Xong lại nói sang chuyện khác, “Đối với các anh mà nói, diện mạo của người châu Á không phải ai cũng như nhau sao?”
Tướng mạo người châu Á tương đối giống nhau, đường nét không rõ ràng như người ngoại quốc.
Nicklaus nghe vậy nhướng mày, “Nhưng hai người vừa rồi cảm giác hoàn toàn khác biệt.” nói xong, Nicklaus ngoắc tay với thủ hạ bên người, người đó hiểu ý và đuổi theo.
Phong Kiêu lập tức đanh mặt lại!
Người phụ nữ vừa bị anh đẩy kia lại nhân cơ hội ôm cánh tay anh, “Phong, có phải anh đã chơi chán phụ nữ châu Á rồi không? Đêm nay, không bằng hãy nếm thử tư vị của em đi?”
Nói xong, cô ta rướn người, lè lưỡi muốn áp vào mặt Phong Kiêu.
Anh lập tức sa sầm mặt xuống. Một tay đẩy cô ta ra, tay kia cầm khẩu súng lục, không kiêng nể bắn thẳng hai phát súng lên cánh tay cô ta!
Đây là nơi công cộng, hai tiếng súng vang lên khiến xung quanh trở nên hỗn loạn!
Người phụ nữ khổ sở ôm cánh tay, lăn lộn trên mặt đất!
Nụ cười tắt ngóm trên gương mặt của Nicklaus, vệ sĩ phía sau trong nháy mắt xông lên, giương súng chĩa thẳng vào Phong Kiêu!
Phong Kiêu thổi bay làn khói trên đầu súng của mình, sau đó nhìn người phụ nữ dưới đất, cười lạnh nói, “Tôi ghét nhất bị phụ nữ dán cả cơ thể vào người tôi, lần này là cánh tay, nếu còn lần sau thì sẽ là trái tim của cô!”
Người phụ nữ lập tức trở nên tái nhợt, sau đó tủi thân nhìn Nicklaus.
Gương mặt Nicklaus ngùn ngụt lửa giận, “Phong, anh nghĩ đây là đâu mà anh muốn làm gì thì làm? Dù sao cũng là em gái tôi!”
Phong Kiêu cười nhạt, “Đối với tôi mà nói, phụ nữ trên thế giới này đều như nhau.”
Vốn là đi đón người, không ngờ lại xảy ra xung đột thế này.
An Mộc từ xa đã nhận ra anh dù anh mang mặt nạ, với thân phận đứng đầu tổ chứ mafia, bọn họ không thể công khai tâm sự tình tứ ở đây.
Mới rồi khi Âu Dương Sát Sát dẫn theo An Mộc đi về phía này, anh vô cùng căng thẳng. nếu để cho Nicklaus biết được thân phận của An Mộc thì sẽ rất nhanh suy ra được thân phận của mình.
Đến lúc đó, việc ông trùm mafia chính là thiếu chủ nhân của FAE sẽ bị đưa ra ánh sáng, người nhà anh và vợ anh sẽ gặp nguy hiểm!
May thay, An Mộc dường như đã hiểu ra điều này, nhanh chân rời khỏi đây.
Anh còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, tay Nicklaus dám nhăm nhe muốn đụng vào cô nhóc của anh.
Đã liên quan đến cô nhóc thì thực sự không nhịn nổi nữa!
Anh ra tay giáo huấn em gái của Nicklaus cũng là muốn cảnh báo tới An Mộc và Âu Dương Sát Sát, để hai người mau chóng rời khỏi đây đến nơi an toàn.
Đã hơn nửa tháng không gặp, gặp rồi lại phải tỏ ra không quen biết, Phong Kiêu cảm thấy rất phiền muộn.
Bắn người rồi, anh chậm rãi giương khẩu súng lục lên, coi như không nhìn thấy những họng súng đen ngòm đang chĩa về phía mình, chỉ nhìn về phía Nicklaus, “Thế nào? Anh muốn trở mặt với tôi sao?”
Nicklaus âm trầm theo dõi Phong Kiêu đang nhếch mép cười đầy nham hiểm. Đối phương bị mình nhìn mà thần thái vẫn thong dong thản nhiên, tay giương súng lên di chuyển theo tầm mắt ra xung quanh, hừ lạnh một tiếng rồi xoay người rời đi.
“Bá tước.” người đứng sau Nicklaus không nhịn được mở miệng hỏi, đối phương đả thương tiểu thư của bọn họ, cứ như vậy mà để hắn đi sao?