Nói xong, lại tự giễu thêm một câu,:”Không có sopha, cô đành phải chấp nhận ngồi tạm ghế nhựa nhé.”
An Mộc tức khắc cảm thấy thật chua xót, thầm trách bản thân.
Nếu không phải vì mình, Ngôn Phi Thần sẽ không cãi nhau cùng Đặng Uyên, sẽ không bị Đặng Uyên chèn ép đến mức chức vụ quản lí diễn viên cũng không được đảm nhiệm.
An Mộc cô sao lại phiền phức như thế chứ, đi đến đâu cũng gây phiền toái cho người khác là sao.
Ngôn Phi Thần nhìn bộ dạng của cô, không nhịn được cười, “Cô trưng bộ mặt này ra, ai vừa đối xử không phải với cô à?”
An Mộc lắc đầu, nhìn bộ dạng thoải mái của Ngôn Phi Thần đột nhiên lại thấy vô cùng khâm phục, anh không ham danh vọng, lại còn tận tụy và có tâm huyết với nghề, lại nhìn đến mình thật là dễ xúc động, tức khắc khịt mũi, nghiêm túc mở miệng, “Ngôn lão sư, tôi sẽ nhanh chóng lên đến hàng ngũ các minh tinh đệ nhị, sẽ nhanh chóng bước trên thảm đỏ danh giá, làm cho anh tất bật suốt 24 giờ một ngày không thôi!”
Ngôn Phi Thần nghe nói như thế, hơi sửng sốt, nhìn khuôn mặt non nớt của An Mộc, không nói gì.
Anh cúi đầu, lấy từ trong ngăn kéo ra ba kịch bản đưa cho An Mộc, “Cô xem xét kĩ ba kịch bản này đi, chọn lấy một kịch bản, trong vòng ba ngày cho tôi câu trả lời.”
An Mộc nhìn bộ dạng anh ta, biết những lời mình nói thực sự buồn cười, hiện tại cô chỉ là một nữ vai phụ xuất sắc nhất, làm sao có đủ tư cách để nói những lời nói như thế chứ?
An Mộc cầm kịch bản, cúi đầu, buồn rầu ừ một tiếng, sau đó đi ra ngoài.
Ngôn Phi Thần đột nhiên lại lên tiếng, “Chọn lựa cho kĩ một chút, ba kịch bản này có thể đưa cô lên đến hàng ngũ các minh tinh đệ nhị!”
An Mộc nghe nói như thế, tức khắc trong lòng vui vẻ hẳn lên, “Được, Ngôn lão sư yên tâm đi!”Nói xong liền rời đi đầy hứng khởi.
Bóng dáng cô vừa rời khỏi văn phòng, sắc mặt Ngôn Phi Thần lại tối sầm xuống.
Con ngươi rũ xuống, nhìn một lượt đồ đạc trên bàn làm việc, chợt buồn cười lắc đầu, cô ấy cho rằng, không có cô ấy thì anh và Đặng Uyên sẽ không đi đến nước này sao?
*
An Mộc về đến nhà, liền giở kịch bản ra nghiên cứu.
Ba kịch bản này đều là những phim nói về tuổi thanh xuân, >, <
>, còn bộ còn lại, An Mộc cũng chưa đọc tên, bởi vì nhìn thoáng qua cũng thấy quá cũ kĩ.
An Mộc quyết định lựa chọn giữa <
> và <
> để mong trúng tuyển một bộ.
Nội dung kịch bản <
An Mộc tuy vậy lại đặc biệt thích <
> cốt truyện tuy không mới, nhưng <
> lại là một câu chuyện tình yêu đáng quý, rồi lại nhìn sang như nước năm xưa, đột nhiên cảm thấy rất thích diễn biến tâm trạng của nữ chính trong đó, phân vân một hồi lâu, cô nhấc máy gọi cho Ngôn Phi Thần, “Ngôn lão sư, tôi chọn <
>.”
Ngôn Phi Thần không có ý kiến gì về lựa chọn của cô, chỉ lên tiếng nói đã biết.
Khi quyết định kịch bản, Ngôn Phi Thần sẽ cùng đạo diễn thảo luận về vấn đề thù lao.
Những chuyện này An Mộc đều không có can hệ, chỉ ở nhà nghiên cứu thật kĩ kịch bản.
Mấy ngày sau, nhận được thông báo của Ngôn Phi Thần, bảo cô đến phim trường, chụp một bộ ảnh mở màn.