“Cảm ơn.”
Diệp Du Nhiên đi thẳng lên tìm Mộ Tấn Dương.
Khi cô đi lên thì Mộ Tấn Dương vừa kết thúc một cuộc họp.
Mộ Tấn Dương vừa ra khỏi phòng họp đã nhìn thấy Diệp Du Nhiên.
Gương mặt anh vốn lạnh lùng chợt dịu xuống. Sau khi đến gần, ánh mắt anh lộ rõ ý cười, trêu cô: “Sao em cũng tới đây thế? Lẽ nào em không nỡ xa tôi, bỏ làm để tới thăm tôi à?”
Diệp Du Nhiên giơ chân đạp vào đùi anh, sau đó xoay người đi về phía văn phòng của anh, đồng thời còn ra hiệu cho anh cũng đi qua đó.
Mộ Tấn Dương đi theo phía sau, cẩn thận cử động thử chân mình…
Xem ra cô tới tìm anh không phải vì nhớ anh, mà là có việc muốn tìm anh để hỏi tội rồi.
Diệp Du Nhiên vào văn phòng thì hỏi thẳng vào vấn đề: “Chuyện Diệp Yến Nhi là do anh làm à?”
Mộ Tấn Dương khẽ nhíu mày, trên mặt lộ rõ vẻ không vui: “Em nói vậy là có ý gì?”
Diệp Du Nhiên khẽ sờ mũi, cô cũng phát hiện ra ý khác trong lời nói này.
“Diệp Yến Nhi tới tìm em, con của chị ta là của Huỳnh Tiến Dương, nhưng khi làm xét nghiệm DNA thì kết quả kiểm tra lại nói không phải là con của Huỳnh Tiến Dương. Chuyện này là do anh thu xếp à?”
Cho dù từ trước đến nay Diệp Du Nhiên bất hòa với Diệp Yến Nhi, nhưng theo hiểu biết của cô về Diệp Yến Nhi, cô tin tưởng Diệp Yến Nhi không thể mang thai đứa con của người đàn ông khác được.
“A, chuyện này.” Mộ Tấn Dương thản nhiên đáp một tiếng nhưng không tính giải thích.
Thật ra anh nên giải quyết Diệp Yến Nhi từ lâu rồi.
Nhưng anh cảm thấy có lẽ Diệp Du Nhiên muốn tự mình giải quyết hơn, cho nên mới giữ cô ta lại.
Mà lần này chuyện tin tức liên quan đăng lên trên báo là do Diệp Yến Nhi làm, anh sẽ không có nhiều kiên nhẫn như vậy, nên mới cho cô ta chút cảnh cáo.
Tải app truyệnhola đọc giúp nhóm nhé! Nhóm lên gần full trên app rồi. Có câu đánh rắn muốn đánh đúng bảy tấc, còn muốn đánh thật nhanh, độc, chuẩn.
Đối với một người phụ nữ đã có chồng, chuyện gì là quan trọng nhất?
Hơn nữa, người phụ nữ này còn rất yêu chồng của mình!
Nhưng rõ ràng, kết quả này làm cho anh rất bất mãn. Không ngờ Diệp Yến Nhi còn đi tìm Diệp Du Nhiên… Xem ra, anh ra tay vẫn quá nhẹ.
“Thật sự là do anh làm à?”
Diệp Du Nhiên thấy phản ứng này của Mộ Tấn Dương thì đã xác nhận được chuyện này nhất định là do anh làm.
Mộ Tấn Dương suy nghĩ một lát vẫn quyết định nói hết mọi chuyện cho Diệp Du Nhiên nghe.
“Bác sĩ không làm giả kết quả kiểm tra DNA của cô ta, phần báo cáo so sánh DNA này cũng là thật. Đứa trẻ cô ta đang mang thai thật sự không phải là của Huỳnh Tiến Dương.”
Điều này cũng khiến anh uổng công bận rộn một thời gian.
“Làm sao có thể như vậy được!” Diệp Du Nhiên cảm giác điều này không thực.
“Con người sẽ luôn thay đổi, có gì mà không thể chứ?” Mộ Tấn Dương nghĩ đến trước đó mình thuận tiện điều tra ra được chuyện có liên quan đến Huỳnh Tiến Dương, trong mắt thoáng chút giễu cợt.
Nhưng anh không định muốn nói cho Diệp Du Nhiên biết.
Cho tới nay, Diệp Du Nhiên luôn cho rằng điểm đáng khen nhất trên người Diệp Yến Nhi chính là cô ta rất yêu Huỳnh Tiến Dương.
Đến bây giờ, ngay cả một điểm đáng khen duy nhất này cũng chẳng còn.