Lực xuyên phá của lôi kỵ quả thực quá mức kinh khủng, gần như không gì không phá được. Niềm tự hào của thú nhân - phương trận thiết giáp hoàn toàn bị đánh tan nát!
Lúc này nhân loại tiến hành xung phong phản kích, binh lính phấn chấn vứt bở khiên chắn, vung đao kiếm chen chúc lao lên!
Sau lưng thú nhân là tòa thành chìm trong biển lửa!
Dưới tình huống này, thú nhân tuy ra sức đề kháng, nhưng đại bộ phận đã mất đi dũng khí chiến đấu
Sĩ khí xuống thấp càng khiến thú nhân đối mặt với nhân loại xung phong liên tiếp bị đánh bại lùi lại, mà lúc này nhân loại bộc phát chiến ý siêu cường! Từ lúc khai chiến đến giờ, đây là lần đầu tiên quân đội của mình có thể trong lúc dã chiến đánh lui đám quái vật này! Mà lại còn đánh lui dưới tình thế áp đảo này nữa!
Quang cảnh này càng cổ vũ quyết tâm tướng sĩ. Nhiệt huyết sôi trào, sĩ quan gầm thét, càng nhiều binh lính hồn nhiên quên mất địch nhân đáng sợ thế nào!
Xung phong như sóng vỗ, rất nhanh chôn vùi đại bộ phận thú nhân …
Mà lúc này, lôi kỵ cùng Al-Queda đã lao vào đánh nhau với lang kỵ!
Hai bên đều là kỵ binh tinh nhuệ, sau đợt va chạm thứ nhất, một loạt tiếng rầm rầm vang lên, người ngã loạn xạ, vô số kỵ binh cùng lang kỵ cùng bị hất khỏi thú cưỡi của mình
Nếu bình thường, lang kỵ có rơi xuống, thú cưỡi của chúng vẫn có thể tạo thành sát thương quy mô lớn. Chỉ tiếc lần này chúng nó lại gặp phải lôi kỵ!
Chó sói nhe răng gầm gừ, nhưng những chiến mã kia không giống như bình thường là run rẩy sợ hãi bỏ chạy. Ngược lại, chiến mã còn tỏ vẻ càng hưng phấn. Hai mắt chúng đỏ lên, hí dài một tiếng, Tiếng hí không giống ngựa, mà phảng phất như cho sói gầm gừ!
Thậm chí ngược lại, có con sói nghe thấy chiến mã gầm gừ lại sợ hãi lùi lại phía sau
Mà những chiến mã khổng lồ này, cho dù kỵ binh ngã xuống lại càng bộc phát thú tính, còn chủ động hướng tới địch nhân gần nhất lao tới!
Có con sói muốn nhảy lên tấn công, nhưng những chiến mã này có thân hình to lớn đặc biệt, thường thường sói nhảy vào cắn lại giống như đụng trúng một ngọn núi thịt! Chiến mã ít nhất cũng to gấp đôi chúng, chó sói vì thế bị hất ngược lại, mà sau đó khi chiến mã lao lên dùng vó đá mạnh. Cơ thịt như đồng của chúng mạnh mẽ vô cùng, nếu đá trúng có thể dễ dàng đập vỡ đầu một con sói! Cho dù đá vào người cũng có thể sút chó sói văng xa, ít nhất xương cốt gãy tung tóe!
Lang kỵ tuy hung hãn, nhưng nếu đơn giản so lực chiến đấu, những chiến sĩ lang tộc này lại chả hơn được kỵ binh nhân loại là mấy. Thậm chí nếu không có thú cưỡi, những chiến sĩ này còn không có sức chiến đấu mạnh mẽ bằng thú nhân bình thường
Thêm những chiến mã này sở hữu thể hình cao lớn lại bọc giáp toàn thân, dù là đâm mạnh đến đâu cũng không có tác dụng. Chó sói định nhảy vọt lên tấn công, cũng không chiếm được nhiều ưu thế
Rất nhanh, hai bên đã va vào nhau. Lôi kỵ càng cậy số lượng hơn hẳn, một lần xung phong lập tức xuyên qua!
Al-Queda múa lang nha bổng đập vỡ đầu một kỵ binh lang tộc trước mặt. Nhưng một tên khác bị đánh ngã lại nhảy tới báo vào chiến mã của hắn, dùng cả tay chân leo lên, vươn cổ định cắn. Kết quả bị chiến mã xoay người một cái hất văng đi rồi dùng móng đập lên vỡ đầu chết thảm
Hai ngàn lang kỵ không thể ngăn nổi đà xung phong của lôi kỵ. Nhược điểm của lang kỵ không giỏi xung phong đồng loạt lúc này lộ ra. Lực xung kích thua xa lôi kỵ, mà phân tán chiến đấu thì lại mất đi ưu thế thú cưỡi nên suy yếu rất nhiều
Tuy kỵ binh nhân loại cũng có nhược điểm, ví dụ như kỵ binh giáp trụ đầy mình nếu bị ngã ngựa, áo giáp nặng cả chục cân khiến cử động rất khó khăn. Chỉ là dù vậy, lôi kỵ vẫn dễ dàng xuyên qua trận hình của lang kỵ …
Al-Queda quay đầu ngựa nhìn lại, sau đợt va chạm thứ nhất lang kỵ đã hoàn toàn hỗn loạn đánh lung tung khắp nơi. Có tên giảo hoạt lại chỉ rình đánh kỵ binh ngã ngựa
Al-Queda không chần chừ lập tức giơ lang nha bổng làm một cái thủ lệnh, sau đó lôi kỵ chia làm hai nửa, một nửa do hắn dẫn đầu tiếp tục xếp hàng đánh tới đại bộ phận quân đội thú nhân. Mà nửa còn lại tiếp tục đứng tại chỗ chém giết lang kỵ!
Dưới tình huống này có thể làm ra phản ứng nhanh như vậy, cũng phải thừa nhận năng lực chiến thuật của hắn rất cao
Thú nhân tháo chạy, cho dù lôi kỵ xung phong cũng không thể nào thu thập đủ số quân đang phân tán khắp nơi
Cho dù quan quân thú nhân điên cuồng kêu gào, nhưng đối mặt với phản công điên cuồng của nhân loại, bên cạnh lại có lôi kỵ như một lưỡi dao chém vào chính giữa đội hình!
Xung quanh toàn là tiếng kêu gào thảm thiết, trường chiến đấu này kéo dài đủ hai canh giờ, giết thẳng tới lúc mặt trời lên tới đỉnh đầu. Một lượng lớn thú nhân chiến sĩ sau khi thú hóa đạt tới thời gian giới hạn liền xuất hiện tác dụng phụ, khiến chúng nó trở nên yếu ớt hơn trước. Đội hình bị đè ép dần dần, có thú nhân bắt đầu chạy loạn xạ!
Có thú nhân cuối cùng ném vũ khí quay đầu như tổ ong chạy về đằng sau! Có người thứ nhất, sẽ có thứ hai, thứ ba…. Thứ một trăm … một ngàn … càng lúc càng nhiều!
Khi đại quân đã tan vỡ, quan quân đã không còn có thể làm gì được nữa rồi. Thậm chí có quan quân cũng đành theo đội ngũ của mình bỏ chạy!
Nhưng vấn đề trước mắt của chúng là: sau lưng chúng không có đường lui!
Cả tòa phòng tuyến đã thành biển lửa! Nếu muốn dùng máu thịt xuyên qua – thế thì không phải là “ gần như “ tự sát, mà là “ chắc chắn “ tự sát!
Thú nhân bỏ chạy điên cuồng chạy về phòng tuyến lại bị nhiệt độ ép trở lại, thú nhân tuyệt vọng chỉ có thể chạy theo hai phía thử đi vòng qua thành …
Càng nhiều thú nhân trong lúc tan vỡ, trận hình hỗn loạn, cuối cùng bị giẫm đạp mà chết!
Thấy đại quân thú nhân tan vỡ, bộ binh cũng không gấp rút đuổi theo chém giết. Sau hai canh giờ kịch chiến, nhân loại dù sao thể lực cũng đặt tới cực hạn rồi, chỉ vì đang thắng mà tinh thần dâng cao không thấy mệt mỏi! Lúc này nhìn thấy quân địch tan vỡ, có chiến sĩ không chống đỡ nổi nữa lập tức ngồi bệt xuống, thậm chí không đứng lên nổi!
Mà chỉ có một nửa quân đội nhân loại tiếp tục bao vây tiêu diệt tàn quân thú nhân còn lại
Chiến đấu đã gần kết thúc
Lang kỵ binh là kẻ đầu tiên rút khỏi chiến trường. Hai ngàn lang kỵ binh cuối cùng gặp phải đối thủ, mà đối thủ này còn hung hãn hơn cả chúng!
Hai ngàn lang kỵ binh tổn thất quá nửa, chỉ có chưa đến 600 thành công chạy ra được, men theo hai bên tòa thành phân tán.
Lôi kỵ cũng không phí sức đuổi theo lũ lang kỵ chạy nhanh này – những tàn quân thú nhân vẫn còn nhiều, đó mới là mục tiêu của bọn họ!
Lôi kỵ lúc này chia làm vô số tiểu đội giết đi. Có thú nhân một đường chạy hết sức nhưng cũng bị vó ngựa bắt kịp, lang nha bổng đánh tới, tức thì óc văng tung tóe!
Mà đa số lôi kỵ khi đuổi giết tàn quân địch nhân biểu hiện ra vẻ “ giảo hoạt ” không nên có ở thân hình to lớn của bọn họ!
Biểu hiện của hành động này là: lôi kỵ rất nhanh đuổi tới nơi, nhưng vẫn không gấp rút tấn công mà thúc ngựa chạy qua! Tới lúc chạy tới phía trước khá xa mới quay đầu lại, một đường thong dong thu lấy con mồi!
Làm thế càng khiến thú nhân sa vào tuyệt vọng!
Cho dù thoát được lôi kỵ truy sát, thú nhân cũng phát hiện vận mệnh bi thảm của mình còn chưa kết thúc!
Lúc chúng thử chạy về thành, cũng là lúc kỵ sĩ Griffin hoàn thành nhiệm vụ xuất hiện trước mặt chúng!
Hơn nữa, trước lúc khai chiến, nhân loại đã phân ra hai cánh theo thế gọng kìm ép vào, mục đích giết sạch đám tàn binh này
Thậm chí có thú nhân mặc kệ hết thảy chui vào biển lửa, thà bị thiêu chết chứ không chết trong tay nhân loại!
Thẳng đến trưa, chiến đấu linh tinh trên chiến trường mới kết thúc
Chiến sĩ nhân loại nâng kiếm nhìn bốn phía, cuối cùng không thấy địch nhân nào nữa. Cuối cùng, có chiến sĩ giơ kiếm hoan hô chiến thắng ….
Vô số chiến sĩ trên mặt đầy kích động cùng hưng phấn, thân thể đầy máu, cũng không rõ là máu của mình, của đồng đội hay của địch nhân. Họ giẫm lên thi thể thú nhân điên cuồng gầm thét, phát tiết hưng phấn và kích động trong lòng!
Thắng rồi!!
Đại thắng!!
Lôi kỵ bắt đầu thu gom bộ đội, một tiếng lệnh vang lên, các tiểu đội nhỏ bắt đầu tụ tập lại. Chi kỵ binh toàn thân thiết giáp đen bóng này lại một lần nữa hoàn thành xếp đội!
Bọn kỵ sĩ tuy áo giáp cũng bị nhuộm đỏ, nhưng lôi kỵ tập kết xong lại không ai hoan hô gầm rú! So với các binh lính khác, những người này trầm mặc tới đáng sợ!
Binh sĩ nơi xa nhìn thấy những kỵ binh này cũng yên tĩnh xuống, dùng ánh mặt kính sợ nhìn đồng đội chậm rãi lặng lẽ rút khỏi chiến trường …
Mỗi ánh mắt binh sĩ đế quốc nhìn lôi kỵ, ngoài tôn kính còn có sợ sệt!
Loại xung phong như gió bão núi lở vừa rồi, phảng phất có thể nghiền nát tất cả chướng ngại! Khí thế này đã lưu lại ấn tượng quá sâu trong lòng người khác!
Đỗ Duy cưỡi trên Griffin bay quanh phòng tuyến một vong, nhìn về biển lửa phía dưới …
Từ trên không nhìn xuống, trong tòa thành đã không còn sinh mạng nào. Lúc này kỵ sĩ Griffin cùng ma pháp sư đã rút khỏi chiến trường, hắn vẫn đứng nguyên tại đây đi qua đi lại chưa muốn rời đi …
Lửa lớn trong thành, cùng quân đội loài người kêu gào thắng lợi, nhưng sắc mặt hắn cũng không biết là vui hay u ám …
- Một trường đại thắng …. Chết mất bao nhiêu?
Đỗ Duy khẽ than, sau đó hắn cười khổ tự giễu
- Hừ, ta than thở làm gì. Chả lẽ ta cũng biến thành thánh nhân sao …
Hắn nhỏ một bãi nước bọt rồi mới giật cường, nhảy lên Griffin quay về