Vào lúc này, bỗng nhiên có ai đi tới, hung hưng đá vào Muse một cái. Sau đó hai cây trường đao vụt qua ---may mắn là đao này không có y muốn chém nàng, mà chỉ là muốn dung lưng đao đem nàng lật qua lật lại, úp mặt xuống.
Muse quả thật không thể chịu nổi nữa, mở miệng nôn thốc nôn tháo.
Cũng không biết nàng trôi trên sông bao lâu. Nước không ngừng trào ra từ miệng nàng, cả thở cũng không kịp.
Thật không dễ gì để tống toàn bộ nước trong bụng ra, Muse lúc này mới thở được. Nhưng lúc này đây, nàng lại cảm thấy ớn lạnh --- không phải do đâu khác, mà bởi nàng đã nhìn rõ tình cảnh lúc này của mình.
Xung quanh là một đám lang kị đang nhìn trừng trừng vào minh. Nhũng cái mõm dài đầy răng nanh, mỗi ánh mắt đều lóe lên tia lục quang trong đó. Tất cả đều cầm chắc đao trong tay, giơ lên phía trước. Xung quanh vang lên tiếng thì thào không rõ.
Tâm trạng Muse tức thì chìm xuống ---- nàng nghĩ là mình chết chắc rồi. Xem tình hình này mình bị đám lang kỵ này bắt rồi. Tại tiền tuyến vài ngày, Muse đã minh bạch: rơi vào tay đám thú nhân, thì không còn đường sống nữa rồi.
Chờ đợi làm cái gì? Bị giết cũng không phải là quá thê thảm, thê thảm là bị đám thú nhân này ăn mất xác! Có lẽ da thịt của bản thân, đối với thú nhân lại là thực phẩm ngon lành.
Nghĩ tới đây. Muse không thể tự chủ, có chút run lên.
Hai lang nhân đi tới gần chỗ Muse dùng lưng đao đập lên lưng Muse hai cái, lớn tiếng kêu gào hai câu không rõ.
Trong tâm Muse chỉ còn một ý nghĩ: Chúng muốn giết mình! Chúng muốn giết mình!
Muse, muốn làm ra vẻ thà chết bất khuất không hàng. Chỉ có điều là nàng không phải là cái loại dũng sĩ đó.Lúc này trong lòng đã hoàn toàn tuyệt vọng, nhưng lại nhịn không được muốn mắng một câu. Vậy mà cổ họng chỉ có thể khàn khàn vài tiếng.
Vận may là gì. Muse không hề biết. Bản thân rơi vào tay lang kị, trong cái rủi có cái may!
Nếu rơi vào tay tộc thú nhân khác sẽ giống như suy nghĩ của Muse. Không chỉ chết, mà thậm chí tám chín phần mười. Da thịt của nàng sẽ trở thành thực phẩm trong bữa tiệc của thú nhân --- tuy Lạc Tuyết đã hạ lệnh không cho phép thú nhân ăn thịt người, nhưng Lạc Tuyết lại ở tận đông bộ xa xôi. Nhưng tại chiến tuyến tây bộ và trung bộ thú nhân vẫn còn ăn thịt người.
Nhưng lang tộc mặc dù là thú nhân, nhưng may mắn, tại nội bộ tội dân lang tộc lại là một loại khác. Từ mối quan hệ lang kỵ là một tộc thân cận với tinh linh tộc. Mà thủ lĩnh lang kỵ Daminess cũng là thân tín của Lạc Tuyết. Thế nên rất nhiều mệnh lệnh của Lạc Tuyết các tộc thú nhân khác ngoài mặt thì gật đầu nhưng không hề làm theo. Còn lang kỵ, lại chấp hành một cách kiên quyết và quán triệt.
Không giết tù binh, cũng không được ăn thịt. Đây là hai mệnh lệnh mà lang tộc tuyệt đối phục tùng.
Những lang nhân này đứng cạnh Muse. Trong ánh mắt tràn đầy lạnh lẽo, dưới lưỡi đao, Muse thấp thỏm chờ đợi vận mệnh của mình kết thúc.
Từng phút từng giây trôi qua, Muse càng lúc càng lo lắng, mấy tên này tựa hồ không có ý định giết mình ngay -- nhưng Muse ngay lập tức cảm thấy bất an, tại tiền tuyến lưu truyền rất nhiều chuyện về thú nhân: có chuyện nói sau khi thú nhân bắt tù binh. Có vài thú nhân sẽ không giết tù binh nhay lập tức, mà lại thích đem người sống ném vào nồi lớn mà nấu!
Muse nhúc nhích, đưa tay về phía đôi ủng, nàng nhớ trong ủng còn giấu một thanh chủy thủ. Nàng không hy vọng dựa vào một thanh chủy thủ mà hạ sát toàn bộ lang nhân ở đây --- nàng chỉ muốn tự sát!
Đáng tiếc, những lang kỵ này đã sớm kiểm tra nàng, tay Muse chỉ chạm vào khoảng không.
Cuối cùng sau một hồi, xung quanh lại có một đám lang kỵ đi qua --- thì ra những lang kỵ này trước đây được phái đi truy đuồi về thượng nguồn và hạ nguồn dòng sông, những lang kỵ này, không thể qua sông, mới quay trở về phục mệnh.
Muse còn đang thấp thỏm bất an. Một lang nhân đã kêu to hai tiếng. Lập tức có một lang nhân khác vác nàng lên.
Muse mặc dù là nữ nhưng thân người cũng tính là cao ráo. Nhưng đám lang nhân đều cường tráng, vác nàng lên, không hề có chút nào khó nhọc.
Muse tùy tiện bị ném lên một con chó sói. Một lang kỵ tru lên như mang theo một chiến lợi phẩm, đám lang kỵ mé sau kêu gào một tiếng, rồi rời đi như một trận gió.
Đám lang nhân cùng cự lang đều nồng nặc mùi xú khí. Chỉ là Muse đang cố để không nghĩ tới.
Đám lang nhân tiến nhanh về cánh rừng phía trước. Lách qua lách lại đã tới đại bản doanh nơi trú đóng quân địa phương.
Đây là nơi trú đóng của vài ngàn lang nhân --- số lượng so với khi thủ hạ của Ron Barton do thám được còn nhiều hơn! Muse nhìn quanh thật nhanh, số lượng gần tới năm ngàn tên!
Nàng không biết, thủ hạ của Ron Barton không nhìn lầm, chỉ có điều không may người đó chỉ nhìn thấy một bộ phận, ngoài ra còn có hai đội lang nhân, theo đường chính mà tới.
Cuối cùng thẳng đường đám người Longbottom mà chạy tới. Cho nên, đám người Longbottom mới bị phát hiện nhanh như vậy.
Muse bị mang tới nơi trú đóng của lang kỵ, bị ném xuống trước đống lửa lớn. Nàng té xuống đau đớn toàn thân, lại nghe tiếng hoan hô của đám lang nhân xung quanh chợt vang lên.
Nàng nghiêng đầu nhìn. Chỉ thấy những lang nhân vừa đi cùng mình, trường đao trong tay từng cái vung lên … Đó là người trong đội của nàng! Đầu lâu của những người bị giết! Trên đầu còn đội mũ sắt!
Nhìn vào những gương mặt đã cùng mình chiến đấu, tim của Muse bỗng thắt lại. Không thể nhịn được, nôn mửa kịch liệt.