Mục lục
Ác Ma Pháp Tắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tuy rằng lúc đầu lão già áo xanh rất tức giận với cái cách “làm loạn” này của Đỗ Duy nhưng sau khi nghe hắn giải thích xong, lại kìềm nén sự tức giận trong lòng mà kiểm tra tỉ mỉ lại một chút cái “sản phẩm” của Đỗ Duy, sắc mặt vốn khó chịu cũng dần dần thay đổi.


Tuy rằng còn có không ít khuyết điểm nhưng mà từ tổng thể kết cấu mà nói, cơ bản đã đem các loại đặc tính của xương rồng ứng dụng tới mức tốt nhất.


Hơn nữa, nghe xong lời giới thiệu về đồ chơi “không trung chiến hạm” mới này, mặc dù trên thế giới này chưa từng xuất hiện qua nhưng mà lão Gandalf cũng không tránh khỏi sinh ra rất nhiều hứng thú đối với “thành lũy chiến đấu có thể bay trên bầu trời” này. Trong lòng lão ta không thể không thừa nhận, vật như vậy, quả thực so với một con rồng xương đơn thuần càng có giá trị hơn nhiều.


Đương nhiên, trong lòng Đỗ Duy, đã coi tàu chiến bầu trời ZHAN giống như một “mẫu hạm trên không”, trong suy nghĩ của hắn, chiến hạm này còn có rất nhiều chỗ cần hoàn thiện, hiện tàu chở được khoảng trăm người, cũng đã có thể làm được nhiều thứ rồi.


Kế hoạch sơ bộ trong lòng hắn là có thể đem tiểu đội Decepticon làm lực lượng chiến đấu của tàu chiến đấu ZHAN. Như vậy tàu ZHAN có năng lực bay đường dài trên trời, mà tiểu đội Decepticon có thể theo tàu chiến đánh trận. Phía trên tàu chiến ZHAN còn có thể lắp một ít loại vũ khí tựa như nỏ pháo, có thể chở thêm một ít nhân viên tàu chiến thông thường. Còn như đạn dược, Đỗ Duy cũng không quá lo lắng, chỉ cần làm ra một hai cái đồ dùng chứa đựng ma pháp là có thể chuyên chở đủ hỏa dược rồi.


Trong tưởng tượng của Đỗ Duy, tiểu đội chổi bay Decepticon mặc dù được tổ chức thành là lực lượng không trung đầu tiên trên đại lục, nhưng dù sao khoảng cách phi hành hay phương thức tác chiến cũng còn quá đơn giản.


Hiện tại ngay cả tàu chiến không trung ZHAN này cũng còn có nhiều thiếu sót rất lớn.


Nghiêm khắc mà nói, mặc dù Đỗ Duy lấy “mẫu hạm trên không” làm bản gốc thiết kế, nhưng mà chiến hạm không trung này cho dù có thêm tiểu đội Decepticon cũng kém xa so với tàu chiến đấu của kiếp trước.


Thiếu sót lớn nhất là ở chỗ: Cái thuyền rồng này thêm tiểu đội Decepticon cũng chỉ có công kích từ trên cao đối với mặt đất mà không có phương pháp không trung đấu với không trung.


Uy lực chủ yếu của tiểu đôi Decepticon là ở chỗ oanh tạc từ trên cao xuống mặt đất. Tàu chiến rồng này mặc dù ở vị trí đầu thuyền đều có đầu rồng, có thể phun ra khí tức của rồng. Nhưng là ……. tốc độ phun khí của rồng lại quá chậm chạp. Nếu gặp đối thủ có tốc độ phi hành nhanh thì cũng chỉ có nước đứng chịu đòn mà thôi.


Hộ tống …… Hộ tống!


Đỗ Duy biết, cho dù là máy bay vận tải cỡ lớn. Nếu không có máy bay chiến đấu hộ tống thì cũng chỉ là bia ngắm.


Nhưng là may mắn ở chỗ, thế giới này lại không có lực lượng không quân nào khác. Bất kể là đế quốc hay người thảo nguyên đều không có không quân. Đối mặt với loại vũ khí kiểu mới này của mình. Chỉ có thể bị động mà chịu đòn, lực lượng đánh trả tối đa chính là một ít cung tên bắn lên không mà thôi.


Tạm thời, mặc dù không có lực lượng hộ tống nhưng cũng không có địch nhân có thể uy hiếp đến tàu chiến trên bầu trời.


Nhưng là ….. còn ở tương lai?


Phương bắc đã có một long tộc! Nếu gặp phải long tộc ….. long tộc là bá chủ trời sinh của bầu trời. Nếu như địch nhân là long tộc, vậy ……


Còn có tội dân bị đi đày trong truyền thuyết …… lẽ nào không có chủng tộc trên bầu trời sao?


Quả thật không thể nói trước được điều gì!


Cho dù là đối mặt với một loại ma thú địa phương của ao đầm phương nam như sư thứu thì tàu chiến cũng sẽ không có bao nhiêu công dụng


Hiện tại thì …. Chiến hạm này mặc dù được gọi là mẫu hạm của đoàn tàu chiến đấu. Thành thật mà nói cũng chỉ là một máy bay ném bom cỡ lớn đem theo một đám máy bay ném bom nhỏ mà thôi.


Trong lòng Đỗ Duy mặc dù không hài lòng. Nhưng mà nghĩ tới nghĩ lui cũng không nhịn được cười khổ: “Có thể làm được đến mức này đã xem như là chuyện xưa nay chưa từng có trên đại lục rồi. Ít nhất trong thời gian ngắn, tàu chiến này còn không có kẻ nào có thể khắc chế được. Trước tiên gắng dùng đã, vấn đề còn lại sẽ từ từ giải quyết. Dù sao ta không phải là thần, muốn bỗng nhiên làm ra một món đồ nào đó đến mức hoàn hảo thì không có khả năng a.”


Nghĩ tới đây, trong đầu Đỗ Duy đột nhiên hiện lên một thứ giống như thế.


Ma đạo pháo ….. trên tường thành đế đô?


Nhưng mà hắn lại lập tức lắc đầu …. Cái thứ kia! Công nghệ chế tạo sớm đã thất truyền rồi. Mình cũng không có bản lãnh tái tạo lại nó, nếu có thể tạo ra ma đạo pháo …… vậy đế quốc còn lo gì người thảo nguyên nữa!


Nhiệt vũ khí một khi xuất hiện, vậy thì thời đại kị binh đã kết thúc rồi.


Điều này Đỗ Duy hiểu rất rõ.


(Tác giả ghi chú: thực ra ma pháp sư từ rất nhiều phương diện đều có thể tạo ra tác dụng của nhiệt vũ khí, nhưng mà ma pháp sư trên đại lục hết sức thưa thớt, không thể tổ chức quy mô. Cho nên không thể tính chính thức là thời đại mở đầu cho nhiệt vũ khí.)


- Được rồi …..


Gandalf quan sát rất lâu, cuối cùng mới thở dài:


- Trước khi không có gì chứng minh thứ này là phế vật. Thì cứ như vậy đi …… nhưng mà …..


Dường như lão già này có chút lo lắng:


-Vì một cái sản phẩm thí nghiệm này mà lãng phí một linh hồn Hoàng Kim Long quý giá? Một khi thất bại, Long Hồn đã rót vào rồi mà muốn thu hồi là chuyện không thể! Ngươi đã suy nghĩ kỹ rồi chứ!


Đỗ Duy chủ động lôi ra hắc ma pháp thủy tinh cầu của mình, đưa qua cho Gandalf, cười nói:


- Thầy giáo, ở đây ta còn có không ít tử linh khí. Mấy thứ này cũng không phải do ta luyện chế, lúc trước là của tên xui xẻo Tatharo bị ta thuận tiện nhặt lấy.


Gandalf nhìn thoáng qua không tránh khỏi hít vào một hơi:


- Nhiều như vậy!


Tử linh khí của một Đại ma pháp sư luyện chế suốt đời bị Đỗ Duy lấy được bốn năm phần, thật sự là không ít rồi!


- Phân lượng nhiều như vậy, để luyện chế một con rồng xương, hẳn là đủ rồi chứ?


Đỗ Duy tươi cười nói:


- Nếu không đủ thì xin thầy cũng đóng góp một chút đi. Dù sao người cũng không phải Hắc ám ma pháp sư, giữ lại một ít tử linh khí cũng không có bao nhiêu tác dụng, không bằng tiện cho học trò như ta đi.


Trong thời gian hai ngày tiếp theo, Gandalf bắt đầu dạy Đỗ Duy cách luyện hóa Long Hồn. Trong vong linh hắc ám ma pháp, đối với sưu tầm linh hồn có rất nhiều biện pháp luyện chế, thân ma đạo sư của đại lục, mặc dù không phải hắc ám ma pháp sư chuyên nghiệp nhưng mà phương pháp Gandalf dạy chắc chắn cũng là một loại phương pháp rất cao siêu.


- Trước khi luyện chế hồn phách, việc đầu tiên hiển nhiên là phải xóa đi ý thức vốn có của nó, làm cho nó biến thành một con rồng không hề có ý thức bản thân gì cả. Chỉ giữ lại một ít hồn phách bản năng mà ngươi cần. Như vậy thì từ nay về sau khi ngươi sử dụng mới có thể càng thêm thuận lợi. Điều này ta cũng không có cách nào giúp ngươi hoàn thành. Phải do chính tinh thần và ma pháp lực của ngươi đi luyện chế. Thời điểm linh hồn đó chính thức cùng tinh thần lực của ngươi dung hợp, nó mới có thể biến thành sủng vật của ngươi.


Sau đó, Gandalf trợ giúp Đỗ Duy bố trí tại phòng thí nghiệm một cái vong linh ma pháp trận, vài cây cột dài mảnh, mặt trên có điêu khắc nhiều đường vân ma pháp, trên đỉnh đặt một ma lực thủy tinh. Gandalf phụ trách trợ giúp Đỗ Duy chủ trì ma pháp trận này.


Cuối cùng mới đem thủy tinh cầu đang giam giữ hồn phách của long tộc đặt ở vào trong trận.


- Nhớ kỹ, một lát sau ngươi có thể sẽ có chút mệt mỏi, nhưng mà ngươi có ma pháp lực dự trữ trong nhẫn ngũ sắc. Vấn đề này hẳn là không lớn, ta cũng sẽ ở một bên trợ giúp ngươi.


Nói xong, Gandalf bắt đầu ngâm xướng chú ngữ, chú ngữ phát ra mang theo một âm thanh hùng hậu pha chút cổ xưa, thủy tinh cầu bắt đầu vỡ tan, lập tức một đạo khí màu đen nhàn nhạt từ trong đó xông thẳng ra, hình thành một cái cột khí. Bắn lên vào trên trần nhà phòng thí nghiệm. May mắn ma pháp không gian tạo ra trong phòng thí nghiệm này một không gian thật lớn. Cột khí phun thẳng tới giữa không trung mới ngưng tụ thành một chùm khói màu đen lượn lờ. Đám khói dày đặc giống như chất lỏng quay cuồng. Dường như trong đó còn mang theo một tiếng gầm rú phẫn nộ.


Sau đó, trong chất khí mơ hồ xuất hiện một vật hình dáng giống như đầu rồng, quay xuống dưới về phía Đỗ Duy và Gandalf rít gào nói:


-Loài người hèn hạ! Các ngươi lại dám giam cầm hoàng kim long tộc vĩ đại, các ngươi đúng là ……


Gandalf lập tức cắt đứt lời nó. Cười lạnh nói:


- Hèn hạ sao? Ông mày là quang minh chính đại đánh bại ngươi, ngươi còn có thể nói gì?


Sau đó hắn chỉ vào thuyền rồng phía sau, cười nói:


- Ngươi có thể cảm nhận được cái kia không?


Long hồn vòng qua, nhìn chằm chằm thuyền rồng kia thật lâu, rồi đột nhiên giận dữ rống lên một tiếng, rít gào nói:


- Nhân loại! Các ngươi sao lại có thể chà đạp thân thể của ta như vậy! Thân thể hoàng kim long là vĩ đại. Những tên nhân loại các ngươi lại dám xúc phạm vong hồn và thi thể chiến sĩ! Các ngươi…..


Nói xong, hồn phách của nó rít gào tại giữa không trung, một đầu đánh về phía Đỗ Duy.


Đáng tiếc, nó vừa mới đi được mấy mét, mấy thủy tinh pháp thuật của ma pháp trận xung quanh đã đột nhiên phát ra một vòng ánh sáng màu vàng nhạt. Cái đầu long hồn này đánh vào phía trên màn ánh sáng, lập tức đã bị bắn trở về khiến nó càng tức giận, điên cuồng hơn, liên tục rít gào, đánh trên đánh dưới, đánh trái đánh phải, đánh qua đánh lại nhưng thủy chung không thể đột phá được cấm cố của ma pháp trận.


Hoàng kim long phẫn nộ rống lên càng ngày càng lớn, nhưng là Đỗ Duy lại nghe ra trong đó có sự bất đắc dĩ và tuyệt vọng.


- Bắt đầu nào.


Gandalf liếc mắt nhìn Đỗ Duy. Đỗ Duy gật đầu, hắn đứng ở bên cạnh một cột thủy tinh lớn nhất, hai tay để trên cây cột, sau đó rót vào từng tia ma pháp lực rồi bắt đầu niệm chú.


Theo lời chú ngữ của Đỗ Duy đọc càng ngày càng kéo dài, màn ánh sáng ban đầu trên ma pháp trận vốn bất động, bỗng nhiên đã chậm rãi bay lên, vốn còn giống như dòng suối chảy xuôi chậm rãi thì liền sau đó tốc độ càng lúc càng nhanh!


Long hồn ở bên trong từ gào thét phẫn nộ dần dần biến thành hoảng sợ. Nhưng mà mặc cho nó gào thét giãy giụa thế nào, cũng không có cách nào kháng cự uy lực của ma pháp trận. Dù sao, Hoàng kim long đã mất đi thân thể, chỉ với trạng thái hồn phách đơn thuần thì lực lượng của nó quả thật rất nhỏ bé.


Tốc độ chuyển động của màn ánh sáng càng lúc càng nhanh, giống như một chiếc máy trộn bê tông kiếp trước của Đỗ Duy, mang theo một chút ánh sáng mờ ảo chảy lẫn vào. Long hồn bên trong bắt đầu chuyển động bay nhanh. Dần dần, vốn đầy đủ hình dáng rồng, bắt đầu tan rã, dần dần trở nên mờ nhạt.


- Hèn hạ …… Loài người hèn hạ!


Sau một tiếng rống giận dữ vô lực, con rồng vỡ nát ầm ầm trong cơn lốc xoáy, khí đen bị màn ánh sáng màu vàng đánh tan hoàn toàn rồi dần dần dung hợp trong màn ánh sáng.


Ý chí của hoàng kim long đang bay nhanh lên, xoay quanh một vòng xoáy. Nó bị tách ra từng phần từng phần một.


- Sắp rồi!


Gandalf nhắc nhở một tiếng, Đỗ Duy chợt biến sắc, chú ngữ trong miệng hắn phát ra không ngừng nghỉ, trong ý thức vươn tới một cái vòi tinh thần lực đi theo cột thủy tinh đâm vào trong màn ánh sáng ma pháp trận từng chút từng chút một.


Vù vù!


Đỗ Duy liền cảm thấy ở nơi sâu thẳm trong đầu mình đột nhiên phát lạnh!


Giống như bên tai vang lên tiếng của vạn con rồng to lớn đang rống lên giận dữ! Âm thanh đột nhiên truyền đến này dường như làm cho tinh thần lực của hắn trong nháy mắt không giữ vững được! Trong trận lốc xoáy cường đại, lập tức đã đem cái vòi tinh thần lực vươn tới của Đỗ Duy kia túm mạnh vào.


May mắn đột nhiên tại thời điểm quan trọng Đỗ Duy đã tỉnh lại, càng lớn tiếng ngâm xướng chú ngữ, tinh thần lực rót vào từng chút một, liều chết chống cự, không cho một chút tinh thần lực duy nhất kia bị xé thành đoạn. Cuối cùng hai tay hơi giơ lên, chầm chậm vẽ ra trên cột thủy tinh một kí hiệu rồi lại một kí hiệu…….


Lốc xoáy mãnh liệt làm cho Đỗ Duy cảm thấy tinh thần lực bị hao tổn rất nhanh. Trong nhẫn ngũ sắc trên ngón tay của hắn, ma lực chứa đựng lập tức bị lấy ra một cách điên cuồng.


Dần dần, rốt cuộc Đỗ Duy đã cảm ứng được long hồn bị lôi kéo hỗn loạn trong lốc xoáy. Nhờ vào biện pháp mà Gandalf đã dạy, dùng tinh thần lực của chính mình, nương theo cột thủy tinh mà hút hắn ra từng chút một khỏi ma pháp trận …..


Cuối cùng dần dần, cùng với sắc mặt của Đỗ Duy càng ngày càng tái nhợt, mồ hôi trên trán càng ngày càng nhiều, đầu của hắn cũng đã bị mồ hôi làm ướt hoàn toàn.


Nhưng mà tại phía trên đỉnh đầu của hắn, một trận sương mù màu đen đang dần dần hình thành, bên ngoài thoáng vây quanh một tầng màu vàng trôi nổi giống như là màng bảo vệ nào đó. Bên trong khí đen tụ tập càng nhiều, không ngừng quay cuồng, rốt cuộc, dần dần phát triển thành hình dáng một con rồng mờ nhạt. Sau đó bộ mặt cũng như hình dáng càng ngày càng rõ ràng ……


Lúc một tia khí đen cuối cùng bị hút ra. Ánh sáng trong ma pháp trận một lần nữa biến thành màn ánh sáng màu vàng duy nhất, không còn một chút sắc đen.


Gandalf nhận ra sự mệt mỏi của Đỗ Duy. Liền đi tới đặt một tay lên bả vai của Đỗ Duy, sau đó kéo hắn ra, dừng chuyển động của ma pháp trận lại.


- Nhanh! Lợi dụng bây giờ!


Gandalf nhắc nhở:


- Bây giờ long hồn đã trở lại trạng thái sơ sinh, lúc này ngươi mau chóng ký kết khế ước cùng nó. Sau đó ….. nó chính là của ngươi rồi!


Vốn luyện chế ra xương rồng làm sinh vật tử linh, muốn nó có thể phun ra long tức, chỉ có thể dựa theo trạng thái thuộc tính ma pháp nguyên vẹn khi sinh ra của nó. Nói cách khác, nếu hồn phách khi còn sống của đầu rồng này là hệ hỏa, vậy thì đừng hi vọng nó có thể phun ra khí tức mang theo tính chất ăn mòn của hệ thủy.


May mắn ở chỗ, hoàng kim long là vương giả trong long tộc, trời sinh đã chứa toàn bộ thuộc tính của long tộc! Mặc dù tên vương tử hoàng kim long này am hiểu vũ kĩ mà không giỏi ma pháp, nhưng là ưu thế về thuộc tính ma pháp tự nhiên vẫn còn.


Đỗ Duy đang nhìn kĩ long hồn bị bao vây giữa một tầng màng sáng màu vàng, sau khi lo lắng vài giây, lập tức quyết định chọn lựa ma pháp thuộc tính của nó: Là hỏa.


Dương nhiên, từ nay về sau, cùng với ma pháp của Đỗ Duy ngày càng cao thâm, thì có thể trong khi phun ra khí tức hệ hỏa tăng thêm một chút khác biệt nào đó.


Trình tự cuối cùng có phần đơn giản hơn một chút. Đỗ Duy đem long hồn đã luyện chế xong, lại thêm một lần nữa rót vào từng chút một trên “tàu chiến rồng”. Cuối cùng đem nó ném vào trong nhẫn chứa đựng ma pháp đồng thời rót vào đó một tí khí tử linh.


- Rồng xương mới sinh còn cần ngủ say một đoạn thời gian, chỉ cần hàng ngày ngươi đừng quên rót vào khí tử linh để nuôi dưỡng nó là được rồi.


Gandalf nhìn Đỗ Duy cười nói:


- Còn nữa, cứ cách một đoạn thời gian, ngươi phải gọi nó ra nhằm tăng cường liên lạc tinh thần, như vậy từ nay về sau khi sử dụng mới có thể càng thêm như ý …… Ừm, trình tự chủ yếu đều hoàn thành rồi, thứ này từ nay về sau rốt cuộc có phải là vật bỏ đi hay không thì phải xem ở ngươi rồi.


Chế tạo rồng xương đã hao phí một lượng lớn tinh thần lực của Đỗ Duy, đến ngay cả tinh thần lực dự trữ trong nhẫn ngũ sắc hầu như đều đã lấy hết - tuy vậy cũng đã khiến hắn hài lòng, con rồng ban đầu của Thataro kia đã là thành phẩm nên đã giúp cho Đỗ Duy tiết kiệm rất nhiều ma lực rồi.


Muốn luyện chế một sủng vật tử linh to lớn như vậy, đối với hắc ám ma pháp sư mà nói là vô cùng quý giá và gian nan.


Đỗ Duy bây giờ vô cùng mệt mỏi, thật sự không còn sức lực nói cái gì cùng Gandalf nữa, đi thẳng ra khỏi phòng thí nghiệm, phòng thí nghiệm để lại cho Gandalf sử dụng - lão già này còn muốn sử dụng chỗ này để nghiên cứu máu của phu nhân Listeria.


Đỗ Duy về tới phòng của mình trong tòa thành, đầu tiên là ngã ngay xuống giường ngủ một giấc.


Đến khi khi hắn tỉnh lại thì đã qua một ngày một đêm rồi.


Cái liếc mắt đầu tiên của hắn sau khi tỉnh lại là nhìn thấy con chim cánh cụt mập mạp kia đã ngồi chồm hổm ở bên cạnh. Một đôi mắt nhìn chằm chằm hắn.


- Ngươi muốn làm cái trò gì vậy?


Đỗ Duy không tức giận mà nói một câu lạnh lùng với ngài thần thú này.


Một con chim cánh cụt không thành thật. Từ sáng đến tối, trong lòng cũng không biết ẩn giấu bao nhiêu bí mất! Hừ hừ ……


- Vừa rồi ta nghe thấy tiếng nói chuyện bên ngoài, là tổng quản Marde của ngươi tới tìm ngươi, nhưng mà hắn không dám vào nên mới đứng ở bên ngoài gõ cửa.


Đỗ Duy kêu “Ôi” một tiếng, sau đó xoay người ngồi dậy.


Con chim cánh cụt cũng theo đó nhảy xuống giường, từng bước từng bước tới trước mặt Đỗ Duy:


- Ngươi …… chuẩn bị dùng một loại vảy rắn chắc để chế tạo áo giáp đúng không?


Đỗ Duy cau mày, nhìn chằm chằm thần thú ưu nhã này:


- Làm sao mà ngươi biết?


Ánh mắt của QQ tỏ ra vô tội nói:


-Vừa rồi, ta nghe Marde tiên sinh nói mà. Có mấy người thợ thủ công mong được gặp ngươi, nói là vì chuyện chế tạo áo giáp. Lần trước ngươi cho bọn chúng một ít lớp vảy kì quái, hiện tại bọn họ đã nghiên cứu ra biện pháp rồi.


Ánh mắt của Đỗ Duy càng thêm nghiêm nghị:


- Làm sao Marde lại nói chuyện với ngươi? Ngươi …..


QQ thở dài một hơi:


- Mỗi ngày ta ở chỗ này ta đều cảm thấy rất khó chịu, thật sự rất nhàm chán …… cho nên vừa rồi, tổng quản của ngươi ở bên ngoài gõ cửa. Không được sự cho phép của ngươi, hắn không dám tiến vào phòng …… nhưng mà ta đã ở cạnh cánh cửa hỏi hắn là có chuyện gì, hắn liền nói toàn bộ cho ta biết rồi.


Nói tới đây, QQ mới thẹn thùng cười cười:


- Ôi, thật có lỗi. Ta đã bắt chước âm thanh của ngươi đi hỏi hắn. Hắn tưởng là ngươi hỏi nên đã trả lời rất cẩn thận.


Bắt chước ……tiếng nói của ta? Đỗ Duy hung dữ nhìn chằm chằm con chim giảo hoạt này.


QQ rất ưu nhã khom người, nhưng mà ánh mắt của nó rất ranh mãnh:


- Ồ, thật có lỗi ….. ta vẫn quên nói cho ngươi biết, ngoại trừ năng lực nói ngôn ngữ các loài thú, ta còn rất am hiểu bắt chước âm thanh của người khác.


Đỗ Duy yên lặng mà nhìn con chim đáng ghét này. Sau đó cười khổ một tiếng:


- Rốt cuộc ngươi còn có bao nhiêu chuyện là “quên” nói cho ta biết đây?


Chim cánh cụt lúc lắc đầu:


-Cái này ….. ta cũng không biết, ta nói đó là chuyện đã “quên”. Nếu đã quên rồi, đương nhiên thì chính ta cũng không biết. Phải chờ khi nào ta nghĩ ra mới có thể nói cho ngươi chứ.


Nếu như …….


- Nếu ngươi không phải sủng vật Aragon lưu lại. Ta thật sự muốn một chân đá ngươi bay ra ngoài ngay bây giờ!


Đỗ Duy hung dữ nói một câu đầy giận dữ.


Ngài QQ dường như không đem sự uy hiếp của Đỗ Duy để trong lòng, nó bỗng nhiên nhảy lên ghế rồi nói:


- Thiếu chút nữa thì quên rồi ….. Ừm, vừa rồi khi ngươi ngủ, ta đã nghĩ tới một việc, ngươi không phải muốn chế tạo một ít áo giáp đặc biệt sao? Ta nghe tổng quản kể lại, lần này ngươi cho thợ thủ công một loại tài liệu đặc biệt? Nếu là loại tài liệu khó kiếm thì phải chế tạo ra áo giáp hảo hạng mới là không lãng phí a!


Đỗ Duy cười lạnh hắc hắc:


- Sao nào, chẳng lẽ ngươi biết biện pháp chế tạo ra loại áo giáp hảo hạng hả?


QQ lắc đầu:


- Ta không biết …… nhưng mà năm đó áo giáp mười hai vị thánh Roland đi theo chủ nhân mặc đều nhớ rất rõ ràng! Hơn nữa …..


QQ phát ra hai tiếng cười bén nhọn:


- Hơn nữa, vừa rồi khi ngươi ngủ. Ta nhàn rỗi, đã đem toàn bộ mười hai bộ áo giáp vẽ ra rồi! Nói không chừng sẽ có thể trợ giúp ngươi.


Đỗ Duy sửng sốt một chút:


-Vẽ? Ngươi không có tay. Làm sao cầm bút?


QQ há miệng:


- Ta dùng miệng ngậm ……..


Đỗ Duy lập tức chạy tới trước bàn. Quả nhiên, trên bàn xếp đặt vài tờ giấy. Trên giấy vẽ mười mấy bức tranh, mười mấy chiếc áo giáp …….


Nhưng mà, Đỗ Duy chỉ nhìn thoáng qua một cái, thiếu chút nữa là ngất đi rồi!


Sau đó hắn quay đầu, nhìn chằm chằm QQ:


- Đây là hình vẽ áo giáp của thánh kị sĩ của thánh Roland sao? Năm đó đoàn kị sĩ của thánh Roland mười hai kỵ sĩ đều là mặc loại áo giáp này ư?


- Đúng vậy.


Câu trả lời dứt khoát của QQ trái lại khiến cho Đỗ Duy rất muốn phát điên!


Bởi vì, trên bức tranh, áo giáp của mười hai thánh kị sĩ của đoàn kị sĩ thánh Roland mà QQ vẽ ra rõ ràng là ……


Là những thứ nhìn rất quen ……


Chòm sao Kim Niên, chòm sao Sư Tử, chòm sao Bạch Dương …… chòm sao Song Ngư!


Con mẹ nó gặp quỷ rồi!!!


Con mẹ nó, cái này căn bản là mười hai hoàng kim thánh đấu sĩ.


Áo thánh của hoàng kim thánh đấu sĩ!


Đỗ Duy trầm ngâm một hồi lâu, cuối cùng vô lực ngồi ở trên ghế, sau đó hắn cắn môi, cười khổ tự nói:


- Được lắm! Tên đáng chết Aragon kia, chẳng những cũng là người xuyên việt giống ta, đồng thời xem ra còn là một tên mê truyện tranh ….. đáng chết….. mười hai kị sĩ của thánh Roland ….. năm đó chính là mặc như vậy mà chinh chiến thiên hạ.…….


Hừ! Lúc đầu ta còn nghĩ đến bản thân làm ra cái gì thuyền trưởng Jack hoặc là tiểu đội Decepticon. Cũng đã làm ác lắm rồi, không thể tưởng được vị hoàng đế khai quốc này so với ta còn ác hơn.


Trong chốc lát Đỗ Duy không còn lời nào để nói, chỉ vào trên một bức tranh, võ sĩ mặc áo giáp đang làm tư thế một quyền đánh lên trên rất tiêu sái:


- ….. QQ, tư thế này là có ý gì? Aragon có nói cho ngươi không?


QQ nhìn thoáng qua, sau đó mỉm cười nói:


- Cái đó ta nhớ …. Cái này hình như gọi là Lư Sơn Thăng Long Bá.


Thế nào là cảm giác muốn hộc máu.


Nhìn vẻ mặt Đỗ Duy bây giờ là biết.


Trước mắt Đỗ Duy dường như thấy mơ hồ thánh kị sĩ tôn kính Rodriguez, mặc áo thánh của Hoàng Kim Thánh đấu sĩ có dáng vẻ chòm sao Thủy Bình ……


Mẹ nó …… ta nên hay không khuyên Rodriguez đem Sương Trăng Than Thở đổi tên thành Kim Cương Tinh Quyền đây?


Thấy Đỗ Duy trầm lặng đã lâu, QQ dè dặt hỏi một câu:


- Chủ nhân Đỗ Duy ….. mấy cái bản vẽ này, ngươi có cần không?


“ …… “


Đỗ Duy trầm lặng một lúc, sau đó bỗng quát:


- Vì cái gì không cần!! Hắn Aragon có thể làm được! Ông mày sao mà không làm được! Tốt! Cứ dựa theo phần bản vẽ này chế tạo ra mười hai bộ áo giáp vảy rồng! Ha ha ha ….. dù sao vảy rồng của hoàng kim long cũng là màu hoàng kim! Ha ha ha ……


Đỗ Duy cười điên cuồng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK