Hồ Quốc Trụ cười ha hả, nhìn Trình Lâm bị gãy chân vẫn quỳ ở dưới đất rồi nói: “Tôi nói này lão Trình, ông đã sống tới từng tuổi này, thật sự là sống như chó vậy, danh dự của nhà họ Vương cần ông bảo vệ sao? Không phải tôi nói đâu, ông là cái thá gì chứ, cũng có tư cách bảo vệ danh dự của nhà họ Vương sao?”
Mọi người có chút không hiểu, không nên ra tay với Vương Bác Thần trước sao? Tại sao chiến thần Quốc Trụ lại mỉa mai chế giễu như vậy.
Bắc Vinh Long nhíu mày, chỉ vào Vương Bác Thần nói: “Chiến thần Quốc Trụ, những lời khác chúng ta để sau rồi nói, giải quyết thằng oắt này trước đi. Dưới lệnh cấm của thần chủ, Vương Bác Thần cả gan dám ra tay với người bình thường, giết liên tiếp hai người, còn đánh cả tướng quân Trình Lâm, tội không thể tha!”
Hồ Quốc Trụ liếc nhìn Vương Bác Thần với vẻ mặt cổ quái, cười nói: “Ha ha, chuyện của nhà họ Vương, người của nhà họ Vương cũng không xuất hiện, lẽ nào còn cần Hồ Quốc Trụ tôi làm tay đánh cho nhà họ Vương sao? Người tôi kính phục là Vương lão chiến thần, không phải là lão già Vương Kinh Hồng. Theo tôi thấy, chuyện này nhà họ Vương cũng quả thật làm quá hoang đường, không bằng kêu mọi người ra ngoài hết, giải quyết trước mặt đi.”
Lông mày của Bắc Vinh Long nhíu chặt lại, mặt mày ngưng trọng nhìn Hồ Quốc Trụ: “Quốc Trụ, lúc này không thể nói đùa, nhà họ Vương không thể sỉ nhục được.”
Hồ Quốc Trụ bình tĩnh nói: “Ha ha, nhà họ Vương không thể sỉ nhục được, vậy Vương Bác Thần có thể sỉ nhục được sao? Hơn nữa, ai cho các người cái gan sỉ nhục Vương Bác Thần?”
“Quốc Trụ, lời này của ông là có ý gì?”
Trong lòng Bắc Vinh Long tối lại, có loại dự cảm không tốt.
Hồ Quốc Trụ lại không quan tâm ông ta nữa, cũng lượt để ý Trình Lâm, mà đi tới trước mặt Vương Bác Thần: “Haizz, cậu em Bác Thần, chuyện của cậu vẫn là tự cậu giải quyết đi. Tôi tới là để duy trì trật tự.”
Nói xong, ông ta phất tay, những lính đặc chủng bao vây Vương Bác Thần kia, lập tức lui xuống.
Hồ Quốc Trụ cất giọng nói: “Ông Vương, ông khẳng định không ra ngoài chứ? Vương Hạo, gia chủ như ông cũng rúc trong ổ đủ rồi, mau chóng cút ra đây, ông đây không có nhiều thời gian như vậy.
Lời này vừa dứt, tất cả mọi người đều sững sờ.
Có ý gì vậy?
Hồ Quốc Trụ, gọi Vương Bác Thần là cậu em?
Đù!
Cách xưng hô của Hồ Quốc Trụ đối với Vương Bác Thần đã dọa mọi người giật nảy mình.
Những gia chủ ở các gia tộc lớn ở đây không tự chủ là sinh ra một loại cảm xúc kinh sợ.
Hồ Quốc Trụ là chiến thần đứng đầu ngoài Thần Thiên Các, ông ta tại sao lại gọi Vương Bác Thần là cậu em? Vương Bác Thần rốt cuộc có mối quan hệ như thế nào? Đầu tiên là Triệu Hoa Cường rút, bây giờ lại được nhân vật tầm cỡ như Hồ Quốc Trụ gọi là cậu em!
Đây rốt cuộc là sao thế!
Người kinh sợ nhất chính là Bắc Vinh Long, ông ta trước đó từng liên lạc với Hồ Quốc Trụ, ở trong mức độ nào đó, Hồ Quốc Trụ là ông ta gọi đến.
Tuy nhiên người ông ta gọi đến, trước đó Triệu Hoa Cường rút lùi, hiện nay thái độ của Hồ Quốc Trụ đối với Vương Bác Thần lại mờ ám, chuyện này sao có thể không khiến ông ta sợ?
Trước lúc đó, tuy Vương Bác Thần ngông cuồng, tuy khiến ông ta kiêng kỵ, nhưng ông ta không có để ý nhiều.
CHƯƠNG 702
Dù sao đến loại cấp bậc như ông ta, Vương Bác Thần cho dù có sở hữu thực lực cấp bậc chiến thần, cũng vẫn có thể xử lý.
Nhưng bây giờ lại khác rồi, nhân vật cấp bậc quan trọng như Hồ Quốc Trụ lại có thái độ như này với Vương Bác Thần, điều này khiến ông ta lần đầu tiên sinh ra sự lo lắng.
Bắc Vinh Long nhìn chằm chằm Vương Bác Thần, ông ta chưa từng gặp thần chủ, vì vậy không có nghĩ về phương diện đó, nhưng cũng đoán được không ít điều.
Thực lực của Vương Bác Thần, có chút đáng sợ!
Đứa con bỏ đi của nhà họ Vương sắp hóa rồng rồi!
Bây giờ chuyện mà ông ta muốn làm rõ nhất là quan hệ của Vương Bác Thần và Hồ Quốc Trụ, rốt cuộc ở mức độ nào.
“Chiến thần Quốc Trụ, ông và Vương Bác Thần rốt cuộc có quan hệ gì?”
Bắc Vinh Long không thể không cấp bách, quan hệ này rốt cuộc ở mức độ nào rồi.
Trên người Vương Bác Thần bây giờ bao trùm một làn sương mù, Bắc Vinh Long dựa theo những gì mình trải qua, phán đoán ra thân phận thật sự của Vương Bác Thần.
Nhưng Bắc Vinh Long không có trải qua như vậy, cho nên phán đoán của ông ta thiếu một vài điều, khó thể thật sự phán đoán được thân phận thật sự của Vương Bác Thần.
Nhưng ông ta cũng đoán được, thân phận của Vương Bác Thần tuyệt đối không đơn giản, có thể có quan hệ với Hồ Quốc Trụ, vậy giữa Vương Bác Thần và quản lý cấp cao của nước R, là có một chút quan hệ nhỉ?
“Muốn biết sao?”
Hồ Quốc Trụ thích thú nhìn Bắc Vinh Long, cười mỉa nói: “Đợi đi, rất nhanh thì ông sẽ biết thôi.”
Trong lòng Bắc Vinh Long rất hoảng, đồng thời không khỏi sinh ra một chút lửa giận.
Mẹ kiếp Hồ Quốc Trụ rốt cuộc có ý gì, làm cái đệch mẹ gì vậy!
Mẹ nó chứ!
Tải ápp ноla để đọc full và miễn phí nhé.
Đám người Bạch Liên Thành và Tôn Đào, tâm trạng như đi xe qua núi, bọn họ sớm biết Vương Bác Thần không đớn giản, nhưng không ngờ lại không đơn giản như vậy, ngay cả chiến thần Quốc Trụ vậy mà cũng bảo vệ anh!
Trần Tiểu Băng nảy sinh một chút vui mừng, chiến thần Quốc Trụ cũng đứng về phía Vương Bác Thần, xem ra Vương Bác Thần không có nguy hiểm tới tính mạng rồi.
“Ông Vương, ông rốt cuộc có ra ngoài không? Không ra ngoài ông đây dở nhà của ông đấy!”
Hồ Quốc Trụ quát lạnh.
Người ông ta dẫn đến, theo những người Bắc Vinh Long thấy, vốn là phải đối phó với Vương Bác Thần, nhưng bây giờ bao vây chặt nhà họ Vương rồi, ngay cả những người như bọn họ cũng bị khống chế rồi.
“Hồ Quốc Trụ, ông cho tôi một lời giải thích hợp lý!”
Bắc Vinh Long tức tối nói.
Hồ Quốc Trụ lạnh lùng nói: “Đợi đi, giải thích, ông còn không xứng!”
Bắc Vinh Long vừa thẹn vừa giận, nhưng không thể làm được gì, tuy ông ta là phó thủ tướng của nước R, nhưng Hồ Quốc Trụ lại không đặt ông ta vào trong mắt.
Chương703
Lâm Vân nhìn Đỗ Thiếu, chậm rãi nói: “Đỗ Thiếu, đây là một bài học cho anh, tôi sẽ nói thẳng cho anh biết, nếu như sau này anh còn dám đến quấy rầy Phạm Minh Tú, thì đó chính là lúc nhà họ Đỗ của anh bị huỷ diệt”
Sau khi buông xuống câu nói này, Lâm Vân trực tiếp đưa mọi người đi ra ngoài.
Hai trăm người do Lâm Vân dẫn tới cũng lần lượt lui ra khỏi biết thư
Trong biệt thự.
Ba của Đỗ Thiếu nhanh chóng đỡ con trai mình dậy “Con trai, chuyện này cũng là bất đắc đ, từ nay về sau con nhớ tuyệt đối đừng đồng vào Phạm Minh Tú nữa, nếu không nhà họ Đỗ của chúng ta sẽ gặp tại hoa diệt vong bay giờ ba sẽ đưa con đến bệnh viên ngay.
Sau khi rời khỏi nhà họ Đỗ, Lâm Vân liên đưa Phạm Minh Tú trở về khách sạn.
Bên trong khách sạn. aaaaaa
Vừa vào đến khách sạn, Phạm Minh Tú đã chủ động ôm lấy Lâm Vân.
“Lâm Vân, cảm ơn anh.
Đã giúp em cho Đỗ Thiếu một bài học, cũng coi như là trút được cơn giận trong lòng em” Phạm Minh Tú nở một nụ cười quyến rũ.
Chương704
CHƯƠNG 704
Đám người Bắc Vinh Long cũng không nói chuyện.
Bọn họ đang đợi kết quả.
Đối với một bộ phận người mà nói, nhà họ Vương hôm nay xử lý chuyện này thế nào, liên quan tới việc bọn họ sau này có tiếp tục lựa chọn nhà họ Vương hay không.
Vì vậy cách xử lý của nhà họ Vương đối với chuyện này sẽ ảnh hưởng tới sự phát triển về sau của nhà họ Vương. Đến loại tầng thứ của gia tộc hàng đầu như nhà họ Vương, mỗi một lựa chọn đều sẽ nảy sinh ảnh hưởng quan trọng đối với sự phát triển về sau.
Những người ở đây, không thiếu người thông minh, trong đó còn có người thông minh trong những người thông minh.
“Bây giờ thì xem ông cụ Vương xử lý như nào, nếu nghị lực của ông cụ Vương đủ lớn, hôm nay gi3t chết Vương Bác Thần tại đây, vậy thì danh tiếng của nhà họ Vương không tụt còn tăng. Đây là thượng sách.”
“Trung sách là ông cụ Vương trực tiếp thả Vương Bác Thần rời đi, thể hiện sự nhân từ và khoan dung của nhà họ Vương.”
Có người thầm phân tích với người bên cạnh.
“Vậy hạ sách thì sao?”
Một người khác thấp giọng hỏi.
Đối thoại của hai người cũng thu hút sự tò mò của một số người, đều đang vểnh tai lắng nghe.
“Hạ sách chính là quấn lấy Vương Bác Thần, bây giờ chỉ cần ba con Vương Bác Thần ở nhà họ Vương thêm một phút, đối với nhà họ Vương mà nói rất bất lợi. Đặc biệt là đấu võ mồm với Vương Bác Thần, chỉ sẽ khiến nhà họ Vương miệng lộ vẻ miệng cọp gan thỏ.”
“Vậy đương nhiên là chọn thượng sách rồi, với thực lực của nhà họ Vương, thêm một vị chiến thần tuy là trợ lực rất lớn, nhưng không có cũng sẽ không có ảnh hưởng gì.”
Mấy người nhỏ tiếng cười nói, theo bọn họ thấy, ông cụ Vương tuyệt đối sẽ không tha cho Vương Bác Thần.
Người đó lại lắc đầu, nói: “Ông cụ Vương sẽ chọn hạ sách, chọn thượng sách nghị lực của ông ta không đủ, hơn nữa còn có chiến thần Quốc Trụ ở đây, ông ta ném chuột sợ vỡ bình, không dám. Chọn trung sách tuy ông cụ Vương thường làm từ thiện, nhưng không có sự độ lượng lớn như vậy. Nếu lão chiến thần của nhà họ Vương ở đây, thượng sách và trung sách đều không là vấn đề. Nhưng ông cụ Vương chỉ sẽ chọn hạ sách.”
Có người không tin, ngay cả Bắc Vinh Long cũng không dám tin.
Cùng lúc này, Vương Kinh Hồng mở miệng, lạnh nhạt nói: “Vương Bác Thần, tôi có thể cho cậu quay về nhà họ Vương, đã là sự ban ân lớn nhất, ở trước mặt nhiều người như vậy, người làm ông nội như tôi đã rất hạ mình rồi, đừng có rượu mời không uống mà uống rượu phạt không biết tốt xấu.”
“Nhà họ Vương thừa nhận cậu, cậu không đội ơn cũng thôi đi, còn dám nói năng vớ vẩn, trong mắt không có trưởng bối, tôi cho cậu một cơ hội quỳ xuống nhận sai, bỏ lỡ cơ hội này, cậu và con gái của cậu sau này chỉ có thể là con hoang.”
“Trưởng bối? Ông nội?”
Vương Bác Thần ngửa lên trời cười lớn một tiếng, trong âm thanh tràn ngập sự thê lương, tràn ngập sự mỉa mai, tràn ngập sự khinh thường, bỗng nhiên tức giận nói: “Vương Kinh Hồng, hôm nay ông đây đập tan cái nhà họ Vương hào môn quý tộc rắm chó này của các người! Sự cao quý mà các người luôn kiêu ngạo, ở trong mắt ông đây, không bằng cứt chó!”
Chương705
CHƯƠNG 705
Nói xong, Vương Bác Thần trực tiếp nhảy lên, một tay túm lấy cái biển của nhà họ Vương, giật cái biển ‘trụ cột của đất nước’ do quốc chủ khai quốc của nước R đích thân viết cho Vương lão chiến thần, bụp một tiếng đập ở dưới chân của Vương Kinh Hồng, cái biển lập tức tan nát!
Tất cả mọi người còn chưa kịp phản ứng, cái biển mang vinh quang rất lớn của nhà họ Vương đã bị Vương Bác Thần đập ở dưới chân của Vương Kinh Hồng!
Đây là cái biển mà năm đó do đích thân quốc chủ lập quốc của nước R chấp viết viết cho Vương lão chiến thần!
Đây là đỉnh phong vinh quanh của nhà họ Vương!
Là bộ mặt của nhà họ Vương, linh hồn của nhà họ Vương!
Còn là vinh dự vô thượng của nhà họ Vương!
Là bằng chứng cho công lao bất diệt của nhà họ Vương!
Tấm biển này, mang theo quá nhiều vinh quanh, cả nước R chỉ có một tấm!
Nhưng bây giờ, cứ như vậy bị Vương Bác Thần trực tiếp đập ở trước mặt Vương Kinh Hồng.
Bụp một tiếng, vỡ thành mấy mảnh!
Một tiếng vang như vậy, giống như một đạo thiên lôi cửu thiên, nổ ầm trong tim mỗi người!
Dường như nổ tan linh hồn của bọn họ!
Tấm biển đứng đầu của nước R, cứ như vậy bị vỡ rồi!!
Quá đột ngột, quá khó chấp nhận, quá khiến người ta kinh hãi.
Cho dù là quốc chủ hiện nay, cũng không dám bất kính với tấm biển này!
Người nằm quyền của nước R hiện nay cũng không có ai dám khinh thường tấm biển này.
Nhà họ Vương tại sao sau khi Vương lão chiến thần chết vẫn trâu bò như vậy? Tấm biển này chính là minh chứng!
Nhà họ Vương, đó là tồn tại do quốc chủ lập quốc của nước R đích thân thừa với người dân!
Đó là tồn tại của gia tộc bất diệt ở nước R không bao giờ lụi tàn.
Mà tấm biển này chính là tượng trưng của tất cả những cái này!
Nhưng bây giờ, nó bị vỡ rồi!
Tải ápp ноlа để đọc chương tiếp theo nhé. Link tải nhé các bạn
Bị đứa con riêng nhà họ Vương không thừa nhận đập vỡ rồi!
Bị đứa con bỏ đi của nhà họ Vương mà tất cả mọi người đều coi thường, ở trước mặt tất cả mọi người bọn họ, trực tiếp đập vỡ!
Tất cả mọi người đều đơ người!
Ngay cả Hồ Quốc Trụ, cũng không khỏi giật khóe mắt, lộ vẻ kinh hãi.
Ánh mắt của tất cả mọi người, một lúc thì nhìn sang Vương Bác Thần, một lúc thì nhìn sang Vương Kinh Hồng.
Người của nhà họ Vương rất lâu không có phản ứng, bọn họ càng thêm sững sờ, càng không ngờ đứa con riêng như Vương Bác Thần lại dám đập nát tấm biển này!
Trời sập rồi!
Tấm biển đứng đầu của nước R bị đứa con riêng Vương Bác Thần này đập rồi!
Vinh dự chí cao của nhà họ Vương trực tiếp bị Vương Bác Thần giẫm dưới chân!