Mục lục
Thần chủ bí ẩn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương836

CHƯƠNG 836

Trong đầu Vương Bác Thần chỉ còn một suy nghĩ như vậy.

Ngơ ngác ngồi dưới đất.

Nước mắt rơi lộp độp lên thư.

Đến mức ngay cả Vương Kinh Hồng và Vương Hạo đi rồi cũng không biết.

Báo thù cho mẹ là niềm tin lớn nhất giúp anh sống tiếp trong mấy năm nay.

Bây giờ biết mẹ chưa chết, kinh ngạc và vui sướng bất ngờ khiến anh không biết phải làm thế nào.

“Mọi người đều đi thôi, để Bác Thần ở riêng một lát.”

Lý Hoàng vỗ vỗ bả vai Lão Ngũ, cũng không biết nên nói cái gì.

“Bác Thần, muốn khóc thì cứ khóc đi, cháu khổ cực rồi.”

Lý Hoàng lau nước mắt, mặc dù không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng chỉ cần em gái chưa chết, vậy đó chính là tin tức vô cùng tốt.

Vương Bác Thần cẩn thận gấp gọn thư lại, cất vào trong ngực. Sau đó như bị điên mà gọi điện thoại.

“Tư Lam, điều động tất cả mọi người, điều tra xem bốn năm trước là ai động vào mộ phần của mẹ tôi.”

Mẹ vẫn chưa chết.

Vậy mẹ đi đâu rồi?

Là ai mang bà đi?

Mẹ, con nhất định phải tìm được mẹ!

Vương Bác Thần lau sạch nước mắt, đứng dậy.

Giờ phút này, chuyện gì cũng không quan trọng.

Chỉ cần mẹ còn sống, cho dù phải dùng cả đời tìm kiếm, anh cũng sẽ không từ bỏ.

“Bác Thần, nếu mẹ cháu chưa chết, vậy bên chỗ nhà họ Vương…”

Lý Hoàng dò hỏi, ông ta vẫn hi vọng Vương Bác Thần và nhà họ Vương có thể giảng hòa.

Dù sao đó cũng là cội nguồn của Vương Bác Thần.

“Hừ, cho dù mẹ tôi chưa chết, tôi cũng không tha thứ cho bọn họ!”

Vương Bác Thần lạnh lùng nói, tổn thương nhà họ Vương gây ra cho mẹ không thua gì tổn thương Lý Thành và Lý Kiệu gây ra cho mẹ.

Đời này anh sẽ không tha thứ cho nhà họ Vương!

Lý Hoàng thở dài nói: “Lần này cũng coi như là vì họa được phúc, nếu không phải Vương Hạo đào mộ phần mẹ cháu, chúng ta cũng sẽ không biết mẹ cháu còn sống. Nếu mẹ cháu đã còn sống, cháu nên buông bỏ thù hận, bước ra khỏi thù hận. Thù hận của thế hệ trước không nên do cháu gánh vác. Cháu có cuộc sống của mình, gia đình của mình.”

“Bây giờ Vương Hạo đã là sống không bằng chết, Vương Kinh Hồng cũng trở thành trò cười trong mắt người khác. Theo cậu biết được, bây giờ nhà họ Vương đã đóng cửa từ chối tiếp khách, bọn họ sống còn khó chịu hơn chết. Cháu đừng nhốt mình bên trong lồ ng giam thù hận nữa. Cậu biết, những năm này cháu sống không vui vẻ, chỉ muốn báo thù.”

Nói đến đây, Lý Hoàng đau lòng nói: “Bác Thần, cháu mới hai mươi ba tuổi, không nên có dáng vẻ giống như bây giờ, cháu còn trẻ lắm.”

Vương Bác Thần im lặng không nói gì.
Chương837

CHƯƠNG 837

Bốn năm qua, anh luôn sống trong thù hận, tất cả mục đích đều là vì báo thù cho mẹ.

Thậm chí báo thù đã trở thành niềm tin duy nhất giúp anh sống tiếp.

Anh sống quá mệt mỏi.

Bây giờ mẹ vẫn chưa chết khiến anh có phần không biết phải làm sao.

“Bác Thần, buông bỏ thù hận đi, cậu không phải nói giúp nhà họ Vương, mà cậu đau lòng cháu. Nếu như mẹ cháu biết cháu thành thế này, bà ấy sẽ rất đau lòng.”

Lý Hoàng khổ sở nói: “Nhà họ Vương không xứng để cháu tự hành hạ mình như vậy, người nên bị trừng phạt là nhà họ Vương, không phải cháu. Cháu không thể hành hạ bản thân như vậy, cháu không làm sai gì cả, sao cháu phải hành hạ bản thân như vậy, sao cháu không buông tha cho chính bản thân mình? Bác Thần, buông bỏ thù hận, để người nhà họ Vương chịu khiển trách của lương tâm, để bọn họ chịu đựng những trừng phạt này.”

Vương Bác Thần đứng dậy, thản nhiên nói: “Ông nói với nhà nhà họ Vương, từ nay về sau tôi và nhà họ Vương không có bất kỳ quan hệ gì, đừng đến làm phiền tôi nữa.”

Nghe nói như vậy, Lý Hoàng vui vẻ trong lòng, vội vàng nói: “Được được được, cậu lập tức đi cảnh cáo người nhà họ Vương. Chúng ta điều động toàn bộ sức lực tìm kiếm mẹ cháu, chuyện nhà họ Vương không có bất kỳ quan hệ gì với cháu.”

Vương Bác Thần không nói gì, đi đến trước bia mộ của mẹ, dứt khoát đập vỡ.

Bia mộ trực tiếp hóa thành bột mịn.

Mẹ còn sống, vì sao phải lập bia mộ?

Giờ phút này, Vương Bác Thần đột nhiên cảm thấy dường như cả người thả lỏng hơn nhiều.

Dù thế nào Vương Bác Thần cũng không ngờ lần đến Hà Châu này lại có thu hoạch như vậy.

Nếu như không phải Vương Kinh Hồng và Vương Hạo phát điên đào mộ phần của mẹ, có lẽ anh sẽ mãi mãi không biết tin tức mẹ còn sống.

Nhưng mà, mặc dù anh không thù hận nhà họ Vương nữa, nhưng cũng không muốn qua lại liên hệ gì với nhà họ Vương.

Cho dù mẹ còn sống, nhà họ Vương cũng không rửa sạch được tội nghiệt!

Nhưng vào lúc này, Lan Hiếu đang quản lý tập đoàn Lý Thị giúp Triệu Thanh Hà đến tìm Vương Bác Thần.

“Thưa ngài, chúng ta phát hiện dấu vết của L@m đạo trưởng bên chỗ Tam Giác Vàng. Đã có mười người của chúng ta chết ở nơi đó rồi.”

Tập đoàn Lan Thị là một tài phiệt cực kỳ bí ẩn, tổng tài sản lên đến hàng triệu tỷ, là con quái vật khổng lồ do Vương Bác Thần dìu dắt đi lên.

Đương nhiên, đây chỉ là một trong số những tài phiệt dưới trướng Vương Bác Thần.

Trước đó nhà họ Lý, gia tộc hạng nhất ở thành phố Hà Châu cũng bị Lan Hiếu dùng chút thủ đoạn nhỏ biến thành công ty dưới trướng Triệu Thanh Hà.

Nhưng Triệu Thanh Hà còn chưa đủ năng lực đồng thời quản lý tập đoàn Lý Thị và công ty Hoa Nguyên, cho nên tập đoàn Lan Thị tạm thời do Lan Hiếu quản lý thay Triệu Thanh Hà.

Khi Vương Bác Thần để cho Lan Hiếu thành lập tập đoàn Lan Thị, anh cũng hạ xuống một mệnh lệnh cho Lan Hiếu, đó là âm thầm tìm kiếm dấu vết của sư phụ L@m Đạo Tử.

Vương Bác Thần muốn biết rõ ràng, rốt cuộc người sư phụ kia của mình có lai lịch gì.
Chương838

CHƯƠNG 838

Bởi vì kèm theo thực lực tăng lên, anh ngày càng nhận ra rằng, Lâm lão đầu quá mạnh mẽ quá bí ẩn.

“Đó là một ngôi chùa cổ nằm ở Phật Quốc, ban đầu người của chúng ta cho rằng đó chỉ là một ngôi chùa bình thường, nhưng trong lúc vô tình phát hiện ra văn chương do L@m đạo trưởng để lại. Sau đó phát hiện bên dưới chùa cổ là một địa cung ngàn năm, vô cùng hung hiểm. Đã có mười lăm người của chúng ta tiến vào, mỗi một người đều là tinh anh, nhưng chỉ có năm người còn sống đi ra. Mà năm người này, toàn bộ đều rối loạn tinh thần, ngay cả một câu đầy đủ cũng không nói nên lời, giống như đã gặp phải k1ch thích cực lớn.”

Trên mặt Lan Hiếu toát vẻ sợ hãi, vội vàng đưa video trong điện thoại di động cho Vương Bác Thần xem.

Trong video, năm người kia đã hoàn toàn điên rồi, hơn nữa còn luôn quỳ trên mặt đất cầu khấn cái gì đó.

Lan Hiếu nuốt nước miếng: “Dựa vào kiểm tra của bác sĩ, mặc dù bọn họ còn sống, nhưng đã mất đi ý thức, giống như biến thành một cái xác, không khác gì đã chết.”

Vương Bác Thần cau mày nói: “Trước tiên dặn tất cả mọi người không nên đến gần chùa cổ, sau một thời gian nữa đích thân tôi đến xem thử. Còn tin tức gì khác không?”

Lan Hiếu lắc đầu: “Trước mắt chỉ phát hiện một tin này, những người khác vẫn chưa có tin gì báo lại. Một điểm kỳ lạ nhất là, theo lý thuyết không thể nào không ai biết đến cường giả cấp bậc như L@m đạo trưởng. Nhưng sự thật là, gần như không có ai biết ông ta. Đồng thời, chắc chắn chiến đấu của loại cấp bậc kia sẽ kinh động đến một số người, nhưng lại không có bất kỳ ghi chép nào về chiến đấu của các cường giả tối cao xảy ra trong mười năm qua.”

“Tiếp tục điều tra, không cần vội vã.”

Vương Bác Thần cũng không vội, bây giờ anh càng cảm thấy thế giới này không đơn giản.

Anh từng hỏi rất nhiều người, nhưng vậy mà không ai biết đến một người lợi hại như Lâm lão đầu.

Điều này rất không bình thường.

Lúc đó Lâm lão đầu bị thương rất nặng, cuối cùng khi chết toàn thân đều bị mục nát. Khi anh chôn cất, chỉ trong vòng một tiếng ngắn ngủi, da thịt toàn thân đã mục nát hết, chỉ còn một đống xương trắng.

Mãi đến hai năm sau anh mới biết đó là một loại vi khuẩn có thể ăn mòn toàn bộ thịt trên người trong khoảng thời gian ngắn, giống như axit sunfuric đậm đặc vậy.

Mà Lâm lão đầu nói cho anh biết, vết thương này là do kẻ thù của ông gây nên, cũng nói với Vương Bác Thần rằng, trước khi anh chưa đạt được cảnh giới thân thể thành Thánh, đừng nghĩ đến việc báo thù cho ông.

Thân thể thành Thánh, cho dù bây giờ Vương Bác Thần đã sở hữu sức chiến đấu đỉnh cao trên thế giới, nhưng vẫn chưa thể chạm vào ngưỡng đó!

“Rốt cuộc trên Chiến Thần là cảnh giới gì? Điều kiện của thân thể thành Thánh là thế nào?”

Vương Bác Thần nén lại suy nghĩ trong lòng, đối với anh bây giờ, suy xét những chuyện này vẫn là quá sớm.

Ngẫm nghĩ, anh nói với Lan Hiếu: “Anh đến bên chỗ Phật Quốc khống chế cục diện trước, anh có ý tưởng gì với nhà họ Lan bên kia chưa?”

Lan Hiếu lộ ra nụ cười cực kỳ bi3n thái, nói: “Thưa ngài, chuyện bên chỗ nhà họ Lan ngài không cần hỏi đến, mặc dù bây giờ tập đoàn Lan Thị còn không cách nào sánh với nhà họ Lan, nhưng cũng không lâu nữa, tôi có thể khiến nhà họ Lan quỳ xuống trước mặt tôi!”

Vương Bác Thần thản nhiên nói: “Tôi không hỏi chuyện của anh, đó là giao hẹn lúc trước của chúng ta.”

Lan Hiếu lộ ra ra nụ cười còn quyến rũ hơn phụ nữ: “Cảm ơn ngài.”

Chuyện bên này kết thúc, khi Vương Bác Thần chuẩn bị trở về Ma Đô, Triệu Thanh Hà gọi điện thoại đến.

“Bác Thần, anh đang ở đâu? Xảy ra chuyện lớn, ông ngoại chết rồi. Người nhà họ Trần bắt bọn em lại.”

Chuyện bên này vừa kết thúc, bên chỗ nhà họ Trần lại xảy ra chuyện rồi.
Chương839

CHƯƠNG 839

Vương Bác Thần nhíu mày.

Mặc dù Trần Quốc Vinh là ung thư giai đoạn cuối, nhưng mấy ngày nay trải qua điều trị của canh tăng thọ, ông ta đã có dấu hiệu chuyển biến tốt, sao đột nhiên qua đời?

Vương Bác Thần không suy nghĩ được nhiều, Trần Quốc Vinh qua đời lúc này, người nhà họ Trần sẽ không bỏ qua cho mẹ vợ và Triệu Thanh Hà.

Chắc chắn sẽ mượn cơ hội này ra tay.

“Lan Hiếu, anh đến Phật Quốc trước, trước khi tôi chưa đến đó, không được tiến vào địa cung.”

Vương Bác Thần dặn xong thì vội vàng trở về Ma Đô.

Bên chỗ nhà họ Trần.

Trần Ngọc, Triệu Thanh Hà, Dao Dao, và cả Hoa Mạnh Trường đều bị giam lại.

Bà cụ Trần- Tưởng Mẫn dẫn theo Trần Hương Lan và Mộc Lai trở lại nhà họ Trần, nắm giữ quyền lớn.

Cũng là Tưởng Mẫn hạ lệnh bắt đám người Triệu Thanh Hà lại.

“Mẹ, nên xử lý bọn họ thế nào?”

Mộc Lai hăng hái khí thế hỏi ra, vài ngày trước, bọn họ mới bị lão già Trần Quốc Vinh đuổi ra khỏi nhà họ Trần đấy.

Hơn nữa ông ta cũng mới biết được, vợ Trần Hương Lan của mình và cậu cả Trần Trạch Khôn lại không phải con ruột của Trần Quốc Vinh, là mẹ vợ lén lút với người đàn ông khác sinh ra.

Thảo nào mẹ vợ vẫn luôn muốn đoạt quyền, muốn gi3t chết anh em Trần Vinh và Trần Ngọc.

Một khi điều tra ra chuyện này, nhà họ Trần nào còn chỗ cho bọn họ?

Nghĩ đến chuyện mấy ngày trước mình bị Vương Bác Thần dọa phải quỳ xuống cầu xin tha thứ, Mộc Lai hận nghiến răng nghiến lợi. Dù sao ông ta cũng là ông chủ của một công ty, thế mà phải quỳ xuống cầu xin một thanh niên hai mươi mấy tuổi tha thứ trước mặt nhiều người như vậy, lại còn tự tát chính mình nữa, đây là sỉ nhục to lớn!

Bây giờ, Vương Bác Thần không ở đây, vậy giết vợ con anh thu một phần lãi trước!

Trên mặt Tưởng Mẫn lộ ra sát ý, quay đầu nhìn về phía Trần Hương Lan, nói: “Hương Lan, không phải con hận Trần Ngọc nhất sao? Bây giờ con và Mộc Lai đi chôn mẹ con họ đi.”

“Không… con… con…”

Trần Hương Lan hoảng sợ lùi về sau mấy bước, mấy ngày nay cả người bà ta như bị rút đi linh hồn, biến thành cái xác biết đi.

Nhất là khi biết ba ruột của mình là một người hoàn toàn khác, cả người hoàn toàn sụp đổ.

Mộc Lai cười âm hiểm: “Vợ à, đừng sợ, có tôi đây. Ngay cả…”

“Im miệng!”

Tưởng Mẫn hung ác lườm Mộc Lai, nói: “Dám nói thêm một câu, tôi khiến cậu chết không có chỗ chôn!”

Mộc Lai sợ hãi vội vàng nhận sai, không dám lên tiếng nữa, nhưng trong ánh mắt rủ xuống lại lấp lóe căm giận và không cam lòng.

“Mẹ, người nhà họ Trần bên này đã không còn vấn đề gì, tên Trần Vinh ngu xuẩn kia đã hoàn toàn cho rằng đám người Trần Ngọc hại chết Trần Quốc Vinh.”
Chương840

CHƯƠNG 840

Lúc này, một người đàn ông gần bốn mươi tuổi đi đến, mặt trắng không râu, mặc âu phục màu đen phẳng phiu, hoàn toàn chính là một người đàn ông trung niên đẹp trai.

Ông ta chính là con trai Trần Trạch Khôn của Tưởng Mẫn.

“Tốt.”

Tưởng Mẫn cũng không thèm để ý đến tên Trần Vinh ngu xuẩn kia, thản nhiên nói: “Việc cần làm bây giờ là giải quyết đám người Trần Ngọc này, người đến rồi chứ?”

Trần Trạch Khôn gật đầu nói: “Người của ba đã đến rồi, sẽ mang bọn họ đi. Chỉ là nếu không xử lý ổn thỏa lão già gãy chân kia, con lo lắng sẽ động chạm đến giới y học.”

Tưởng Mẫn lộ vẻ tàn nhẫn, không hề để ý nói: “Ông ta nói ông ta là Hoa Mạnh Trường, còn nói Trần Quốc Vinh chết vì trúng độc, rõ ràng là nói bậy nói bạ, loại người này không thể giữ lại, tránh cho người ta đồn đại không hay.”

Trần Trạch Khôn đồng ý nói: “Con cũng nghĩ như vậy, thuyền đã chuẩn bị xong, chờ đến vùng biển quốc tế, muốn giết bọn họ thế nào cũng được. Mặt khác, bên chỗ ba nói trước mắt ông ấy không tiện ra tay, chuyện bên này mẹ cứ xử lý là được.”

Tưởng Mẫn cười lạnh lùng, nói: “Bây giờ mang đi luôn, tránh cho đêm dài lắm mộng.”

Tưởng Mẫn độc ác khiến trong lòng Mộc Lai lạnh lẽo.

Bà già này thật sự độc ác, cắm sừng người ta thì thôi đi, bây giờ còn thay mận đổi đào, muốn khiến nhà họ Trần tuyệt hậu!

Quả nhiên độc nhất là lòng dạ đàn bà!

Mình độc ác nhất cũng chỉ là muốn dạy đỗ đám người Vương Bác Thần một trận, để bọn họ biết Mộc Lai mình cao quý hơn bọn họ vô số lần!

Mà bà già này vừa ra tay đã muốn mạng người ta!

Mẹ nó quá độc ác!

“Mộc Lai.”

Tưởng Mẫn nhìn về phía Mộc Lai.

Tiếng gọi này suýt nữa khiến Mộc Lai hoảng bay hồn, cũng không dám ngẩng đầu lên, chỉ sợ Tưởng Mẫn nhìn thấu suy nghĩ trong lòng mình, cúi đầu nói: “Mẹ, mẹ cứ căn dặn.”

Tưởng Mẫn thản nhiên nói: “Cậu đi theo bọn họ, phải tận mắt nhìn thấy đám người Trần Ngọc chết mới được trở về.”

Mẹ nhà bà, bà già chết tiệt, sao bà không cho con trai của bà đi!

Nếu chụp mấy thứ bẩn thỉu này lên đầu ông đây, vậy cả đời ông đây cũng đừng mong trở mình!

Bà nghĩ cũng hay lắm, cho con bà hái quả ngọt sạch sẽ, bắt ông đây đi làm công việc bẩn thỉu!

Mẹ nó bà muốn giết người diệt khẩu chứ gì!

Trong lòng Mộc Lai ôm một bụng tức, ông ta cũng không phải kẻ ngu, rõ ràng bà già này muốn ông ta ôm mọi trách nhiệm, cho dù sau này bị người ta phát hiện cũng chỉ cần ném ông ta ra là được.

Nhưng ông ta không dám thể hiện ra ngoài, bây giờ chỉ cần ông ta để lộ chút xíu không vui nào, tin chắc rằng Tưởng Mẫn sẽ chôn sống ông ta.

“Mẹ, để Mộc Lai đi không tốt lắm đâu? Lỡ như sau này xảy ra chuyện gì, vậy Mộc Lai xong rồi.”

Mãi đến lúc này, cuối cùng Trần Hương Lan cũng phản ứng lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK