Hoàn toàn trái lại, hắn phái người truyền tin ra bên ngoài rằng: “Ban đầu công chúa Louise và tiểu thư Daisy đã quyết định rời đi nhưng phu nhân công tước hiếu khách đã mời họ ở lại nên đã quyết định ở lại gia tộc Hoa Tulip thêm một thời gian, hai nữ sĩ cao quý cũng được phu nhân công tước mời vào trong tòa thành Hoa Tulip.”
Đồng thời, trong bóng tối, Phillip hạ lệnh phái quân đội theo dõi chặt chẽ Viện tôn giáo trong thành, theo dõi vị thánh nữ điện hạ kia. Rồi sau khi chần chờ một lát, Phillip cũng lại phái người bắt đầu theo dõi gia tộc Listeria.
Biết được tin tức công chúa Louise cùng tiểu thư Daisy đã đi rồi lại quay lại, người thứ nhất tới cửa không phải người nào khác, mà là phu nhân Listeria! Trên thực tế, từ lần yến hội kia tới giờ đã mấy ngày, sau khi gặp được Lạc Tuyết rồi trở về, phu nhân Listeria đã ốm một trận! Dường như mấy ngày nay, tâm trạng và thân thể của phu nhân cũng không được tốt lắm, luôn luôn ru rú trong nhà. Không ai biết phu nhân Listeria là bị vị Lạc Tuyết kia dọa sợ rồi! Mà bây giờ, phu nhân Listeria nhận được tin tức thì lập tức đi tới trong phủ công tước, tiếp đãi nàng là tiên sinh Phillip.
- Tiên sinh Phillip, ta yêu cầu một lời giải thích!- Phu nhân Listeria bực tức nói - Từ tối hôm qua, trụ sở gia tộc của ta bị quân đội của gia tộc Hoa Tulip theo dõi. Chẳng lẽ công tước Hoa Tulip có thái độ đối xử với đồng minh trung thành và tận tâm như vậy sao?
Phillip chỉ cười:
- Phu nhân cao quý, cách làm như vậy chỉ là vì bảo vệ gia tộc của ngài mà thôi!
Mắt phu nhân Listeria bỗng nhiên sáng lên:
- Chẳng lẽ... Công chúa Louise với tiểu thư Daisy bị các ngươi mời trở về ư?
Phu nhân hầu tước thông minh lập tức đoán ra, nơi này có thể xảy ra chuyện gì đặc biệt chứ?
Với lại... Vivian mời hai vị tiến vào phủ công tước? Chuyện cười! Người khác có thể không biết chi tiết về Vivian, nhưng phu nhân Listeria làm sao có thể khôg biết? Căn bản Vivian đã không có bất cứ thói quen quý tộc nào! Cô gái nhỏ này làm sao có thể hiểu được lời mời giữa quý tộc? Mình ở Tây bắc sắp hai năm rồi, cũng chưa từng được nàng mời lần nào!
- Trên thực tế, đích thực xảy ra một vài chuyện …
Phillip cũng không giấu diếm vị hầu tước phu nhân này. Bởi vì bây giờ, gần như gia tộc Listeria đã gắn liền hoàn toàn cùng với gia tộc Hoa Tulip, hai bên là đang ngồi trên cùng một con thuyền. Rất nhanh, Phillip đã nói qua quá trình sự việc. Dù cho phu nhân Listeria suy nghĩ tinh tế, thông minh tuyệt đỉnh nhưng khi nghe xong chuyện này cũng không tránh khỏi biến sắc:
- Tiên sinh Phillip, chẳng lẽ ngài không biết chuyện này quá mức nghiêm trọng? - Bỗng nhiên nàng đứng lên, chăm chú nhìn Phillip: - Giam cầm một vị vương phi cùng một vị công chúa! Ngoài mưu phản ra, ta không thể tưởng được bất cứ khả năng nào.
- Cho nên bây giờ ta cần một vài sự trợ giúp của ngài. - Phillip cười khổ nói: - sau khi tin tức truyền ra ngoài, không ít người có thân phận trong thành Loran đều tới cầu xin yết kiến công chúa cùng vương phi. Nhưng loại chuyện này chúng ta cản một hai lần thì được, cũng không ngăn cản liên tục được, sẽ bại lộ thôi. Cho nên, ta cần sự hỗ trợ của ngài!
Phu nhân Listeria trầm mặc một lát rồi nói:
- Ngươi... Yêu cầu ta thuyết phục công chúa Louise sao?
- Đúng vậy - Phillip thản nhiên nói: - Ta tuyệt đối sẽ không cho phép vị tiểu thư Daisy kia lộ diện trước mặt người khác, nhưng công chúa Louise thì không phải vậy. Nàng không có bất cứ ân oán gì với gia tộc bọn ta, bản chất chuyện này cũng không có quan hệ gì với nàng, nàng chỉ là bị tiểu thư Daisy kia lợi dụng mà thôi. Cho nên, ta dự định mời ngài đi thuyết phục công chúa điện hạ trước tiên hợp tác với chúng ta. Ta sẽ tổ chức vài buổi yến hội ở trong tòa thành,sau đó mời một số người có thân phận của địa phương tới tham gia. Cho phép công chúa điện hạ lộ diện ở trong buổi tiệc là có được rồi.
- Nhưng mà, ta có một yêu cầu - Phu nhân Listeria thản nhiên nói - Ta yêu cầu gặp công tước phu nhân, tiểu thư Vivian. Tiên sinh Phillip, cũng không phải ta không tin ngài, nhưng dù ngài được công tước tín nhiệm sâu hơn nữa thì rốt cuộc ngài cũng chỉ là một vị gia thần. Ta không thể nghe một lần lời nói của một bên như ngài đã làm việc gì đó cho ngài. Nếu không thấy được ngài công tước, ít nhất ta muốn gặp tiểu thư Vivian.
Sắc mặt Phillip càng cổ quái hơn.
Qua lúc lâu rồi hắn mới thở dài:
- Thật đáng tiếc... Không được! Bởi vì bây giờ tiểu thư Vivian cũng không ở trong thành. Vài ngày trước nàng đã rời đi rồi.
Đích thực là vài ngày trước, Vivian đã rời đi!
Vào ngày hôm đó, trong buổi tiệc Đỗ Duy bỗng nhiên quay về, sau khi hắn gặp mặt Lạc Tuyết đã lấy cớ bảo Vivian ra khỏi phòng. Sau đó Đỗ Duy đã cùng Lạc Tuyết rời đi, nhiều ngày không trở về. Vivian đã biết Lạc Tuyết là một nhân vật nguy hiểm, nàng chính là vị hôn thê của Đỗ Duy, làm sao nàng có thể làm ngơ không chú ý? Nếu nói Đỗ Duy gặp phải nguy hiểm rồi, như vậy thì Vivian tuyệt đối là người thứ nhất sẵn lòng đi tìm hắn.
Nhưng vấn đề là Vivian cũng không biết Đỗ Duy đi nơi nào.
Tuy nhiên, may là vấn đề này đã có đáp án nhanh chóng.
Vào ước chừng bảy tám ngày trước, có một vài người của dong binh đoàn tự xưng là "Cáo sa mạc" đi vào phủ công tước cầu kiến Phillip. Những người này nói ở Tây Bắc gặp được một vị trong gia tộc Hoa Tulip tên gọi là "Harry", hơn nữa đối phương giao cho mình một ít việc đi làm, sau khi hoàn thành là có thể đi vào trong tòa thành lĩnh thưởng.
Người khác không biết, nhưng Vivian lại biết cái người gọi là "Harry" chính là bí danh Đỗ Duy dùng. Rất nhanh, cô gái nhỏ đã đích thân mời mấy người tự xưng là dong binh đoàn "Cáo sa mạc " kia đi vào gặp mặt nói chuyện. Khi mấy dong binh biết được vị nữ ma pháp sư mỹ lệ trước mặt này chính là phu nhân công tước mà danh tiếng đã lừng lẫy không người nào không biết khắp toàn bộ Tây bắc - tiểu thư Vivian, bọn họ đã hạnh phúc tới mức gần như muốn ngất đi rồi! – “Mẹ nó, sau này ai còn dám nói "Cáo sa mạc " chúng ta là dong binh đoàn hạng ba? Chúng ta là khách quý của phu nhân công tước Hoa Tulip đấy!”
Rất nhanh, Vivian đã biết được hành tung của Đỗ Duy từ những dong binh này. Mà nữ võ sĩ áo trắng kia, người mà một người một ngựa đuổi chạy đại đội mã tặc theo lời kể của họ, không hề nghi ngờ chính là tỷ tỷ Joanna của mình rồi!
Vivian tâm hoảng ý loạn nên không có ý muốn tiếp tục nói chuyện với những dong binh này, sau khi sai người thực hiện toàn bộ điều kiện mà Đỗ Duy đáp ứng họ, cô gái ngốc nhỏ bé lập tức về thu dọn hành lý. Nàng quyết định ra ngoài tìm Đỗ Duy.
- Tây bắc... Đỗ Duy đi Tây bắc làm gì đây?
Vivian không có cách nào nghĩ thông suốt vấn đề này được. Dù sao, sự kiện Lạc Tuyết đuổi giết phát sinh sau khi Đỗ Duy rời đi nên không có ai biết.
Tuy nhiên, rất may là lúc này, có một người khác trong thành rất trùng hợp làm thay đổi hướng đi của cả câu chuyện.
Nhắc nhở cho Vivian không phải ai khác mà là Elany, vị đệ tử tiền nhiệm của Đại Tuyết Sơn! Từ sau khi Elany ở lại chỗ của Đỗ Duy, đã tiếp xúc không ít lần với Vivian. Nhất là sau khi Hàm Nguyệt rời đi, Elany rất buồn chán đối với cách làm của Đỗ Duy, trong thành cũng không có bao nhiêu nữ thân quyến khác, Vivian hiền lành đơn thuần đã cho Elany không ít sự an ủi. Với lại, một người là nữ ma pháp sư thiên tài của đại lục, một người là đệ tử của vu vương Đại Tuyết Sơn, trong ngày thường trao đổi một ít pháp thuật với nhau.
Ngày đó khi Elany đi tìm Vivian, phát hiện Vivian đã thu dọn hành lý và có vẻ chuẩn bị ra ngoài, tự nhiên nàng sẽ mở miệng hỏi. Vivian không có thói quen nói dối, cũng nói thẳng thắn với nàng việc Đỗ Duy đã đến sa mạc Tây Bắc, và theo cách nói của những dong binh kia thì dường như Đỗ Duy còn dự định đi theo một thương đội đi thảo nguyên....
- Thảo nguyên? Chẳng lẽ….? - Trong lòng Elany kinh hãi liền buột miệng nói ra - Chẳng lẽ hắn định đi Đại Tuyết Sơn?
Chính là một câu nói kia khiến cho hai cô gái quyết định cùng ra ngoài.
“ Nếu như mình rời khỏi thành, như vậy Phillip tuyệt đối sẽ giữ mình lại. Dù sao bản thân là phu nhân công tước, nếu như còn chạy loạn nơi nơi giống như lúc trước, quả thực có phần không ra thể thống gì! ”. Cho nên, Vivian làm ra quyết định "không thông minh" thứ nhất của cuộc đời nàng - lén lút chạy trốn!
Mặc dù không biết đường tây bắc nhưng mà may là nàng có một người dẫn đường: Elany.
Sau ba ngày hai cô gái lặng lẽ rời khỏi thành thì Phillip mới phát hiện: “Lại không thấy phu nhân công tước nữa!”
Khi hắn phái quân cùng tiểu đội Phách Thiên Hổ tìm kiếm khắp nơi, thì Vivian và Elany đã đi qua hành lang Tây bắc, phương hướng xuất phát đi thảo nguyên!
Khi Phillip đang nghĩ nát óc thử thuyết phục phu nhân hầu tước Listeria hỗ trợ thì hai người con gái Vivian và Elany đã dừng lại ở dưới chân Đại Tuyết Sơn cách thành Loran ngoài mấy nghìn dặm!
Ngẩng đầu ngửa mặt trông lên đỉnh núi cao vút tận trong mây, trong lòng Vivian cũng có phần kính sợ đối với kỳ tích thiên nhiên này:
- Elany... Ngươi nói, bọn Đỗ Duy thực sự đi lên đó sao?
Elany lấy lại bình tĩnh. Thật ra, trong lòng nữ thích khách có đầu óc đơn giản này cũng có chút bối rối, dù sao bây giờ thân phận mình là kẻ phản bội Đại Tuyết Sơn. Sau khi bị Đỗ Duy bắt làm tù binh, bị hắn mê hoặc tâm trí mà hồ đồ giúp hắn đóng giả Vu sư Đại Tuyết Sơn lừa bịp sứ giả thảo nguyên, nàng cũng không biết chuyện có bại lộ không? Mà từ trước đó, chuyện nàng lén lút xuống núi đi ám sát quân đoàn trưởng Tây Bắc cũng là hành vi tự ý của mình.
Elany hiểu rõ tính tình sư phụ Bạch Hà Sầu, biết nếu như mình trở về, quá nửa sẽ phải chịu sự trừng phạt nghiêm khắc của Đại Tuyết Sơn, cho dù sư phụ đặc biệt khai ân ném mình tới phía trên đỉnh núi Tuyết nào đó, quay mặt vào vách đá suy nghĩ qua bảy tám năm, vậy nàng cũng coi như là nhẹ rồi!
- Điều này... dọc đường đi chúng ta không phải đã hỏi thăm những người chăn nuôi kia sao? Đích thực có ba người đi tới Tuyết Sơn rồi, dường như trong đó có một nam một nữ, chính là ngài công tước cùng tỷ tỷ của ngươi - trong lòng Elany cũng có phần lo sợ bất an.
Quan trọng hơn là, theo tin tức từ trong miệng những người dân chăn nuôi kia thì đi cùng với hai người Joanna và Đỗ Duy là một tên mặc áo choàng màu đen, theo miêu tả của họ về chiều cao, tướng mạo của người đó thì Elany rất dễ dàng nghĩ tới một người: Ruga!!
Dù sao, dáng người Ruga thấp bé quả thực rất dễ dàng phân biệt.
Nếu như Đỗ Duy và Joanna hai người rơi vào trong tay Ruga, cho dù là Vivian và Elany đơn thuần đi nữa thì cũng biết nhất định là không có kết quả gì tốt.
Đối với Vivian mà nói, trong lòng nàng chỉ đơn giản là sốt ruột và lo lắng cho sự an toàn của Đỗ Duy.
Nhưng đối với Elany, suy nghĩ này đã phức tạp nhiều lắm rồi. Đứng ở dưới chân Đại Tuyết Sơn, nghĩ tới sự uy nghiêm của sư phụ Bạch Hà Sầu, trong lòng nàng cực kỳ sợ hãi và chùn bước. Nhưng ở một phương diện khác, nghĩ đến Đỗ Duy rơi vào trong tay Ruga, trong lòng Elany càng sinh ra một sự vướng víu và lo lắng khó mà miêu tả được... “Công tước thiếu niên đáng ghét kia! Hắn... Hắn thông minh như thế, đáng ghét như thế làm sao có thể rơi vào trong tay người khác chứ!”
Bất kể như thế nào, hai cô gái nhìn nhau trong chốc lát rồi vẫn bước trên con đường leo nên Đại Tuyết Sơn như trước.
Có Elany dẫn đường, hai người dọc theo đường núi gập ghềnh chót vót đi lên một mạch, nhưng rất nhanh, sau khi chuyển qua một khúc cong, Vivian nhìn về phương xa, bỗng thấy một bóng người trôi giạt xuống dưới, nàng không nhịn được kêu lên một tiếng:
- A!
Phía trên, một bóng dáng thon dài mảnh mai giống như một cơn gió nhẹ bay tới. Tới gần, chỉ thấy khuôn mặt người kia tuyệt đẹp tới mức khiến cho nữ nhân cũng phải đố kị, còn có một khí tức tự nhiên thanh cao, chính là vị "Tiên sinh Lạc Tuyết" kia, người mà ngày đó Vivian từng thấy ở trong tòa thành.
Nhưng giờ phút này, sắc mặt vị tiên sinh Lạc Tuyết này lại rất là u ám, trên khuôn mặt vốn gần như hoàn mỹ lại có thêm một vài vết thương rất nhỏ, vài giọt máu tươi phủ ở bên cạnh vết thương kia, dường như hắn quên lau chùi, đến ngay cả ánh mắt hắn cũng có vẻ hơi mất hồn và chán nản!