Lễ cắt băng khánh thành công ty con của tập đoàn Thịnh Thế, mời rất nhiều minh tinh đến để trợ hứng, tạo thêm thanh thế.
Đường Hạ thân là ngôi sao đang lên, được làm khách quý, là muốn cùng tổng tài công ty con cùng nhau cắt băng.
Hôm đó, An Mộc ngồi lên chiếc Roll Royce mà công ty chuẩn bị cho cô để đi đến đó, đến nơi thì đã thấy rất nhiều người có mặt ở đó.
Ở trong đám người, cô thấy được Hứa Lộ.
Sauk hi sự tình năm đó bại lộ, Hứa Lộ cơ hồ bị phong sát, hiện tại cũng chỉ có thể biểu diễn nhân vật số 3 mờ nhạt, miễn cưỡng duy trì cuộc sống.
Thần sắc cô ấy có chút suy sụp, không bao giờ có thể trở lại phong thái lúc trước nữa, thấy An Mộc đến, trong ánh mắt đầu tiên là phụt ra ra một mạt hận ý, nhưng tiếp theo lại cúi đầu, dấu đi ánh nhìn không cam lòng.
Mặc dù là hâm mộ ghen ghét người khác lại như thế nào?
Hiện giờ địa vị của Đường Hạ, đã không phải là người mà cô có thể chọc đến.
Mà An Mộc, cũng chỉ là liếc cô ta một cái, liền không hề để ý tới.
Cho dù là ở nơi nào, phân biệt giai cấp đều xuất hiện.
Cô bây giờ đã đạt lên tiêu chuẩn của minh tinh hạng một, ngươi như Hứa Lộ, căn bản là không thể lay động được địa vị của cô.
Nhìn quanh, liền nhìn thấy Diệp Đồng Đồng vọt lại đây, trong tay cầm một khối bánh kem, miệng nhỏ mấp máy, quai hàm phình phình, đôi mắt ngốc manh đánh giá tứ phía, thấy An Mộc liền túm chặt tay cô, mắt to lộc cộc lộc cộc loạn chuyển, vừa thấy chính là đang trốn người.
“Cậu đang trốn ai vậy?”
An Mộc tò mò dò hỏi.
“@#@¥@%……”
Diệp Đồng Đồng quơ chân múa tay, đáng tiếc, miệng ngốn quá nhiều, lời nói nghe không rõ ràng lắm.
An Mộc:……
Đang lúc nghi hoặc, đột nhiên nghe được phía sau một đạo thanh âm lạnh như băng:
“An tiểu thư, Đồng Đồng.”
An Mộc quay đầu lại, liền nhìn thấy Vệ Uy đứng ở phía sau mình, cô quay đầu, nhìn về phía Diệp Đồng Đồng.
Liền thấy Diệp Đồng Đồng nghiêng đầu, dùng sức đem bánh kem trong miệng nuốt xuống, nhưng cố tình bánh kem có chút khô, cô lại ăn hơi nhiều, cho nên lập tức liền nghẹn họng!
“Ngô, ô ô……”
Diệp Đồng Đồng một tay túm chặt cánh tay An Mộc, chỉ vào cổ mình, sắc mặt đỏ bừng.
Bộ dáng kia, giống hệt như là thở không thông vậy.
An Mộc hoảng sợ, đang muốn đi lấy nước, một ly nước chanh liền xuất hiện trước mặt Điệp Đồng Đồng, tiếp theo, lấy tay đỡ đầu cô ấy, đem ly nước tiến đến bên môi cô ấy.
Diệp Đồng Đồng nhanh chóng uống một ngụm, lại uống một ngụm, sau đó một bàn tay to liền vỗ ở sau lưng Diệp Đồng Đồng.
An Mộc nhìn thấy động tác đó, trong lòng liền run sợ, đôi tay này của Vệ Uy là dùng để giết người a! Đã có lần cô tận mắt chứng kiến Vệ Uy tận tay trừng trị người khác, An Mộc là thật lo lắng, một cú đập của Vệ Uy cũng có thể đem Đồng Đồng đánh bay a!
Nhưng cố tình, lực đạo của Vệ Uy lại rất chuẩn, một chút một chút vổ nhẹ, Diệp Đồng Đồng rốt cuộc cũng cảm thấy khá hơn.
Thật vất vả đem bánh kem nuốt xuống, cô nhanh chóng cầm lấy ly nước trong ta anh, uống ba ngụm liền cạn, lúc này mới mở miệng:
“Nước chanh không bỏ đường!”
An Mộc:…… Không có đường mà cậu còn uống như vậy!
Vệ Uy nhìn Diệp Đồng Đồng không nói lời nào.
Diệp Đồng Đồng liền có chút chột dạ, nhìn bánh kem trong tay, sau đó nghiêm trang đưa cho An Mộc:
“Mộc Mộc, tớ đã nếm thử rồi, ăn rất ngon. Đây, trả cậu, lần sau đừng có nhờ tớ giúp cậu thử bánh kem nữa nha ~”
An Mộc:……!!
Diệp Đồng Đồng thực không có chút áy náy đem bánh kem bỏ vào trong tay An Mộc, lúc này mới nhìn về phía Vệ Uy:
“Tôi thật sự, chỉ là nếm một chút xíu thôi, thật đó.”