Hứa Nặc có một người con trai, tên là Lãnh Tiêu, hiện tại là đương gia của 3K. Chuyện này An Mộc nhớ rõ ràng.
Cô nói mà, bản thân biểu diễn khá tốt, sao có thể bị phát hiện?
Thì ra là như thế này!
Giờ phút này, An Mộc kích động ôm lấy Lãnh Tiêu, sau đó đột nhiên tiến đến bên tai anh ta, nhỏ giọng mở miệng nói, “Dung tiền bối, giúp tôi!”
Không sai, người tới, đúng là Dung Trạch!
Ảnh đế của Hoa Hạ, Dung Trạch!
Tuy rằng anh ta đeo mặt nạ, nhưng An Mộc đã từng tiếp xúc với anh ta, sao có thể nhận sai người?
Trong chớp ngoáng, An Mộc đột nhiên hiểu rõ vì sao Phong Kiêu lại đối đãi như vậy với Dung Trạch, luôn có một loại khách khí khác biệt.
Tính cách Phong Kiêu cực kỳ kiêu ngạo, nhóm ảnh đế ảnh hậu ở FAE, ở trong mắt anh căn bản không phải là cái gì.
Nhưng khi đối mặt với Dung Trạch, anh luôn cấp cho đối phương vài phần mặt mũi.
Thì ra...
Thân phận của Dunh ảnh đế cũng không bình thường á! Anh ta thế nhưng là đương gia của 3K! Là con trai của Hứa Nặc! Anh ta thế nhưng là Lãnh Tiêu!
Dung Trạch nghe nói thế, mặt đầy nghi hoặc. Nhưng đến khi nhìn thấy gương mặt cùng đôi mắt kia, lập tức hiểu được.
Người trước mắt, thì ra là Đường hạ!
Bộ dạng bụng đầy địch ý vừa rồi của Dung Trach lập tức biến mất. Sau đó cảm nhận được vòng tay ôm lấy của An Mộc rơi xuống, sắp đến lúc phải rời khỏi mình, đột nhiên nhếch miệng cười, lập tức mở cánh tay, ôm chặt lấy An mộc!
Cái gì chứ!
Từ sau khi [Chìm Nổi] đóng máy, anh ta đã rất lâu rồi không được gần gũi với cô như vậy.
Lúc này đây, chính đối phương tự đưa tới cửa.
Dung Trạch gắt gao ôm lấy An Mộc, biểu tình vui sướng trên mặt khiến người khác không thể nào cảm thấy đó là giả bộ!
An Mộc đẩy đẩy Dung Trạch. Dung Trạch không dao động.
An Mộc lại đẩy đẩy Dung Trạch. Dung Trạch tiếp tục không dao động.
An Mộc:...
Dung Trạch:...
Lăng Hi trộm liếc mắt nhìn sắc mặt Phong Kiêu một cái, liền thấy đối phương thần sắc trấn định tự nhiên khi lâm vào tình cảnh nguy hiểm lúc nãy, bây giờ đã hoàn toàn cứng lại rồi.
Sau mặt nạ, đôi con ngươi sắc bén kia, nhìn chằm chằm hai người An Mộc cùng Dung Trạch.
Lăng Hi đột nhiên nghĩ tới một câu trên mạng: Nếu ánh mắt có tể giết người, chỉ sợ lúc này Dung Trạch đã bị lăng trì!
Đáng tiếc, Dung ảnh đế là một người đầu óc thiếu huyền cơ, cản bản nhìn không thấy địch ý của người khác, ngược lại vì An Mộc lần đầu nhào vào ngực mình mà đắc chí.
Chỉ là!
Lại muốn ôm nữa cũng phải có hạn độ, tổng cũng không thể cứ tiếp tục mà ôm như vậy mãi được?
Cho nên, cuối cùng, Dung ảnh đế lưu luyến không rời buông lỏng An Mọc ra, đôi mắt nhìn An Mộc thập phần lấp lánh, “Sao em lại ở đây? Hơn nữa, ăn mặc thành bộ dạng này để làm gì?”
Đây là tiếng Trung.
An Mộc cười hắc hắc với Dung Trạch, sau đó nhìn thoáng qua Phong Kiêu.
Dung Trạch lập tức hiểu rõ, thì ra là làm việc cho Phong Kiêu!
Trong lòng Dung Trạch lập tức có oán niệm. Con mẹ nó, thân là nghệ nhân của FAE, còn phải có tình thần hy sinh cho vị tổng tài này!
Đường Hạ thật đúng là đáng thương!
Thật ra bên trong đám lãnh đạo, giống như Phong Kiêu cùng Dung Trạch, đều cho nhau biết thân phận thật.
Dung ảnh đế túm chặt tay An Mộc, “Em yên tâm, có tôi ở đây rồi!”
Nói xong, còn rất đắc ý vỗ vỗ ngực, bộ dáng như anh hùng cứu mỹ nhân!
Hy vọng thông qua cơ hội lần này, An Mộc đá bạn trai hiện tại đi, ngã vào vòng tay ôm ấp của mình.
Chỉ cần nghĩ đến vậy, liền cảm thấy tương lai thật tốt đẹp!
Dung ảnh đế quay đầu nhìn Nicolas đang trong khiếp sợ, nhếch miệng cười, dùng tiếng Anh mở miệng, “À, tôi cũng không ngờ ở nơi này gặp được bà ấy. Ừm, không phải đã đi nước F sao?”