Bất quá, đối với Phong Kiêu, không biết vì cái gì, rõ ràng đối phương đang cười, cô lại cảm thấy có chút hoảng loạn, vì thế xấu hổ cười, “Phong tổng, ta là Hứa Lộ, ta……”
“Cho nên, Hứa Lộ, cô vừa rồi là đang uy hiếp ta sao, hử?”
Một cái hử, thanh âm hơi đè xuống, lại làm cho người khác nghe được, lập tức cảm thấy hai chân nhũn ra!
Hứa Lộ chỉ cảm thấy toàn thân đều run lên!
Bởi vì giờ phút này, Phong tổng hơi híp mắt, bờ môi đang cong lên, giống như là Câu Hồn sứ giả của địa ngục!
Hứa Lộ lập tức nuốt ngụm nước miếng, “Phong tổng, ta, ta không phải cái này, ta……”
“Không phải tốt nhất.” Phong Kiêu đi lướt qua người cô, cũng không thèm nhìn tới cô, lập tức rời đi.
An Mộc vẫn luôn ở phía trước nhìn, tự nhiên thấy được Phong Kiêu rời đi, hai chân của Hứa Lộ mềm nhũn, thiếu chút nữa té lăn trên đất, may mắn dùng tay vịn ở mặt tường.
Trong nháy mắt cảm thấy trong lòng của cô có cân bằng, nhìn xem, chính mình sợ khí thế của Phong Kiêu, cái loại biểu hiện này của mình còn xem như tốt!
Đang đắc ý dồi dào, liền nghe được bên tai có giọng nói của anh, “Kỳ thật, ta không ngại cháu dâu nói lung tung khắp nơi.”
Thân hình của An Mộc cứng đờ, quay đầu lại, anh đã rời đi.
An Mộc cắn chặt răng, không biết đó là mấy cái ý tứ gì, bất quá…… Nghĩ đến thái tử gia của FAE, cũng không ngại mấy scandal đó đi?
Lắc lắc đầu, đem chuyện này vứt ở sau gáy, An Mộc đi nhanh hai bước, đi ra bên ngoài đoàn phim, liền nhìn đến Mễ Kỳ đã đứng ở nơi đó.
An Mộc lập tức chạy chậm qua, “Mễ tỷ!”
Mễ Kỳ thấy cô, sang sảng cười, vỗ vỗ bả vai của cô, “Chạy cái gì mà chạy, xem cái khuôn mặt nhỏ đỏ lên rồi kìa, không biết còn tưởng rằng mới vừa bị cưỡng gian.”
An Mộc:…… ( công tử: Mễ tỷ, ngài chân thật quá rồi! )
Mễ Kỳ cười ha ha, ôm lấy bả vai đi vào bên trong, “Tốt tốt, ta chỉ đùa một chút.
Đến nỗi vì cái gì ta phải gặp cô đầu tiên mới được, là bởi vì ta muốn trước cùng cô cùng nhau bàn bạc, cái gì kia, cô cùng Dung ảnh đế…… Anh ta có để ý cô lợi dụng anh ta không?”
Ách……
Để ý sao?
Cái này An Mộc cô làm sao biết được!
Cô lắc lắc đầu.
Mễ Kỳ gật đầu, “Chuyện này, Ngôn lão sư đã có ý tứ, là áp xuống đi, tuy rằng hiện tại cô không tính quá nổi, đáng nói lão sư thực sự xem trọng cô, chúng ta không cần phải dùng loại chuyện này xóa bỏ đầu đề, hơn nữa về sau, ừ, chúng ta không đi con đường đó nữa. Cô có ý kiến sao?”
Mễ kỳ nói thực uyển chuyển, nhưng An Mộc lập tức nghe liền hiểu rõ.
Cô lập tức có chút dở khóc dở cười!
Cảm tình Mễ Kỳ cho rằng, chính mình là muốn dựa vào Dung Trạch!
Hơn nữa về sau nếu Dung Trạch vứt bỏ cô, còn có thể lấy thân phận kẻ yếu tranh thủ lấy sự đồng tình của mọi người.
Dù sao Dung ảnh đế tin tức đường viền(cuộc sống) luôn luôn rất nhiều, bản thân của anh ta căn bản là không thèm để ý cái này đâu.
Mà hiện tại Mễ Kỳ đã hoàn toàn hiểu lầm, cô cho rằng chính mình cùng Dung ảnh đế hiện tại ở bên nhau.
An Mộc thở dài, “Mễ tỷ, ta cùng Dung lão sư thật là trong sạch, ta cũng sẽ không lợi dụng anh ta để lên trang đầu, trong chốc lát cùng người đại diện Tuệ tỷ nói đi, đừng làm cho bọn họ hiểu lầm.”
Mễ Kỳ xem sắc mặt ngưng trọng của An Mộc, không giống như là nói giỡn lúc này mới gật đầu.
Mễ Kỳ gọi điện thoại cho người đại diện của Dung Trạch, Văn Tuệ, tập thể hai bên trong chốc lát sẽ triển khiên cuộc họp, rốt cuộc cái loại tin tức đường viền này rất đáng giá, khả năng kỳ tiếp theo Mễ Kỳ lo không ít chuyện, muốn làm sáng tỏ cho An Mộc, yêu cầu tập thể mọi người của bên Dung Trạch phải duy trì.
Tập thể mọi người bên Dung Trạch thực vui sướng tiếp nhận kiến nghị của Mễ Kỳ, hơn nữa bởi vì người Dung Trạch này dễ dàng nháo sự, cho nên tập thể mọi người bên Dung Trạch kỳ thật vẫn luôn đi theo bên người anh, cho nên bọn họ thực mau liền hẹn gặp một giờ sau, ở phòng họp gặp mặt.