Mục lục
Ác Ma Pháp Tắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phủ công tước. Phòng của Joanna đại tiểu thư


- Nàng giận?


- Hừ!


- Nàng không chịu nói chuyện với ta?


- Hừ!!


Đỗ Duy thở dài, cúi đầu xem mặt Joanna. Joanna lại xoay người đi chỗ khác. Tròng mắt Đỗ Duy đảo một vòng, nói:


- Ghét ta à?


- Hừ!!


- Ta nói gì nàng cũng hừ hừ. Nàng bị đau răng à?


Joanna nổi giận nhảy dựng lên giương nanh múa vuốt. Nắm tay nàng đấm Đỗ Duy như đánh trống. Còn may Joanna đại tiểu thư tuy nổi giận, nhưng cũng không muốn làm đau Đỗ Duy. Nếu không với thực lực võ sĩ cấp 7 cấp 8 của nàng, dùng đến đấu khí sao chỉ như đánh trống được?


Đỗ Duy cố ý chịu mấy đòn, lại thừa cơ kéo Joanna ôm vào trong ngực. Joanna giãy dụa mấy cái không thoát, ngẩng đầu lên trừng mắt nhìn Đỗ Duy:


- Ngươi tự xem lại mình đi! Đi phương bắc lâu như vậy, một phong thư cũng không có! Lại còn chết sống cũng không cho chúng ta đi cùng! Hơn nữa … Hừ hừ … nghe nói Allure cũng cùng ngươi trở về! Lại còn Muse nữa! Ngươi cố ý không cho ta với Vivian đi cùng, có phải vì đi làm chuyện gì xấu xa không!


Đỗ Duy lập tức kêu oan:


- Muse là tự mình bỏ đi, cùng ta có quan hệ gì?


- Hừ! Thế còn con bé Allure kia thì sao!


Đỗ Duy cứng họng. Allure với hắn quả thực có chút ám muội, sự tình này Joanna rất rõ ràng – đừng quên, Joanna từng cùng hắn lên đỉnh đại tuyết sơn!


Cười gượng hai tiếng, Đỗ Duy ôm Joanna vào ngực, cũng mặc kệ nàng vùng vẫy chỉ hôn lên mặt nàng hai cái. Joanna đỏ mặt, đột nhiên hung hăng cắn vai hắn một cái. Chỉ là thân thể Đỗ Duy hiện tại quá cường hãn. Joanna cắn tới đau cả răng, ngay cả chút dấu vết cũng không có. Trong lòng chán nản, bực tức nói:


- Ngươi khi dễ hai chị em ta!


Đỗ Duy ho khan một tiếng, cười xòa đổi giọng:


- Ta biết nàng hẳn là rõ ràng chuyện này rồi … còn một việc cần nhờ nàng giúp đây


- Cần ta giúp? Miễn đi!


Đỗ Duy cố ý than thở:


- Ta biết Joanna đại tiểu thư rất trọng nghĩa ký. Con bé Muse kia lúc trước cùng nàng đánh phá loạn xạ, cùng nhau làm không ít việc quậy, cũng gọi là bằng hữu đi. Lần này ta mang nàng về, nhưng nàng lúc đi là bỏ trốn. Nghe nói phu nhân Listeria rất tức giận, chỉ sợ muốn lấy gia pháp đánh gãy cả 2 chân Muse …


- Đánh gãy chân?


Joanna sững lại, khẩn trương hỏi:


- Sẽ không …sẽ không thật sự phạt thế chứ?


Đỗ Duy lắc đầu:


- Ta không biết. Chẳng qua nghe nói nhà Listeria gia pháp rất nghiêm


Joanna cuối cùng cũng chịu giảng nghĩa khí, thở dài:


- Thôi được. Để ta đi xem một chút. Cũng không thể để con bé ấy bị đánh gãy chân


Dừng một chút, nàng lại nói:


- Ngươi nói cũng đúng, cái cô nàng Listeria kia, ta thấy cũng chả phải người tốt …


Nguyên lai phu nhân Listeria hợp tác với Đỗ Duy, người nhà gia tộc hoa tulip đều biết Joanna không thích vị hầu tước phu nhân quá mức kiều mỵ này. Trong lời nói cũng chả có chút khách khí nào


Thấy Joanna đại tiểu thư cũng không giận nữa, Đỗ Duy mới cười nói:


- Ta nghe Vivian nói, nàng làm cho ta một món quà phải không?


Joanna vừa nghe, tức thì đỏ mặt từ trong ngực Đỗ Duy chui ra, chạy đến kéo từ sau giường ra một món đồ ném vội cho Đỗ Duy, lại bồi thêm:


- Chính là cái này! Ngươi … ngươi không được nói nó không tốt! Nếu không … nếu không ta lấy kiếm đâm ngươi!


Đỗ Duy cười tiếp lấy, hóa ra một chiếc áo choàng. Áo choàng này tuy chất liệu cực tốt, nhưng Đỗ Duy giàu có, thứ áo choàng chất liệu cấp này cũng không ít. Chẳng qua xem đường may lại có vẻ vụng về. Từ nơi bắt đầu may nhìn, có thể thấy xiên xiên vẹo vẹo, chẳng qua đoạn sau thì tốt hơn nhiều


Đây là một chiếc áo choàng đen, phía trên còn thêu một bông hoa tulip lớn, xung quanh có ngọn lửa cháy lượn lờ. Phảng phất một bông hoa nở ra từ trong lửa vậy. Đóa hoa này thêu rất tốt, nhưng nếu nhìn cẩn thận, trên áo choàng có không ít lỗ kim. hiển nhiên là thêu lại dỡ, dỡ lại thêu, bao nhiêu lần mới miễn cưỡng làm được


Đỗ Duy vừa nhìn đã đoán ra. Áo này tất là do Joanna tự mình làm, không khỏi cảm động. Joanna là một cô gái nóng tính, rất không hợp với mấy việc tỷ mỷ thế này, nhất là việc thêu thùa may vá. Lấy tính tình của nàng, muốn nàng vung đao múa kiếm rất dễ, muốn nàng trừng mắt giết người cũng chả khó gì. Muốn nàng vung ma trượng càng dễ. Nhưng muốn nàng cầm kim cầm chỉ chính là muốn lấy mạng của nàng


Áo choàng này trông thì đơn giản, nhưng cũng có nhiều chi tiết. Joanna cũng không biết là cần bao lâu mới hoàn thành


Thấy Đỗ Duy cầm áo choàng ngây ngốc, nét mặt cũng không biết là đang nghĩ gì, Joanna không khỏi có chút ủy khuất:


- Ngươi không thích? Này, Đỗ Duy! Không thích đưa đây để ta xé nó!


Nàng vừa đưa tay ra, Đỗ Duy đã nghiêng người ngăn lại:


- Ai nói ta không thích! Rất tốt! Thực sự rất tốt!


Tròng mắt Joanna đỏ lên:


- Ta biết ta làm không tốt. Nhìn nữ bộc trong phủ làm đều tốt hơn ta gấp 10! Cái này khó nhìn lắm, ngươi mặc vào cũng dọa người, tốt nhất đưa đây xé đi!


- Nói hươu nói vượn!


Đỗ Duy đưa tay quấn áo choàng lên người, nói:


- Sau này khi ta mặc khải giáp, sẽ mặc cái áo choàng này lên bên ngoài! Chỉ là … đáng tiếc! Đáng tiếc!


- Đáng tiếc cái gì?


Joanna nhìn Đỗ Duy, trừng mắt


Đỗ Duy thở dài:


- Đáng tiếc lần này ta về, sợ là trong thời gian ngắn cũng sẽ không quay lại tiền tuyến. Không về tiền tuyến sẽ không mặc áo giáp. Áo choàng này …


Joanna đầu tiên là vui mừng:


- Ngươi không về tiến tuyến?


Sau đó là cam chịu:


- Cũng chịu thôi … không mặc thì thôi..


Đỗ Duy lắc đầu:


- Ai nói ta khong mặc! Đồ của nàng làm, vạn kim khó đổi! Ta không mặc ở ngoài vậy mặc ở trong!


Joanna nghe thế, bật cười:


- Làm gì có ai mặc áo choàng như thế!


Lời nói tuy vậy, nhưng ánh mắt lại vui mừng hớn hở


Đỗ Duy nhìn khuôn mặt Joanna cười kiều mỵ, trong lòng rung động. Sau đó hắn vác nàng lên vai, lập tức ném lên giường. Joanna kinh hô:


- Ngươi định làm gì?


Đỗ Duy cười ha hả, như một cơn gió chạy ra ngoài. Sau đó trong viện có thêm một tiếng kinh hô của Vivian. Rồi thấy Đỗ Duy quay lại, vai vác Vivian. Đầu tiên là một cước đá cánh cửa đóng lại, sau đó ném luôn Vivian lên giường


Nhìn đôi chị em như hoa như ngọc trên giường, Đỗ Duy mừng rỡ cười lớn, sau đó như mãnh thú xông vào. Một loạt thanh âm kinh hô cùng cười vui vang lên, ba người đã quấn lấy nhau trên giường


Joanna kinh hô:


- Ngươi.. ngươi.. Hiện tại trời còn chưa tối!


Nói xong dùng tay định đẩy Đỗ Duy ra


Đỗ Duy cười hì hì, bắt lấy tay Joanna cắn cho một cái:


- Làm việc này còn cần gì phân biệt sáng với tối! Tới tới tới, mừng sum họp sau đêm tân hôn!


Joanna đành chịu, cười mắng:


- Cái tên vô lại này … Vivian, đá hắn đi!


Vivian còn chưa kịp nói, Đỗ Duy đã hôn lên mặt nàng một cái, tức thì đỏ như táo chín, cơ hồ muốn khóc, chỉ lắp bắp nói “ em em …. “ làm gì còn ý tứ phản kháng? Đỗ Duy kéo luôn cả Vivian vào ngực, cười nói:


- Bảo bối nhỏ của ta hẳn sẽ không cự tuyệt đâu nhỉ


Nói xong, một tay kéo Joanna lại. Joanna cười một tiếng, nhấc chân định đá, nhưng Đỗ Duy lập tức bắt được cổ chân nàng, sau đó theo cẳng chân bóng loáng một đường kéo lên. Joanna bị vuốt chân, tức thì toàn thân cảm thấy mất hết khí lực, võ kỹ chiêu thức toàn bộ quên sạch. Cuối cùng ừm một tiếng, rúc đầu vào ngực Đỗ Duy


Ba người trên giường cuộn thành một đoàn, dần dần xuất hiện tiếng rên rỉ … sau đó ….


Đỗ Duy ở cùng đôi chị em một tối, sáng hôm sau tỉnh dậy, chỉ thấy hai bên là hai cô gái như hoa như ngọc ôm lấy mình, không khỏi cảm thấy thỏa mãn vô hạn, thầm nhủ đời người như thế không có nửa điểm tiếc nuối


Hắn đứng dây, đầu tiên hôn Joanna cùng Vivian mỗi người một cái, sau đó mới lấy áo mặc rồi mới ra khỏi phòng


Hắn ở phương bắc nhiều ngày, cũng đã trải qua một thời gian cấm dục. Thẳng tới tận hôm nay mới phát tiết hết tinh lực dư thừa ra được. Hai cô vợ bị vờn tới kiệt sức, tới tận sáng mới ngủ được


Hắn cùng Vivian và Joanna đều ở một chỗ trong hậu viện, ngày thường không có người hầu nào tiến vào. Mà cho dù có, cũng không ai dám vào phòng tối qua


Đỗ Duy ra khỏi hậu viện, gọi người hầu phục vụ một lượt, lại ăn chút điểm tâm, sau đó mang theo thân vệ hướng về phía quân bộ


Một ngày hôm nay, Đỗ Duy bái phỏng Carmille Ciro nắm quân bộ, lại chạy đi gặp bá tước Billiat một chuyến, chiều đi gặp mập mạp ma thú Dansa, tối đi gặp Jack nghe báo cáo kinh doanh sản nghiệp của mình


Về tới nhà, Vivian và Joanna đã sớm dậy, lại nói có người đưa tới một thiệp mời. Đỗ Duy cầm xem, không khỏi nhíu mày


- Contra? Hắn mời ta?


Đỗ Duy hừ một tiếng, nghĩ thầm:


- Đạo không hợp, mưu càng không hợp. Mặc kệ hắn. Cho dù có vì thế mà hắn trở mặt ta cũng không quản


Nói xong, trực tiếp xé cái thiếp mời đó đi


Ba ngày liền, tân phó quốc vụ đại thần bá tước Contra đều đưa tới một thiếp mời, Đỗ Duy vừa nhìn là xé. Trong thời gian này, Đỗ Duy mỗi lần ra ngoài đều đi gặp vài lão bằng hữu cũ ở đế đô. Như họi họp đám Carmille Ciro, bái phỏng tài chính đại thần, lễ nghi đại thần … còn có tướng lĩnh quân bộ, đồng liêu ở học viện quân sự đế quốc. Thậm chí cả ở trị an cũng đi một chút. Chỉ có riêng Contra là không thèm gặp


Đến ngày thứ 4, Contra cũng không phát thiệp mời nữa


Thêm vài ngày sau chính là ngày cử hành lễ tang của nhiếp chính vương


Thi hài đã để trong cung đủ một tháng. Lần này quý tộc đại thần trên dưới đế quốc đều tự mình đi phúng viếng. Mà theo truyền thống, vì thành viên hoàng thất trên danh nghĩa là tín đồ hết. Thần hoàng tử tuy không phải hoàng đế, nhưng cũng hưởng quy cách hoàng đế, tang lễ cũng nghi thức đế vương. Theo truyền thống, cần giáo hoàng của Quang Minh giáo hội tự mình chủ trì


Chẳng qua giáo hoàng Paul XVI mấy năm nay rất ít ra ngoài, nghe nói thân thể xuất hiện vấn đế - đương nhiên Đỗ Duy biết đây là kiếm cớ mà thôi. Hồi còn sống Thần hoàng tử trước hết nhận hắn làm cha nuôi, sau đó lại cho con mình lên làm hoàng đế, gần như là nhổ toẹt vào giáo hoàng một bãi. Cục tức này giáo hoàng sao nuốt nổi. Giờ Thần hoàng tử đã chế, giáo hoàng không tới lấy roi đánh vào quan tài thì thôi, còn đòi chủ trì tang lễ?


Quả nhiên, giáo hoàng Paul XVI không tới, lại bảo đại giáo chủ Maximus tới. Vị đại giáo chủ này ở giáo hội cũng có phân lượng cao, lại là người quen của Đỗ Duy, tính là minh hữu cũng không quá


Tang lễ của Thần hoàng tử vô cùng long trọng, vì tang lễ này, hoàng thất mở một con đường từ ngoài thành, lại tiêu tốn 10 vạn đóa hồng đen đặt hai bên


Ngày tang lễ, 3000 ngự lâm quân toàn bộ mặc áo giáp đen, ngay cả lông vũ cắm trên mũ cũng là màu đen chỉnh tề mở đường đi trước. Theo sau, mười mấy đại lực sĩ nhấc quan tài đá nặng nề, cuối cùng là thành viên hoàng thất


Tiểu hoàng đế đế quốc Charles mặc áo choàng đen theo sau, tay cầm quyền trượng, sắc mặt ngưng trọng. Sau đó là vương hậu, vương phi, công chúa …..


Đỗ Duy là nhất đẳng trọng thần, đi đầu trong hàng ngũ đại thần. Sau lưng hắn là trọng thần các nơi của đế quốc, đại thần, tướng lĩnh dài dằng dặc. Toàn bộ đội ngũ đi bộ theo sau


Không ai tấu nhạc, chỉ là trên đường ném hoa hồng đen mà thôi. Không khí đám tang nặng nề, đội ngũ yên lặng, không ai huyên náo. Chỉ có tiếng vương hậu thỉnh thoảng khóc lên


Sau cùng, là người nhà mấy gia tộc đế đô. Những đệ tử quý tộc, phu nhân, thiếu nữ …., phàm có chức vị đi trước, không có đi sau


Ngoài ra, hai bên còn có 8 giáo sĩ do thần điện phái tới, một đường đi không ngừng tụng niệm giáo điển. Sau cùng, là mấy vị ma pháp sư của ma pháp công hội


Mà trên danh nghĩa là một trong ba đại tổ chức lục địa, hiệp hội kỵ sĩ lại vẫn chưa có tư cách đi cùng thần điện và ma pháp công hội. Luận địa vị họ chỉ có thể đi sau cùng. Hội trưởng hiệp hội kỵ sĩ Deron mặc áo giáp bạc, trường kiếm quấn vải đen, sau lưng là đoàn kỵ sĩ “ thanh kiếm Roland ” theo gót


Đội hình lớn như thế, từ sáng sớm đã xuất phát khỏi hoàng cung. Vì đi chậm, nên phải 2 canh giờ mới tới nơi


Khi mấy đại lực sĩ nhấc quan tài đá tới cửa thành, lá cờ hoa bụi gai trên cửa thành chậm rãi hạ xuống một nửa. Toàn bộ thủ quân quỳ một gối, cúi đầu hành lễ


Lúc này, xung quanh tràn ngập tiếng khóc


Ngày tang lễ, đế đô có tới mấy chục vạn dân chúng cũng tới đưa tiễn vị quân vương đế quốc này. Từ hoàng cung tới quảng trường, đường lớn, đâu đâu cũng chật ních người đang quỳ


Con dân Roland đại lục rất trung thành với hoàng thất, đặc biệt là dân chúng đế đô. Mà Thần hoàng tử lại là một vị minh quân rất hiểu lòng người. Trong số người dân tham dự đám tang, có quá nửa là tự phát. Số lượng này so với lúc trước lão hoàng đế Augustine VI qua đời thì lớn hơn rất nhiều


Đi tới ngoại thành, nghi thức mới thay đổi. Đầu tiên là quan tài được đưa lên xe ngựa. Ngự lâm quân cũng lên ngựa, sau đó là đến quý tộc đại thần


Đám tang trực tiếp rời khỏi đế đô, hướng tới một chỗ cách đó mười mấy dặm


Lăng mộ hoàng tộc!


Phong tục của đại lục Roland, dù đế vương có chết, tang lễ long trọng là đương nhiên, nhưng mộ thì lại xây không quá xa hoa. Cái này so với Trung Quốc cổ đại của Đỗ Duy bất đồng rất lớn


Hoàng đế chết đi cũng táng ở lăng mộ hoàng tộc đế quốc. Lăng mộ này cách đế đô rất xa, diện tích rộng rãi, có núi có sống. Hơn nữa, người thế giới này không có thói quen táng theo vật gì quý giá, nên hậu thế cũng chả có ai đi trộm mộ


Bên ngoài lăng mộ, thường xuyên có một doanh bộ binh đồn trú


Khí trời rất tốt, đường cũng thông thoáng. Lúc gần trưa, đám tang đã tới phía nam lăng mộ


Ở đây mai táng vài chục vị hoàng đế, còn có thành viên của hoàng thất. Ngay cả đại hoàng tử Evan binh biến thất bại cũng chôn ở đây


Mà Đỗ Duy còn nghe nói, để bảo hộ nơi này, ma pháp sư cung đình cũng túc trực ở đây, tránh cho có người quấy rầy giấc ngủ các vị hoàng đế


Lúc chiều về, nghi thức đám tang bắt đầu


Tận mắt thấy quan tài của Thần hoàng tử chậm rãi bỏ xuống huyệt, Đỗ Duy trong lòng thở dài tiếc nuối. Hắn nhìn thành viên hoàng thất, thì thấy vương hậu đã khóc đến mức suy sụp. Tiểu công chúa Karina và Louise cũng là hai mắt đẫm lệ


Hoàng đế Charles tuy mặt buồn rầu, nhưng mà – khóe mắt hắn rất sạch


Các nhà quý tộc đưa tang, tuy cũng có tiếng khóc, nhưng thực ra cũng chả có mấy ai thực lòng


Khiến Đỗ Duy hơi ngạc nhiên là, ngay cả quân vụ đại thần Carmille Ciro thân tín của Thần hoàng tử cũng không khóc. Mà ngược lại, ma thú Dansa lại khóc như cha chết


Nghi thức hạ táng bắt đầu. Trước hết là tiểu hoàng đế Charles đọc một bài điếu văn, sau đó là đại giáo chủ Maximus chủ trì tang lễ lấy một đoạn giáo điển ra giảng ….


- …. Hắn sinh ra được tắm trong ánh sáng vinh quang của thần thánh. Thần ban cho hắn hết thảy vinh dự, kiêu ngạo, dũng khí, trung thành, trách nhiệm ….


Trong khi đại giáo chủ Maximus đọc diễn văn, tiểu hoàng đế đi tới lấy xẻnh, xúc lên miếng đất đầu tiên đổ xuống, sau đó đưa cho người hầu bên cạnh


Mười mấy đại lực sĩ bắt đầu hất đất vào trong mộ


Lúc này, tiếng khóc càng lúc càng lớn, đại giáo chủ Maximus chỉ có thể cố sức lớn tiếng đọc kinh cầu khấn:


- …. Thần lấy tất cả đức tính tốt thể hiện ở hắn, lương thiện, thông minh, nhân từ …


Nhưng đúng lúc này, Đỗ Duy trong lòng vừa động, đột nhiên một cảm giác kỳ quái như thủy triều từ sâu trong lòng trào lên!!!


Thực lực của hắn bây giờ có thể nói là bán thần cấp!


Tuy là một cái bình điện không nạp thêm được, nhưng trước khi hết điện, thực lực của hắn vẫn rất mạnh! Ngũ giác linh mẫn khiến hắn nhận ra bất cứ biến động dị thường nào xung quanh!


Quả nhiên, như chứng nhận cảm giác của hắn, đột nhiên chân trời truyền tới một tiếng sấm rền!


Ngẩng đầu, chỉ thấy trời đang sáng đột nhiên tối sầm xuống!


Tiếng sấm này tuyệt không phải hiện tượng tự nhiên! Đỗ Duy ẩn ẩn có cảm giác sắp có đại sự phát sinh, tim đập nhanh hơn mấy phần!


Sau đó, đột nhiên mặt trời như lóe lên một cái, sau đó ánh sáng lập tức yếu đi!


Chỉ thấy một cái bóng mờ, chậm rãi cắn nuốt mặt trời từng phần từng phần một!


Bóng mờ này tuy chậm, nhưng càng lúc càng lớn. Chỉ chốc lát, mặt trời đã bị cắn nuốt một nửa!


Trong đầu Đỗ Duy chấn động, cảm giác có điều bất ổn!


Nhật thực toàn phần? Lúc này?


Ầm!!


Trong não, phảng phất có cái gì đó nổ tung!


Đỗ Duy chỉ cảm thấy có một lực lượng cường đại từ trên không giáng xuống! Cảm giác như một thùng nước trút xuống đầu, ngay cả linh hồn cũng run rẩy!!


Xung quanh lúc này đầy tiếng kinh hô. Mặt trời đã gần như hoàn toàn bị che lấp! Giữa trời đất đột nhiên tối đen như đêm.


Cảnh tượng kỳ lạ này khiến những âm thanh khóc lóc kia dừng lại hết. Ngay cả đại giáo chủ Maximus cũng dừng đọc, kinh ngạc nhìn lên không!


Lúc này, mặt trời đã hoàn toàn bị che phủ!


Đỗ Duy chỉ thấy miệng mồm khô khốc, cuối cùng kích động bật lên:


- Là nhật thực! Nhật thực toàn phần!


Đúng lúc này, hắn cảm giác xa xa, hướng tây bắc có một dao động năng lượng cường đại, phảng phất một tuyệt đỉnh cường giả đang tỏa khí thế ra!


Đỗ Duy cũng lờ mờ đoán được đó là ai, quay đầu nhìn. Lấy thực lực của hắn, cho dù dùng mắt thường cũng nhìn xa được cả chục dặm


Quả nhiên, Đỗ Duy thấy rõ rệt dưới chân trời, rõ ràng là một bóng người. Người đó tỏa ra khí thế mạnh mẽ, trên không xuyên mây bay thẳng tới đế đô!


Tiếng sấm kia, chính là do người đó bay nhanh mà tạo thành!


Đỗ Duy cười lớn trong bụng: Nhật thực toàn phần! Lão Chris cuối cùng cũng ra tay!!


Lúc này xung quanh đã đại loạn, cảnh tượng kỳ dị này khiến người ta đột nhiên lo sợ


Đỗ Duy thừa lúc đó lẻn ra, gắt gao nhìn phương xa…


Bóng Chris trên không đột nhiên lóe lên một luồng sáng vàng, sau đó thân người biến thành một con rồng! Chris hiện đang nhập xác hoàng kim long, lúc này lại hiện nguyên hình!


Nơi xa, truyền tới một tiếng rồng gầm! Hoàng kim long gầm lên, âm thanh vang xa cả trăm dặm! Chỉ sợ người của đế đô cũng nghe thấy! Mà người ở đây lại càng bị dọa sợ phát khiếp.


Mà Đỗ Duy cũng hiểu, đây là lão Chris cố ý phát ra để gọi mình!


Nhìn nhật thực toàn phần …. Hắn hiểu ra!


Lúc này! Thời điểm lão Chris một mực chờ đợi, thời điểm mở ra bảo tàng của ma thần!


Không chần chừ, Đỗ Duy cắn răng lùi ra xa, sau đó nhún người như một tia sáng bay đến chỗ lão Chris!!


- Đỗ Duy!


Ở dưới tuy hỗn loạn, nhưng trong đội ngũ gia tộc hoa tulip đương nhiên có Joanna và Vivian. Hai người đều dán mắt vào Đỗ Duy, thấy hắn ly khai liền nhìn nhau một cái, nào có quản nhiều, không chút do dự dùng ma pháp bay lên đuổi theo Đỗ Duy!


Trời tối đen như mực, ngày hôm đó mặt trời bị che khuất, cái bóng đen phảng phất không bao giờ biến mất …


Mặt đất rơi vào hắc ám, từ trên không nhìn xuống, phảng phất cả thế gian không còn một tia sáng nào!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK