Mục lục
Người Chồng Bí Ẩn Siêu Quyền Lực - Diệp Du Nhiên - Mộ Tấn Dương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 273:
Diệp Du Nhiên ngồi xuống bên cạnh Diệp Nguyên Minh với vẻ mặt nghiêm túc, biểu cảm căng thẳng chứng tỏ cô vẫn còn lo lắng.
Diệp Nguyên Minh ngồi bên cạnh đột nhiên mở miệng: “Du Nhiên, không cần lo lắng.”
“Cháu không lo lắng.” Diệp Du Nhiên hít sâu một hơi rồi nhìn sang Diệp Nguyên Minh.
Diệp Nguyên Minh gật đầu với cô, giọng điệu của ông ta có chút sâu xa: “Cháu có khí phách hơn Yến Nhi nhiều.”
Diệp Du Nhiên hơi hồi hộp, tại sao Diệp Nguyên Minh lại đột nhiên nhắc đến Diệp Yến Nhi chứ?
Nhưng lúc này cũng không phải lúc để cô nghĩ nhiều, buổi họp báo đã bắt đầu.
Thân là người phụ trách chủ yếu, Diệp Du Nhiên đương nhiên là trung tâm.
“Lần này tôi sẽ thay mặt cho cô Cố Hàm Yên để làm rõ vụ việc bị thương ở studio, ăn khớp với lời giải thích thực tế…”
Diệp Du Nhiên đã thuộc lòng những lời này từ hôm qua. Mặc dù trước đó có hơi lo lắng, nhưng bây giờ khi nói ra những lời này cũng không còn lo lắng nữa.
Mọi thứ đều diễn ra suôn sẻ, những câu hỏi của phóng viên cũng rất đúng đắn, toàn bộ đều tiến hành một cách ổn định và không có chút sai sót nào.
Đột nhiên, một số phóng viên cúi xuống nhìn điện thoại của họ.
Diệp Du Nhiên có một linh cảm không rõ trong lòng.
Cô đã tắt điện thoại lúc chín giờ, bây giờ vừa thấy thế thì lập tức cúi xuống khởi động điện thoại.
Điện thoại vừa được bật, một thông báo lập tức hiện lên.
Cô nhìn thời gian thông báo gửi đến, là vào một phút trước.
Cô chỉ kịp nhìn lướt qua tiêu đề “Ngôi sao điện ảnh quốc tế Cố Hàm Yên lộ mặt lần đầu tiên kể từ sau khi bị thương, thẳng thắn…”, cô còn chưa xem xong câu kế tiếp, hiện trường đã trở nên rối loạn.
Tất cả các phóng viên đều đang chen tới trước mặt Diệp Du Nhiên, các nhân viên bảo vệ đã đến nhưng chỉ ngăn được một số người.
Phóng viên với tay và muốn đưa micro tới trước mặt Diệp Du Nhiên, khác với những câu hỏi gò bó theo khuôn mẫu trước đó, câu hỏi lần này trở nên vô cùng sắc bén và hung dữ.
“Cô Diệp, xin cho tôi hỏi, dự án hợp tác APP này vẫn luôn do ngài phụ trách toàn bộ, có thể nói rằng quyền lực của ngài rất lớn. Có phải vì một số việc trong quá khứ khiến ngài ghen tị với cô Cố Hàm Yên, vậy nên ngài đã cố tình sắp đặt tai nạn này và muốn làm cô ta bị hủy hoại nhan sắc, từ đó bị chặt đứt sự nghiệp diễn xuất của mình hay không?”
“Cô Diệp, chị họ Diệp Yến Nhi của ngài đột nhiên ra nước ngoài vào thời gian trước đây, đó cũng vì ngài đã làm điều gì đó khiến cô ta không thể chịu đựng được ư?”
Kế tiếp, những phóng viên này không còn gọi “Ngài” nữa mà gọi thẳng là “Cô”.
“Xin hỏi, làm thế nào để một người có tiếng xấu như cô khiến cấp dưới tuân theo sự sắp xếp của cô khi cô làm quản lý tại Diệp thị vậy?”
“Cô Diệp, xin hỏi trước đây cô từng có con phải không? Ba của đứa bé là ai?”
Câu hỏi này vừa ra, hiện trường lập tức trở nên yên tĩnh, sau đó từng đợt ném bom mới lại bắt đầu.
Diệp Du Nhiên đờ đẫn vươn tay ra và chặn tia sáng magie nhấp nháy liên tục ở trước mặt, khuôn mặt của cô hơi tái nhợt.
Cô biết mình nên nhanh chóng bình tĩnh lại và giải quyết vấn đề.
Nhưng chuyện bốn năm trước là một cây gai trong tim cô, nó vẫn chưa được rút ra, bây giờ bị người khác nhắc tới lại đâm sâu hơn một chút và làm tổn thương tới xương thịt, đau đớn khó nhịn
Chương 274:

Đang trong lúc này, Diệp Nguyên Minh vốn không lên tiếng thì mở miệng nói: “Mọi người yên lặng một chút, có vấn đề gì thì từng người hỏi, được không? Mọi người hiện giờ như thế này thì chúng tôi rất khó mà nghe rõ được mọi người rốt cuộc hỏi cái gì.”

Diệp Du Nhiên bỗng quay đầu nhìn ông ta.

Diệp Nguyên Minh nhìn về phía cô nở một nụ cười, nhìn ở trong mắt người khác thì giống như là nụ cười trấn an của trưởng bối đối với con cháu.

Nhưng ở trong mắt của Diệp Du Nhiên thì hoàn toàn không phải như vậy.

Bởi vì lời của Diệp Nguyên Minh mà các phóng viên ở đó cũng lập tức yên tĩnh lại, sau đó bắt đầu đem những câu hỏi đặt ra, sôi nổi giống với những câu hỏi vừa hỏi lúc nãy.

Diệp Du Nhiên lúc này đã bình tĩnh lại, gương mặt có chút lạnh lùng nói: “Hôm nay chúng tôi lại lần nữa giải thích về chuyện bị thương của tiểu thư Cố Hàm Yên, nếu như mọi người hỏi những chuyện khác thì chúng ta sau này lại thảo luận.”

Sự tình phải đươc giải quyết từng cái một.

Việc quan trọng nhất bây giờ là giải thích rõ ràng chuyện Cố Hàm Yên bị thương.

Sau đó, liên quan đến chuyện của bốn năm trước, cô sớm muộn cũng phải đối mặt với nó, cũng phải tìm một phương pháp giải quyết phù hợp, cô cũng không muốn chịu thiệt thòi như vậy được.

Cô vừa nói xong thì đã có phóng viên không thể chờ được mà mở miệng: “Cô Diệp, cô nói như vậy là bởi vì bị đụng chạm đến chỗ đau, sợ mọi người biết được những chuyện cô đã trải qua trong quá khứ hay sao?”

“Cô còn vì chuyện này mà trốn ra nước ngoài bốn năm nữa…”

“Cô Diệp, sau khi cô trở về nước thì cô có liên hệ với ba của đứa bé mà cô không có duyên phận được gặp mặt đó không?”

“Hai người có phải là muốn nối lại tình cũ không?”

“…”

Từng câu hỏi dồn dập đến, hoàn toàn không có cơ hội cho Diệp Du Nhiên trả lời.

Tay của cô không tự chủ mà siết chặt chai nước đặt ở trước mặt, môi mím chặt, nhìn từng khuôn mặt của những người này, trong lòng ngược lại càng bình tĩnh hơn.

Những phóng viên này, một phần là phòng viên giải trí, còn phần khác là phóng viên tài chính.

Nhưng để làm được phóng viên, cho dù là loại người như thế nào thì đa phần ai cũng rất muốn hóng hớt, đối với tin tức chưa được khai phá thì vô cùng có hứng thú.

Đều mong lấy được tin tức quan trọng.

Một người là cô hai của nhà họ Diệp, một trong ba đại gia tộc của thành phố Vân Châu, còn một người khác là minh tinh quốc tế vừa mới trở về nước, cho dù không cố ý đi gây lộn thì như thế này đã là đề tài rất hot rồi.

Bất cứ lúc nào thì tin tức bát quái cũng luôn được nhiều người yêu thích.

“Hôm nay Diệp thị mời mọi người đến, chủ yếu là để giải thích chuyện Cố Hàm Yên bị thương, hy vọng mọi người phối hợp… Bây giờ chúng ta sẽ trở lại vấn đề chính.”

Diệp Nguyên Minh kịp thời đứng ra nói, đem lực chú ý của mọi người quay lại.

“Xin hỏi phó tổng giám đốc Diệp, với tư cách là người thân của cô Diệp, ông cảm thấy như thế nào về hành động năm đó của cô Diệp?”

Một phóng viên trực tiếp đem micro đưa cho Diệp Nguyên Minh.

Diệp Nguyên Minh quay đầu nhìn Diệp Du Nhiên một cái, nhíu mày, lộ ra vẻ không vui nói: “Cô phóng viên, câu hỏi này tôi không thể trả lời cô, nhưng tôi muốn nói, cho dù Du Nhiên đã từng làm ra chuyện gì thì đó cũng là chuyện của quá khứ rồi, ai mà không có lúc phạm phải sai lầm chứ.”

Câu nói này của ông ta không khác nào gián tiếp thừa nhận chuyện Diệp Du Nhiên từng sẩy thai là có thật.
Chương 275:

Lời này vừa nói ra, các phóng viên đều muốn bùng nổ.

“Đều là con cháu do nhà họ Diệp dạy dỗ, vì sao Diệp đại tiểu thư lại không giống vậy?”

“Chẳng lẽ là bởi vì Diệp nhị tiểu thư có một người cha ngồi tù sao?”

Diệp Du Nhiên luôn không tìm được cơ hội để mở miệng, nghe được lời này thì cô bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn về phía tên phóng viên đó.

Khuôn mặt của tên phóng viên đó hùng hổ dọa người, nhìn thấy Diệp Du Nhiên ngẩng đầu nhìn anh ta thì anh ta vội vàng đưa micro ngay cho Diệp Du Nhiên: “Cô Diệp, cô có phải bị ba cô ảnh hưởng nên mới…”

“Rầm!”

Phóng viên hỏi câu đó đột nhiên hét lớn một tiếng, micro trong tay cũng không cầm chắc.

Chai nước mà Diệp Du Nhiên vừa mới nện vào người anh ta đã rơi xuống đất, lực của cô rất lớn, vừa vặn nện lên trán của tên phóng viên kia.

Góc của chai nước tròn chứ không nhọn, cho nên cũng không làm anh ta bị thương, nhưng cũng làm cho anh ta cảm nhận được có chút đau đớn.

Mọi người thấy thế đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.

Lúc phóng viên phỏng vấn thì cách đặt câu hỏi đều rất sắc bén, bởi vì bọn họ biết những người nổi tiếng và minh tinh đều sẽ không trở mặt với bọn họ nên bọn họ mới dám hỏi như thế.

Mà bọn họ không ngờ tới, Diệp Du Nhiên thế mà lại trực tiếp nện chai nước vào người khác.

Tuy không làm cho người khác bị thương gì nhưng hành vi này chịu ảnh hưởng rất không tốt.

Khuôn mặt của Diệp Du Nhiên tràn đầy lạnh lẽo, đôi mắt híp lại nhìn về phía tên phóng viên đó: “Tiếp tục nói đi.”

“Cô…” Khuôn mặt của tên phóng viên nam kia có chút tức giận.

Anh ta ở trong giới cũng có chút tiếng tăm, mà nguyên nhân có tiếng tăm như vậy cũng là vì gan anh ta lớn hơn những người khác.

Nhưng không ngờ Diệp Du Nhiên sẽ không cố kị gì mà nện chai nước vào đầu anh ta trước mặt mọi người, đây là chuyện mà anh ta trở tay không kịp.

Anh ta cười lạnh một tiếng, anh ta ở trong vòng giải trí hỗn loạn này lâu như vậy rồi cũng chưa từng gặp chuyện nào như thế.

Huống chi là một người phụ nữ dám nện vào đầu anh ta, lại còn là một người phụ nữ có danh tiếng kém như vậy.

Dù sao thì cũng đã có người nói với anh ta trước rồi, vấn đề nào sắc bén thì cứ tận lực mà hỏi ra.

“Cô Diệp vừa mới bị tôi nói trúng tim đen nên mới tức giận như vậy sao?” Đáy mắt của tên phóng viên đó hiện lên một tia hàn ý.

Những phóng viên khác sau khi trải qua việc này thì bỗng nhiên đều yên tĩnh trở lại, yên lặng chờ đợi câu hỏi của tên phóng viên nam kia.

“Đương nhiên là tức giận rồi.” Diệp Du Nhiên đứng cao hơn những phóng viên kia, nên khi cô nhìn bọn họ, tầm mắt hướng xuống giống như là đang nhìn bằng nửa con mắt.

“Ba tôi thiện lương chính trực, mà loại người như anh, không xứng để nhắc đến ông ấy.” Diệp Du Nhiên lạnh lùng nhìn chằm chằm tên phóng viên nam kia, biểu tình trên mặt càng ngày càng lạnh.

Tên phóng viên kia giống như là nghe thấy chuyện cười, nói: “Mọi người ở thành phố Vân Châu này đều biết con trai lớn của ông cụ Diệp bởi vì chuyện gì mà ngồi tù, cô còn dám nói ba cô thiện lương chính trực?”

Diệp Du Nhiên siết chặc hai tay của mình, đôi mắt xinh đẹp híp lại, dường như có chút hàn ý nói: “Tôi vì sao lại không dám?”
Chương 276:
Có lẽ là do vẻ mặt của cô quá mức bình tĩnh, tên phóng viên kia bị cô nhìn một hồi lâu thì cũng quên mở miệng nói chuyện.
Diệp Nguyên Minh nhíu mày nhìn Diệp Du Nhiên, trong đáy mắt thoáng qua một tia lạnh lùng.
Đứa cháu gái này của ông ta rất giống ba của nó, giống đến mức làm cho ông ta có chút kiêng kị.
Nội tình của năm đó, ông ta quá mức rõ ràng, nhìn gò má ung dung bình tĩnh của Diệp Du Nhiên, trong lòng ông ta có cân nhắc.
Nhưng cuộc họp báo vẫn sẽ phải trải qua quá trình sắp xếp như lúc đầu đã định.
Không biết là bởi vì chuyện Diệp Du Nhiên nện chai nước đã đủ để làm cho bọn họ viết báo chưa hay là còn có nguyên nhân khác, mọi việc phía sau đều rất thuận lợi.
Ầm ĩ như vậy, cuộc họp báo hôm nay gần như là không có hiệu quả gì rồi.
Đợi đến khi kết thúc, An Hạ không biết từ nơi nào chuồn qua: “Du Nhiên, chúng ta lén lút đi từ cửa sau, tớ vừa đi nhìn một chút rồi, cổng lớn đều có phóng viên, cậu đợi chút nữa nếu bị bọn họ vây quanh thì cũng đừng nghĩ thoát ra được.”
Diệp Du Nhiên nghe vậy nhíu chặt mày, chuyện lần này xem ra là sẽ không kết thúc dễ dàng như vậy rồi.
Diệp Nguyên Minh đi đến: “Du Nhiên, chuyện hôm nay đừng để trong lòng, chuyện của quá khứ sẽ không ảnh hưởng được đến cuộc sống sau này của cháu, con người đều phải nhìn về phía trước.”
Diệp Du Nhiên nghe vậy thì cười lạnh một tiếng: “Chuyện của quá khứ đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến cuộc sống hiện tại của cháu rồi, cháu bây giờ không có cách nào nhìn về phía trước được nữa, cho nên chuyện cháu muốn làm bây giờ chính là đem những chuyện trước kia làm cho rõ ràng.”
Lời vừa nói ra, Diệp Nguyên Minh không có lập tức mở miệng nói chuyện.
An Hạ đứng một bên tự giác quay lưng đi, nhưng vẫn nghe được rõ ràng lời nói của hai người họ.
Diệp Nguyên Minh nhìn chằm chằm Diệp Du Nhiên, một lúc sau mới gật đầu, cười nói: “Được.”
Diệp Du Nhiên liếc nhìn ông ta, quay người rời đi cùng An Hạ.
Đợi đến khi hai người họ đi rồi, Diệp Nguyên Minh mới quay đầu nói với trợ lí đằng sau: “Để những phóng viên đó đợi ở cửa sau.”
“Vâng.” Trợ lí quay người rời đi.
Sắc mặt Diệp Nguyên Minh lạnh lùng nhìn về phía hai người bọn họ vừa rời đi, trong đáy mắt lóe lên một tia ánh sáng lạnh.
… Cả nhà tải app truyệnhola đọc khích lệ nhóm nhé!
Diệp Du Nhiên và An Hạ rời đi từ cửa sau của hội trường, không dám đi thang máy, hai người men theo thang bộ đi xuống.
“Bọn họ đến rồi!”
Hai người mới vừa xuống được hai tầng thì nghe thấy phía dưới có giọng nói truyền lên.
Diệp Du Nhiên và An Hạ nhìn nhau, ăn ý quay người chạy trở lại.
Đi được hai bước, Diệp Du Nhiên trực tiếp cởi giày cao gót ra, chân trần chạy lên trên lầu.
Chạy lên được một tầng thì hai người mở cửa đi vào trong hành lang.
Trong hành lang rất lạnh lẽo, không có một ai.
Diệp Du Nhiên để giày cao gót xuống thì cảm giác được An Hạ ở bên cạnh đang đẩy cô.
“Sao vậy?” Diệp Du Nhiên quay đầu nhìn về phía An Hạ, An Hạ biểu thị cô nhìn về phía trước.
Diệp Du Nhiên thuận theo tầm nhìn của cô ấy nhìn qua thì nhìn thấy ở đầu hành lang bên kia Mộ Tấn Dương đang chậm rãi đi tới.
Anh không mặc áo khoác, trên người là áo sơ mi và quần dài màu đen theo thói quen, cước bộ tuy có chút chậm rãi nhưng thần sắc trên mặt ngược lại rất bình tĩnh kiên định.

Chương 277:
Diệp Du Nhiên nhìn về phía anh đang đi đến: “Sao anh lại lên đây?”
Mộ Tấn Dương đến gần, điều chỉnh lại hơi thở, quan sát cô từ trên xuống dưới mới bình tĩnh mở miệng: “Đến xem cô như thế nào.”
Nói xong, tầm mắt của anh lại nhìn đằng sau lưng của Diệp Du Nhiên.
“Boss Mộ.” Khóe miệng An Hạ khẽ cười, chào hỏi Mộ Tấn Dương.
Mộ Tấn Dương gật đầu, sau đó quay đầu nhìn Diệp Du Nhiên: “Chúng ta trở về trước đi.”
Có lẽ là Mộ Tấn Dương đã xử lí mọi việc rồi nên lúc bọn họ cùng với Mộ Tấn Dương đi ra thì một đường thông suốt.
Bọn họ đi ra từ cửa hông thì Diệp Du Nhiên nhìn thấy Nam Sơn.
“Cô Diệp.” Nam Sơn thấy cô nhìn về phía mình thì khẽ mỉm cười chào hỏi cô.
Bởi vì Diệp Du Nhiên trước đó không cho phép anh ta gọi là chị dâu cho nên anh ta đến bây giờ vẫn gọi Diệp Du Nhiên là “cô Diệp.”
Không đợi Diệp Du Nhiên nói chuyện thì Mộ Tấn Dương đã sắp xếp: “Cậu đưa cô An về đi.”
Nam Sơn gật đầu: “Được.”
Mộ Tấn Dương quay đầu nhìn Diệp Du Nhiên: “Cô An có Nam Sơn đưa về rồi, em cũng nên yên tâm rồi, chúng ta về thôi.”
“Ừ.” Diệp Du Nhiên mỉm cười gật đầu, chủ động đi đến kéo tay anh, sau đó quay đầu nhìn về phía An Hạ, An Hạ vẫy tay với cô thì xoay người lên xe của Nam Sơn.
Nhìn Nam Sơn chở An Hạ rời đi, Diệp Du Nhiên mới lên xe cùng với Mộ Tấn Dương.
Vừa ngồi vào xe thì Diệp Du Nhiên lấy điện thoại ra xem tin tức.
Tin tức đưa tin Cố Hàm Yên bị thương, cùng với tin tức gièm pha có liên quan đến Hào Môn nhà họ Tô… rất nhiều, tin tức tràn lan, các nhà truyền thông đều đưa tin.
Nhìn Diệp Du Nhiên nhíu chặt mày, bỗng nhiên Mộ Tấn Dương nhích lại gần cô, hơi thở mát lạnh trên người anh đánh tới.
Diệp Du Nhiên ngẩng đầu nhìn đôi mắt xinh đẹp của anh, trong mắt của anh cũng nhìn không ra bất kì cảm xúc gì.
Một tay Mộ Tấn Dương chống trên ghế của cô, tay khác thì đi tìm dây an toàn, tỉ mỉ mang dây an toàn vào cho cô, lúc này mới ngẩng đầu nhìn cô.
Diệp Du Nhiên kinh ngạc nhìn anh, trừng mắt nói hai chữ: “Cảm ơn.”
Hai chữ “cảm ơn” này của cô cùng khách sáo, làm cho đôi mày của Mộ Tấn Dương nhíu lại, đôi mắt vốn nhìn không ra cảm xúc gì, giống như đột nhiên rơi vào lạnh lẽo, liếc mắt nhìn càng làm cho người ta sinh ra cảm giác sợ hãi.
Mộ Tấn Dương nhìn chằm chằm Diệp Du Nhiên vài giây, sau đó xoay người lại chuyên tâm lái xe, giống như cái nhìn vừa nãy cũng chỉ là ngó chừng cô mà thôi.
Mà trong lòng của Diệp Du Nhiên vẫn còn đang nhớ đến buổi họp báo lúc nãy.
Cùng với những câu nói sau cùng của Diệp Nguyên Minh.
“Chuyện của quá khứ không ảnh hưởng được đến cuộc sống sau này của cháu, con người phải luôn hướng về phía trước.”
Nói gần nói xa, là uy hiếp, cũng là nhắc nhở.
Nhắc nhở cô điều gì?
Là chuyện ba cô bị ngồi tù, hay là chuyện cô bị sẩy thai?
Có lẽ là cả hai chuyện.
Diệp Nguyên Minh đang uy hiếp cô, buổi họp báo hôm nay vốn dĩ sẽ không xuất hiện sai sót.
Phóng viên và truyền thông đều nối liền nhau, căn bản sẽ không hỏi những vấn đề không nên hỏi, vốn dĩ tất cả đều sẽ vui vẻ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK