, phía dưới thêm vào mấy cái bánh xe … Gia tộc Solomon định đem thứ như thế này đẩy tới cho bệ hạ xem? Gặp quỷ rồi…
Ngay lúc hắn đang miên mang suy nghĩ, đột nhiên, ở xa phía trước, vị trí quảng trường trung tam dưới hoàng cung, chợt truyền đến một trận la hét kinh thiên động địa! Vô số người cùng hét chói tai, từ xa truyền đến,
Trong âm thanh kia chẳng có chút nào vui mừng và hạnh phúc, ngược lại tràn đầy kinh ngạc… thậm chí sợ hãi!
Chuyện gì thế này? Raoen ý thức được bật thẳng dậy, bộ hạ xung quanh cũng đều hai mặt nhìn nhau. Quảng trường trung tâm xảy ra chuyện gì thế?
Nhưng chính lúc này, nơi quảng trường truyền tới tiếng tù và inh ỏi.
Raoen vừa nghe tiếng tù và này, đột nhiên sắc mặt khẽ đổi … Thổi thế này là hiệu lệnh gì?
Âm thanh hai dài một ngắn …
Quỷ thật! Đây là hiệu lệnh xung phong! Ngày lễ hội thổi lệnh xung phong làm cái gì!!
Trong lúc Raoen ngẩn ra, đột nhiên, đội ngũ phía trước ngự lâm quân truyền tới trận gào thét kinh hãi và phẫn nộ! Khung cảnh tức thì hỗn loạn!
-Giết người rồi! Giết người rồi!!!
-Quân cận vệ tạo phản rồi!
-Những người này điên rồi!
Đội ngũ của ngự lâm quân vốn chỉnh tề đột nhiên trở nên rối loạn! Raoen còn chưa kịp tỉnh táo lại, đột nhiên nhìn thấy đằng xa phía trước. Đội hình quân cận vệ trên kế hoạch sắp đặt trước ngự lâm quân chuẩn bị kiểm duyệt, sau khi nghe được hiệu lệnh xung phong, đột nhiên toàn độ chỉnh tề xoay người lại!
Quân cận vệ võ trang đầy đủ, sát khí đằng đằng phảng phất như rắn độc nhe nanh, đột nhiên tất cả rút trường kiếm được mài sáng bóng như tuyết, lao tới giết ngự lâm quân không chút chuẩn bị ở phía sau!
Cả hai trận hình vừa mới chạm vào nhau, cơ hồ thế trận ngự lâm quân ứng phó không kịp tức thì đổ vỡ! Dẫu thế bọn họ đủ ba nghìn người, đối phương chỉ có một nghìn người …
Nhưng, không hề phòng bị thậm chí dù sao xếp ở cuối cùng, rất nhiều binh sĩ ngự lâm quân sau khi đứng cả buổi sáng đều đã mất tập trung rồi, thậm chí còn có người nhắm mắt ngủ gật, đột nhiên bị quân địch vốn là đồng liêu giết tới, rất nhiều người thậm chí còn không kịp phản ứng, lập tức đã biến thành vong hồn dưới kiếm.
Không may là, vì khi giản lược cho “ đẹp mắt”, nên mặc dù ba ngàn quân ngự lâm đều là từ tinh nhuệ mạnh mẽ uy vũ nhất tuyển ra, nhưng vũ khí bọn họ mang theo, đều là loại kiếm mỏng manh lấp lánh dùng trong trong nghi lễ. Kiếm như vậy, giống như đồ trang sức quý tộc đeo trang trí … Khi gặp địch, bị quân cận vệ cầm trong tay trường kiếm tiêu chuẩn của quân đội giết tới chém cho một nhát, tức thì biến thành hai đoạn!
Càng không may mắn hơn là, loại áo giáp “ đẹp đẽ” trên người ngự lâm quân, không có chút tác dụng phòng ngự nào! Đối phương hiễn nhiên cũng là quân tinh nhuệ, trường kiếm cứ vung lên, liền dễ dàng xuyên qua áo giáp trên người ngự lâm quân!
Chung quanh đã ầm ầm đại loạn! Vô số dân chung vây quanh phát ra tiếng thét sợ hãi chạy tứ tán, những quân cận vệ duy trì trật tự phảng phất giống như chuẩn bị tốt trước khi chuyện xảy ra. Tuần tự không rối chia thành hai làn, một làn chạy như vịt xua những người dân hoảng loạn kia tách ra, một làn khác, lại nhanh chóng tạo thành vòng vây khép kín quanh ngự lâm quân!
Mọi thứ, đều dường như đã được chuẩn bị kỹ lưỡng!
Một cỗ thi thể ngã xuống mặt đất, dưới những chiếc áo giáp màu bạc đẹp đẽ, đã biến thành thân thể tàn khuyết không còn sinh mạng! Một chiếc đầu lâu lăn lóc trên đất, máu tươi nhuộm đỏ con đường đá xanh, còn có những chiếc cái lông dài mạ vàng chuẩn bị cẩn thận cũng bị máu tươi trên người chảy ra nhuộm thành màu đỏ …
Raoen theo dòng hỗn loạn không ngừng lùi lại sau, trong thời gian hỗn loạn ngắn ngủi, ba ngàn ngự lâm quân này dù sao cũng là dạng tinh nhuệ được chọn lựa kỹ càng. Sau khi tử thương nặng nề, đã có tổ chức lần lượt lùi lại, thậm chí có quan quân dẫn mọi người hướng về xe hoa của dân gian lui lại phía sau!
Cung nỏ quân cận vệ chuẩn bị thành sát thương quá thê thảm với quân ngự lâm, chỉ dựa vào vào hàng xe hoa như rồng dài phía sau, mới có thể kiếm chút lợi địa hình để kháng cự.
Ngự lâm quân đã lùi tới xung quanh đội xe hoa dài mà gia tộc Solomon chuẩn bị. Đội hình quân cận vệ bắt đầu tản ra, tổ chức mấy người thành một tổ, ra sức tiêu diệt tàn dư của ngự lâm quân.
Còn Raoen dẫn theo bên cạnh mười mấy người, khi hắn vừa mới nhìn thấy cấp trên của mình ở trước mắt, một võ sĩ cấp bốn bị tên đối phương bắn xuyên yết hầu, ngã trên mặt đất. Còn trợn đối mắt cá chết nhìn mình.
Raoen đã hoàn toàn choáng váng rồi, chỉ dựa vào bản năng lùi lại phía sau, phía trước tràn ngập tiếng kêu thảm thiết sau cuộc chém giết, bốn phía đều là máu! Raoen vừa ngăn cản một kiếm của đối phương, nhưng thanh kiếm nhỏ sặc sỡ trong tay bị đối phương chém gẫy, nếu như không phải hắn tránh nhanh, sợ rằng cũng bị chém chết rồi!
Ngay khi mấy trăm người vây quanh xe hoa của gia tộc Solomon phía sau để kháng cứ, đạo bùa đòi mạng cuối cùng với những ngự lâm quân đáng thương này cuối cùng cũng được ném ra!
Tất cả những xe hoa tạo hình như cái quan tài gỗ rất lớn của gia tộc Solomon, đột nhiên trên mặt ngoài, một phiến gỗ từ bên trong bị lật ra, lộ ra đám cửa sổ chỉ có kích cỡ bằng đầu người dày đắc, lập tức bên trong phát ra ánh sáng kim loại lạnh lẽo … đó là mũi tên!
Vù vù vù vù!
Tất cả xe hoa trong nhanh mắt biến thành vũ khí giết người thu hoạch sinh mạng! Vố số mũi tên nhìn từ trong xe hoa bắn ra, ngự lâm quân vốn dựa vào xe hoa để kháng cự cuối cùng cũng bị hạ gục!
Đợt mưa tên đầu tiên, liền sát thương gần một nửa ngự lâm quân, những người còn lại trong mắt đỏ rực lao ra liều mạng, rất nhanh liền chết dưới đám loạn kiếm, còn có người vứt thẳng vũ khí trong tay, quỳ xuống đất đầu hàng! Đáng tiếc đối phương tựa hồ không hề có ý định giữ lại tù bình, người vừa mới quỳ xuống, lập tức bị quân vệ thành lao tới trước mặt một kiếm rụng đầu!
Tiếng kêu thảm thiết! Khắp nơi đều là những tiếng kêu thảm thiết tuyệt vọng! Rất nhiều người dù là ở thời khắc cuối cùng trước khi chết, còn không hiểu rõ: Rốt cuộc là vì sao!! Thế này kết thúc sao!
Raoen cảm thấy mắt mình cũng đỏ rồi, ở bên cạnh chỉ còn lại ba người, vừa rồi hắn nhặt từ dưới đất một thanh kiếm quân vệ thành chết dưới tay ngự lâm quân, lại chém ngã hai người, gào xé họng:
-Chạy! Chạy tản ra! Chạy bao nhiêu cứ chạy! Máu chạy đi báo tin! quân vệ thành tạo phản rồi! tTạo phản rồi!!
Dù sao cũng là một quan quân, Raoen là một kỵ sĩ cấp ba, đối mặt thời khắc sống chết, trên trường kiếm của hắn không ngờ mơ hồ bạo phát một tầng ánh sáng nhàn nhạt! Đó là tiêu chí đột phá điểm ranh giới võ thuật!
Đấu khí!
Tên quan quân cấp thấp này, tại thời khắc sinh tử, ý chí chiến đấu bị bức bách tuyệt vọng phát ra, không ngờ đột phá được cảnh giới của mình, võ thuật được nhảy vọt!
Song, đây cũng là bất hạnh của hắn, đối phương lập tức phát giác ra đấu khí của Raoen. Hai võ sĩ lợi hại trong quân vệ thành lập tức hướng tới hắn vây lại, Raoen lấy một chọi hai, rất nhanh rơi xuống hạ phong. Chẳng bao lâu, liền trúng hai kiếm, trong đó một kiếm cơ hồ đâm xuyên đầu vai của hắn.
Raoen phát ra một tiếng rống như dã thú, hắn giận dữ nhảy về phía võ sĩ đả thương mình ở trước mặt, trường kiếm rời tay bay ra, cắm thẳng vào trong cổ họng của đối phương…
Tuy nhiên, cũng trong nháy mắt này, hắn đột nhiên cảm thấy ngực lóe lên!
Cúi đầu nhìn xuống, một mũi tên đã cắm vào ngực mình, mũi tên mày đen đã bị máu của mình nhuộm đỏ rồi, cổ họng Raoen phát ra mấy tiếng “ ặc ặc “. Hai tay dùng sức quơ về phía trước, dường như muốn quắp lấy thứ gì, cuối cùng không cam lòng gục xuống.
Trước khi nhắm mắ lại, trong lòng hắn đột nhiên phát ra một ý niệm.
Hiệp sĩ các hạ …. Xưng hộ như vậy sẽ đẽ nghe bao nhiêu a…
Những phiến gỗ trên ‘ xe hoa ‘ của gia tộc Solomon toàn bộ bị lật lên, từ trong mấy chục cỗ xe hoa, từng đám binh sĩ nối đuôi nhau đi ra. Những binh sĩ này đều cùng mặc giáp nhẹ, trong tay cầm cung tên, bọn họ lập tức cùng những quân vệ thành đang truy sát ngự lâm quân liên hợp thành một lực lượng!
Cận chiến có quân vệ thành, những kẻ bắn tên ở phía sau xạ kích tầm xa ….
Quảng trường thắng lợi đã biến thành một trường độ sát.
Một năm sau, khi quân đội thống kê chi tiết sự kiện chính biến lần này, con số ghi trên tài liệu của chính quyền là:
Ba ngàn quân cận vệ tinh nhuệ nhất cẩn thận chọn ra, trang bị toàn diện rơi vào tình huống này. Hơn nữa thêm vào đánh lén, cùng với dưới đủ loại điều kiện chiến thuật âm hiểm của đối phương, toàn bộ chết trận! Quân vệ thành chỉ phải trả giá bốn trăm người, liền diệt sạch nhánh ngự lâm quân tinh nhuệ ba ngàn người!
Bốn trăm đổi ba ngàn …. Một tỉ lệ đáng sợ!
Còn ngày đó, quảng trường thắng lợi máu chảy thành sông, máu tươi chảy tới dòng kênh bao quanh đế đô khiến cho giếng nước xung quanh khu quảng trường thắng lợi. Mười ngày sau, vẫn có thể thấy màu đỏ trong nước.
-… Hôm nay, con muốn phải có đáp án, ngay ngày hôm nay!!
Đại hoàng tử ngồi trên ngựa, trường kiếm sắc bén của hắn chỉ vào Augustine VI, khuôn mặt vốn anh tuấn, mang theo sát khí không hề che dấu!
Tay của Augustine VI run rẩy,ánh mắt của hắn âm trầm, mí mắt vốn nửa khép nửa mở, cuối cùng cũng hoàn toàn mở ra. Kẻ thống trị tối cao của đế quốc này cố gắn đứng lên, tại giờ khắc này, khí thế trên người hắn đột nhiên bộc phát! Thậm chí ngay cả Đỗ Duy cách hắn khoảng xa, cũng cảm thấy ựu phẫn nộ trong tim của vị hoàng đế này.
Trên bày trời mây đen che lấp mặt trời, còn nơi xa trên con đường dài, phía quảng trường thắng lợi, đột nhiên truyền đến tiếng ồn áo và hoảng loạn, dân chúng trên còn đường chật kín, liền giống như một đám ngựa bị sợ hãi, đột nhiên rốt loạn!
Tin tức đồ sát ở quảng trường thắng lợi đã theo đám người truyền tới, ban đầu còn có người không tin, nhưng nhìn phía quảng trường thắng lợi dòng người chạy tới như điên …
Rồi từng cơn gió mạnh, mang tới mùi máu tanh nồng nặc.
Sợ hãi, thứ này nhanh trong làn truyền trong đám người! Người đầu tiên bắt đầu chạy trốn… Sau đó là người thứ hai, thứ ba.. và tất cả mọi người…
Quân cận vệ vương thành vốn canh giữ trên đường, đột nhiên rời bỏ cương vị của mình, không hề đề ý tới những dân chúng chạy loạn bốn phía. Bọn họ nhanh chóng tập kết, sau đó rất có kinh nghiệm tạo thành đội hình, sau đó hướng về phía quảng trường thắng lợi đi tới, đội hình mũi nhọn mở đường phía trước, không chút nương tay giơ trường kiếm chém tất cả những … người cản đường ở trước mặt!
Dân chúng binh thường, du khách, ở thời khắc này, sinh mạng mất đi giá trị, biến thành một cái đồ vật dưới trường kiếm múa lên của tay đồ tể.
Trên quảng trường thắng lợi, bên cạnh Đại hoàng tử, quân vệ thành đã tụ tập dầy đặc, kỵ binh giáp nặng tiến lên vây quanh hắn, thêm bốn đội hình bộ bình, đã có quân lực hơn vạn rồi!
Những người này vững vàng vây chặt hai bên quảng trường trung tâm, những dân chúng bỏ chạy hỗn loạn chỉ cần không chạy vào quảng trường trung tâm, bọn họ cũng mặc kệ, bởi vì mục tiêu của bọn họ chỉ có một:
Hoàng cung.
Còn trên quảng trường thắng lợi, những cung tiễn thù của gia tộc Solomon mai phục cũng rất nhanh tới vị trí, mấy ngàn mũi tên, chĩa vào phía dưới hoàng thành đằng xa … chĩa vào hoàng đế bệ hạ!
Trong không khí, một thứ khẩn trương nhanh chóng ngưng kết, không một ai biết không khi này lúc nào sẽ phát nổ!