Ngay lúc cô đang phát ngốc, trên ngón tay đột nhiên truyền đến một trận đau đớn. An Mộc khôi phục tinh thần lại, liền nhìn thấy Phong Kiêu ở đối diện đang cười với cô. Mà Cha sứ bên cạnh, cũng đang đợi cô trả lời.
An Mộc đột nhiên cười. Cô bình tĩnh nhìn Phong Kiêu, mở miệng nói, “Con đồng ý”
Mà ba chữ này vừa ra, An Mộc thế nhưng phát hiện, lông mày Phong Kiêu nháy mắt bình phục như thường.
An Mộc kinh ngạc, cho nên vừa rồi, người đàn ông này đang khẩn trương sao?
Một người đàn ông rong ruổi ở Kinh Đô, không sợ trời không sợ đất, một tay che trời trong giới giải trí, thế nhưng đối mặt với vấn đề của Cha sứ, cũng sẽ khẩn trương sao?
Trái tim của An Mộc, bị một hành động nhỏ này của anh, tràn ngập hạnh phúc!
Cha sứ lại hỏi Phong Kiêu, “Phong tiên sinh, con có nguyện ý để An tiểu thư trở thành vợ của mình, cùng ký kết hôn ước? Cho dù bệnh tật hay khỏe mạnh, hoặc bất kỳ lý do khác, đều yêu cô ấy, chăm sóc, tôn trọng và tiếp nhận cô ấy, vĩnh vieenc trung trinh không rời cô ấy đến suốt cuộc đời?”
An Mộc khẩn trương nhìn về phía Phong Kiêu đang cong khóe môi.
Giờ khắc này, cô đột nhiên lý giải sự khẩn trương vừa rồi của anh.
Thì ra, cho dù là người yêu của nhau, nhưng đối mặt với sự dò hỏi thần thánh này, đều sẽ dâng lên thái độ kính sợ.
Giờ khắc này, An Mộc đột nhiên cảm thấy bản thân nhiều thêm một phần trách nhiệm, một cái nghĩa vụ.
Phong Kiêu chậm rãi mở miệng, “Con đồng ý””
An Mộc lập tức nhẹ nhàng thở ra. Từ nay về sau, cô chính là Phong thiếu phu nhân chân chính.
“Phong Kiêu tiên sinh, An Mộc tiểu thư. Cha đã chứng kiến lời thề giữa các con, cha cảm thấy vạn phần vui sướng tuyên bố với các vị phía dưới, chú rể có thể hôn cô dâu!”
Lời vừa dứt, tất cả mọi người trong phòng đều đồng loạt vỗ tay!
Trong tiếng vỗ tay, mặt An Mộc lập tức đỏ bừng.
Mà Phong kiêu, lại một phen ôm lấy eo cô, gắt gao ôm cô vào trong lòng. Tiếp theo, nhỏ giọng nói một bên cô: “Anh đã sớm muốn làm như vậy, trước mặt thế giới”
Dứt lời, một bàn tay to đè lại ót của An Mộc. Tiếp theo, một cái hôn kịch liệt, triền miên lại mang theo nhu tình mật ý đổ xuống môi cô.
----
Sau khi [Mối Tình Đầu Thứ 55] hoàn toàn đóng máy, An Mộc liền lập tức trở về Kinh Đô.
Sau đó như bình thường đến trường đi học, rồi về nhà. Chuyện tình của Hoa Nghị đều đã có Ngôn Phi Thần chống đỡ, thậm chí chức vụ tiểu trợ lý cũng do anh đảm nhiệm.
Muốn nói cuộc sống có gì khác trước chính là...
Sau khi bí mật kết hôn, cô cùng Phong Kiêu càng thêm nồng nàn.
Hai người cứ mỗi sáng đến nơi đều gửi tin nhắn cho đối phương báo cáo tính hình, hơn nữa giữa trưa ăn cơm cũng gọi điện cho nhau.
Hành vi như vậy, bị Âu Dương Sát Sát mang ra trêu ghẹo. Mỗi lần An Mộc đều đỏ mặt, không để ý đến cô.
Lúc quay [Mối Tình Đầu Thứ 55], cũng đã qua tết, qua năm. Bây giờ An Mộc cũng đã hai mươi tuổi.
Hai người đăng ký ở nước ngoài. Trong nước, phải đợi qua sinh nhật của An Mộc, mới có thể lãnh chứng.
Nhưng đăng ký ở nước ngoài, cho dù trên pháp luật hay trong tim của hai người, đều là cam đoan cho hôn lễ đó.
Cho nên, bọn họ cũng không sốt ruột lãnh chứng.
Trong chớp mắt liền đến tháng hai, [Mối Tình Đầu Thứ 55] cùng [Như Nước Năm Xưa] đều chiếu cùng một ngày.
Trong hành trình của An Mộc, hạng mục nhiều nhất chính là mở cuộc họp báo tuyên truyền cho phim.
Trong các loại tuyên truyền, cô cơ hồ đều lộ mặt, cũng bắt đầu tuyên truyền ở các thành thị khác.
[Mối Tình Đầu Thứ 55] cùng [Như Nước Năm Xưa] có nội dung không khác biệt khác, cho nên hiệu quả tuyên truyền cũng đều giống nhau.