Tình cờ nhìn thấy trên cổ cô có vết gì đó, nghi hoặc hỏi, “Đường Hạ, trên cổ cô có gì vậy?”
An Mộc cứng đờ người, giơ điện thoại lên soi, đầu lập tức đầy vạch đen!
Khốn kiếp!
Là dấu hôn Phong Kiêu để lại trên cổ cô!
Cô xấu hổ cười, thuận miệng nói, “À, đó là một huyệt vị, do mát xa quá mạnh nên mới vậy.”
A Băng nghĩ, có lẽ mấy ngày nay An Mộc đã rất sảng khoái, cảm thấy mình đúng là đã nghĩ nhiều rồi.
Cô liền mỉm cười, “Xem ra thợ mát xa ở chỗ đó rất mát tay!”
An Mộc đỏ bừng mặt lên, “Ừ, kỹ thuật rất tuyệt!”
A Băng ước áo nói, “Vậy chờ cô khỏe hẳn, tôi cũng tới xoa bóp.”
An Mộc:!!!
Âu Dương Sát Sát bên cạnh cô nén cười, nếu để A Băng biết thợ mát xa là ai sẽ chết ngất mất!
Tinh!
Tin nhắn mới!
An Mộc vội vàng mở ra xem, chỉ thấy vỏn vẹn mấy chữ, “Vợ à, anh có những gì đều đã bày ra trước mắt em hết rồi.”
Nhìn hai từ “vợ à”, An Mộc đỏ bừng mặt.
Cứ nghĩ rằng Phong Kiêu sẽ chờ đến tối cô về, không ngờ đang lúc nghỉ ngơi, mở điện thoại ra liền thấy tin nhắn anh nói muốn đến đây tham quan.
Tham quan!!!
An Mộc thấy hoảng sợ, lập tức gọi thẳng cho anh.
Anh rất nhanh bắt máy.
An Mộc hừ lạnh một tiếng, “Không được đến đây!”
Phong Kiêu ra vẻ đáng thương, “Vợ ơi, một mình anh ở khách sạn chán lắm.”
An Mộc đỏ mặt thấp giọng quát, “Cũng không được đến, bị người ta nhận ra sẽ không tốt.”
Phong Kiêu cúi đầu cười, “Vậy em thơm anh một đi.”
An Mộc nhìn quanh, chụt một vào điện thoại.
Phong Kiêu lại được voi đòi tiên, “Vậy đêm nay, em có muốn…”
Nghe đối phương thốt ra mấy lời thô tục, cô cảm giác mặt mình sắp bị luộc chín đến nơi, gắt một tiếng, “Anh cứ mơ đi!” rồi cúp máy luôn!
Gương mặt như muốn bùng cháy, thật vất vả mới bình tĩnh lại một chút, quay đầu liền chạm mặt A Băng, nhất thời cảm thấy chột dạ.
A Băng nhìn điện thoại của cô, “Cô vừa gọi điện cho ai vậy?”
An Mộc dù sao cũng là một diễn viên, nghiêm trang nói, “KHông ai cả, sao vậy?”
“Không phải bạn trai đấy chứ?” Vẻ mặt A Băng lúc này như tan nát cõi lòng.
Tổng giám đốc đã quyết liệt ra lệnh, không được để Đường Hạ dính vào bất cứ scandal nào!
“Không phải!” An Mộc kiên định trả lời.
A Băng vươn tay, “Có thật không, cô có dám đưa điện thoại cho tôi xem không?”
An Mộc chưa kịp phản đối A Băng đã đoạt lấy điện thoại của cô, mở ra nhìn…
“Cô ba?”
An Mộc buông tay, “Cô ba của tôi có thể là bạn trai tôi sao?”
A Băng, “Đường Hạ, cô đừng lén lút như thế nào tôi sợ có được không? Cô yêu ai thì yêu nhưng ngàn vạn lần phải nói rõ với tôi!”
An Mộc cầm lại điện thoại của mình, gật đầu, “Yên tâm đi.”
Lúc này A Băng mới an lòng.
An Mộc cũng chậm rãi bình tâm.
May mà sớm có chuẩn bị!
Bởi vì đi quay phim, điện thoại của cô không thể để bên người, vì an toàn, cô đành đổi Đại Ma Vương thành Cô ba.