Mục lục
Ác Ma Pháp Tắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trên không, Đỗ Duy 1 mình chắn ở phương nam, phía bắc là mấy con hắc long gào thét lao tới. Chỉ là gặp phải 1 tiếng gầm như vậy khiến thân hình chúng đột nhiên dừng lại


Sau đó, mấy con hắc long này chỉ dám lượn lờ xa xa, ánh mắt kinh ngạc nhìn vào bóng người phía trước …


Chúng nó cảm giác được rõ ràng long uy từ thân thể Đỗ Duy phát ra. Đây là long uy tối thuần tối cao, so với mình thì đúng là 1 trời 1 vực! Mức độ thuần khiết như thế, chỉ sợ là vương tộc hoàng kim long cũng chỉ đến vậy là cùng.


Cỗ long uy này còn mang theo 1 luồng khí tức cao quý cổ lão, khiến bọn hắc long đằng sau không khỏi mờ mịt, chúng nó đã rất lâu rồi chưa từng thấy đồng loại có khí thế như vậy.


Bị Đỗ Duy gầm 1 tiếng như vậy, bọn chúng lâm vào mờ mịt, trừng mắt nhìn Đỗ Duy không biết nên làm thế nào.


Đồng loại? Khí tức này… chẳng lẽ là hoàng kim long? Chỉ là… hắn rõ ràng là nhân loại, chẳng lẽ thật sự là 1 con hoàng kim long sao?


Trừ hoàng kim long ra, long tộc tuyệt không kiếm đâu ra khí thế thuần khiết cao quý như vậy! Vài con hắc long, dưới khí thế áp đảo của Đỗ Duy, thậm chí không tự chủ cúi đầu xuống. Đây là khác biệt về đẳng cấp trong long tộc, cũng là kinh sợ đối với thành viên vương tộc


Đỗ Duy ngang nhiên đứng trên Griffin, 1 tay ôm cổ vuốt ve an ủi thú cưỡi của mình. Vì long uy hắn phát ra quá mạnh, cả con Griffin đen bóng này cũng cảm thấy sợ sệt bất an muốn ngã


Tay kia của Đỗ Duy vươn ngang, trường mâu trong tay phảng chế thần khí Longinus. Chuôi chiến thương hình chữ thập trong tay hắn vung 1 phát, mũi thương mang theo 1 luồng gió bão cùng khí thế cuồng bạo, hướng tới đám hắc long lao vào.


Con hắc long bay đầu bị trúng đòn, tức thì như đâm vào tường gạch, đang bay bị bật ngược trở về!


Đỗ Duy 1 tay cầm thương, mặt đằng đằng sát khí, lạnh lùng nhìn đám hắc long xa xa đang không biết xoay xở thế nào. Hắn hít sâu 1 hơi, lớn tiếng, trong miệng lập tức vang lên 1 chuỗi thanh âm cổ quái tràn ngập âm khoang mũi, chính là long ngữ tiêu chuẩn!


- Cút về cho ta! Bọn hắc long thấp hèn. Chẳng lẽ các ngươi dám khiêu chiến quyền uy cao quý của vương tộc ư!!


Một tiếng quát, càng khiến bọn hắc long khiếp đảm lui về sau, chẳng qua ngại nghiêm lệnh tinh linh tộc, chúng nó cũng không dám bỏ chạy. Nhưng lại e dè long uy của Đỗ Duy, chỉ có thể nhìn mà thôi. Vài con còn bắt đầu nhỏ giọng nói:


- Chẳng lẽ thất sự là thành viên vương tộc ư?


- Không có khả năng … thế giới này đã không còn hoàng kim long nữa rồi ….


- Nhưng mà gã này ….


- Nếu hắn thật sự là 1 con hoàng kim long, hắc long bọn ta không có khả năng là đối thủ.


Tranh luận 1 lúc, đột nhiên có 1 con hắc long đề nghị:


- Hay là…. Chúng ta thừa dịp này, dứt khoát bỏ đi với nó đi! Ta cũng không muốn tiếp tục chịu tinh linh nô dịch nữa!


Đề nghị này lập tức khiến hắc long xung quanh trầm mặc, xem ra bọn chúng cũng động tâm


- Chỉ là…tộc nhân còn trong tay tinh linh tộc, còn có vài con non nữa …


1 con hắc long lắc đầu


- Nếu quả thật chúng ta không nghe lệnh tinh linh, một khi tinh linh vương nổi giận, đừng quên…. Cái gã ấy cả hoàng kim long cũng không đánh lại được.


- Như thế, chả lẽ chỉ có thể giết gã trước mặt hay sao? Nó là hoàng kim long đó …


- Chỉ là… sao nó lại mang hình dạng nhân loại?


Sau 1 hồi tranh luận, bọn hắc long này vẫn không biết làm thế nào mới tốt – dù sao trong long tộc hắc long là thấp nhất, trí tuệ cũng không cao. Sau khi thảo luận 1 hồi, cuối cùng có 1 con bay ra, vươn cổ nói với Đỗ Duy:


- Các hạ tôn kính, nếu ngươi quả thật là long tộc, xin hiển lộ thân hình thực sự của mình! Chúng ta không nguyện ý cùng hoàng kim long là địch. Nhưng chúng ta cũng không muốn bị lừa gạt!


- Hừ!


Đỗ Duy cười lạnh 1 tiếng. Không thấy quan tài không rơi lệ à!


Hiển lộ thân rồng thì Đỗ Duy không làm được, chẳng qua ….


Hắn cười lớn vài tiếng, dứt khoát đứng trên lưng Griffin, 1 tay cầm trường thương nằm ngang, sau đó trong miệng ngâm xướng 1 chuỗi âm tiết quái dị.


Mà chuỗi âm tiết này vừa ra khỏi miệng Đỗ Duy, đám hắc long tức thì biến sắc!


Một tiếng kinh hô vang lên, 2 con hắc long bay đầu vội vã quay người lùi lại.


- Long ngữ ma pháp! Nó thực sự là hoàng kim long! Nếu là nhân loại tuyệt không thể nói được long ngữ ma pháp!


Nhốn nháo một lúc, vài con hắc long vô cùng sợ hãi quay đầu, liều mạng bỏ chạy về hướng phòng tuyến. Mà cuối cùng, một con hắc long có vẻ nhiều tuổi nhất chần chừ nhìn Đỗ Duy ở xa, ở trên không làm 1 tư thế bò rạp, thanh âm hồn hậu truyền tới


- Hoàng kim long cao quý! Chúng ta không dám làm địch nhân của ngài. Chỉ là chúng ta bị tinh linh tộc tà ác áp bức! Chúng ta không nghĩ trên thế giới này còn hoàng kim long. Nếu có khả năng, xin ngài cứu giúp chúng ta. Tinh linh kia thực sự quá cường đại, tộc trưởng lại bị chúng nó đánh bại … cho nên, khẩn cầu ngài có thể cứu vớt toàn tộc chúng ta!


Nói xong, nó cúi đầu hành lễ, sau đó mới bỏ đi


Đỗ Duy mới tụng niệm long ngữ ma pháp được 1 nửa, thấy đối phương lui đi cũng ngậm miệng không tiếp nữa – niệm tiếp có khi lại lòi cái đuôi hồ ly của mình ra. Hắn mặc dù có nước mắt sao chổ trợ giúp, có thể nói được long ngữ, nhưng với tình trạng hiện giờ làm sao có thể dùng được ma pháp chứ.


May mà xem ra chúng nó kiêng dè thành viên vương tộc đã thành thói quen, nhìn đám rồng này bị hù chạy rồi, Đỗ Duy mới thả lỏng được, lau mồ hôi trên trán


- Khó trách phòng tuyến đột nhiên thất thủ. Thằng cha Lạc Tuyết kia hóa ra sai long tộc đi tiên phong!


Đám kỵ sĩ Griffin của Đỗ Duy lúc phóng hỏa, tìm trong 1 gian nhà kho được mấy thùng dầu lửa, lấy kiếm chọc 1 lỗ tưới khắp nơi


Sau khi châm lửa rồi, lửa lớn sẽ rất khó dập tắt, thú nhân thủ lĩnh ra sức hô hào, chũng chỉ có thể lấy cào lấy chổi đi dập lửa. Hơn nữa, lúc kịch chiến, mấy giếng nước gần đó cũng bị tắc hết cả, thú nhân chỉ có thể chạy đên mương nước để lấy nước dập lửa.


Lửa lớn cháy hừng hực, khiến không ít thú nhân bị thương. Rất nhiều thú nhân da lông toàn thân bị thiêu sạch.


Mấy tinh linh trưởng lão cũng quay lại thi triển thủy hệ ma pháp để dập lửa. Nhưng là loại lửa cháy bằng dầu, dập lửa bằng nước tác dụng rất ít, hơn nữa nước chảy nhiều có khi còn khiến thế lửa càng mạnh hơn


Cuối cùng đành chịu, thủ lĩnh thú nhân hạ tử lệnh, phái ra 1 nhóm cảm tử xông lên, thủ lĩnh tự mình đi đầu chạy đến cách thương khố chừng 200 bước, vung trường đao vạch ra trên mặt đất 1 vạch, gầm nói:


- Truyền lệnh, thế lửa nếu tiếp tục lan tràn, như vậy toàn bộ đội cảm tử chữa cháy đêm đầu lên nộp cho ta!


Đội cảm tử của thú nhân nguyên bản là tội phạm, lúc công thành chuyên môn phụ trách leo lên tường thành đầu tiên hoặc lấp hào lấp rãnh, chịu tỷ lệ tử vong cực lớn. Mà trận này, nhờ long tộc đột kích, đội cảm tử thương vong không lớn lắm, nhưng cuối cùng lại chết trong trận cháy này.


Đích thân thủ lĩnh thú nhân phải điều đội chiến đấu lên hỗ trợ


Trước mặt là lửa cháy hừng hực, sau lưng là đội chiến đấu gươm đao sáng loáng. Đội cảm tử thú nhân chỉ có thể nhắm mắt cắn răng liều chết lao vào đống lửa.


- Cái gì? Sterling?


Lạc Tuyết lúc nghe tin, ngọn lửa vẫn chưa được khống chế. Khi nó nghe hồi báo, đầu tiên là cả kinh, sau đó hỏi mấy con hắc long quay về, sau cùng nhìn thế lửa trong thành. Bốn phía đều là khói bụi mịt mù, trên mặt nó đột nhiên lộ ra ý cười cổ quái


- A, xem ra lão bằng hữu kia của ta tới rồi a.


Lạc Tuyết khóe miệng hơi nhích lên, thấp giọng lẩm bẩm


- Công tước hoa tulip, Đỗ Duy! Ngươi lại làm ta ngạc nhiên a! Sterling, ngươi ngay cả loại binh chủng truyền thuyết này cũng làm ra được … khiến ta cũng đau đầu a.


Nói xong, Lạc Tuyết không nhìn kho lương bị thiêu đốt, điều thân vệ quay về.


Lúc này, thủ lĩnh thú nhân tuyến đông, vốn là thân tín của Rock. Nó chạy tới gặp Lạc Tuyết, sắc mặt cung kính hoảng sợ:


- Tinh linh vương. Lửa cháy quá lớn, thỉnh ngài phái thêm pháp sư trong tộc tới giúp chúng ta dập lửa.


Lạc Tuyết nhìn thủ lĩnh thú nhân trước mặt, lớp da trâu của nó vốn màu trắng bị lửa hun đen, đầu tóc đầy tro tàn, xem ra cũng khá nhếch nhác.


- Không cần.


Lạc Tuyết nhìn kho lương:


- Lửa lớn như vậy, lương thực kia không cứu nổi nữa rồi. Hơn nữa, hiện giờ ta sợ địch nhân tùy thời phản công, ta không thể lãng phí sức lực pháp sư được.


- Thế còn…. Lương thực kia….


Thủ lĩnh thú nhân có vẻ không muốn bỏ


- Chúng ta hiện tại không thiếu lương thực.


Lạc Tuyết lắc đầu:


- Đồng ruộng ở hậu phương, thêm 2 tháng nữa là có thể thu hoạch được. Chúng ta cần là cần kim loại. Bất kể là áo giáp vũ khí hay nông cụ như cuốc xẻng cũng cần kim loại. Nhà kho kia có rất nhiều áo giáp và vũ khí. Những đồ sắt đó sẽ không bị thiêu, hơn nữa chúng ta cũng cần mang chúng về luyện chế lại. Còn về các thương khó khác, chỉ cần không để lửa lan tràn là tốt rồi, đừng để thủ hạ ngươi chết uổng là được.


Thủ lĩnh thú nhân chỉ có thể trơ mắt nhìn Lạc Tuyết nói xong những lời này rồi ly khai, không khỏi ngây dại


- Cũng cần đề phòng. Lửa lớn như vậy, xa mười mấy dặm cũng thấy được, coi chừng nhân loại thừa cơ phản kích.


Lạc Tuyết bảo thủ linh tinh linh chiến sĩ phía sau 1 câu, sau đó ly khai


Hắn trực tiếp lên tường thành, sau đó nhìn về phương nam xa xa..


Đỗ Duy. Ngươi đã đến ư? Được, chúng ta cuối cùng cũng có cơ hội giao thủ!


Đỗ Duy 1 đường chạy về phía nam chừng 400 dặm, tới 1 toàn thành nhỏ: Asian


Thành Asian nguyên bản là 1 tòa thành nhỏ ở phía nam phòng tuyến đông bộ. Sau khi đại chiến bùng nổ, tòa thành này bị quân bộ đế quốc biến thành nơi để dự trự vật tư quân nhu, tường thành cũng được cải thiện khá nhiều


Từ lúc chiến tranh bắt đầu, tòa thành này trở thành nơi trung chuyển vật tư từ hậu phương tới tiền tuyến. Trong thành có chừng 2 vạn quân – chẳng qua đại bộ phận đều là nhân viên hậu cần


Cư dân trong thành, lúc chiến tranh bắt đầu, vì né tránh đã dời đi 1 nửa, nửa còn lại vì không muốn rời quê nhà. Lúc Đỗ Duy về tới thành Asian, trên đường cùng mẫu hạm Arch Angel hội họp, khi về tới nơi mấy thấy ở đây 1 không khí khẩn trương


Tối qua phòng tuyến thất thủ, đến lúc trời sáng, cuối cùng đã có chút tàn quân kỵ binh chạy tới đây. Nhìn những kỵ binh nhếch nhác không mặc áo giáp, lập tức cả thành chấn động


Tướng lĩnh phụ trách thủ vệ Asian lập tức hạ lệnh đóng cổng thành, bắt đầu trạng thái chiến đấu cấp 1. Chỉ là tin tức mười mấy vạn đại quân tiền tuyến sụp đổ, khiến sĩ khí trong thành đại giảm, từ quân dân tới tướng lĩnh đều hoảng sợ bất an


Phòng tuyến tiền tuyến mười mấy vạn đại quân, nói sụp đổ là sụp đổ. Mà bại binh mang tới tinh tức, nghe nói thua rất thảm, cả thống soái Gus tướng quân cũng không thoát ra được


Lòng người hoảng loạn, trên tường thành còn treo vài cái thi thể, nghe nói là thống lĩnh thành vì ổn định lòng quân, đem mấy binh sĩ lan truyền tin tức ra chém


Đỗ Duy lúc đi tới nơi, trong thành đã hoàn toàn chuẩn bị chiến đấu. May mà chiến hạm của hắn có treo cờ, không thì binh sĩ chưa từng thấy chiến hạm trên không sẽ tưởng là những chủng tộc quái vật kia đánh tới rồi.


Khi cờ hiệu hoa tulip vào thành, cuối cùng cái thành đang hoảng loạn này cũng bình tĩnh lại được


Công tước hoa tulip, mấy chữ này thực sự là quá vang dội, uy danh hiển hách, ít ra cũng cấp cho người ta chút cảm giác an toàn


Đã sớm có lệnh, trong thành vì nghênh tiếp viện quân Đỗ Duy bắc tiến đã sớm chuẩn bị phủ thống soái, chiến hạm của Đỗ Duy đương nhiên là nằm trong phủ. Quân dân đối với chiến hạm vô cùng ngạc nhiên. Chẳng qua biết trong chiến hạm còn vài trăm ma pháp sư – tin tức này Đỗ Duy cố ý để lộ ra – mọi người cũng an tâm hơn!


Tốt rồi! Vài trăm ma pháp sư đó! Có nhiều ma pháp sư như vậy tọa trấn, cũng không cần sợ quái vật kia nữa!


Kỵ sĩ Griffin thì được Đỗ Duy bố trí tại 1 quân doanh đơn độc bên ngoài, còn phái 300 thân vệ ra canh gác không cho người lạ ra vào


Sau đó, Đỗ Duy hạ lệnh đem 2000 kỵ binh trong thành toàn bộ phát ra, cứ 10 một tổ, mang quân kỳ đế quốc cùng cờ hoa tulip đi, cứ theo hướng bắc mà tìm


Nhiệm vụ của bọn họ là thu gom toàn bộ bại quân tiền tuyến, mệnh lệnh của Đỗ Duy rất đơn giản: phàm là quân trốn về từ tiền tuyến, không quản là thuộc chi quân nào, dù là Bạo Phong quân đoàn hay thủ quân địa phương hay là hải quân. Tóm lại chỉ cần là người, mang hết về đây cho ta!


Vì lo có bại quân sợ quân pháp trừng phạt mà chạy – dù sao quân pháp cũng rất nghiêm, binh sĩ không kể, nếu là tướng lĩnh có trách nhiệm thủ thành, 1 khi thành mất, thống lĩnh không chết mà cho quân lui lại, theo bình thường là trực tiếp lôi đi xử trảm!


Mà Đỗ Duy phái người mang theo tin tức, láy danh nghĩa công tước hoa tulip phát lệnh: bất luận quân hàm cao thấp thế nào, bất kể là chi bộ đội nào, chỉ cần về đến thành Asian không truy cứu trách nhiệm chiến bại!


Hai ngàn kỵ binh xuất phát, không tới 1 ngày mang về nhóm lớn bại binh


Đỗ Duy tọa trấn thành Asian, một mặt phân phó 2 vạn binh chuẩn bị vũ khí sẵn sàng ứng chiến, một mặt thu nạp toàn bộ bại binh cùng tất cả quân doanh và vật tự


Hắn còn phái ra vài trăm kỵ sĩ Griffin tuần tra cảnh giới xunh quanh thành


Trường hỗn loạn này kéo dài đủ 2 ngày. Thành Asian quá gần tiền tuyến, không đến 400 dặm. Nếu cho ngựa chạy 1 mạch có thể trong 1 ngày 1 đêm là tới. Trong 2 ngày này, từng nhóm lớn bại binh tập hợp lại. Những biên chế cùng phiên hiệu đa số là bất đồng. Có trưởng quan không tìm được binh sĩ, có binh sĩ lại không tìm được trưởng quan của mình.


Đối mặt với hoàn cảnh này, Đỗ Duy dứt khoát đem toàn bộ bại binh chỉnh đốn lại.


Chiến bại này tuy thê thảm, nhưng thực tế mười mấy vạn quân tổn thất cũng không quá mức thảm trọng. Lần này tan vỡ, nguyên nhân chính là long tộc đột nhiên tập kích gây náo loạn cho nhân loại. Sau đó thừa dịp phá vỡ cửa thành, khiến quân đội nhiều ngày mệt nhọc triệt để hỗn loạn.


Đến lúc thú nhân vào thành, thủ quân mất đi ưu thế tường thành, trường chiến đấu bên trong cơ bản đã không thể xoay chuyển nổi


Có thể nói, đây là tan vỡ chứ không phải là tiêu diệt. Mười mấy vạn đại quân, chân chính ở trong thành chỉ có hai ba vạn mà thôi. Đa số là lúc nửa đêm canh ba được tin địch nhân phá thành nên hốt hoảng, lại nhìn thấy trên trời đầy rồng là rồng, trong thành khói lửa mù mịt, thú nhân vào thành lại càng gây thêm hỗn loạn. Kết quả là sụp đổ chạy tứ tán.


Đỗ Duy biết, vào thời đại binh khí lạnh, loại sự tình này cũng không hiếm thấy. Không thể trách Bạo Phong quân đoàn là phế thải, dù sao trên chiến trường gặp hoàn cảnh bất ngờ này, dù là ai cũng quá nửa là ngây ngốc ra


Tỷ như tiền thế trận Phì Thủy, thời đại binh khí lạnh này, tan vỡ cũng không hiếm thấy (trận Phì Thủy: 2 nhà Tần Tấn đánh nhau bên sông, quân Tần cố ý lui lại dụ quân Tấn qua sông thì đánh úp, nhân cơ hội đó quân Tấn la lên ‘ quân Tần đại bại rồi ‘ khiến quấn Tần đại loạn, không những qua sông thành công mà còn mặc sức chém giết, quân Tần hoàn toàn vỡ trận, xem thêm ở đây: http://vi.wikipedia.org/wiki/Tr%E1%B...C_Th%E1%BB%A7y )


Bận rộn mấy ngày, loạn quân cuối cùng cũng thu gom được thành 1 đống trong thành. Nguyên bản quân số từ 2 vạn dần tăng lên đến gần 10 vạn.


Mọi người cuối cùng cũng thở ra được 1 hơi. Vốn lo những quái vật kia đánh úp, dù sao thành Asian chỉ có 2 vạn quân hậu cần, tuy sau này thu gom thêm bại binh, nhưng những người này bị đánh đến rối loạn lung tung cả lên, phải tốn thời gian dài mới có thể khôi phục sức chiến đấu được


Nếu lúc này tội dân tiếp tục tiến xuống, ngay cả Đỗ Duy cũng không thể không thừa nhận: nếu thật sự xảy ra chuyện này, như vậy chính mình quá nửa cũng chỉ có cách mang theo người lui tiếp về phương nam mà thôi.


Rút cục, mình cũng không phải thần. Bên mình chỉ có 500 thân vệ kỵ binh cùng mấy trăm ma pháp sư có lực chiến đấu còn tạm được. Muốn dựa vào ngần này người mà ngăn cản tội dân nam hạ, trừ phi thật sự liều chết gom mấy cường giá thánh cấp lại liều chết đề kháng mới có cơ hội thủ chặt.


Nhưng nếu phát triển thành thánh cấp đại chiến, như vậy thánh cấp của tội dân mình lại đánh không nổi. Chí ít, 1 mình Lạc Tuyết, mình đã không đỡ được. Cho thêm Hussein cùng Rodriguez toàn bộ tới cũng chưa chắc ăn được hắn.


Chỉ tiếc … cái lão Bạch Hà Sầu kia không biết chạy đâu rồi. Cái lão này tựa hồ với sứ mạng “ người bảo vệ thế giới “ cao quý hình như không hứng thú lắm


May mắn, tội dân tựa hồ thỏa mãn với việc đánh hạ 1 tòa thành, hoàn toàn chưa có ý đồ xuôi nam


Kỵ sĩ Griffin lúc tuần tra, ngẫu nhiên đụng độ với lang kỵ binh từ xa. Chẳng qua những lang kỵ binh kia tựa hồ được nghiêm lệnh, vừa thấy Griffin kỵ sĩ trên không lập tức rút lui, tuyệt không đến gần


Mấy ngày thời gian, Đỗ Duy cơ hồ bận tối tăm mặt mũi. Hắn thu gom toàn bộ bảy tám vạn bại binh, miễn cưỡng chỉnh biên thành 1 đội quân, chẳng qua tướng lĩnh cao cấp lại cực kỳ thiếu hụt – lúc kịch chiến phá thành, tướng lĩnh quan quân là người duy nhất có năng lực đánh trả long tộc, rất nhiều tướng lĩnh tập hợp nhau lại cùng xông lên chém giết hy sinh. Những tàn binh này sở dĩ tan vỡ cũng khi chiến đấu gần xong, quan quân bỏ mình quá nhiều thiếu người chỉ huy


Cơ hồ là đếm ngón tay mà tính, Đỗ Duy mỗi ngày đều phái Griffin kỵ sĩ từ xa tuần tra, 1 mực ngóng đợi viện binh tới


Cuối cùng, ngày thứ 6 đã có người tới


Khi mình làm chủ soái viện quân bắc tiến, có thủ bị quân các nơi gần đó lục đục kéo tới thành Asian tập kết, còn có 1 vạn 4 ngàn quân theo đường thủy tới.


Đến ngày thứ 10, học viện quân sự do Knight dẫn đầu cũng mang 1 vạn 6 ngàn người tới – đây còn tính là họ nửa đường được tin phòng tuyến tan vỡ, Knight lập tức cường hành đẩy nhanh tốc độ hành quân, thậm chí không tiếc vứt bỏ lượng lớn tải trọng để gấp rút đến đích


Đỗ Duy với hành động này của Knight rất vừa ý. Lúc này tải nặng hay không cũng không quan trọng nữa rồi. Phải nhanh chóng tới tiền tuyến, không thì một khi thành Asian bị vây rồi như vậy từ đấy đến phương nam, 1 mảng thẳng tới trung tâm đế quốc hoàn toàn không thể thủ nổi!Tội dân có thể thẳng đường xâm nhập, trực tiếp theo sông đào mà đi!


Viện quân các nơi ùn ùn kéo tới thành Asian. Một lần nữa tập hợp đủ 15 vạn quân, nhiều người như vậy, nhìn khắp nơi đều có quân đội đế quốc, người trong thành mới hơi hơi an tâm


Chỉ là lúc này, nghi hoặc trong lòng Đỗ Duy càng lớn: nếu đã phá được phòng tuyến đông bộ, vì sao tội dân không xuôi nam? Chúng nó vứt bỏ 1 cơ hội tốt như vậy, vì cái gì?


Lần này chúng thắng được, hiển nhiên là Lạc Tuyết tự mình chỉ huy! Lấy trí tuệ của Lạc Tuyết, sẽ không thể không nhìn thấy cơ hội tốt như vậy!!


Nó … im lặng ngồi chờ … đến cùng là chờ cái gì?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK