Mục lục
Người Chồng Bí Ẩn Siêu Quyền Lực - Diệp Du Nhiên - Mộ Tấn Dương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 255:

Diệp Du Nhiên kéo bàn ăn trên giường bệnh ra, lại bày đồ ăn mình vừa mua về lên trên.

Cố Hàm Yên dịu dàng mở miệng: “Du Nhiên, cô đừng để ý, Mông là bị tôi làm hư.”

Du Nhiên?

“Cô Cố, chúng ta không quen thân như vậy.” Diệp Du Nhiên lấy đũa dùng một lần ra, đặt ở trước mặt Cố Hàm Yên.

Hình như cô chưa từng phục vụ người ta như thế này bao giờ.

Ngay cả Mộ Tấn Dương đã giúp cô nhiều lần như vậy, cũng chưa từng được nhận đãi ngộ này, nghĩ như vậy cũng cảm thấy anh có chút thiệt thòi.

“Đừng như vậy, Du Nhiên, nơi này cũng không có người ngoài.” Ánh mắt của Cố Hàm Yên nhìn cô giống như đang nhìn một đứa bé đang cáu kỉnh.

Diệp Du Nhiên hơi ngừng lại.

Ánh mắt này của Cố Hàm Yên có chút giống với ánh mắt của Mộ Tấn Dương nhìn cô khi cô cáu với anh.

Lúc này cô mới nhớ đến một số chuyện đã bị cô quên mất.

Khi Mộ Tấn Dương giải thích với cô, chỉ nói anh và Cố Hàm Yên là bạn bè, hai người không có quan hệ đặc biệt gì.

Nhưng mà anh cũng không nói, anh và Cố Hàm Yên quen nhau như thế nào, bọn họ quen biết nhau bao lâu.

Nhìn ra được, Bùi Chính Thành đối xử với Cố Hàm Yên rất tốt.

Mặc dù bình thường Bùi Chính Thành đều trưng ra dáng vẻ công tử phong lưu, dường như đối xử tốt với bất kỳ người phụ nữ nào, nhưng trong lòng của anh ta vẫn có cán cân riêng.

Anh ta đối xử tốt với Cố Hàm Yên, là loại tình bạn được xây dựng qua rất nhiều ngày, tự nhiên mà thân thiết.

Điều này đủ để chứng minh, Cố Hàm Yên và Mộ Tấn Dương quen biết nhau lâu rồi

Mông ở bên cạnh xen vào: “Tôi nói nè Diệp Du Nhiên, cô sao vậy, Hàm Yên là coi trọng cô…”

“Có thể im miệng không?” Diệp Du Nhiên quay đầu lạnh lùng trừng mắt nhìn Mông .

Cô vẫn luôn không nói gì nên Mông thật sự coi cô là con mèo bệnh à, coi cô là đối tượng có thể dễ dàng bắt nạt vậy sao?

“Thái độ này của cô là gì?” Ánh mắt của Mông nhìn cô giống như của một phu nhân quyền quý nhìn một tiểu nha hoàn đang tạo phản.

Đáy lòng Diệp Du Nhiên hừ một tiếng, quay đầu nhìn về phía Cố Hàm Yên: “Lần trước cô Cố đến nhà tôi, nhìn thấy con chó nhỏ kia không?”

Cố Hàm Yên liếc nhìn Mông một cái, lúc này mới quay đầu nhìn về phía Diệp Du Nhiên, không biết trong hồ lô của cô ta giấu cái gì, chỉ gật đầu cười: “Thấy rồi, Chính Thành nói nó tên là Thịt Bò, cái tên rất thực tế.’

“Đúng vậy, nhìn rất đáng yêu, nhưng mà rất khỏe mạnh, không nghe lời, chó không nghe lời, chủ nhân đánh thêm hai lần là được rồi, chuyện này cũng không có vấn đề gì.”

Diệp Du Nhiên vừa nói vừa như có như không quay đầu nhìn Mông một cái, sắc mặt Cố Hàm Yên hơi đổi.

“Cô…” Đương nhiên Mông nghe hiểu Diệp Du Nhiên đang mắng cô ta là chó không nghe lời, sau lời nói này, cuối cùng cô ta không tiếp tục nói thêm gì nữa.

Diệp Du Nhiên biết mình hơi xúc động, dù sao Cố Hàm Yên mới vừa cứu cô, cho dù nói thế nào, cô cũng nên nể mặt Cố Hàm Yên một chút.

Nhưng mà Mông này nói chuyện càng ngày càng quá đáng, Cố Hàm Yên cũng không nói cô ta một câu, vẫn luôn nói Diệp Du Nhiên đừng để ý.

Vậy thì xin lỗi, cô bị Mộ Tấn Dương nuông chiều quen rồi, tính tình không tốt, không để ý mới là lạ đó.
Chương 256:

“Ăn cơm trước đi, ăn xong thì nghỉ ngơi.” Diệp Du Nhiên đưa đồ ăn đến trước mặt cô ta, cúi đầu suy nghĩ một lát, giương mắt nhìn về phía Cố Hàm Yên, ánh mắt thành khẩn: “Chuyện vừa rồi… Cám ơn cô.”

Mặc dù cảm thấy chuyện Cố Hàm Yên cứu cô có chút khó có thể tin nổi, nhưng cứu cũng đã cứu rồi.

Cố Hàm Yên chỉ cười, không nói thêm nữa.

Đúng vào lúc này, điện thoại của Diệp Du Nhiên vang lên.

Cô lấy ra xem, phát hiện là Mộ Tấn Dương gọi đến.

Bình thường cô tan làm lúc năm giờ, hai ngày hôm nay bận tăng ca đều về muộn, vì vậy anh đều nấu xong cơm tối mới gọi điện cho cô.

Hôm nay xảy ra những việc này, cô cũng quên gọi điện thoại cho Mộ Tấn Dương rồi.

“Tôi đi nhận điện thoại.” Cô ngẩng đầu nhìn Cố Hàm Yên một cái, đứng đậy đi ra ngoài nghe.

… Nhóm tập trung lên truyện trên app truyệnhola nhé cả nhà!

Cô đi ra ngoài phòng bệnh, nhận điện thoại: “A lô.”

Diệp Du Nhiên vừa cầm điện thoại di động vừa không quen sờ lên mặt mình, vừa sờ thế này mới phát hiện mặt mình sưng to lên rồi.

Nãy giờ vẫn luôn bận bịu, bây giờ cô mới phát hiện mặt mình đã sưng to đến vậy.

“Tan làm chưa? Tôi nấu món ăn em thích.”

Giọng nói trong trẻo dễ nghe của Mộ Tấn Dương từ đầu điện thoại bên kia truyền đến, xen lẫn tiếng điện lưu rất nhỏ, giọng điệu càng thêm cuốn hút, nhiều thêm mấy phần gợi cảm.

Diệp Du Nhiên dựa lưng vào tường nghe giọng nói của anh, đột nhiên trong lòng yên bình trở lại, từ từ nói những chuyện vừa xảy ra cho anh.

Kết quả, cô còn chưa nói xong điện thoại đã bị cúp.

Diệp Du Nhiên ‘A lô’ liên tiếp mấy tiếng, đáp lại cô chỉ có tiếng tút tút.

Cô buồn rầu không vui dựa vào tường một lát, biết rằng có lẽ Mộ Tấn Dương đang trên đường đến rồi, lúc này mới xoay người đi vào phòng bệnh.



Trong phòng bệnh.

Diệp Du Nhiên vừa bước ra ngoài, Cố Hàm Yên liền dùng giọng điệu lạnh lẽo gọi một tiếng: “Mông .”

“Hàm Yên, sao vậy?” Mông vội vàng đi đến.

“Cô quá phận rồi.” Cố Hàm Yên ngồi thẳng người, sắc mặt lạnh lùng: “Chuyện của tôi không cần cô nhúng tay vào.”

Mông nghe thấy vậy, sắc mặt cũng hơi đổi, sau đó hừ lạnh một tiếng: “Cô đừng quên, cô có ngày hôm nay đều là ai giúp cô, cô cũng đừng làm chuyện có lỗi với ông chủ tôi.”

Nghe thấy cô ta nhắc đến ông chủ, Cố Hàm Yên biến sắc, sắc mặt vốn khó coi, trong nháy mắt càng trở nên khói coi hơn.

Đúng lúc Diệp Du Nhiên mở cửa đi vào.

Diệp Du Nhiên liếc nhìn hai người một chút, vẻ mặt của hai người đều rất bình thường, nhưng cô cảm thấy bầu không khí có chút không đúng.

“Cô mau ăn cơm đi.”

Diệp Du Nhiên đi đến trước giường bệnh ngồi xuống, thấy cô ta chưa hề động vào đồ ăn trước mặt

Cố Hàm Yên không nói chuyện, bắt đầu ăn uống, nhưng mà ăn không được nhiều lắm.
Chương 257:

Diệp Du Nhiên cũng không có tâm trạng lắm, ăn nửa bát cháo, trái lại là Mông , cũng không biết có phải Cố Hàm Yên nói cô ta cái gì không, thế mà không tiếp tục làm phiền Diệp Du Nhiên nữa.

Ăn cơm xong, Diệp Du Nhiên vừa thu dọn đồ xong thì Mộ Tấn Dương đến.

Anh không mặc áo khoác, trên người chỉ mặc phong phanh một chiếc áo sơ mi màu đen, tóc hơi rối, còn hơi chút thở dốc, nhìn ra được đến rất vội.

“Tấn Dương.”

Diệp Du Nhiên theo tiếng gọi vui mừng của Cố Hàm Yên mà quay đầu lại, nhìn thấy chính là dáng vẻ Mộ Tấn Dương như vậy.

Ánh mắt Mộ Tấn Dương miễn cưỡng lướt qua Cố Hàm Yên, sau đó rơi lên trên người Diệp Du Nhiên, ánh mắt nhìn kỹ từ trên xuống dưới, khi chạm đến khuôn mặt của cô, sắc mặt liền trầm xuống.

Diệp Du Nhiên đặt đồ vật trong tay xuống, cười nhìn anh: “Anh đến rồi.”

“Xảy ra chuyện gì? Ai đánh em?” Mộ Tấn Dương nhanh chóng đi đến, lông mày nhíu chặt, đưa tay muốn sờ mặt cô, nhưng nhìn mặt cô sưng to như vậy, bàn tay liền đặt xuống trán của cô, giúp cô khẽ vuốt tóc rối trên trán.

Thấy Mộ Tấn Dương vừa đến, tất cả lực chú ý đều đặt trên người Diệp Du Nhiên, Cố Hàm Yên mấp máy môi: “Xin lỗi, là Mông quá kích động…”

Nghe thấy giọng nói của Cố Hàm Yên, lúc này Mộ Tấn Dương mới quay đầu nhìn Cố Hàm Yên.

Chuyện xảy ra trước đó, Diệp Du Nhiên đã nói với anh trong điện thoại, ánh mắt anh nhìn về phía Cố Hàm Yên nhiều thêm một chút lo lắng: “Vết thương sao rồi?”

“Không sao.” Cố Hàm Yên lắc đầu.

Mộ Tấn Dương gật đầu: “Cảm ơn.”

Cố Hàm Yên ngước mắt nhìn anh, từ từ mở miệng: “Tôi biết Du Nhiên rất quan trọng đối với anh, nếu như cô ấy bị thương, anh sẽ rất đau lòng…”

Trên đầu cô ta còn quấn băng gạc, sắc mặt trắng bệch, nhưng giọng điệu lại thành khẩn, nhìn thế nào cũng khiến người ta cảm động.

Diệp Du Nhiên rất khó coi Cố Hàm Yên này và Cố Hàm Yên trước đó ở Diệp Thị nói với cô ‘Cô không xứng với anh ấy’ là một người.

Chênh lệch quá lớn.

Cô không tự chủ nhích lại gần bên cạnh Mộ Tấn Dương.

Mặc dù ánh mắt Mộ Tấn Dương đặt ở trên người Cố Hàm Yên, nhưng khi Diệp Du Nhiên đến gần anh, anh trở tay nắm lấy bàn tay cô.

Trong lòng Diệp Du Nhiên không nhịn được cảm thấy ám áp, mím môi cúi đầu không nói gì, yên lặng nghe anh và Cố Hàm Yên nói chuyện.

“Hàm Yên của chúng tôi không giống một số người, cô ấy chính là một người có tình có nghĩa, ngài Mộ…” Mông vẫn luôn đứng ở bên cạnh không lên tiếng đột nhiên mở miệng nói, nhưng nói một nửa lại bị chặn ngang.

Mộ Tấn Dương nghiêng đầu nhìn cô ta một cái, ánh mắt xa lạ: “Cô là ai?”

“Tôi…” Mông bị chặn nghẹn họng, nhưng vẫn cố nặn ra nụ cười: “Tôi là Mông , người đại diện của Hàm Yên, chúng ta từng gặp nhau ở nước ngoài.”

Hai mắt Mông khẽ mở to, dường như rất hi vọng anh có thể nhớ ra cô ta.

Mộ Tấn Dương thản nhiên liếc nhìn cô ta một cái, sau đó quay đầu nhìn về phía Cố Hàm Yên: “Nếu cô không có chuyện gì, vậy chúng tôi đi về trước.”

Ánh mắt của anh lạnh nhạt mà xa cách, dường như lo lắng vừa mới xuất hiện chỉ là ảo giác.

Tay giấu trong chăn của Cố Hàm Yên không tự chủ được nắm chặt, hai tay siết chặt vào nhau.

Cô ta phải sử dụng sức lực thật lớn mới khống chế được biểu cảm trên mặt mình: “Ừ, đã không còn sớm rồi, các anh về nghỉ ngơi trước đi, nhất định hôm nay Du Nhiên cũng bị sợ hãi rồi.”
Chương 258:
Diệp Du Nhiên không nói rõ được cảm nhận trong lòng, cho dù nói thế nào cũng là Cố Hàm Yên cứu cô, nhẽ ra cô nên cảm ơn Cố Hàm Yên, nhưng sau khi Mộ Tấn Dương đến, cô lại cảm thấy hình như không phải Cố Hàm Yên thật lòng cứu cô.
Cái cảm giác đó…
Giống như là, Cố Hàm Yên cố ý cứu cô, sau đó danh chính ngôn thuận tiếp cận Mộ Tấn Dương.
Diệp Du Nhiên bị suy nghĩ của mình dọa sợ, Cố Hàm Yên là ngôi sao điện ảnh, cơ thể và khuôn mặt của cô ta quan trọng đến mức nào, đương nhiên Diệp Du Nhiên hiểu rõ, vì vậy cô cảm thấy khả năng này rất nhỏ.
“Chuyện sau đó tôi sẽ xử lý, cô dưỡng thương thật tốt đi.”
Mộ Tấn Dương nói xong liền kéo Diệp Du Nhiên rời khỏi, khi sắp đi đến cửa lại đột nhiên ngừng lại.
Diệp Du Nhiên không hiểu vì sao nhìn anh, anh lại quay đầu nhìn về phía Mông .
Mông tỏ vẻ được sủng ái mà hoảng sợ, không đợi cô ta lên tiếng, Mộ Tấn Dương đã từ từ nói: “Tên là Mông đúng không, tôi nhớ rõ cô rồi.”
Nói xong liền kéo Diệp Du Nhiên sải bước rời đi.

Trong phòng bệnh, Mông vẫn còn đang nhíu mày suy nghĩ ý nghĩa câu nói kia của Mộ Tấn Dương nói với cô ta, chỉ nghe thấy Cố Hàm Yên cười lạnh một tiếng: “Ngu xuẩn.”
Trong giọng nói tràn đầy coi thường, nào còn dáng vẻ hào phóng thanh nhã bình thường.
“Cô mắng ai đấy!” Mông quay đầu trừng mắt nhìn cô ta: “Cố Hàm Yên!”
“Đương nhiên là mắng cô rồi, chỗ này còn có người khác sao?” Cố Hàm Yên cười lạnh: “Bây giờ Tấn Dương coi Diệp Du Nhiên như bảo bối, anh ấy là một người rất bao che khuyết điểm, nể mặt cô đã làm người đại diện cho tôi nhiều năm rồi, nhắc nhở cô một câu, cẩn thận một chút.”
Nói xong những lời này, Cố Hàm Yên tự giễu cười một tiếng.
Sao cô ta có thể không nhìn ra sự quan tâm của Mộ Tấn Dương đối với Diệp Du Nhiên chứ, nhưng làm sao cô ta có thể cam tâm, cô quen biết Mộ Tấn Dương trước mà.
Cô ta có thể chịu đựng việc Mộ Tấn Dương vẫn luôn không hiểu rõ tấm lòng của cô ta, nhưng mà cô ta không nhịn nổi Mộ Tấn Dương không quan tâm đến bất kỳ ai, đột nhiên lại đặt một người phụ nữ khác vào trong tim.
Lời của cô ta thành công khiến trên mặt Mông lộ ra hoảng sợ.
Cố Hàm Yên thấy cô ta như vậy, dường như trong lòng có một loại cảm xúc ác độc, ngửa đầu ra sau, hơi híp mắt lại, vẻ mặt thoải mái.
Mông mím chặt môi, sắc mặt trở nên lạnh lẽo: “Vậy cô có gì mà đắc ý? Cho dù là ngôi sao điện ảnh quốc tế thì sao chứ? Không phải họ Mộ kia vẫn không thèm để cô vào trong mắt sao! Đừng cho là tôi không biết cô cố ý đẩy Diệp Du Nhiên ra là muốn mượn cơ hội để họ Mộ kia chú ý đến cô.”
Cố Hàm Yên nghe vậy, đột nhiên mở mắt ra: “Im miệng!”
“Bị tôi nói trúng rồi đúng không!” Trên mặt Mông lộ ra nụ cười trào phúng: “Kết quả người ta cũng không muốn nhìn cô nhiều thêm một cái.”
Cố Hàm Yên quay đầu nhìn cô ta, đôi mắt như ngâm trong hầm băng, nói toạc ra: “Cô thì có chỗ nào tốt hơn tôi, chẳng qua cũng chỉ là một con chó người kia nuôi, cũng chỉ là để thả bên cạnh tôi giám sát tôi mà thôi.”
“Cô…”
Thấy Mông tức giận không nói lên lời, trong lòng Cố Hàm Yên cảm thấy thoải mái hơn một chút.
Cô ta lại nghĩ đến phản ứng vừa rồi của Mộ Tấn Dương, nhíu mày lại, mặc dù biểu hiện vẫn rất lạnh nhạt, nhưng ít nhất anh ấy đã nhìn cô ta, không phải sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK