Nếu quả chỗ này là do Aragorn xây dựng, như vậy đống điêu khắc tàn nhẫn kia đã có chút không đúng, mà đống đao kiếm như rừng phía trước lại càng không đúng!
Nhìn những hình điêu khắc bị đâm chết kia có nhân loại, có tinh linh, có người lùn cùng các chủng tộc khác! Thân là khai quốc hoàng đế, Aragorn sao có thể làm ra loại điêu khắc tàn nhẫn này được?
Nguyên bản Đỗ Duy còn hoài nghi, một mê cung lớn như vậy ngầm dưới đất, không có sức vài vạn người trong mấy năm căn bản không thể xong được – hơn nữa, công trình lớn như vậy, cuối cùng làm thế nào giữ bí mật? Tại sao không ai biết??
Như vậy, đáp án chỉ có một: người xây nên chỗ này căn bản không phải là Aragorn!
Rất có thể, Aragorn cũng là sau này phát hiện ra nơi đây
Như vậy chỗ này là do ai kiến tạo?
Hừ, chỉ cần xem những điêu khắc này, bị giày vò có nhân loại, tinh linh, thú nhân, người lùn ….
Như vậy đáp án đã quá rõ ràng
Đỗ Duy đột nhiên hít sâu một hơi, trong lòng có chút khẩn trương. Trong lòng cũng tăng thêm vài phần cẩn thận
Nhìn rừng đao kiếm phía trước dài cả trăm thước, Đỗ Duy lại ngó qua những tấm điêu khắc người chết sống động như thật, trong bụng càng cảm thấy kỳ quái. Hắn khom người, rút dao găm ra móc từ dưới đất lên hai khối đá, dùng dây thừng buộc vào bàn chân. Trong tay hắn lại lấy một khối đá nâng lên trên đầu, lúc này mới nhún người nhảy vào trong rừng đao kiếm
Dưới chân là đao kiếm chi chít, mà Đỗ Duy hai chân buộc đá, trên đường chạy qua phát ra tiếng bang bang. Hắn lại cầm phiến đá, dọc đường cẩn thận trông chừng hai phía
Quả nhiên, đi chưa được 20 bước, đột nhiên hắn có cảm giác dưới chân hụt xuống!
Cùng lúc đó, trong rừng có mấy thanh kiếm đột nhiên nhằm dưới chân Đỗ Duy phóng tới. Thân thể hắn hiện giờ vô cùng cường hãn, phản ứng cũng rất nhanh. Khi thân mình còn đang rơi xuống tức thì đá ra một cú, đạp đao kiếm bay tới thành bụi phấn.
Khi hắn vừa chạm đất lại nghe thấy tiếng lenh kenh từ hai bên, chỉ thấy vách tường chuyển động, lộ ra một dãy trường mâu! Sau một tiếng bật dây, vô số trường mâu lao về phía Đỗ Duy!
Đỗ Duy tức thì trầm mình xuống, lấy tấm đá nâng lên trước mặt. Vô số tiếng phanh phanh vang lên, những trường mâu bắn tới bị tấm đá cản lại, toàn bộ rơi xuống
Chỉ là tấm đá cứng rắn này cũng đã xuất hiện chỗ nứt
Đỗ Duy mới hơi thả lỏng ra, thân hình đột nhiên nhào về phía trước lộn ra khỏi rừng đao kiếm này. Những trường mâu sau lưng phảng phất cũng có cảm ứng, đột nhiên thu lại, hai bên vách tường cũng trở về như cũ, can bản không nhìn ra được dấu vết cơ quan!
Đỗ Duy rơi xuống đất, tiện tay vứt khối đá xuống. Vừa chạm đất nó đã tức khắc tan nán
“Lực phóng thật lớn “ Đỗ Duy than thở. Hắn vừa tự mình cảm thụ cơ quan phóng trường mâu vừa rồi. Mỗi mũi phóng ra cơ hồ có thể so với một kích toàn lực của võ sĩ cấp thấp! Dùng cơ quan cũng có trình độ này, mức độ tinh xảo có lẽ không cần phải nói!
“Nguyên bản chỉ muốn thỏa mãn lòng hiếu kỳ, không nghĩ sự việc cũng không đơn giản a “ Đỗ Duy cười khổ một tiếng
Hắn không dám bất cẩn, cầm dao găm trong tay, cẩn thận tiến về phía trước
Đại khái đi được khoảng trăm thước, phía trước xuất hiện một tấm cửa đá cao hơn bốn thước. Đỗ Duy dùng sức đẩy ra, lập tức nhìn thấy phía trong …
Một quảng trường thật lớn a!
Quảng trường dưới đất này, từ diện tích mà nói tuyệt không dưới một cái sân thể dục cỡ lớn hình tròn
Chỉ khiến Đỗ Duy kỳ quái là, không biết vì sao trên mặt đất thuộc quảng trường này có vô số hình tròn đá
Những hình tròn đá này đại khái mỗi cái có đường kính nửa thước đến một thước, phảng phất đều là điêu khắc ra
Trên quảng trường, loại hình tròn này ít nhất cũng phải 800 tới 1000, thậm chí có không ít cái còn đè lên nhau
Mà xung quanh quảng trường, một dãy cột to lớn đứng vững. Dãy cột này điêu khắc sao trời, chính giữa là một cái dài tròn cao tới hai thước …
Nhìn bên ngoài, đám sao trời xung quanh giống như đang tập trung quanh mặt trời ở chính giữa!
Đỗ Duy thở dài … quả nhiên là mặt trời a!
Hừ! Ma tộc lấy mặt trời làm biểu tượng, quả nhiên là thật!
Trên cửa lớn phía trước có một cái đài cao, hai bên là một dãy áo giáp võ sĩ cao tới hai ba thước đứng nghiêm
Những áo giáp này đều cực lớn, hiển nhiên con người không thể mặc được – theo truyền thuyết ma tộc cao lớn hơn con người rất nhiều, xem ra đúng như thế
Những bộ giáp này đều tạo hình đơn giản mà lại mang vẻ trang nghiêm. Giáp trụ toàn thân phát ra ánh kim loại, qua bao nhiêu năm tháng vẫn không có chút dấu vết bị ăn mòn!
Đỗ Duy nhịn không được lấy tay sờ thử, hắn thậm chí còn lấy một tấm khiên gõ thử, lập tức phát ra một âm thanh hồn hậu trầm đục!
Ngay cả hắn hiểu nhiều biết rộng cũng phải than thở: “ Chất lượng thật tuyệt vời! Xem ra kỹ thuật luyện kim của ma tộc cao hơn nhân loại hiện nay nhiều! Đây không phải khiên sắt nữa rồi, chẳng lẽ ma tộc luyện được thép? “
Từ đài đá này đi tới trước là một đường thẳng hướng về phía quảng trường. Đỗ Duy mới đưa chân trái đặt xuống bậc thềm thứ nhất, đột nhiên cảm giác dưới chân hơi kỳ lạ …
Tuy không rõ cảm giác này là gì, nhưng hắn lập tức sinh ra cảnh giác
Quả nhiên, chỉ thấy tiếng đá di chuyển ầm ầm, hơn nữa âm thanh là từ đỉnh đầu truyền tới
Hắn ngẩng đầu lên, chỉ thấy phía trên vốn là điêu khắc sao trời đột nhiên mở ra, sau đó thò ra vũ khí giết người …
Không phải đao thương, không phải cung tên.. mà là…
Đỗ Duy vừa nhìn, tức thì bị dọa chảy mồ hôi lạnh. Không phải sợ mà là kinh, thậm chí còn không tin vào mắt mình!
Bởi vì từ sau những tấm đá vừa di chuyển kia, lộ ra từng cái lỗ đen ngòm …
Họng pháo!!!
Không sai! Không phải nỏ pháo giống như cung tên, mà là pháo chân chính!!
Mấy họng pháo hai bên ngắm chuẩn vào mình, Đỗ Duy trong bụng chấn kinh. Đột nhiên thấy trong họng pháo ẩn ẩn tia sáng, tựa hồ đang tập trung năng lượng!!
Ánh sáng càng lúc càng lớn, trong lòng Đỗ Duy hô to không tốt!
Hắn lập tức gấp người bật ra phía sau, chỉ kịp nghe đỉnh đầu một tiếng “ Bùm!! “
Một chùm sáng thô lớn từ trên bắn xuống, trúng ngay chỗ Đỗ Duy vừa đứng. Chỉ thấy mặt sàn đá lập tức biến thành bụi phấn, chỉ lưu lại một cái hình tròn đá đường kính chừng nửa thước!
Pháo chùm sáng? Hay pháo laser?
“Đần độn! Đây là ma đạo pháo!! “ Trong đầu Semel gào lên một tiếng
Đỗ Duy dựa vào cơ thể cường hãn cùng phản ứng hơn người tránh được một phát, đột nhiên nhìn thấy vòng tròn lưu lại, lập tức nghĩ ra … lỗ tròn trên quảng trường nhiều như vậy …. Chẳng lẽ toàn bộ đều là vì thế này mà nên?
Chỉ là hắn không có thời gian tìm hiểu! Trên đầu hắn, họng pháo đầu tiên bắn trượt, mấy họng pháo khác lại chuyển động tiếp tục nhắm vào hắn ….
Gặp quỷ! Là pháo đài sống?
Đỗ Duy có cảm giác muốn phát điên!
Mắt thấy hai bên trái phải đã có ba họng pháo chĩa thẳng vào mình, chùm sáng đang tụ tập, Đỗ Duy chỉ có thể hít một hơi chuẩn bị!
Bùm! Rầm rầm!
Liên tục vài tiếng ầm ầm, chùm sáng to lớn bay về phía Đỗ Duy. Chỉ thấy hắn nhảy lên không, cơ thể gần như dán sát vào một chùm sáng mà tránh. Mà một chéo áo của hắn không cẩn thận bị chùm sáng chiếu phải, tức thì hóa thành phấn mạt!
Chỉ là mấy họng pháo kia dường như có cảm ứng, sau khi oang tạc thất bại, lập tức có họng pháo chĩa vào Đỗ Duy đang ở trên không mà bắn!
Đỗ Duy đang lơ lửng trên không, tuy hắn có cơ thể cường hãn, cũng chăm tập võ kỹ, nhảy nhót né tránh cũng không khó. Chỉ là ở trên không làm mấy động tác đó không thể linh hoạt được
Mắt thấy hai họng pháo xảo diệu đều hợp công về mình, Đỗ Duy cảm thấy rất đau đầu …
Khi một chùm sáng chiếu đến trước mặt, hắn cắn răng vung tay tóm một bộ áo giáp bên cạnh, đoạt lấy khiên chắn của nó giơ lên trước mặt …
Một tiếng nổ vang, Đỗ Duy cả người bị bắn bay đi, đập xuống nền đất vài cái. Khi hắn va xuống đất, ngay cả đá lát nền cũng bị đập nứt!
Còn tấm khiên thép trong tay hắn đã lõm vào một lỗ sâu. Sau đó, chỉ thấy ở giữa tấm khiên có một điểm sáng hiện lên, rồi một vòng sáng lan ra, tức thì tấm khiên như băng tuyết gặp lửa nóng, tan biến!
Gặp quỷ thật! Đỗ Duy lập tức ném cái tấm chắn bị hòa tan này đi, tiếp tục lùi về phía sau
Mà lúc này, chân hắn đã lui về đến cửa đá bên thạch đài
Lúc này, mấy họng pháo phía trên kêu ông ông vài tiếng sau đó rút trở về, lập tức bản đá lại di chuyển qua che phủ tất cả, biến thành bộ dạng điêu khắc …
Cơ quan thật lợi hại!
Đỗ Duy thở dài … ma đạo pháo … làm sao vào được đây?
Hắn tính toán trong lòng … A, nếu chỉ có 4 họng pháo như thế, tuy vừa rồi mình bị đánh trở tay không kịp, nhưng bây giờ đã biết rồi, lại thêm tốc độ phản ứng của mình, cộng thêm thời gian ma đạo pháo tập trung năng lượng trước khi bắn, vẫn có thể xông vào …
Chẳng qua sau đó, hắn nhìn những lỗ tròn chi chít trên quảng trường kia….
Trong lòng vừa động, hắn lấy một bộ giáp trụ hoàn hảo, sau đó dùng sức ném vào trong!
Khí lực của hắn rất lớn, giáp trụ nặng cả trăm cân bị ném rất xa …
Chính lúc này, đột nhiên thấy phía trên truyền đên vô số tiếng ken két ….
Phù điêu ở trên lớn như vậy, đột nhiên bản đá nơi nơi di động, nòng pháo đen ngòm từ bên trong vươn ra. Nhìn qua một cái cũng thấy ít nhất cũng được 300 khẩu!!
Những họng pháo chi chít kia đồng thời ngưng tụ ánh sáng, sau đó Đỗ Duy thấy phía trước loáng lên một cái, sau khi chùm sáng tiêu biến, bộ giáp hoàn chỉnh mà mình ném vào … ngay cả cặn bã cũng không còn!
Dưới ma đạo pháo dày đặc công kích, ngay cả tro bụi cũng không còn!
Đỗ Duy chỉ thấy da lông toàn thân dựng đứng. Hắn đứng ở ngoài, có chút không muốn đi vào trong. Sau đó hắn thử hỏi một câu:
- ” Semel? “
- “Ta… ta cũng không biết “ Semel đáp, giọng khổ não:
- “ Có lẽ để ta tiến vào thử xem. Dù sao ta cũng không có cơ thể, có khi những pháo này không làm gì được “
- “ Bỏ đi! Đây là ma đạo pháo, không phải ma pháp chùm sáng. Có trời mới biết nó có làm tổn thương ngươi hay không. Mạng chỉ có một cái! “ Đỗ Duy có chút cáu
Chính hắn hiện tại thực lực đại giảm, tất phải tu luyện võ kỹ cùng thân thể. Chỉ là bộ cung Nguyệt Vũ tuy nhạy bén, nhưng cũng tránh không nổi mấy trăm khẩu ma đạo pháo cùng bắn a
Trừ phi… triệt để phá hủy chỗ này
Đỗ Duy trong lòng vừa động, nhưng cũng đành chịu lắc đầu. Lúc trước có khi mình còn làm được, nhưng mất đi ma pháp rồi, võ kỹ chỉ còn để độc đấu được thôi
Hơn nữa … phá hủy toàn bộ trong nay … Dù sao đây cũng là hoàng cung a! Gây ra động tĩnh quá lớn thì phiền lắm!
- “Ta chỉ có thể xác định, mấy trăm khẩu ma đạo pháo này thủ hộ cái gì đó, nhất định là vật không tầm thường “ Tiếng Semel vang lên trong đầu
- “Đồ vật có quan trọng tới đâu cũng không bằng cái mạng của mình “ Đỗ Duy hừ một tiếng, cũng không lui lại, nhìn bên trong nghĩ cách