Quả nhiên, tin nhắn vừa gửi đi thì có cuộc gọi đến.
Giọng điệu kiêu căng của Bạch Ngọc Khiết truyền tới:”An Mộc, cô có ý gì?”
An Mộc ra vẻ sợ hãi cất tiếng:”Bạch Ngọc Khiết, anh Tử Khiêm vừa rồi bao phòng ở Bóng Đêm Mông Lung, anh ấy nói với tôi, anh ấy không còn thích cô nữa, cô, cô đừng có tiếp tục dây dưa với anh Tử Khiêm nữa.”
Bạch Ngọc Khiết ngừng lại một chút:”Bóng Đêm Mông Lung? Hừ, người anh Tử Khiêm hẹn chính là tôi!”
An Mộc lại ra vẻ vô cùng kinh ngạc:”Cô, cô nói dối.”
Đã đến lượt Bạch Ngọc Khiết hóa trang.
Bởi vì là phim cổ trang, cho nên phải hóa trang trước.
Nhưng vì cuộc điện thoại này mà cô trở nên nóng nảy.
Một tay đẩy mạnh cửa phòng hóa trang, cô đứng lên đi thẳng ra ngoài, “An Mộc, nói cho cô biết, anh Tử Khiêm là của tô, hừ, anh ấy nói với cô những lời đó đều là lừa gạt cô!”
Cúp điện thoại, Bạch Ngọc Khiết mặc kệ người đại diện uy hiếp, trực tiếp rời khỏi phim trường, vội vã đi tới Bóng Đêm Mông Lung.
Diễn với chả xuất!
Quan trọng nhất lúc này chính là nắm được trái tim của Phong Tử Khiêm!
Cô vừa mới đi khỏi, có một chiếc taxi đang đậu cách đó không xa.
An Mộc nhìn cô lái xe rời đi từ xa, khóe môi khẽ nhếch lên.
Sau đó, cô mở cửa xe, tao nhã đi xuống, chậm rãi bước vào phim trường.
Giữa sân, đạo diễn đang vô cùng tức giận, nhân viên chạy tới chạy lui, có chút lộn xộn, đạo cụ đã sắp xếp xong, nhưng diễn viên còn chậm chạp chưa vào vị trí, đạo diễn quát lên:”Diễn viên đóng Quỳnh Hoa đâu? Sao giờ này còn chưa tới?”
An Mộc nhìn về hướng tiếng nói đó, thấy một tay đạo diễn tóc tai bù xù.
Anh ta tên là Hoàng Khải - một đạo diễn nổi tiếng của Hoa Hạ, mọi người trên internet đều gọi anh ta là Hoàng Điên.
Từng có một đại hội quốc tế quy mô lớn được tổ chức ở Hoa Hạ, anh ta đã làm đạo diễn cho lễ khai mạc.
Diễn viên hay phim truyền hình do anh ta chỉ đạo đều có sức hút kỷ lục.
Phim điện ảnh có anh ta làm đạo diễn căn bản không cần lo lắng đến vấn đề phòng bán vé.
Nhưng có một thứ tương xứng với năng lực của anh chính là tình tình.
Tính khí anh ta nóng nảy, không giữ thể diện cho bất kỳ ai, cho dù có là Ảnh Đế dưới tay anh cũng ăn mắng xơi xơi.
Nhân viên đoàn làm phim thấy anh ta tức giận thì căng thẳng đến mức như kiến bò trên chảo nóng, cuống cuồng vây quanh anh ta, rồi lại quát mắng người đại diện của Bạch Ngọc Khiết:”Sao lại thế này? Người đâu rồi? Người đâu?”
Đạo diễn Hoàng đối với diễn viên diễn bộ phim của mình đều yêu cầu vô cùng nghiêm khắc, ghét nhất là khi bên đầu tư tự ý chỉ định diễn viên.
Lần này, Bạch Ngọc Khiết chính là do bên đầu tư nhét vào, đạo diễn Hoàng sớm đã bất mãn, chẳng qua bản thân chỉ là một nhân vật nhỏ, đám nhân viên trong đoàn cũng khen ngợi không ít, hơn nữa Bạch Ngọc Khiết này tư thái cũng không tệ lắm, liền miễn cưỡng đồng ý.
Nhưng lúc này rồi còn dám đùa giỡn tiền bối?
Người đại diên ra sức xin lỗi, “Xin chờ một chút, chờ một chút….”
Có thể ở mảng truyền hình đạo diễn Hoàng chỉ là một nhân vật nhỏ, nhưng đối với một diễn viên không quá nổi tiếng má nói, thật sự….
“Hừ, anh muốn cả đoàn làm phim phải chờ cô ta sao! Anh có biết một ngày làm công của nhân viên đoàn là bao nhiêu không? Vận hành đạo cụ hết bao nhiêu không? Bao nhiêu người cả máy móc đều phải chờ một mình cô ta sao? Bao nhiêu chi phí cô ta sẽ gánh hết được sao?” Nhân viên đoàn làm phim cũng rất tức giận, chưa bao giờ gặp phải diễn viên nào thiếu chuyên nghiệp như vậy!
An Mộc nhân cơ hội, từng bước đi tới, cười nói:”Xin hỏi…”
Một câu nói mà làm sự chú ý của đám nhân viên dồn hết về phía cô.
Quản lý đoàn làm phim ánh mắt sáng ngời, vội giữ cô lại:”Cô, chính là cô!”
An Mộc còn chưa kịp mở miệng, anh ta đã hô lớn một tiếng gọi đạo diễn Hoàng, “Đạo diễn, người đến rồi, chờ một chút, chờ một chút, lập tức hóa trang!”
An Mộc bị người kia vội vã kéo vào phòng hóa trang.
Chờ An Mộc đi ra, đạo diễn vân đang tức giận, “Sao lại thế này? Diễn viên hạng ba còn dám đùa cợt với tiền bối? Tôi thấy…”
Mới nói đến đây anh ta đã ngưng bặt.
Toàn bộ phim trường, trong nháy mắt yên lặng như tờ, ánh mắt mọi người đều nhìn về phía An Mộc.