Mục lục
Người Chồng Bí Ẩn Siêu Quyền Lực - Diệp Du Nhiên - Mộ Tấn Dương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 416:
“Xảy ra chuyện gì vậy?” Mộ Tấn Dương nhìn bên má sưng lên của cô, bàn tay đang buông sát sườn bỗng nắm chặt lại, trong lòng bỗng cảm thấy đạp gãy tay tên mập kia đúng là lời cho hắn ta quá.
“Không có gì.” Diệp Du Nhiên nhìn ánh mắt sâu thẳm của anh, cuối cùng vẫn không nói thật.
Lúc nãy, suýt chút nữa cô đã không nhịn được mà nhào vào lòng anh.
Cũng may, cô bỗng nhớ tới chuyện ở Ngọc Hoàng Cung ban tối, kịp thời khống chế suy nghĩ này của mình.
Anh có thể trơ mắt nhìn người khác đánh cô, chẳng lẽ cô còn định nói ra để hy vọng anh đau lòng vì cô sao?
Mộ Tấn Dương nhìn cô chăm chú, ánh mắt sáng rực.
Đương nhiên anh biết cô đang nói dối, cô luôn thích nói dối.
Hai người đứng đối diện nhau bên cạnh sofa, không nói gì.
Cô không biết nửa đêm anh tới đây làm gì, nhưng cô biết chắc chắn anh sẽ không vì rảnh rỗi, nhàm chán mà tới đây.
Hai người đã sống chung gần nửa năm, dường như không còn chuyện gì chia sẻ được với nhau nữa.
“Nếu không có chuyện gì thì em đi ngủ đây, ngày mai em phải đi làm nữa.” Cô không giống anh, không đi làm thì có thể đến Ngọc Hoàng Cung uống rượu.
Cô phải cố gắng trụ lại trong tập đoàn Diệp thị, tìm cơ hội thám thính tin tức của ba mình từ Diệp Nguyên Minh.
Nghĩ đến đây, cô chợt nhớ ra, lúc trước Mộ Tấn Dương từng nói sẽ giúp cô điều tra chuyện của ba cô, kết quả anh nói không điều tra được gì.
Giờ nghĩ lại, cô thấy đó chỉ là cái cớ.
Diệp Nguyên Minh không phải người quá thông minh, ông ta có thể đưa ba cô đi đâu chứ? Ngay cả Mộ Tấn Dương cũng không điều tra được manh mối gì?
Anh là ai chứ? Chuyện anh muốn điều tra, chẳng lẽ không tìm ra được một chút manh mối nào sao?
Rõ ràng là anh không nghiêm túc điều tra nó, lý do đơn giản như thế, vậy mà khi đó cô hoàn toàn không nghĩ tới.
Anh nói thời gian trôi qua lâu rồi, rất khó để điều tra, cô tin anh ngay.
Anh nói gì cô cũng tin.
Cô đúng là ngốc mà.
Mộ Tấn Dương vẫn không nói gì, Diệp Du Nhiên xoay người vòng qua anh, trở về nằm trên giường.
Không biết có phải vì trong phòng có thêm một người hay là Diệp Du Nhiên bỗng thấy không còn sợ hãi nữa, nằm trên giường một lát đã ngủ thiếp đi.
***
Sáng hôm sau, lúc chuông báo thức vang lên, cô cảm thấy rất buồn ngủ, không hề muốn dậy.
Nhưng không thể không dậy cho được.
Cô bất giác nhìn về phía sofa, kết quả ở đó trống không.
Có lẽ nửa đêm qua Mộ Tấn Dương đã rời đi rồi.
Diệp Du Nhiên hít sâu một hơi, mệt mỏi đi vào phòng tắm rửa mặt rồi đi thẳng đến công ty.
***
Vào tòa nhà tập đoàn Diệp Thị, cô đến thẳng văn phòng, bắt đầu vùi đầu vào công việc.
Không lâu sau, An Hạ bỗng tới nói với vẻ mặt thần bí: “Cậu biết gì chưa? Hôm nay giám đốc và phó tổng giám đốc đều không đến công ty.”
Diệp Du Nhiên nghi ngờ ngẩng đầu lên hỏi: “Xảy ra chuyện gì vậy?”
Chương 417:

Mắt An Hạ lóe lên tia hưng phấn: “Tớ cũng không biết, nghe nói trong nhà xảy ra chuyện gì đó, nghe người khác nói là có người đến nhà họ Diệp gây sự, sáng nay cảnh sát đã tìm đến cửa rồi.”

Sáng nay mới tới cô đã nghe chuyện này rồi, đợi Diệp Du Nhiên tới liền lập tức chia sẻ tin tức này với cô.

Cô nghe vậy thì bỗng nhớ đến vụ án mạng xảy ra ở suối nước nóng hôm nào.

Anh nói không tới một tuần sẽ có kết quả.

Nhưng giờ đã qua một tuần rồi, ngoài tin tức Diệp Yến Nhi và Huỳnh Tiến Dương hủy hôn ước ra thì không có tin tức nào liên quan đến vụ án của Từ Du Nhiên nữa.

Chẳng lẽ hôm nay cảnh sát đến tìm là vì chuyện xảy ra ở suối nước nóng trước đây sao?

Nếu không phải chuyện này, cô không nghĩ ra chuyện nào khác nữa.

***

Cả buổi sáng Diệp Thành và Diệp Nguyên Minh đều không tới công ty.

Đến trưa, có cảnh sát đến tập đoàn Diệp thị tìm Diệp Du Nhiên.

“Cô Diệp, làm phiền cô đi theo chúng tôi một chuyến, vụ án của Từ Du Nhiên có tiến triển mới, chúng tôi cần sự phối hợp của cô.”

Sau đó, cô đi theo cảnh sát.

Trong lòng Diệp Du Nhiên đã xác định, chắc chắn cảnh sát đến nhà họ Diệp cũng vì vụ án của Từ Du Nhiên.

Khi cô đến cục cảnh sát, đúng như suy đoán của cô, người nhà họ Diệp đều ở đây.

Sắc mặt bọn họ đều khó coi.

Diệp Yến Nhi vừa thấy cô đã bước nhanh tới: “Diệp Du Nhiên, cô có chuyện gì thì nhằm vào tôi này, sao phải giết người vô tội rồi hãm hại mẹ tôi chứ?”

Cô lạnh lùng nhìn lướt qua cô ta: “Hãm hại ư? Đây không phải trò cô giỏi nhất à?”

“Cô nói bậy gì đó?”

“Tôi có nói bậy hay không bản thân cô rõ nhất, nói gì cũng nên cẩn thận cái mồm kẻo rước họa vào thân, tôi không giết người, cũng không hãm hại ai cả.”

Diệp Du Nhiên nói xong, không đợi Diệp Yến Nhi phản ứng lại, cô đã được cảnh sát đưa đi rồi.

***

Trong phòng thẩm vấn.

Cô bình tĩnh ngồi đối diện cảnh sát.

Cảnh sát hỏi cô: “Năm đó, lúc cô và Từ Du Nhiên là bạn học cùng lớp, đã xảy ra chuyện không vui, đúng không?”

Diệp Du Nhiên điềm tĩnh nhìn viên cảnh sát đối diện, vẫn là người thẩm vấn cô lần trước, cũng coi như là người quen rồi.

Cô cũng lười vòng vo với anh ta: “Có phải anh muốn nói, lúc còn đi học, Từ Du Nhiên đã lan truyền tin tức tôi phá thai, cho nên tôi ôm hận trong lòng, gặp lại cô ấy liền ra tay sát hại?”

Cảnh sát nhướng mày, thấy cô đã như vậy thì nói thẳng: “Không loại trừ khả năng này.”

Mặc dù giọng điệu anh ta cứng nhắc nhưng không thấy quá nghiêm khắc.

Vì vậy Diệp Du Nhiên có thể khẳng định, chắc chắn bọn họ đã nắm giữ được chứng cứ quan trọng, còn việc tìm cô đến chỉ là điều tra một phân đoạn nào đó cần sự phối hợp của cô mà thôi.

Đương nhiên cô sẽ không hỏi bọn họ đã điều tra được gì, cho dù cô có hỏi, chắc chắn bọn họ sẽ không nói.

“Sự thật là, cho dù năm đó xảy ra chuyện không hay, và lần trước gặp lại Từ Du Nhiên ở suối nước nóng, tôi đều chưa từng có suy nghĩ sẽ giết cô ấy.”
Thật ra nếu An Hạ không nhắc lại thì cô cũng sắp quên mất người lan truyền tin tức năm đó là Từ Du Nhiên.

Khi đó cô phải chịu đựng sự khinh bỉ của tất cả mọi người, cô cũng từng căm hận.

Có điều người cô hận là Diệp Yến Nhi.

Bởi vì cô biết, người khởi xướng chuyện này là cô ta.

Thậm chí ngay cả khuôn mặt Từ Du Nhiên như thế nào, cô cũng không nhớ rõ nữa.

Dù sao cũng là một mạng người, dù năm đó cô ta có từng giúp Yến Nhi vu oan cô thì cũng không đáng tội phải chết.

Cảnh sát nhìn cô với vẻ mặt không cảm xúc, giống như đang cân nhắc xem lời cô nói có phải là thật không?

Diệp Du Nhiên ngẫm nghĩ một lát rồi nói: “Lúc anh điều tra Từ Du Nhiên, có lẽ cũng đã xem qua ảnh cấp ba của cô ấy rồi, hoàn toàn là hai người khác nhau so với bây giờ. Nếu bạn tôi không nhắc thì tôi cũng không nhận ra cô ấy là Từ Du Nhiên.”

Cảnh sát khẽ mím môi, gật đầu không đưa ra ý kiến gì, cũng không xem xét những lời này của cô mà hỏi: “Chẳng phải quan hệ giữa cô và thím Dương Linh, chị họ Diệp Yến Nhi không tốt sao?”

Diệp Du Nhiên khẽ híp mắt nhìn anh, bỗng cười lên hỏi: “Vấn đề này cũng liên quan đến vụ án à?”

Anh ta nhìn đôi mắt hoa đào đang híp lại của cô hai giây rồi quay đầu đi: “Đương nhiên rồi.”

“Đúng vậy, quan hệ giữa tôi với bọn họ không tốt, xin hỏi anh cảnh sát còn vấn đề nào cần hỏi nữa không?” Diệp Du Nhiên khẽ cười: “Có phải các anh còn điều tra được chuyện gì khác rồi không?”

Nhưng anh ta đã đứng dậy: “Không còn vấn đề nào nữa, cô có thể về được rồi, nhưng trước mắt cô vẫn chưa được loại khỏi đối tương tình nghi.”

Diệp Du Nhiên gật đầu, đứng dậy rời đi, lúc ra ngoài, người nhà họ Diệp đã đi rồi, cô cũng không thấy Dương Linh, có thể là vì đã có chứng cứ xác thực nên bà ta bị bắt rồi.

Viên cảnh sát trẻ tuổi đã thẩm vấn cô lúc nãy hơi thất thần nhìn bóng lưng cô rời đi, thực tập sinh anh mới dẫn về chạy tới: “Sư phụ, nghe nói cô hai nhà họ Diệp tới đây, cô ấy thế nào, có phải rất xinh đẹp không?”

Cảnh sát trẻ tuổi quay đầu nhìn cậu ta: “Cậu nên nói ít làm nhiều thì hơn.”

Nói xong anh xoay người bước vào văn phòng.

Thực tập sinh xấu hổ cười cười, đi theo sau anh, vẫn không nhịn được nói: “Anh nói xem những người có tiền sao giống các vai diễn trên phim thế, tâm cơ thủ đoạn…”

Anh quay đầu quét mắt nhìn cậu ta: “Mấy tên biến thái điên cuồng giết người trong TV cũng từng xuất hiện ngoài đời thực đó.”

Thực tập sinh: “…”

***

Diệp Du Nhiên ra khỏi cục cảnh sát vẫn còn sớm, cô quyết định về công ty một chuyến, chí ít cũng phải lộ mặt chứ.

Dù sao người trong công ty đều biết cô bị cảnh sát dẫn đi.

Chỉ là trước khi về công ty, cô lập một nick facebook ảo trên điện thoại.

Cô biết một phóng viên rất nổi tiếng, chuyên đào tin, còn rất thần bí, vạch trần bí mật của nhiều người nổi tiếng mà vẫn sống yên ổn.

Mặc dù bình thường phóng viên đó chỉ đi đào tin về nghệ sỹ nhưng nếu vạch trần bí mật của đại gia tộc như Diệp thị, cũng sẽ nhận được nhiều sự chú ý không kém gì nghệ sỹ.

Huống hồ người liên quan đến vụ án mạng còn chính là mẹ của người mới bị hủy hôn, Diệp Yến Nhi, vậy thì bỏ đá xuống giếng chắc là nói về cô rồi.

Mẹ dính dáng đến án mạng, con gái thì hủy hôn, hot càng thêm hot, chắc chắn phóng viên đó sẽ không bỏ qua cơ hội này.

Diệp Du Nhiên tìm nick của phóng viên đó rồi gửi tin nhắn qua.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK