Ngôn Phi Thần xem bộ dáng của cô, lắc lắc đầu:
“Cho nên, hôm nay cô vất vả lắm mới có ngày nghỉ, liền chạy tới công ty, chính là để giáp mặt hỏi tôi những lời này?”
An Mộc gật đầu:
“Cũng không phải là tất cả, tôi cũng lâu lắm không gặp đồng bọn trên internet, trong chốc lát muốn qua đó nhìn xem.”
Ngôn Phi Thần gật đầu.
An Mộc liền đi phía trước nhìn:
“Ngôn lão sư, rốt cuộc thầy có con át chủ bài gì a, nếu có thì cứ nói đi a, thầy làm vậy làm em thật sự nhịn không được.”
Ngôn Phi Thần cười:
“Cô đa nghe qua, Triệu Nghi Minh sao?”
An Mộc mờ mịt lắc đầu.
Ngôn Phi Thần bật cười:
“Như vậy, Lai Bá thì sao?”
Đôi mắt An Mộc liền sáng lên:
“Đương nhiên là đã nghe qua!”
Lai Bá chính là đạo diễn nổi danh quốc tế, đã rất nhiều năm không có quay phim ở trong nước rồi, hiện tại ở Hollywood phát triển, phim của ông ấy đã đoạt được rất nhiều giải Oscar.
Ngôn Phi Thần sẽ không vô duyên vô cớ nhắc tới Lai Bá, cho nên lúc này……
“Triệu Nghi Minh là tên tiếng Trung của Lai Bá, tôi nghe được tin, ông ấy đã về nước, hơn nữa trên tay ông, có cái kịch bản, đang có kế hoạch quay.”
An Mộc kích động lập tức liền đứng lên!
Đóng phim cho Lai Bá!
Đây đúng là chuyện tốt a!
An Mộc kích động nhịn không được, đi qua đ lại:
“Cho nên, thầy định cho em đóng vai nữ số 2 sao?”
Ngôn Phi Thần nghe nói như thế, tâm tình tốt liền cười haha lên.
An Mộc thấy ông cười thì liền mờ mịt:
“Làm sao vậy? Em nói sai rồi sao? Chẳng lẽ là nữ số 3? Không phải là vai phụ đi?.”
Ngôn Phi Thần nhìn An Mộc, lắc lắc đầu:
“Cô cảm thấy, tôi để cô hai tháng không nhận kịch bản, chờ ông ta về nước, chính là để làm vai nữ số 2 số 3 sao?”
An Mộc khiếp sợ mở to hai mắt nhìn:
“Cho nên, Ý của thầy là……”
“Vai nữ chính.”
Ngôn Phi Thần đứng lên:
“Hơn nữa bây giờ, tin tức tôi nhận đươc chính là, bộ phim Leber muốn quay, là một bộ phim nữ chủ diễn.”
Nữ chủ diễn!!
An Mộc có chút không thể tin được đứng lên:
“Ngài nói thật sao?”
Ngôn Phi Thần buồn cười:
“Tôi đã từng lừa cô cái gì chưa?”
An Mộc vội vàng xua tay:
“Em không có ý đó, em, em chính là quá kích động.”
An Mộc có chút không biết làm sao, tay chân cũng không biết bỏ ở nơi nào.
Lai Bá a, đây là người mà cô chỉ có thể ao ước, cô còn tưởng rằng, ít nhất là sau khi cô lấy được giải ảnh hậu, nhận được địa vị mà không ai có thể lay đông đến, mới có thể tiếp xúc đến nhân vật như vậy, cho nên An Mộc sao có thể không kích động cho được?
Hơn nữa!!
Nếu như cô tham gia bộ phim này, rất có khả năng sẽ được đề tên trong danh sách giải thưởng Oscar, cho dù không nhận được giải thưởng, nhựng có thể được đề tên, cũng chính là mơ ước lớn nhất của Hoa đán a.
“Cho nên, bây giờ thầy muốn em làm gì? Làm gì a?”
An Mộc kích động đế hỏng rồi.
Ngôn Phi Thần thở dài:
“Cái gì cũng không cần làm, chờ ông ấy thả chút tin tức ra đã, sau đó đi thử vai, Lai Bá kỳ thật không thích dùng người cũ, ông ấy thích khai quật những viên ngọc thô chưa được mài dũa, hơn nữa tính tình của ông ấy cũng rất lạ, cách nhìn người cũng rất độc, mỗi một lần chọn lựa nữ chính, trước nay đều chỉ chọn lựa người thích hợp nhất, cho nên, cô làm gì cũng vô dụng, chúng ta chỉ có thể cầu nguyện, được ông ấy coi trọng.”
Ngôn Phi Thần nói xong câu đó, lại cười:
“Cô cũng đừng quá khẩn trương, phải có lòng tin vào bản thân, về năng lực diễn xuất của cô tôi rất có lòng tin.”