Thanh âm đối diện dừng một chút:
“Những người đến đây phỏng vấn, trừ bỏ Hạ Thiên, còn lại đều là học sinh của học viện điện ảnh Kinh đô, là do viện trưởng cử đến, cậu có thể cho Đường Hạ đi theo hướng đó a.”
“Được, tớ đã hiểu, hy vọng cậu có thể thuyết phục ba cậu, kỹ thuật diễn xuất của con gái tớ rất tuyệt, rất rất tuyệt!”
“Hiểu rồi, hiểu rồi! Đúng rồi cậu bây giờ……”
“Được, cậu hiểu là tốt rồi, tớ tro máy nhé!…… Tút tút tút……”
Triệu Mỹ Như nhìn c di động, quả thực hết chỗ nói rồi! Cô còn chưa có nói xong a?!
Bên này, Đặng Hi Thần nhanh chóng muốn khoe thành tích với An Mộc, trực tiếp liền chạy tới:
“Tiểu Mộc Mộc, ta đã nhờ con gái của Lai Bá, cũng chính là dì Mỹ Như của con, giúp con nói chuyện với Lai Bá, nhưng mà hiệu quả chắc cũng không lớn lắm, Lai Bá chỉ tin tưởng chủ nhiệm trường các con, đó là bạn tốt nhiều năm của ông, lúc này phỏng vấn cũng là bên khoa cử người đến.”
An Mộc nghe đến đó, đôi mắt đều sáng, vô luận như thế nào, chỉ cần nỗ lực, cho dù sau này cô không bắt được vai diễn này, cô cũng sẽ không hối hận.
Cô dẽo giọng nói:
“Thật tốt quá, cám ơn bác gái!”
Treo điện thoại, An Mộc nhanh chóng gọi cho Ngôn Phi Thần, lại phát hiện điện thoại ông đang trong trạng thái bận, phỏng chừng còn gọi điện tìm kiếm quan hệ a.
An Mộc liền chờ, một lát sau, Ngôn Phi Thần liền gọi đến, cô vội vàng tiếp nghe.
Ngôn Phi Thần thanh âm rất bất đắc dĩ:
“Lai Bá đẳng cấp quá cao, không phải dạng người đại diện như tôi có thể thu phục, nhưng mà vừa rồi tôi cũng có hỏi qua vài người, rốt cuộc đã biết cái biệt thự bảo mật kia của ông ta, cho nên tôi đã đem tư liệu cùng đĩa phim của cô gửi qua đó. Trên mạng, tôi cũng đã gửi thư điện tử, chỉ là Lai Bá người này tương đối thủ cựu, khả năng ông ấy xem là khá thấp.”
An Mộc hiểu rõ, sau đó đem chuyện phía bên Đặng Hi Thần, nói cho Ngôn Phi Thần.
Ngôn Phi Thần liền dừng một chút:
“Vậy ngày mai cô đến trường học một chuyến đi, thông báo cho bọn họ, tôi sẽ đem chuyện này kéo lên, nhất định phải làm được.”
“Được!”
Hai người thương lượng ổn thỏa.
An Mộc liền nằm xuống ngủ, nhưng tâm lý có việc, rốt cuộc là ngủ không tốt, trời chưa sáng đã dậy trang điểm, sau đó Âu Dương Sát Sát đến, liền đi thẳng đến trường học.
Gần đây An Mộc luôn bận rộn, An Mộc trong khoảng thời gian này, cơ hồ đều không có đi đến trường học.
Cho nên cô vừa đến, liền gây nên một trận oanh động.
Bạn cùng lớp vây quanh cô, chuyện nhà nói cái không ngừng, Lư Tĩnh càng là cầm di động, cùng An Mộc chụp vài tấm, cuối cùng Lư Tĩnh nắm tay An Mộc:
“An Mộc, nếu có cơ hội thích hợp, cậu nhất định phải nhớ đến tôi!”
Lư tĩnh là người nỗ lực, bây giờ mọi người mới lên năm hai, cô đã hoàn thành chương trình từ hồi năm nhất.
An Mộc không ngại kéo cô ấy, lập tức gật đầu.
Bên cạnh liền có người toan không lưu thu mở miệng:
“Lư tĩnh a, người ta là đại minh tinh, làm sao có thể nâng đỡ cô được?”
An Mộc quay đầu nhìn lại, liền phát hiện chính là người có thành tích cao nhất lớp này, cũng chính là lớp đệ nhất danh.
An Mộc bởi vì đóng phim, mặc dù có không liền sẽ đọc sách, nhưng là mỗi một lần khảo thí vẫn đạt trình độ, đối với cô mà nói đó chính là nổ lực rất lớn rồi, nhưng lớp vẫn là có người lấy chuyện này châm chọc cô.
Kỳ thật chính là điển hình của dạng người ‘ ăn nho không được thì bảo là nho chua’.