Mục lục
Ác Ma Pháp Tắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một cái công sự vĩnh viễn có tác dụng quân sự trong ma pháp học viện ban đầu là bộ chỉ huy pháo đài quân sự. Bây giờ đã được cải tạo hoàn toàn trở thành một tòa kiến trúc cao ba tầng. Mà bảng hiệu của ma pháp học hội được treo tại cửa lớn dưới tòa nhà.


Từ bốn ma pháp sư cung đình, hai học giả cung đình, còn có Đỗ Duy, Vivian, cùng đại sư Arike với hai đồ đệ của hắn tạo thành một nhóm nhỏ, đang trong những ngày gần đây mang tất cả các thành quả nghiên cứu có được tiến hành biên soạn.


Cuối cùng biên ra một bộ giáo trình cơ bản dùng cho ma pháp học viện. Kể cả những lý luận ma pháp cơ bản, còn có một ít thành quả nghiên cứu sưu tầm được, có cải thiện chú ngữ, cùng với mấy chú ngữ mới phát minh ra, cùng một chút ma pháp đạo cụ được sử dụng cùng cải tạo, cách dùng ma pháp thủy tinh, vân vân…..


Đỗ Duy cẩn thận nhìn chữ viết trên tập giấy, cảm giác được trước mắt chính là tài liệu cấp nhập môn hắn thấy thích hợp nhất cho các học viên nhập môn ma pháp.


Trong nhóm học viên ma pháp đầu tiên, ba mươi phần trăm học viên là những thiếu niên được ma pháp công hội chọn lựa, số còn lại phần lớn đều là học trò có xuất thân từ ma pháp sư truyền thống, có được cơ sở khá tốt, cùng ưu tú của ma pháp công hội, nhưng phương thức giáo dục bọn họ cực kỳ lạc hậu.


Trên sự thật, vào thời kỳ ban đầu thành lập ma pháp học viện, phương thức giáo dục huấn luyện cũng cơ bản là dựa theo hình thức truyền thống mà tiến hành.


Đầu tiên là kiểm tra thiên phú, sau đó là dựa theo thiên phú phân hệ cho những học viên này, sau đó từ vài sư phụ trong ma pháp học viện phân chia ra dạy. (mấy vị ma pháp sư này đến từ cung đình và ma pháp công hội)


Cách làm này từ Đỗ Duy xem ra đúng là “bình mới rượu cũ”.


Kế hoạch của hắn là duyệt ra một bộ giáo án cơ bản để tất cả các học viên học tập, sau đó lập ra một vài khóa học cơ bản. Giáo viên cố định đảm nhiệm chức giáo sư của các khóa học cố định. Sau đấy … hết thảy đều dựa theo loại mô hình trường học kiếp trước của hắn biết được.


Tuy nhiên hình thức như vậy lại bị ma pháp công hội lấy cớ “Vi phạm truyền thống” để cự tuyệt.


Thành lập ma pháp học hội đã làm cho chủ tịch Jacobin Dougan vô cùng căm tức. Bây giờ muốn thông qua đề nghị gì, đều sẽ bị ma pháp công hội cực lực phản kháng.


Nhưng không lo.


-Cứ để các học sinh của ma pháp công hội tiếp tục truyền thống cổ hủ cũ kỹ của họ đi.


Đỗ Duy cười nói:


-Để học sinh của chính ta dựa theo mô hình tiếp thụ giáo dục mới. Bọn họ có cách của bọn họ, chúng ta có cách của chúng ta.


Sau đấy, trên nghị quyết quản lý ủy viên của ma pháp học viện, ma pháp sư cung đình chiếm bảy ghế, ma pháp công hội chiếm cứ bảy chỗ, còn Đỗ Duy chiếm một chỗ.


Cuối cùng thông qua nghị quyết hạng nhất: Nghị quyết về việc tiến hành quản lý phân viện.


Nghị quyết này có tám phiếu tán thành, bảy phiếu phản đối mà được thông qua.


Quyết định của ma pháp học viện: Trong học viện thành lập vài phân viện, phân viện bắt đầu dựa theo hệ ma pháp bất đồng ma tiến hành phân khu. Ví như phân viện phong hệ ma pháp, phân viện hỏa hệ ma pháp, vân vân.


Nhưng lại đồng thời cho phép học sinh tại phân viện chủ tu chọn lựa khóa học tại phân viện khác. Khóa học cơ bản của tất cả các phân viện đều được công khai, cho phép bất cứ học sinh nào đến nghe giảng. Hơn nữa chú thích rõ ràng một điều: khi tốt nghiệp tại mỗi học viện, ngoài tất cả các khóa học chủ tu tại phân viện của mình phải toàn bộ hợp cách ra, đồng thời phải có ba khóa học chọn lựa được hợp cách.


Sau khi các học viên tiến hành kiểm tra thiên phú bước đầu, nghi thức phân viện hoàn thành. Rất hiển nhiên, hỏa hệ ma pháp là xu hướng truyền thống chủ đạo, lại một lần nữa có được nhân số nhiều nhất. Mà viện trưởng đảm nhiệm phân viện hỏa hệ ma pháp là một vị ma pháp sư cấp tám đến từ ma pháp công hội. Phân viện hỏa hệ tổng cộng có được ba mươi sáu học viên. Về số lượng trong kết quả phân viện lần này, ma pháp công hội coi như kéo lại được một chút ít vị trí yếu thế. Mà ma pháp thổ hệ, cho tới nay vốn bị lạnh nhạt. Lần này cũng không ngoại lệ, chỉ có bốn học viên được cho rằng có thiên phú thổ hệ ma pháp. Thổ hệ trở thành một phân viện có nhân số ít nhất. Đương nhiên, đây chỉ là nhóm học viên đầu tiên của học viện. Theo quy mô học viện mở rộng trong tương lai, tin rằng hiện tượng này sẽ được cải thiện. Mà làm người khác chú ý nhất là ngoài phân viện các hệ ma pháp dựa theo truyền thống, ma pháp sư Đỗ Duy – vị công tước trẻ nhất đế quốc, ma pháp sư thiên tài – cũng một mình thành lập một phân viện đặc thù. Phân viện này cũng không dạy bất cứ hệ ma pháp nào, nhưng hàng ngũ giáo viên của phân viện này lại không khỏi không làm cho người ta há hốc miệng mà kinh ngạc! Viện trưởng phân viện do bản thân Đỗ Duy đảm nhiệm, mà phó viện trưởng còn lại là Đại pháp sư Arike danh tiếng rộng khắp. Đồng thời đảm nhiệm chức vụ giáo sư trong phân viện còn có hai gã đệ tử của Arike – ma pháp sư thất cấp. Ngoài ra còn có ma pháp sư Vivian.


Thậm chí Đỗ Duy còn thực hiện một ý định. Nếu như có khả năng nói được tương lại, hắn nói không chừng cón có thể kéo Joanna …. thậm chí là Gandalf áo bào xanh đưa vào trong học viện.


Ừ, nếu như thực sự kéo Gandalf áo bào xanh vào, chỉ sợ hắn còn phải hoán đổi lại thân phận mất.


Phân viện này của Đỗ Duy, nội dung giảng dạy chủ yếu là một ít ma pháp cơ sở, chủ yếu là ….. ma pháp dược tề học.


Đương nhiên, cái tên của học viện không thể nào gọi là “ Phân viện dược tề học”. Vì giới ma pháp sư bình thường phân biệt đối xử với dược tề học, nếu treo lên cái tên như vậy, chỉ sợ rằng rất nhiều người căn bản sẽ không có báo danh.


Cho nên, Đỗ Duy mất cả buổi chiều rồi tự mình đặt cho phân viện này một cái tên:


Ma pháp phân viện Hogwarts.


( ai đọc harry Potter thì biết rõ rồi ai chưa biết thì vào đây nhé http://vi.wikipedia.org/wiki/Hogwarts)


Với đặc điểm của phân viện Hogwarts, các khóa học bọn họ dạy đều không phải chủ tu, mà toàn bộ đều là lựa chọn! Nói cách khác, phân viện này không có học viên cố định của chính mình, tất cả học viên đều tới từ các phân viện khác tới đây chọn lựa khóa học.


Làm cho người ta kinh ngạc chính là sau khi bảng hiệu của Hogwarts treo lên gần ba ngày, số lượng học viên chọn lựa báo danh đã nhảy vượt qua phân viện hỏa hệ của ma pháp công hội!


Bốn mươi cái tên!


Trong đó ba mươi tên của học viên từ quân đội tuyển chọn phái tới toàn bộ đều báo danh khóa học lựa chọn của Hogwarts. Chủ yếu là bởi vì Đỗ Duy xuất thân từ gia tộc Rowling, trong quân đội có lực hiệu triệu cực lớn, còn có tiếng tăm của Đỗ Duy, cùng với điều kiện đội ngũ cường đại làm cho người khác chóng mặt.


Bên cạnh mười học viện này là thuộc về phía hoàng thất, còn ba mươi học viện thuộc về ma pháp công hội, thì không có một ai báo danh.


Điều này còn phải nói một chút. Ba mươi học viên quân đội sở hữu thân phận học viên của ma pháp học viện đều từ trong quân đội trải qua tuyển chọn, chọn lựa lấy ba mươi binh lính tuổi gần mười tám. Bọn họ qua kiểm tra trong quân đội đều có được một chút thiên phú ma pháp, từ mấy vạn người được chọn ra phía trước. Mà học viên hoàng thất tuyển chọn phái tới cũng phần lớn như vậy, chỉ lấy một ít trong các gia đình quý tộc, chọn lựa một ít con thứ hoặc những thiếu niên không có quyền thừa kế. Những người kia không có khả năng kế thừa gia tộc cũng nguyện ý được lựa chọn con đường ma pháp sư trở thành hy vọng phát triển của chính mình sau này.


Dù sao, nếu như quả thực là một thành viên chân chính trong gia đình quý tộc có thể có cơ hội kế thừa một gia tộc khổng lồ, không ai lại nguyện ý trở thành một ma pháp sư quái dị.


Những người này hơn phân nửa đều có hồ sơ từng phục vụ trong quân đội. Đại đa số người thậm chí còn có võ thuật cơ bản đáng kể. Dù sao trên đại lục tinh thần học võ cũng rất mạnh mẽ, nhất là ba mươi học viên mười tám tuổi do quân đội tuyển chọn phái tới đều có kinh nghiệm phục vụ quân đội ít nhất một năm. Hơn nữa thiên tư đều tương đối không tệ, từng trải qua huấn luyện quân sự, cực kỳ hiểu rõ tính kỷ luật. Những người này trong học viện cũng vô cùng đoàn kết. Thậm chí trước khi quân đội phái bọn họ tiến vào, đã tiến hành một cái biên chế theo kiểu quân sự, có đội trưởng, có thủ lĩnh, có kỷ luật.


Đỗ Duy nhìn ra ba mươi người này của quân đội theo mình xứng đáng là một cộng đồng đoàn kết nhất. Bọn họ không có gia tộc, hậu thuẫn duy nhất chính là quân đội. Hơn nữa bọn họ đại đa số đều xuất thân gia đình nghèo khổ ( nếu như có tiền có thế, có người nguyện ý đi làm lính sao?) Những người này hiểu rõ lý lịch, đối với xuất thân gia đình thế lực từ quân đội của mình cực kỳ tôn kính. Hơn nữa tuổi còn trẻ, mười tám tuổi, là tuổi nhiệt huyết sôi trào, cũng có tính dễ thuyết phục rất mạnh. Thêm vào đó người tuổi trẻ đều rất dễ dàng bị kích động nhiệt huyết, chính mình chỉ cần nhẹ nhàng động một chút tay chân, rất dễ dàng có thể làm cho sự trung thành của những người kia chuyển qua trên người mình.


Ngày đầu tiên phân viện Hogwarts khai giảng, Đỗ Duy cũng không giống các phân viện khác đưa mọi người vào trong phòng học trực tiếp lên lớp. Mà vào ngày đầu tiên báo danh, Đỗ Duy mặc một thân áo bào ma pháp sư, đứng trước cửa phân viện.


Nhìn bốn mươi học viên này lục tục tến, Đỗ Duy không để bọn họ trực tiếp tiến vào phân viện, mà chính mình đứng trước cửa lớn ngăn cản đường đi của mọi người.


-Yên lặng một chút.


Nhìn những con mắt hiếu kỳ phía dưới


Chăm chú nhìn vào mình, mặc dù tuổi Đỗ Duy so với đại đa số bọn họ đều nhỏ hơn. ( Ba mươi học viên quân đội đều là mười tám tuổi, mà mười học viên khác đến từ các gia tộc thuần phục hoàng thất nhưng đều là những học viên không được ủng hộ. Nhỏ nhất cũng chỉ có mười ba tuổi.)


Trên những khuôn mặt non nớt này đều lộ vẻ tò mò đối với mình, Đỗ Duy rất hài lòng nhìn những người trẻ tuổi này:


-Trước cửa lớn các ngươi đi vào này, ta, thân là viện trưởng phân viện, có chút lời phải nói rõ ràng với các ngươi! Những lời này cũng khó nghe, cho nên sau khi ta nói hết, nếu có người không hài lòng, người đó có thể quay mặt rời khỏi nơi này!


Đỗ Duy cố ý dùng giọng nói thong thả nói ra vài lời như vậy, tất cả mọi người có chút mất mát.


- Ta biết. Trong các ngươi đại đa số người đều là quân nhân.


Đỗ Duy nói xong câu này, học viên quân đội đều rất tự giác đứng thẳng người lên. -Đại đa số người trong các ngươi đối với ma pháp căn bản một chút cũng không biết. Hừ …... Mọi người đều tới từ những gia đình nghèo khổ, hoặc quý tộc nhỏ không có quyền thừa kế. Ta nói không sai chứ?


Phía dưới không tiếng động.


-Nếu như theo dòng đời ban đầu của các ngươi, cuộc sống các ngươi không có bất cứ hy vọng gì! Không có hy vọng!


Các ngươi có lẽ ban đầu chỉ có thể trở thành những binh lính bình thường, hoặc những công nhân bé nhỏ, những học đồ ….. mà một ít con cháu quý tộc trong đó không có quyền kế thừa. Sau khi các ngươi trưởng thành, các ngươi không có được bất cứ tài sản nào của gia tộc, các ngươi phải lưu lạc trong đế đô. Không thể không tiến vào quân đội phục vụ, hoặc là ……. Trực tiếp lưu lạc trong con phố buôn bán trở thành một kẻ làm thuê nhỏ hoặc một thương nhân nhỏ người đầy những đồng xu dơ dáy!


-Nhưng hiện giờ, sự thành lập ma pháp học viên cho cuộc sống của các ngươi cơ hội xoay chuyển! Các ngươi những kẻ kia, có lẽ bình thường không biểu hiện ra bất cứ thiên phú nào. Nhưng trong một đêm các ngươi được phát hiện có thiên phú ma pháp, sau đó đã được đưa tới nơi này! Có lẽ khi các ngươi tiến được vào, đã có rất nhiều người lộ ra ánh mắt hâm mộ đối với các ngươi! Đúng vậy! Các ngươi nhất định hưng phấn, các ngươi tương lai trở thành ma pháp sư! Trở thành ma pháp sư người người kính ngưỡng cùng kính sợ! Đúng không! Các ngươi tưởng rằng trở thành ma pháp sư là chuyện rất đáng kiêu ngạo, rất vênh váo, rất phong quang …..Các quý tộc sẽ mời các ngươi. Các ngươi sẽ trở thành khách ngồi danh dự, sẽ trở thành đại nhân vật được người người mến mộ. Thậm chí những kẻ đến từ quân đội các ngươi sau khi trở về, là có thể thăng quan phát tài!


-Ta nói có đúng hay không?


Vẫn không một tiếng động. Tuy nhiên những học viên đến từ quân đội này vẻ mặt đều lộ ra một tia ngượng ngùng. Điều Đỗ Duy nói, trên mức độ rất lớn là ý niệm trong đầu những người này.


-Nhưng các ngươi đều sai rồi!


Đỗ Duy đột nhiên dùng hết sức lực hét lên một tiếng:


-Ta có thể nói cho các ngươi, các ngươi đều sai rồi!!


Sau đó, nụ cười trên mặt Đỗ Duy rất lạnh lùng:


-Ta phải nói cho các ngươi chính là, đừng hy vọng tại nơi này của ta có thể thực hiện được giấc mộng của các ngươi – giấc mộng buồn cười kia! Ta phải chính mình phá đi ảo tưởng của các ngươi, phá đi kỳ vọng buồn cười của các ngươi! Còn phải phá đi lòng tự tôn của các ngươi!! Hiểu tại sao không? Tại nơi này của ta, các ngươi sẽ bị huấn luyện nghiêm khắc, lại có nguy hiểm, thậm chí tùy thời sẽ phải đổ máu, sẽ phải bị thương!


Mọi người sắc mặt buồn bã, có người trên mặt đã lộ ra vẻ do dự.


-Nhưng mà!


Đỗ Duy cao giọng nói:


-Nhưng mà, chỉ cần các ngươi có thể từ nơi này của ta đi ra ngoài! Đi ra ngoài một cách hợp lệ, ta cam đoan, các ngươi cùng những người trong phân viện khác hoàn toàn không giống nhau!!


-Ta có thể rất không khách khí nói một câu, ta sẽ không bồi dưỡng các ngươi thành cái loại một thân ngạo khí, nhưng lại là một ma pháp sư bụng đầy rơm rác! Càng sẽ không để các ngươi trở thành cái loại coi trời bằng vung, tưởng rằng đầy bụng sách vở nhưng cả đời không có gặp qua ma thú chân chính, hoặc là hệ thống khảo nghiệm chính thức! Ta có thể dạy cho các ngươi những thứ thực sự chân chính! Là dùng ma pháp chiến đấu như thế nào! Nếu như chân chính chiến đấu, sử dụng ma pháp vũ khí của các ngươi có hiệu quả nhất! Lợi dụng ma pháp để chiến thắng bất cứ địch nhân nào bản thân đối mặt! Ta sẽ cho các ngươi những thứ chân chính đó! Mà không phải để cho các ngươi mỗi ngày lưu lại trong phòng thí nghiệm thao tác những thứ nhàm chán đó! Tương lai của các ngươi sẽ đứng tại hàng đầu tiên, vì đế quốc mà đổ máu, mà phấn đấu! Chứ không phải làm một chủ nhân đứng trên cao!


Cố ý dừng lại thật lâu, Đỗ Duy nhìn những người phía dưới:


-Bây giờ, ta cho các ngươi thời gian một phút đồng hồ để suy nghĩ. Cảm thấy thất vọng, có thể quay mặt trở về, ta sẽ không truy cứu trách nhiệm của các ngươi. Ta cho các ngươi tự do lựa chọn.


Quả nhiên, trong một phút đồng hồ, tám người trong đám người đó lén lút rời đi. Những người này đều là con cháu quý tộc, bọn họ chỉ nghĩ làm ma pháp sư mới có thể phát đạt.


Toàn bộ số người trong quân đội đều lưu lại, ngoài những người này ra, còn có hai thiếu niên. Đỗ Duy đưa mắt nhìn hai thiếu niên tuổi nhỏ kia nhiều một chút. Hai thiếu niên này mặc y phục phổ thông bằng vải thô. Đỗ Duy trong đầu lập tức nhớ lại tư liệu của từng học viên mà hắn vốn đã thuộc lòng một cách thuần thục.


Pebe và Toca, đây là một đôi anh em ruột, xuất thân có cha là một nam tước thuần phục hoàng thất.


Tuy nhiên hai anh em này đều là con của nam tước kia cùng nữ bộc sinh hạ, thậm chí ngay cả địa vị con thứ cũng không có.


Đơn thuần chỉ là con tư sinh.


-Tốt lắm!


Đỗ Duy hài lòng nhìn ba mươi hai học viên còn lại:


-Mỗi một ngày trong tương lai, các ngươi sẽ vì lựa chọn ngày hôm này mà cảm thấy cao hứng.


-Tại nơi này của ta, ta cần không phải những kẻ một lòng chỉ muốn trèo cao.


- Ta cần chính là những người chân chính nguyện ý học tập. Những người như vậy, tại nơi này của ta mới có thể học được những thứ thực sự!


-Ta cũng sẽ truyền dạy không hề giữ lại bản lĩnh thực dụng nhất cho các ngươi! Ta cam đoan rằng tương lai không xa những người này sẽ tự rút lui.


-Khi những người trong các phân viện khác còn đang trong phòng thí nghiệm ấm áp chuẩn bị ma pháp bảo thạch xinh đẹp,


-Mỗi người trong các ngươi đã có thể một mình trong rừng rậm đóng băng vô cùng khốc liệt đuổi giết ma thú hung mãnh!


-Khi những kẻ đó vẫn còn trong giới quý tộc khoe khoang cái danh hiệu ma pháp sư của chính mình, thì trong rất nhiều người các ngươi một người đã có thể đánh lại bảy tám người bọn họ rồi! Hiểu chưa!!


Sau đó, Đỗ Duy đột nhiên từ dưới áo bào của mình rút ra ma trượng. Rồi hắn nhìn vẻ mặt mọi người phía trước, xoay người về phía hai bên cửa lớn phân viện sau lưng, dùng đỉnh ma trượng viết xuống hai bên cửa hai hàng chữ to!


-Thăng quan phát tài mời đi đường khác! Ham sống sợ chết chớ vào cửa này!


Hai hàng chữ này dùng ma pháp viết xuống trên cửa sáng lên lấp lánh. Những học viên tuổi còn trẻ phía dưới nhìn vị phân viện trưởng, ngài công tước này viết xuống hai hàng chữ đó, trong con mắt mỗi người đều lộ ra một loại ánh mắt kích động nhiệt huyết chỉ có người tuổi trẻ mới có.


Những ánh mắt này có thể đều biểu đạt ý nghĩa khác nhau, nhưng duy nhất có một điểm giống nhau: đều có sự tôn kính đối với Đỗ Duy.


-Bây giờ!


Đỗ Duy đột nhiên lớn tiếng hô lên:


-Ta biết các ngươi trước khi tới nơi này đều là quân nhân. Nói cho ta biết trong số các ngươi ai đứng đầu!


-……Là tôi. Thưa ngài công tước.


Một người thân hình cao nhất khôi ngô nhất đứng ở phía trước cao giọng đáp:


-Tôi là đội trưởng, thưa ngài.


Hắn không tự chủ được dựa theo lễ tiết của quân nhân, đối với Đỗ Duy làm một cái quân lễ: bàn tay nắm chặt đưa ngang ngực, dùng sức đập một cái vào ngực mình.


-Ngươi dẫn theo nhóm người, mọi người xếp hàng chạy trên cỏ mười vòng! Chờ cho các ngươi chạy xong, khóa học của chúng ta mới có thể bắt đầu!


-Chạy…... chạy bộ rèn luyện??


Đội trưởng tuổi còn trẻ này ngây ngẩn cả người, mọi người cũng đều ngẩn cả người.


Chạy bộ rèn luyện?? Đối với học viên đến từ quân đội cũng không phải xa lạ, nhưng mà…… sao chưa từng nghe nói làm ma pháp sư cũng phải huấn luyện chạy bộ?


-Có vấn đề sao?


Vẻ mặt của Đỗ Duy không có bất cứ cách nào thương lượng.


-Chúng ta cần một lời giải thích hợp lý.


Nói ra chính là đôi anh em con riêng kia đứng trong đám người đằng sau.


Đỗ Duy nhìn hai thiếu niên kia liếc mắt một cái:


-Giải thích ư? Được, đây là lần đầu tiên. Cũng là lần cuối cùng! Bởi vì bây giờ các ngươi vẫn chưa tiến vào cửa của ta, ta có thể phá lệ giải thích một lần. Nhưng mà sau này, trong phân viện của ta, không cho phép đưa ra bất cứ nghi vấn nào đối với viện trưởng hay sư phụ nào!


-….. Vâng.


Hai cậu nhóc kia dường như bị ánh mắt có áp lực vô cùng chấn nhiếp, cúi đầu bất an.


-Trong số các ngươi, đại đa số người hẳn là đều đã gặp qua ma pháp sư truyền thống rồi chứ?


Đỗ Duy cười lạnh:


- Ma pháp sư ngoại trừ đặc điểm lực lượng cường đại, thần bí khó lường, tính tình quái dị ra, cho các ngươi ấn tượng mạnh nhất là gì? Không ai trả lời phải không ….. như vậy để ta nói cho các ngươi! Chính là thân thể yếu nhược!! Yếu nhược gần như phế vật!! Ta không hy vọng học viên của ta khi chiến đấu chưa đọc ra vài câu chú ngữ ma pháp, đã thở hổn hển ngay cả lời cũng nói không được! Ngay bây giờ. Nhanh lên!!


Sau khi nói xong, Đỗ Duy ngay cả nhìn cũng không nhìn tới đám người trẻ tuổi này một cái, sau đó quay mặt bước vào trong phân viện.


Ở phía sau đội trưởng quân đội kia đã lớn tiếng hô mệnh lệnh. Ba mươi học viên quân đội động tác chỉnh tề nghe theo mệnh lệnh quay đầu xếp thành hàng, hướng bãi cỏ bên ngoài chạy tới. Mà hai anh em con riêng kia do dự một chút, cuối cùng hạ quyết tâm, cũng chạy theo.


-Ban đầu chúng ta có thể có bốn mươi học viên.


Đỗ Duy vửa mới đi vào trong phân viện,ngửa mặt nhìn thấy đại sư Arike đứng đầu cầu thang, quay về phía mình mỉm cười, đồng thời đưa ra nghi vấn:


-Ngươi vừa mới rồi sao lại chủ động dọa cho chạy mất tám người?


Đỗ Duy gật đầu:


-Lời của ngài không sai. Nhưng ta luôn luôn cho rằng chất lượng so với số lượng quan trọng hơn. Những người còn lại này mới là những người ta cần.


Đại sư Arike nụ cười có chút cổ quái. Hắn nhón chân nhìn những thiếu niên đang nỗ lực chạy bộ phía xa xa, cười khổ nói:


-Đỗ Duy, ta thật sự có chút không rõ. Ngươi chẳng lẽ định để cho bọn họ ma vũ song tu chứ?


-Đương nhiên không phải.


Đỗ Duy lắc đầu:


-Lời ta vừa mới rồi nói là thật. Các ma pháp sư bây giờ thân thể quá là yếu nhược. Các ma pháp sư cả ngày cùng dược vật có độc hoặc cùng bảo thạch tiếp xúc. Thân thể ban đầu vốn chịu thương tổn rất lớn, mà hằng năm trốn trong phòng tiến hành nghiên cứu khiến cho một bộ phận lớn các ma pháp sư đều thân thể suy yếu đến mức cực điểm ….Cho dù bản lĩnh có cường đại trở lại, nếu như thân thể sử dụng không được, cũng chỉ bằng không thôi! Ta thậm chí nghe nói rất nhiều ma pháp sư khi ra khỏi cửa, thậm chí cần có võ sĩ hộ tống giúp họ hành động….. Càng có nhiều ma pháp sư đã suy yếu ngay cả ma trượng giơ lên cũng không động đậy ---- điều này tuyệt đối không phải chuyện đùa, mà là sự thật.


Nói tới đây, Đỗ Duy đột nhiên ý thức được trước mặt mình chính là một vị ma pháp sư tiêu chuẩn “truyền thống”. Hắn vội vàng ngậm miệng lại, bất an nhìn đại sư Arike.


Nhưng lão Arike lại không lộ ra một chút bất mãn nào. Hắn dường như thở dài mở miệng nói:


-Lời ngươi nói….. không sai. Đại bộ phận ma pháp sư đích thực là sống an nhàn sung sướng đã lâu. Rất nhiều người cho dù thân thể còn chưa bị liệt, nhưng tinh thần cùng ý chí cũng đã liệt.”


Nói xong, đại sư Arike đi tới trước cửa, cẩn thận nhìn hai hàng chữ Đỗ Duy viết xuống trên cửa kia.


-Thăng quan phát tài mời đi đường khác! Ham sống sợ chết chớ vào cửa này…… Hay! Hay lắm!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK