• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương306

CHƯƠNG 306

Ngay khi tiến vào tập đoàn nhà họ Lý, Triệu Thanh Hà cũng cảm thấy, Vương Bác Thần có gì đó không đúng.

“Bác Thần, anh không sao chứ? Hay là anh về trước đi.”

Triệu Thanh Hà lo lắng nói, thời gian này cô cũng âm thầm biết chuyện năm đó, biết tập đoàn Lý Thị là một tay mẹ của Vương Bác Thần, Lý Kì dựng lên.

Bốn năm trước, nhà họ Lý xảy ra chuyện, cô vẫn đang học đại học, không biết rõ lắm.

Bây giờ cô mới biết, cô gái truyền kỳ ở thành phố Hà Châu, thì ra là bị cha mẹ mình hại chết.

Cô xem như là hoàn toàn nhìn rõ mặt người nhà họ Lý

“Không sao.”

Vương Bác Thần khống chế tâm trạng, gượng cười.

Tòa nhà này, chứa đựng quá nhiều hồi ức của anh.

Năm đó, mẹ bị nhà họ Vương làm nhục, gần như bị đánh chết, sau khi quay về Hà Châu một tay giúp nhà họ Lý phát triển.

Lúc đó, mẹ không có thời gian chăm sóc mình, luôn đưa mình đến công ty.

Lúc đó, mỗi ngày mẹ đều tăng ca đến rạng sáng, anh làm xong bài tập, ngủ luôn ở công ty.



Vương Bác Thần hít sâu một hơi.

Nhà họ Lý, nợ mấy người thiếu mẹ tôi, lấy mạng đến trả!!

“Vương Bác Thần, lá gan của mày không nhỏ, lại dám đến đây.”

Lý Nhược Lan nhìn thấy Vương Bác Thần, lập tức đứng lên, ngạo mạn nói: “Cái đồ sao chổi này, từ khi mày xuất hiện, nhà bọn tao toàn gặp chuyện xui xẻo, nhanh cút ra ngoài đi, ở đây không chào đón mày.”

Triệu Thanh Hà cả giận nói: “Cô có tư cách gì đuổi chúng tôi đi.”

Lý Nhược Lan châm chọc nói: “Mày cũng dám nói tao như vậy? Vương Bác Thần, mày không hổ là con trai Lý Kì, tìm vợ cũng là loại không biết xấu hổ như Lý Kì, năm đó mẹ mày ở sau lưng đàn ông sinh ra thứ hạ tiện như mày, bây giờ vợ của mày cũng lén lút sinh ra cái đồ con hoang.”

“Cô câm miệng cho tôi!”

Triệu Thanh Hà phẫn nộ, tát thẳng lên mặt Lý Nhược Lan, nói: “Nhà họ Lý mấy người, đều không có giáo dưỡng vậy sao?”

“Mày dám đánh tao?”

Lý Nhược Lan đầu tiên là giật mình, rồi lại giận không kiềm được, đánh về phía Triệu Thanh Hà.

“Dừng tay!”

Nhưng vào lúc này, Lý Hoàng xuất hiện, tát vào mặt Lý Nhược Lan, chỉ hận rèn sắt không thành thép nói: “Con về nhà cho ta, chuyện nơi này ít đụng vào thôi, nếu con còn dám làm nhục cô mình, còn dám nhục mạ Bác Thần, ta sẽ đuổi con ra khỏi nhà, xem như không có đứa con gái này!”

“Ba, ba đánh con?”

Lý Nhược Lan ôm mặt, ngơ ngác nhìn Lý Hoàng.

“Ta thấy con thật sự là bị ta làm hư rồi, lập tức đi về nhà cho ta!”
Chương307

CHƯƠNG 307

Lý Hoàng trực tiếp bỏ mặc con gái không quan tâm, ánh mắt phức tạp nhìn Vương Bác Thần, nói: “Lên đi, chỉ chờ hai người thôi.”

Lúc Vương Bác Thần đi qua bên người Lý Nhược Lan, thản nhiên nói: “Lý Nhược Lan, còn dám nhục mạ mẹ tôi, tôi giết cô.”

Sắc mặt Lý Nhược Lan thay đổi, cả người không tự chủ được bắt đầu phát run.

Trong chớp mắt đấy, cô ta cảm thấy, Vương Bác Thần thật sự sẽ giết mình.

“Đi về nhà đi, chuyện ở đây, con đừng đụng vào. Sau khi về, con đến trước phần mộ của cô Lý Kì quỳ, quét tảo mộ cho cô Lý Kì, nghe ba, đừng có kích thích em họ của con, cậu ta thật sự sẽ giết người.”

Lý Hoàng chua xót nói, xoay người đi theo.

Lúc này, trong phòng họp, Lý Kiệu nhìn chằm chằm vào người đàn ông trung niên ở phía đối diện, nói: “Lan Hiếu, tôi cảnh cáo anh, bây giờ anh ra tay với nhà họ Lý chúng tôi, không có lợi. Tân Thành, là hạng mục mà thần chủ chỉ định, anh là muốn chết đúng không? Dám đụng vào nhà họ Lý chúng tôi lúc này!”

Lan Hiếu dựa về sau, cười nói: “Lý tổng, lời này của anh là có ý gì? Hạng mục Tân Thành là nhà họ Lý mấy người nhận được, nhà họ Lý mấy người không hoàn thành được, thần chủ có trách tội cũng là trách tội nhà họ Lý mấy người, liên quan gì đến tôi?”

Lý Kiệu tức đến nghiến răng nghiến lợi: “Lan Hiếu, anh cho rằng anh sẽ ăn được nhà họ Lý chúng tôi sao? Tôi cho anh biết, cùng lắm cá chết lưới rách! Anh đừng có mà đắc ý trước mặt tôi, đừng ép ông đây.”

Lan Hiếu tùy ý nói: “Uy hiếp tôi? Ha ha, tôi đúng là không sợ, nai chết về tay ai, còn chưa chắc đâu.”

Lý Kiệu hơi híp mắt lại, đằng đằng sát khí.

Đúng lúc này, Triệu Thanh Hà và Vương Bác Thần đẩy cửa đi vào.

Lý Kiệu hừ lạnh một tiếng.

Lan Hiếu cười nói: “Nếu như Triệu tổng đã đến, vậy thì bắt đầu thôi. Tập đoàn Lý Thị gần đây liên tục thâm hụt, tôi là cổ đông lớn nhất, tôi đề nghị, đổi Lý Kiệu đi, mọi người cho ý kiến.”

Trực tiếp ra tay đoạt quyền.

Mấy cổ đông khác không nói gì, Lý Kiệu cười lạnh nói: “Anh nói không tính, trong tay anh chỉ có 40%, dựa theo quy định của công ty, tổng số phiếu của cổ đông phải vượt qua 60%, mới có thể thay đổi chủ tịch hội đồng mới. Lan Hiếu, anh muốn đoạt quyền, nằm mơ đi. Ai dám đồng ý, chính là gây sự với nhà họ Lý chúng tôi!”

Lý Kiệu uy hiếp nhìn Triệu Thanh Hà và Vương Bác Thần, hừ lạnh nói: “Vương Bác Thần, tốt nhất cậu nên quản vợ của cậu, nếu không, tôi sẽ làm mấy người chết không chỗ chôn!”

“Uy hiếp tôi?”

Vương Bác Thần lạnh nhạt nhìn chằm chằm vào Lý Kiệu, đè lại sát khí trong lòng: “Lý Kiệu, hôm nay, là ngày cuối cùng nhà họ Lý mấy người còn sống.”

“Láo xược!!”

Lý Kiệu vỗ bàn, Vương Bác Thần lại dám uy hiếp mình trước mặt nhiều người như vậy, thật là tìm chết.

Lan Hiếu gõ gõ bàn: “Ai ai ai, Lý Kiệu, đừng nói mấy thứ vô dụng kia, nhà họ Lý mấy người là cái thá gì, hôm nay phải đổi chủ tịch hội đồng.”

“Tôi xem ai dám đồng ý!!”

Lý Kiệu buồn bực nói: “Chu Kiên, con gái của ông đang ở Nhất Trung nhỉ? Lão Bành, con của ông còn đang du học ở nước ngoài nhỉ, bây giờ nước ngoài cũng đúng là có chút loạn. Lão Tề, đứa con trai hiếm muộn của ông, cũng không dễ dàng. Bỏ phiếu à, tôi cũng muốn nhìn xem, ai dám ủng hộ Lan Hiếu, ai dám gây chuyện với nhà họ Lý chúng tôi.”
Chương308

CHƯƠNG 308

Nói xong, Lý Kiệu lại nhìn về phía Triệu Thanh Hà: “À, đúng rồi, con gái của cô cũng vừa đến nhà trẻ nhỉ, cô gái nhỏ trông cũng rất đáng yêu.”

Triệu Thanh Hà nắm chặt tay, cô không ngờ Lý Kiệu lại dám ngang nhiên dùng người nhà uy hiếp như vậy.

Thế lực nhà họ Lý rất lớn, muốn ra tay với người nhà bọn họ, không ai có thể chống được.

Ba người Chu Kiên, Tề Bắc Vũ và Bành Dục cau mày, vẫn không mở miệng.

Thấy không ai nói gì, Lý Kiệu cười lớn một tiếng, nói: “Lan Hiếu, xem ra không có ai dám đối nghịch với nhà họ Lý chúng tôi, không ai ủng hộ, anh đoạt quyền cái rắm gì. Giải tán đi, anh quay về chú ý hơn một chút, gần đây không yên ổn, tránh cho chết cũng không biết mình chết thế nào.”

Lan Hiếu cười nhạt một tiếng, nhìn Lý Kiệu như nhìn một tên ngốc, nói: “Lý Kiệu, ai nói tôi muốn làm chủ tịch hội đồng vậy?”

Lý Kiệu khẽ giật mình.

Lan Hiếu nhìn về phía Triệu Thanh Hà, nói: “Tôi ủng hộ cô Triệu Thanh Hà làm chủ tịch hội đồng tập đoàn Lý Thị, ai đồng ý, ai phản đối?”

“Cô ta?”

Lý Kiệu giống như là nghe được một chuyện cực kỳ buồn cười: “Cho cô ta mười lá gan, cô ta dám sao?”

“Tôi ủng hộ cô Triệu Thanh Hà đảm nhiệm chức chủ tịch hội đồng.”

“Tôi cũng ủng hộ.”

“Tôi ủng hộ.”

Ba người Bành Dục, Chu Kiên, Tề Bắc Vũ vẫn luôn không nói gì, mở miệng nói.

Cái gì!!

Lý Kiệu lập tức rơi vào tình huống khó xử!

Ba lão già chết tiệt này, lại dám ủng hộ Triệu Thanh Hà!

Cổ phần trong tay Triệu Thanh Hà là 20%, bây giờ mấy người Lan Hiếu này lại ủng hộ Triệu Thanh Hà, vậy thì tổng số cổ phần bên phía Triệu Thanh Hà, vượt quá 60%!!

Cục diện đột ngột biến chuyển, đánh cho Lý Kiệu trở tay không kịp.

Ông ta không ngờ, Lan Hiếu lại không tự mình làm chủ tịch hội đồng, mà lại để Triệu Thanh Hà làm.

Bởi vì vậy, nhà họ Lý thua hoàn toàn!!

Ai mà ngờ được, Lan Hiếu, lại đột nhiên chơi một chiêu như vậy. Nếu như là bản thân hắn ta muốn đoạt quyền, nhà họ Lý còn có hy vọng ngăn cản.

Nhưng nếu như hắn ta giúp Triệu Thanh Hà, vậy nhà họ Lý căn bản không thể ngăn được.

Lan Hiếu chết tiệt, thế mà lại chơi ông đây một vố như vậy!

Ông thế mà lại ủng hộ Triệu Thanh Hà, đầu óc ông có bệnh sao, tự ông đoạt quyền sao phải ủng hộ Triệu Thanh Hà!

Ba cái lão già Chu Kiên kia, mấy người chờ đó cho ông đây, dám phản bội nhà họ Lý, tôi phải để cả nhà mấy người chết hết!

“Mấy người muốn chết sao.”
Chương309

CHƯƠNG 309

Lý Kiệu giận tím mặt, nhìn chằm chằm vào Triệu Thanh Hà, buồn rười rượi nói: “Cô dám đồng ý thử xem! Vương Bác Thần, cậu tốt nhất nên thu lại tâm tư của mình, nếu không, con gái của cậu tuyệt đối sẽ không có kết cục tốt.”

Bốp.

Lan Hiếu đột nhiên nổi điên, gạt tàn thuốc đập vào đầu Lý Kiệu, thản nhiên nói: “Ai cho ông lá gan, nói chuyện như vậy với ngài Vương và cô Triệu Thanh Hà như vậy?”

Lý Kiệu một lúc lâu mới trở lại bình thường, trên đầu toàn là máu, nhưng mà ông ta đột nhiên phản ứng lại.

Lan Hiếu biết Vương Bác Thần!

Ông ta gọi cái tên nghiệt chủng Vương Bác Thần là ngài Vương!

Đây đến cùng là xảy ra chuyện gì, vì sao ông ta lại quen biết Vương Bác Thần!

Lý Kiệu nóng nảy, chó cùng rứt giậu nói: “Lan Hiếu, anh dám lừa tôi! Vương Bác Thần, cái tên nghiệt chủng này, mày nhất định đã liên hợp với Lan Hiếu đến lừa tao! Mấy người chết chắc rồi, cho dù thần chủ không cho phép giết mày, lúc này, mấy người đều phải chết!!”

“Anh cả, bình tĩnh một chút.”

Lý Hoàng thở dài, nói: “Năm đó, là mấy người sai rồi, nếu như không phải mấy người làm như vậy, em gái đã vốn định để lại tập đoàn Lý Thị cho nhà họ Lý.”

“Cậu nói bừa, cậu câm miệng!!!”

Lý Kiệu giận điên lên, thằng hai lại dám nói như vậy, giận dữ hét: “Tập đoàn Lý Thị, không ai có thể đoạt được, đây là của tôi!! Tôi xem mấy người ai dám đoạt với tôi, tôi sẽ cho mấy người chết không chỗ chôn! Vương Bác Thần, cái thứ nghiệt chủng này, lại dám đào hố tao!! Hôm nay mấy người ai cũng đừng mong chạy!!”

Lan Hiếu tát Lý Kiệu một cái, cười lạnh nói: “Trước mặt ngài Vương, còn chưa đến phiên ông làm càn.”

“Anh cả, ai làm chủ tịch hội đồng, anh nói không tính, cổ phần của em em đã giao cho Bác Thần rồi, bây giờ, bên phía Bác Thần tổng là 85% cổ phần, cho nên, cô Triệu Thanh Hà đã là chủ tịch hội đồng tập đoàn Lý Thị rồi.”

Lý Hoàng bình tĩnh nói.

“Cậu, cậu, cậu!!!”

Lý Kiệu chỉ vào Lý Hoàng, giận trừng mắt, tức giận đến một câu cũng không nói nên lời, cả người run rẩy.

Phụt. Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Lý Kiệu phun ra một ngụm máu tươi, ngã xuống đất.

Lý Kiệu tức đến hộc máu, mấy người Bành Dục kiêng kị nhìn Vương Bác Thần.

Người này, đến cùng là có thân phận gì, ngay cả Lan Hiếu, cũng đứng về phía anh.

May mắn mình chọn hợp tác với Lan Hiếu, nếu như từ chối, tuyệt sẽ không có quả ngon để ăn.

Ba người liếc nhìn nhau, đều trầm mặc.

Bây giờ, vẫn là không nên nói gì.

Nhà họ Lý, bọn họ không thể chọc vào.

Vương Bác Thần, bọn họ càng không thể dây vào!

“Anh cả, nhà họ Lý, sai rồi, mấy người vẫn không nhận sai sao?”

Lý Hoàng thở dài, vẻ mặt bi thương, nói: “Năm đó, anh và ba đều sai rồi, em gái cũng không muốn chiếm nhà họ Lý thành của mình, tập đoàn Lý Thị, em ấy cũng muốn để lại cho nhà họ Lý, chỉ là em ấy không nuốt trôi cơn giận đấy, em ấy vẫn luôn giành lấy cái đấy. Mọi người đều biết rõ năm đó xảy ra chuyện gì, đều hiểu rằng nếu không có em gái, sẽ không có nhà họ Lý bây giờ. Nhưng mà, mọi người vì sao đều không tin em ấy? Em ấy là em gái đấy.”
Chương310

CHƯƠNG 310

“Cậu câm miệng!!!”

Lý Kiệu lau máu tươi ở khóe miệng, nghiến răng nghiến lợi: “Cậu dám phản bội nhà họ Lý, cậu cũng giống như tiện nhân kia, cũng không phải là thứ tốt gì! Cậu cho rằng tôi không biết ý định của cô ta sao? Cô ta muốn dùng nhà họ Lý liều mạng với bên kia, nhà họ Lý chúng ta căn bản không phải đối thủ! Cô ta hại nhà họ Lý, cô ta là tai họa, cô ta không chết, nhà họ Lý chúng ta sẽ không còn, cậu biết cái gì!! Tôi cũng là vì nhà họ Lý!!!”

“Anh cả, nhưng mà, em ấy là em gái mà, em ấy bị người ta bắt nạt thành như vậy, chẳng lẽ nhà họ Lý không nên ra mặt vì em ấy sao? Mọi người không giúp em ấy, chẳng lẽ cũng không cho em ấy tự mình đòi lại công đạo cho mình sao?”

Lý Hoàng tức giận nắm chặt tay, lệ rơi đầy mặt, nói: “Anh cả, mấy người, không phải là sợ em gái tức giận sao? Mọi người sai rồi, em gái chỉ là muốn chứng minh bản thân mình, em ấy chỉ muốn để bên kia nhìn xem, em ấy không thèm!! Mọi người sai rồi, anh và ba sai rồi!!”

Vương Bác Thần không nói gì, bình tĩnh nhìn hai người bọn họ.

Chỉ là, bên ngoài bình tĩnh, đè lại cơn giận ngút trời!

Triệu Thanh Hà cầm tay anh.

Em vĩnh viễn, đứng bên cạnh anh.

Vương Bác Thần mỉm cười, không nói thêm gì, từ đầu đến cuối, anh đều không nói gì.

“Anh cả, đến nhận sai với em gái đi, em ấy không nợ nhà họ Lý, là nhà họ Lý chúng ta nợ em ấy, là nhà họ Lý có lỗi với em ấy.”

Lý Hoàng chua xót nói.

Không có em gái, sẽ không có nhà họ Lý bây giờ.

Là em gái, một tay đưa nhà họ Lý phát triển đến như bây giờ.

Tất cả mọi người ở nhà họ Lý, đều nợ em gái.

“Cô ta đáng chết!!”

Lý Kiệu điên cuồng quát: “Cô ta không biết xấu hổ, cô ta bị người ta vứt bỏ, bị nhục nhã, đó cũng là cô ta đáng đời!”

Bốp!

Vương Bác Thần tát thẳng vào mặt Lý Kiệu, giọng nói u ám: “Nói đủ chưa?”

Lý Kiệu nhổ ra một ngụm máu, cười gằn nói: “Vương Bác Thần, cái thứ nghiệt chủng này, tao thừa nhận, đánh giá thấp mày rồi. Tao thật sự hối hận, lúc trước không giết mày, lúc trước, tao nên giết cả mày và Lý Kì! Mày lại dám đào hố tao, cái thứ sao chổi này, từ sau khi mày xuất hiện, mỗi ngày nhà họ Lý đều xui xẻo, mày chết không được yên! Hôm nay, mày không giết tao thì tao sẽ giết cả nhà mày!”

“Làm ông ta câm miệng.”

Vương Bác Thần nhìn cũng không nhìn Lý Kiệu, ngày mai, anh muốn để tất cả mọi người nhà họ Lý, ngay cả cơ hội hối hận cũng không có.

Bây giờ giết ông ta, còn quá sớm.

Bốp bốp!

Lan Hiếu đấm hai đấm vào mặt Lý Kiệu, đấm đến mức mặt Lý Kiệu cũng nứt ra, phun một ngụm máu tươi, răng cũng bị đấm gãy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK