Mục lục
Ác Ma Pháp Tắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

May là, con rồng nhỏ mới sinh nên không quá mạnh mẽ, Đỗ Duy không chết cũng không thật sự ngất xỉu, chỉ cảm giác xoang mũi tới ngực đều đau đớn, hơn nữa đầu óc choáng váng.


Ga vội chạy tới bên cạnh, cố gắng lôi Đỗ Duy ra. Đỗ Duy cố gắng giãy dụa, tát mạnh vào mặt hai cái, để mình tỉnh táo một chút.


May là hắn đã chuẩn bị trước, thân là một đại ma pháp sư cùng chế dược sư, đối với các loại kịch độc cũng có hiểu biết, Đỗ Duy lập tức dùng chút sức lực cuối cùng, nhanh chóng mở túi trữ vật, lấy từ trong ra một lọ thuốc nước


Ngửa đầu lên tọng tất vào.


Ùng ục, loại thuốc giải độc chuyên môn này tựa hồ có tác dụng không tồi, Đỗ Duy thở dốc một lúc, mới nôn mửa một hồi, lại nhổ ra một bãi dịch màu xanh, lúc này mới từ từ khôi phục.


Hắn nào còn dám ôm con rồng nhỏ này, vội vàng bỏ nó vào một lồng sắt ở rất xa.


Làm xong việc, Đỗ Duy mới mắng:


- Mẹ kiếp! Suét chút nữa bị con quái vật con này giết chết rồi.


Hắn quay đầu lại nhìn Ga, phát hiện con chuột đang nhìn mình chằm chằm.


- Ngươi nhìn cái gì?


- Ngươi.. mặt của ngươi..


Ga khóat tay chỉ vào Đỗ Duy.


Đỗ Duy lập tức chạy tới góc tường có đá thạch anh, soi mình trước đá thạch anh, chỉ nhìn một lần, Đỗ Duy lập tức giận dữ.


Bởi vì cả mặt hắn, da tay đều biến thành màu xanh biếc! Khuôn mặt màu xanh, nhìn vô cùng quái dị.


- Con mẹ nó… ông đây biến thành quái vật luôn rồi sao …


ĐỖ Duy xát mạnh lên mặt, đáng tiếc màu xanh như thẩm thấu vào da, không thể lau đi.


Càng làm Đỗ Duy phẫn nộ là lúc hắn xoa mặt, phát hiện cả da tay của mình cũng dần biến xanh! Đỗ Duy lập tức cởi áo, lộ ra nửa thân trần.


Khiến Đỗ Duy buồn bực hơn nữa là màu xanh biếc hiển nhiên là độc tố, mặc dù mình mới uống một vài loại giải dược đặc thù, nhưng độc của rồng xanh hệ thủy sao có thể dễ giải trừ như vậy?


Thấy màu xanh biếc đang lan dần xuống dưới cổ, rồi tới ngực, sau đó là bụng…


Đầu ĐỖ Duy đầy mồ hôi, giờ phút này hai tay hắn cũng hoàn toàn biến thành xanh biếc.


May là độc tố sau khi lan tới hơn nửa người, cuối cùng cũng ngừng làn tràn, chỉ bất quá, nửa thân trên của Đỗ Duy đã hoàn toàn biến thành màu xanh ngọc. Mà dưới rốn.. màu da vẫn bình thường.


(may quá.. nếu không, chẳng phải cái ấy của ta cũng biến thành màu xanh sao?)


Đỗ Duy soi mặt trend đá thạch anh, thật sự khóc cười không được.


Thế này thì hay rồi, nếu như con rồng con chết tiệt kia phun ta thêm một hơi nữa, ta liền biến luôn thành “người khổng lồ màu xanh.” (the hulk http://imdb.com/title/tt0286716/)


Bộ dáng này, Đỗ Duy nào còn tâm tình làm thí nghiệm gì nữa? Nhốt kĩ con rồng xanh nhỏ kia lại, bố trí ma pháp trận, lại để Ga tiếp tục bảo quản tốt quá trứng rồng lửa, Đỗ Duy nhanh chóng chạy khỏi phòng thí nghiệm.


Hắn về thẳng phòng mình, lập tức bắt đầu đọc các bộ sách mình có, tìm kiếm phương pháp giải độc.


Khi thử nghiệm hơn mười loại thuốc giải, mất thời gian cả buổi chiều,thử vài loại thuốc, Đỗ Duy cảm giác mình sắp biến thành một cái siêu thuốc bắc rồi.


Tin tốt là tuyệt đại đa số độc trên người hắn đã được giải. Màu xanh biếc trên da là độc tố còn sót lại tập trung ở tầng ngoài mà thôi, cũng có tổn thương thật sự.


Còn ….tin xấu là… căn cứ các tri thức mà Đỗ Duy biết, hắn không tìm được biện pháp gì để xóa đi màu xanh đáng tởm kia.


Nói cách khác, Đỗ Duy chỉ sợ phải chuẩn bị tốt tâm lý, làm một “người khổng lồ màu xanh”. Có trời mới biết những độc tố này khi nào mới tiêu trừ, có lẽ một tháng, có lẽ.. một trăm năm?


Đỗ Duy thậm chí sinh ra ý nghĩ đáng sợ: loại độc tố của con rồng quái đản kia, chẳng lẽ đã thay đổi cấu trúc DNA sao? Nếu như vậy, lão tử sau này sinh con, đều biến thành “người khủng lồ xanh sao?”


Rơi vào đường cùng, cuối cùng Đỗ Duy chỉ có thể viết một bức thư cầu cứu..


Gandalf áo xanh sau khi nhận thư của Đỗ Duy, bay tới thành Gilear đã là chuyện của ba ngày sau rồi.


Nguyên bổn Gandalf gần đây luôn bế quan, lão khổ tâm nghiên cứu máu của tinh linh từ phu nhân Listeria. Cũng đã có một vài tiến triển mang tính đột phá, đang lúc khẩn yếu nên hắn phong bế cả phòng thí nghiệm. Cấm bất luận kẻ nào quấy rầy, một lòng một dạ dành cho thí nghiệm.


Trên thực tế, Đỗ Duy trước khi tới thành Gilear nghiên cứu “trứng rồng”, cũng từng đi tìm Gandalf. Bất quá Đỗ Duy không gặp được Gandalf. Gandalf bố trí ma pháp trận, Đỗ duy không cách nào phá giải.


Đợi ngoài phòng thí nghiệm chừng hai ngày, mới đợi được Gandalf rời phòng mở ma pháp trận đi lấy thức ăn. Ngay lúc Gandalf thấy Đỗ Duy, cũng không cho Đỗ Duy cơ hội nói chuyện, trực tiếp đuổi hắn đi, lần này khi gặp lại lão già Gandalf áo xanh. Lão già này hai mắt đỏ hoe, miệng lẩm bẩm, hiển nhiên đã lâm vào trầm mê, nửa tỉnh nửa điên, lúc này, hắn chẳng nghe ai nói gì.


Rơi vào đường cùng, Đỗ Duy không thể làm gì hơn là liều chết kéo hắn lại, cầu hắn cho mình một chút máu.


Đối với yêu cầu này, Gandalf đang vội nên không chút do dự, lập tức lấy dao cắt tay mình, máu tươi chảy vào bình của Đỗ Duy, hắn cũng không băng lại, vội vã chạy về phòng thí nghiệm – Đỗ Duy thậm chí lo lắng. Lão gia này thí nghiệm thành điên, vết đứt lớn như vậy lại không băng bó, có thể chảy nhiều máu quá mà chết không?


Đỗ Duy trái lại tràn đầy tự tin, dù không có sự trợ giúp của Gandalf, cũng có thể cùng Ga tiến hành thí nghiệm.


Đáng tiếc, bây giờ thư cầu cứu đưa tới…


Vốn Gandalf tuyệt đối không ra ngoài gặp ngươi, lão gia hỏa này đầu đầy ý tưởng nghiên cứu máu tinh linh, ngoài việc nghiên cứu tinh linh ma pháp, hắn thậm chí nhiều ngày không nghỉ.


Mặc dù ma pháp sư tinh thần lực cường hãn, nhưng thân thể cũng rất yếu kém.


Thư cầu cứu của Đỗ Duy đưa tới thành Roland trực tiếp giao cho vị hôn thê Vivian, sau đó trong thư còn viết nhờ vivian tìm chi của nàng là Joanna.


Chỉ sợ lúc này, chỉ Joanna mới có thể ông thầy già của nàng từ cảnh giới điên khủng tỉnh lại.


Joanna cũng đợi ngoài phòng thí nghiệm của Gandalf chừng hai ngày, đợi khi Gandalf đi lấy thức ăn, lúc đó cô gái hung hãn này lập tức nhào tới, cưỡng bức kéo Gandalf rời phủ công tước. Gandalf tự nhiên cuồng nộ.


Cực kỳ cuồng nộ, nhuưng đối mặt với cô học trò nhiều năm sống chung, hắn dù sao không có khả năng tiện tay triệu hoán sấm sét đánh xuống.


Bất đắc dĩ, Gandalf áo xanh rốt cục cũng bị Joanna mạnh mẽ lôi ra khỏi thành Roland, thúc ngựa, chạy tới thành Gilear.


Tới thành Gilear, đã là ngày thứ ba.


Gandalf áo xanh nguyên bổn vô cùng tức giận, hắn dù không thể nổi giận với cô học trò, thế nhưng Đỗ Duy thì khác.


Kết quả khi vào trong thành Gilear, Đỗ Duy cư nhiên không có nghênh đón, mà phái người trực tiếp mời ngài áo xanh vào phủ tổng đốc.. vào tận phòng của Đỗ Duy. Bộ dáng thần bí, ngay cả Joanna cũng không được phép vào.


Để Gandalf áo xanh vào một mình.


Lão tiên sinh mũ xanh vừa tức giận vừa nghi ngờ, sau khi vào phòng, liền thấy tên nhờ học trò làm phiền mình, trên người mang một tấm vài dày, quấn lấy toàn thân, chỉ lộ ra ngoài một đôi mắt.


- Hừ!


Ngài mũ xanh cả giận:


- Ngươi đột nhiên mời ta tới, rốt cục có chuyện gì! Ngươi biêt không, tinh linh ma pháp của ta đã nghiên cứu sắp có thành quả! Nếu không phải ngươi viết thư cắt đứt thí nghiệm của ta, nói không chừng bây giờ ta đã nghiên cứu ra một tinh linh ma pháp chú ngữ rồi.


Gandalf nổi giận đùng đùng, nhìn chằm chằm Đỗ Duy:


- Tốt nhất ngươi nên giải thích rõ ràng, nếu không, ta nhất định đánh vỡ đầu ngươi.


Đỗ Duy thở dài, sau đó chậm rãi cởi lớp áo choàng trùm ngoài ra, lộ ra bộ dáng hiện tại, thương cảm nhìn lão sư, chỉ vào khuôn mặt màu xanh của mình:


- Thầy xem, lý do này có đủ không?


-…….


Qua một lúc lâu, trong phòng Đỗ Duy đột nhiên truyền đến tiếng cười điên cuồng.


-….Há há há khửa khửa khửa hú hú há há há…..


Gandalf áo xanh đã một đống tuổi, lại cười lăn cười bò ra, Đỗ Duy rất sợ lão bất tử này sẽ đứt ruột mà chết tươi.


Gandalf một mặt cười ra nước mắt, một mặt rất vô lương chỉ vào Đỗ Duy:


-Há há há há! Ngươi! Ha ha! Ngày thường tên khốn nạn nhà ngươi luôn gọi ta là lão già mũ xanh. Ha ha, bây gờ chúng ta hai người nhìn nhau, rốt cục là ai xanh hơn hả?


Đỗ Duy không ngờ lão gia hỏa đột nhiên nói vậy, nghi hoặc nói:


- Thưa thầy.. thầy.. ta chẳng ấp trứng rồng mà thôi. Long tộc đều diệt vong, phải dựa vào hai quả trứng rồng này làm mầm mống, nếu ta không ấp trứng, chẳng lẽ để long tộc diệt vong sao? Huống hồ - không phải ta không tìm người! Những ngày này người trốn trong phòng thí nghiệm, còn dùng ma pháp phong bế phòng thí nghiệm! Ta ở ngoài đợi hai ngày, vất vả thấy ngươi, ngươi ngay một lời cũng không nói liền chạy về.


… chẳng lẽ ngươi không thấy, ta dùng nước suối thời gian ấp trứng là một biện pháp tốt sao?


- Tốt tốt tốt… tốt tốt…


Giọng nói của Gandalf áo xanh run rẩy, hắn nói một hơi tòan chữ tốt, cuối cùng lại hét lên giận dữ:


- Tốt cái đầu ngươi.


Lão già này đột nhiên nắm cổ áo Đỗ Duy, rống giận chất vấn:


- Chuyện lớn vậy, ngươi sao không tìm ta thương lượng?Hừ! trứng rồng là chuyện trọng yếu, ngươi muốn ấp sao không nói với ta. Lại muốn thí nghiệm, ngươi chỉ là tay mơ, cho là trong tay có chút nước suối thời gian, trong bụng có một đống sách là có thể dễ dàng làm được sao?


Câm! Không được cãi lại! Đừng nói với ta về con chuột đáng chết kia! Ga cũng là một tên rác rưởi.


Thực lực ma pháp chân chính của nó còn không bằng ngươi! Ngươi, ngươi hẳn phải thương lượng với ta trước! Đỗ Duy! Ngươi gây đại họa rồi! Đại vương tử của long tộc đáng thương, nó giao nhiệm vụ quan trọng như vậy cho ngươi, ngươi cơ hồ đã hủy diệt hi vọng của long tộc rồi.


Để biết lý do Gandalf áo xanh vì sao tức giận, mời các bạn đón đọc hồi sau sẽ rõ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK