Cô nói tới đây, đột nhiên nhìn An Mộc, nuốt nước miếng.
Không biết do đâu mà tổng thể này của An Mộc làm cô nhớ tới Đường Hạ.
Liệu có đúng là cô ấy không?
Trên đời này người người giống nhau rất nhiều, đúng là An Mộc trang điểm thật giỏi, giống y hệt Đường Hạ!
Lý Diễm còn đang ngẩn người thì đám người đã tới hậu trường.
20 đội toàn bộ tập trung ở đó, đến khi Ảo Ảnh Thiếu Niên đi tới, ánh mắt mọi người dồn cả về phía bọn họ! Không, là dồn vào Phong Kiêu và An Mộc.
Lớp trang điểm của cosplay rất dày, căn bản không nhìn ra được dung nhan thật của người sắm vai, nhưng khí chất trên người An Mộc và Phong Kiêu quá khác biệt!
Đám đông đột nhiên chen chúc ồn ào, không gian trở nên chật chội.
An Mộc vô cùng kích động, đây là lần đầu tiên cô đứng chung một sân khấu với Phong Kiêu!
Mà còn...
Cô nghiêng đầu nhìn người đàn ông cao lớn bên cạnh, đã quen nhìn phong cách hiện đại của anh, giờ nhìn phiên bản cổ trang của anh, uy nghi mà lại phong lưu, quả thật còn đẹp trai hơn Tạ Nghi, so với Dung Trạch lại có thêm vài phần ung dung chỉ thuộc về đế vương! An Mộc lần đầu tiên có ý nghĩ....
“Sao anh không làm diễn viên đi?” An Mộc thấp giọng hỏi.
Phong Kiêu quay đầu, nhận ra nét hưng phấn trên gương mặt cô, nhíu mày, “Để làm gì?”
“Nếu anh đóng phim, thần tượng của em tuyệt đối chỉ có mình anh!” Cả gương mặt cô bừng sáng, làm Phong Kiêu lóa mắt.
Phong Kiêu khựng lại một chút, ngon tay xoa cằm, tóc dài xõa trên vai, toàn thân vận áo bào trắng, đúng là vô cùng mê người, An Mộc chẳng cần quay đầu cũng biết anh hiện giờ đã trở thành bạch mã hoàng tử trong mắt tất cả phụ nữ trong đây rồi!
Nhưng lời anh nói ra lại đập tan hết cái sự hoàn hảo này “Ừm, em không cần phải ao ước diễn cảnh giường chiếu với anh, chúng ta vốn dĩ dùng súng thật đạn thật!”
An Mộc:.....cái tên này sao lại nhỏ mọn như vậy??
Đang đá xéo vụ mình từng nói muốn đóng phim chung với Ngôn Phi Thần đây mà!
An Mộc nghẹn họng, lập tức giẫm lên chân anh một cái, “Anh đừng nói nữa!”
Phong Kiêu nhếch môi, vẻ mặt này của cô ngày thường hiếm thấy! Anh đột nhiên nhận ra, thỉnh thoảng làm loạn một chút cũng hay.
Đội của Đặng Vi diễn chung sân khấu với Ảo Ảnh Thiếu Niên, hiện đang đứng trên sàn catwalk.
An Mộc và Phong Kiêu được dẫn đi một lối khác để lên sân khấu.
Biểu diễn hoàn tất, Đặng Vi xuống sân khấu đi về phía Lý Mạt Mạt.
Nhìn Lý Mạt Mạt, Đặng Vi đắc ý nói, “Không biết người bạn nhỏ của các người chân đã đỡ đau chưa?”
Lý Mạt Mạt nghe chế nhạo cũng chỉ thờ ơ cười lạnh, “Chưa.”
Nhìn Đặng Vi cười đắc ý, cô mím môi cùng nở nụ cười, “Đáng tiếc, chúng tôi đã tìm được người khác đóng Quỳnh Hoa rồi, thật ngại quá, quán quân hôm nay chính là chúng tôi rồi!”
Nụ cười của Đặng Vi cứng đờ, “Người bạn nhỏ, khi chị đây bắt đầu cosplay thì chắc em vẫn còn mặc quần yếm, nhưng người trẻ tuổi bốc đồng cũng không có gì, chỉ là nếu tự tin đến mù quáng, sẽ trở thành trò cười cho người trong nghề đó!”
Lý Mạt Mạt chớp mắt, “Thật ngại quá, chờ lát nữa, chúng tôi chờ tiền bối chỉ điểm!”
Hai người còn đang đấu võ mồm, MC đã tuyên bố, “Mời Ảo Ảnh Thiếu Niên lên đài!”