Vừa cúi đầu nhìn xuống, An Mộc liền thấy một dãy số.
Số này, đối với An Mộc cũng không tính là xa lạ, khóe môi cô câu lên, nghe máy.
Người gọi tới là Bạch Ngọc Khiết:
“ Đường tiểu thư đúng không?”
An Mộc không bày tỏ ý kiến, nhàn nhạt ừ một tiếng.
Âm thanh như vậy vừa phát ra làm người bên kia có chút ngập ngừng.
Bạch Ngọc Khiết cầm điện thoại nghi hoặc, cái giọng này, tại sao lại quen tai đến như vậy?
Lúc Đường Hạ đứng trước mặt cô, vì dung nhan rất khoa trương khiến cô không chú ý đến giọng nói của cô ta. Nhưng Bạch Ngọc Khiết đã gọi cho An Mộc rất nhiều lần, đối với âm thanh của An Mộc rất quen thuộc.
Cô cúi đầu nhìn xuống điện thoại, xác định đây là số của Đường Hạ chứ không phải An Mộc.
Sau đó mới nói tiếp:
“ Ha hả, hình có đẹp hay không?”
Mắt An Mộc nhíu lại, tuy rằng đã sớm biết là do cô ta giở trò nhưng vẫn nói:
“ Là cô?”
“ Không sai, là tôi đó.”
Giọng Bạch Ngọc Khiết có chút âm trầm:
“ Đây là quả báo cho việc tay đấm chân đá của cô!”
An Mộc hừ lạnh một tiếng:
“ Cô cũng chỉ biết loại thủ đoạn âm hiểm này thôi!”
Bạch Ngọc Khiết cười lạnh:
“ Âm hiểm? Tôi âm hiểm à, vậy cô câu dẫn Phong Tử Khiêm thì có khác à? Cô đừng tưởng rằng câu được rồi thì có thể lấy lại được vai diễn Đông Hoa này, ha hả, hiện tại cô một chút cơ hội thử vai còn không có! Một lát nữa tôi sẽ đi thử vai, Đường Hạ, để tôi xem cô đoạt lại vai của ta như thế nào! Đông Hoa chính là cơ hội của tôi!”
An Mộc tỉnh ngộ, sau lại thấy buồn cười.
Bạch Ngọc Khiết này rốt cuộc là tự tin với bản thân đến mức nào a? Một người mới như cô ta sẽ được Hoàng Khải chọn diễn Đông Hoa?
Nhưng mà...Ban đầu định diễn Quỳnh Hoa là để chính thức bước vào làng giải trí. Nhưng bây giờ tại sao lại không cho bản thân một cơ hội chứ?
Bạch Ngọc Khiết không gọi cô còn cảm thấy rất bình thường, nhưng gọi rồi thì lại khơi dậy ý chí chiến đấu của cô.
Gác máy xong cô liền suy nghĩ, sau đó liền gọi cho đoàn phim.
Quản lý Dương vốn là không quan tâm lắm nhưng cũng cảm thấy có chút ngại ngùng nói:
“ Đạo diễn bảo là không được nhận người mới.”
Không nhận người mới?
Đây nhất định là lấy cớ!
Loại triệu tập khẩn cấp như vậy, còn dính dáng đến Bạch Ngọc Khiết, còn không bằng dùng người mới cho rồi.
Xem ra cái tai tiếng kia cũng có chút vấn đề đây.
An Mộc trầm tư một lúc, đột nhiên nói:
“ Như vậy, anh hỏi đạo diễn Hoàng một chút, tôi sẽ tự mang đồ đến chỉ cần có một cơ hội để thử vai thôi.”
Tự làm?? Quản lý dương sợ ngây người. Chẳng lẽ Đường Hạ lại là tiểu thư nhà giàu? Hơn nữa, cơ hội tốt thế này sao lại có thể bỏ qua. Cũng chỉ là thử vai thôi cũng đâu phải là sẽ cho cô ấy diễn!
Quản lý Dương liền nhanh miệng nói:
“ Vậy cô chờ một chút, để tôi đi hỏi xem xem.”
Không bao lâu quản lý Dương liền gọi lại liền xác định thời gian thử vai với An Mộc.
Bạch Ngọc Khiết muốn dùng tai tiếng để lật đổ cô? Vậy để xem cô sẽ đáp trả cô ta như thế nào!
Cái nhân vật Đông Hoa này chắc chắn phải là của An Mộc cô!
Ra khỏi sân trường, An Mộc vừa định quay lại phòng ở của cô để chuẩn bị di thử vai, thì liền thấy một chiếc Ferrari đen dùng trước mặt mình. Nhìn thấy biển số xe quen thuộc cô liền muốn bước hụt chân.
Đôi mắt trừng to, cái này, cái này không phải là...
Cửa xe hạ xuống, một người đàn ông ngạnh lãnh thập phần kiêu căng xuất hiện trước mắt An Mộc.
Anh ta ước chừng khoảng hai ba hai bốn tuổi, ánh mắt sắc bén, biểu tình lạnh nhạt.
An Mộc nhìn thấy anh ta không khỏi thẳng lưng, ưỡn ngực cung kính gọi một tiếng:
“ Anh.”