Khi lớn lên, những lời thế này càng không có ai nói.
Cũng có lần anh lên mạng có thấy một vài bài viết nói về những câu nói có thể khích lệ người đàn ông, những lời này trước kia anh đều cảm thấy buồn cười không thể nhịn được, nhưng không nghĩ đến lúc này….
Anh lại cảm thấy vô cùng vui sướng!
Phong Kiêu rốt cuộc không nề phiền hà, bắt đầu chơi tiếp lần thứ hai.
Trong lúc đó, có những câu đối thoại hỗn loạn như sau.
“A a, Phong Kiêu, động tác vừa rồi thật là lợi hại! Tôi cũng chưa nhìn rõ lắm, anh làm lại đi!”
“A a, tại sao tôi chỉ có thể chạy mười vạn, anh chỉ cần một chút đã chạy được trăm vạn?”
Lúc này đây, Phong Kiêu mới mở miệng, “Bởi vì em ngốc!”
“Anh mới ngốc ấy! Từ nhỏ đã có rất nhiều người khen tôi đáng yêu!” An Mộc nói xong câu đó, lại thở dài, “Đáng tiếc, chỉ là tôi không có tài năng chơi điện tử thiên phú.”
Trong khóe mắt Phong Kiêu như thấy được vẻ mặt đáng tiếc của An Mộc, cong khóe môi cười.
Lúc này đây, anh đã chạy được một giờ rồi, tổng cộng cũng chạy được một ngàn vạn tiền xu, là anh thấy An Mộc vô cùng kích động, nên cũng nóng lòng muốn thử, vì thế đang chạy thì dừng giữa đường, nhìn An Mộc, sau đó…..kết thúc.
Tiếp sau đêm nay….
“Phong Kiêu, Kiêu Kiêu ~ lại nữa sao, lại muốn à!”
“Anh mà không chơi đến tốc độ như vừa rồi, tôi sẽ gọi tên xấu của anh ra!”
Phong Kiêu:….
Hai người chơi đến nửa đêm, cuối cùng An Mộc cũng ngả vào sopha ngủ.Một mạch đến ngày hôm sau, Phong Kiêu đã rời đi, cô vẫn còn đang ngủ, cuối cùng cô cũng tỉnh dậy, gọi điện cho Phong Kiêu, mới biết được, hôm nay Phong Kiêu đi công tác! Hơn nữa, đã ngồi trên máy bay, sẽ bay ngay lúc này!
“Bao giờ anh về?” An Mộc theo bản năng liền hỏi ra vấn đề mình quan tâm nhất, hồn nhiên không nói những câu làm nũng.
“Nhanh nhất thì cũng một tuần.”
“Một tuần sao!” Hai người sau khi xác định quan hệ, chưa từng xa nhau quá lâu như vậy!
An Mộc có phần hơi buồn, gật đầu. Bộ phim điện ảnh của cô > cũng đã phải bắt đầu quay, ít nhất có hai tháng phải quay ở xa.
“Ở nhà ngoan ngoãn chờ anh về.”
“Vậy khi nào anh về, phải mua quà cho tôi!”
“Được rồi.”
Phong Kiêu rốt cuộc lưu luyến không thể bỏ điện thoại, lúc này mới thấy mọi người trên máy bay đang đồng loạt nhìn anh, anh nhìn đồng hồ, nhận thấy thời gian máy bay cất cánh đã qua mười phút rồi.
Phong Kiêu rời đi, Diệp Đồng Đồng phải đi huấn luyện, hiện tại cũng đang ở cùng phòng cùng ba người nữ khác, toàn bộ biệt thự chỉ còn mình An Mộc.
Cô buồn rầu mò dậy ăn sáng, buồn rầu cầm lấy ví, trong lòng lại nghĩ ngợi, lúc này mới thật sự phản ứng lại, nghĩ xem bao lâu nữa thì <
> bắt đầu quay, cũng chỉ còn một tháng nữa là đến ngày.
Âu Dương Sát Sát lái xe, An Mộc tiến vào công ti Hoa Nghị liền đi tới phòng Ngôn Phi Thần.
Nhưng không ngờ vừa mở cửa phòng ra, đã thấy Mễ Kỳ ngồi ở vị trí của Ngôn Phi Thần, nói rằng Phi Thần không có ở công ti!
An Mộc sửng sốt, “Có chuyện gì thế?”
Mễ Kỳ cười, “Không có gì mấy, Ngôn lão sư bị loại chức! Từ hôm nay trở đi, mọi người đều là nghệ nhân của tôi.”
Nói xong câu đó, cô liền chỉ vào chiếc ghế nhựa bên cạnh ý bảo An Mộc ngồi xuống, lúc này mới mở miệng, “<
> bên kia, tôi đã liên hệ với đạo diễn Thạch Tiếu Phong, cô rời khỏi vị trí này, nhường chỗ cho Chu Chu. Hơn nữa mấy cái quảng cáo này, muốn cô đi quay thử một chút.”