CHƯƠNG 806
Hả?
Sao Bạch Lĩnh lại đến đây?
Ông ta đến đây làm gì?
Mấy người Trần Hương Lan và Tưởng Mẫn lập tức tỏ vẻ bối rối, nhưng bọn họ che giấu đi rất nhanh.
Suy nghĩ trong lòng hai mẹ con họ giống nhau, nhà họ Bạch và nhà họ Trần là kẻ thù, Bạch Lĩnh chỉ mong nhà họ Trần rối loạn.
Chẳng lẽ Bạch Lĩnh đến đây là để thêm dầu vào lửa, khiến mâu thuẫn trong nhà họ Trần càng lớn hơn?
Chỉ như thế, nhà họ Bạch mới nhận được lợi ích lớn nhất.
Hai mẹ con đưa mắt nhìn nhau, lập tức hiểu ý đối phương.
Dù xảy ra chuyện gì, hôm nay cũng phải vu cáo là Triệu Thanh Hà muốn hại Trần Yên Nhiên!
Mà sự xuất hiện của Bạch Lĩnh có thể gián tiếp giúp đỡ bọn họ.
“Ông chủ Bạch, cậu không mời mà tới, còn hô to gọi nhỏ trong nhà họ Trần chúng tôi là có gì muốn chỉ bảo sao?”
Tưởng Mẫn hỏi với giọng điệu khó chịu, còn cố ý nói: “Nhưng ông chủ Bạch đến đúng lúc lắm, khi nãy có người nói chúng ta cấu kết với nhau để bắt cóc Yên Nhiên. Chúng tôi chịu chút ấm ức cũng không sao, chủ yếu là ông chủ Bạch vô tội, kéo cậu vào chuyện này thật sự quá oan cho người tốt.”
Bạch Lĩnh ngồi trên xe lăn, sắc mặt u ám không nói một lời.
Sao ông ta có thể không hiểu Tưởng Mẫn và con gái đang muốn độc chiến gia sản của nhà họ Trần chứ.
Ông ta biết rõ nhà giàu có luôn xảy ra những chuyện thế này.
Chẳng phải Tưởng Mẫn sợ rằng sau khi nhà họ Trần bị Trần Vinh và Trần Ngọc tiếp quản, mẹ con bọn họ sẽ bị đuổi khỏi nhà ư?
Nhưng ông ta cũng không lập tức vạch trần mà nhìn Tưởng Mẫn với ánh mắt khó hiểu, bà già này đúng là độc ác.
Năm đó từ vợ bé thành vợ cả, khiến vợ cả của Trần Quốc Vinh tức chết.
Hơn nữa bà ta còn sử dụng đủ loại thủ đoạn khiến con trai cả Trần Vinh của Trần Quốc Vinh ngoan ngoãn nghe lời, bây giờ còn bị chèn ép đến mức không thể ngóc đầu.
Bà ta còn lợi dụng con gái Trần Hương Lan và con rể Mộc Lai, âm thầm lôi kéo không ít người của nhà họ Trần. Thông qua đủ các thủ đoạn đổi hết tất cả cấp cao trong tập đoàn Trần Thị thành người của mình, người thừa kế Trần Vinh đã được quyết định từ đầu hoàn toàn không có thực quyền.
Người nắm quyền thực tế trở thành con trai Trần Trạch Khôn của bà ta.
Có thể nói, bây giờ chỉ cần Trần Quốc Vinh chết, bà ta sẽ có thể nắm trong tay toàn bộ nhà họ Trần.
Mà âm mưu bắt cóc Trần Yên Nhiên có thể nói là cực kỳ nham hiểu. Muốn lợi dụng sự bất hoà giữa người thân khiến Trần Quốc Vinh tức chết.
Nếu không có anh Vương, e rằng Trần Quốc Vinh thật sự đã bị mưu kế độc ác của Tưởng Mẫn hại chết.
Tưởng Mẫn đã tìm ông ta thương lượng kế sách bắt cóc Trần Hương Lan, để người thân bất hoà từ lâu. Có điều mẹ con Trần Ngọc xuất hiện đúng lúc.
Cho nên bọn họ đã sửa lại kế hoạch, muốn vu oan cho Triệu Thanh Hà.
Có điều không ai ngờ rằng sự xuất hiện của Vương Bác Thần là biến cố lớn nhất trong kế hoạch này.
Khiến cho ông ta không thể không tự bảo vệ bản thân.
Chương807
CHƯƠNG 807
Nhưng Bạch Lĩnh cũng không vội thẳng thừng thoái thác, nếu nói ra, e rằng Trần Quốc Vinh cũng sẽ bị tức chết.
Đến lúc đó, anh Vương sẽ bỏ qua cho ông ta chắc?
Cho nên, ông ta phải làm từng bước, phải khiến hai mẹ con độc ác Tưởng Mẫn và Trần Hương Lan tự mình khai ra.
“Ồ? Vậy ư? Thế tôi phải nghe xem bọn họ muốn vu oan tôi thế nào.”
Bạch Lĩnh cười châm chọc, ông ta nói với Trần Quốc Vinh: “Ông cụ Trần, ông nghĩ sao? Năm đó ông cũng là người vào Nam ra Bắc, có lẽ trong lòng ông đã có đáp án từ lâu rồi đúng không?”
Trần Quốc Vinh nói với giọng điệu nặng nề: “Nếu đã có khách tới thì không nên để mất mặt thêm nữa, đưa người đi đi.”
Bạch Lĩnh cười nói: “Bản lĩnh giữ bình tĩnh của ông cụ Trần đúng là đứng đầu, Bạch Lĩnh tôi khâm phục. Nhưng hôm nay tôi đến không phải vì muốn làm khách, mà là để xin lỗi!”
Xin lỗi?
Xin lỗi cái gì?
Người nhà họ Trần tỏ vẻ khó hiểu.
Rốt cuộc Bạch Lĩnh muốn gì?
Triệu Thanh Hà nhìn Vương Bác Thần với vẻ khó hiểu, chẳng lẽ là vì Trần Thạch nên ông ta mới đến xin lỗi Bác Thần?
“Thanh Hà, rốt cuộc có chuyện gì thế?”
Trần Ngọc lo lắng hỏi, trước khi Triệu Thanh Hà và Vương Bác Thần chưa về, một mình bà đã chịu đựng toàn bộ lửa giận của nhà họ Trần.
Tất cả mọi người đều vu oan cho con gái và con rể của bà, một mình bà cũng khó mà tranh cãi được.
“Mẹ, mẹ cứ đợi mà xem, đừng lo lắng, chúng con không sao đâu.”Đọc tại truyenone.vn để ủng hộ chúng mình nhé!
Bây giờ Triệu Thanh Hà cũng đã học được cách thừa nước đục thả câu giống Vương Bác Thần.
Dù gì cô cũng đã rèn luyện trên giới kinh doanh mấy tháng, vẫn trở nên thông minh hơn.
Lúc Bạch Lĩnh xuất hiện, cô đã đoán được chút ít rằng tiếp theo sẽ có kịch hay.
Dù vẫn rất lo lắng, nhưng cuối cùng Trần Ngọc vẫn yên tâm, dù sao sau khi Vương Bác Thần trở về, mỗi lần gặp phải chuyện khó khăn đều sẽ giải quyết một cách khiến người khác ngạc nhiên nhưng không có nguy hiểm.
Cho nên bây giờ chỉ cần có Vương Bác Thần bên cạnh, Trần Ngọc sẽ không quá lo lắng nữa.
Cảnh này giống như đã từng diễn ra.
Nhớ đến lúc trước ở nhà họ Triệu, Hồ Kiệt cũng bị người dẫn vào nhà họ Triệu, người nhà họ Triệu cũng giống như Tưởng Mẫn và Trần Hương Lan bây giờ, cực kỳ phách lối.
Nhưng cuối cùng, Hồ Kiệt lại bất chấp chân đau vì bị đánh gãy, quỳ xuống nói xin lỗi Thanh Hà và Bác Thần, khiến người khác rất hả hê.
Chuyện hôm nay quá giống ngày đó.
Chương808
CHƯƠNG 808
Nghĩ vậy, Trần Ngọc đi tới đỡ Trần Quốc Vinh: “Ba, con tin tưởng Thanh Hà và Bác Thần là trong sạch, về chuyện Yên Nhiên bị bắt cóc, con tin là có người có ý đồ khác. Con gái con rể của con tốt bụng nhân hậu, chưa từng gây chuyện với ai, cũng chưa từng ỷ thế hiếp người, càng sẽ không bày mưu tính kế hãm hại người khác. Ba nhìn thằng bé Bác Thần đi, cực kỳ thành thực, còn không biết nói dối, người khác ức hiếp cũng không trả đũa, sao có thể đi bắt cóc Yên Nhiên được?”
Trần Ngọc vừa dứt lời, Vương Bác Thần đã đánh một bạt tai lên mặt Trần Hương Lan.
Trần Hương Lan bị tát đến mức bên tai vang lên tiếng ong ong, nổi đom đóm mắt, rụng cả mấy cái răng.
“Tôi cho bà một cơ hội tự mình khai ra.”
Vương Bác Thần lạnh lùng nhìn chằm chằm Trần Hương Lan.
Trần Ngọc lúng túng quay mặt qua chỗ khác, coi như khi nãy bà chưa nói những lời đó, gượng gạo giải thích: “Khụ khụ, thằng bé Bác Thần này cái gì cũng tốt, chỉ có hơi bốc đồng, không kiểm soát được tay chân.”
“Cậu, cậu còn dám đánh tôi! Vương Bác Thần, cậu không thể chết tử tế được đâu!”
Trần Hương Lan vội vàng bò đến dưới chân Trần Quốc Vinh, khóc lóc hét to: “Ba, ba phải phân xử cho con, con chỉ muốn giúp Yên Nhiên, để quản gia Chung ra đi thanh thản mà thôi, bây giờ còn bị tên khốn kiếp này đánh. Ba nói gì đi, ba thật sự muốn nhìn chúng con bị cả nhà Trần Ngọc hại chết sao?”
Tưởng Mẫn giận đến mức thở hổn hển, giận dữ nói: “Trần Quốc Vinh, có phải ông muốn nhìn con gái ông bị đánh chết không! Cháu gái bị người ta bắt cóc, ông không truy cứu mà còn đứng về phía tội phạm giết người, ông không thấy cắn rứt lương tâm à?’
Trần Quốc Vinh đau khổ nhắm mắt.
Bạch Lĩnh biết Trần Quốc Vinh đang nghĩ gì trong lòng, đến lúc này rồi, ngoài việc giả vờ hồ đồ, Trần Quốc Vinh còn có thể làm gì?
Lòng bàn tay mu bàn tay đều là thịt!
Bạch Lĩnh hờ hững nói: “Bà cụ, tôi thật sự không ngờ mẹ con các người lại độc ác như thế!”
Trần Hương Lan giật mình, run rẩy nhìn về phía Bạch Lĩnh!
Ông ta có ý gì!
Tưởng Mẫn cũng kinh ngạc, nhìn Bạch Lĩnh với vẻ khó tin, ông ta muốn làm gì, muốn trở mặt ư?
Lúc trước đã bàn bạc là chỉ cần nhà họ Bạch giúp đỡ, để nhà họ Trần rơi vào tay mẹ con họ, sau này nhà họ Trần sẽ nhường cho nhà họ Bạch ba mươi phần trăm lợi nhuận.
Bây giờ Bạch Lĩnh lại muốn trở mặt?
Tưởng Mẫn tiên hạ thủ vi cường, nghiêm túc nói: “Bạch Lĩnh, không ngờ cậu lại lòng lang dạ sói đi cấu kết với hai kẻ khốn kiếp này! Trần Quốc Vinh, ông còn muốn tiếp tục hồ đồ sao?”
“Đúng là xuất sắc, bà cụ, không ban cho bà và con gái bà cúp diễn viên xuất sắc nhất cũng cảm thấy có lỗi với hai người. Đến bây giờ mà còn muốn đấu tranh giãy chết à? Nếu đã thế, thì tôi sẽ trả lại công bằng cho vợ chồng anh Vương!”
Bạch Lĩnh nói năng khí phách, khiến Trần Hương Lan lập tức sụp đổ, vội vàng quỳ xuống cầu xin: “Ba, chuyện này không liên quan đến con, đều là mẹ bảo con làm như thế!”
Nghe thấy lời của Bạch Lĩnh, Trần Hương Lan có tật giật mình, biết chuyện đã bại lộ.
Có điều bà ta không hiểu tại sao Bạch Lĩnh lại muốn giúp Triệu Thanh Hà và Vương Bác Thần!
“Hương Lan, con nói bậy cái gì vậy!”
Tưởng Mẫn thở hổn hển, gõ gậy trong tay lên người Trần Hương Lan.
Chương809
CHƯƠNG 809
Bà ta thật sự bị chọc tức rồi, tại sao bà ta lại có một đứa con gái ngu xuẩn như thế được.
Chỉ cần bọn họ không thừa nhận chuyện ngày hôm nay, ông cụ sẽ mắt nhắm mắt mở cho qua.
Chuyện này cũng sẽ dừng lại ở đây.
Nhưng không ngờ mấy câu của Bạch Lĩnh đã đánh vỡ phòng tuyến trong lòng đứa con gái ngu xuẩn này!
Đồ ngu!
Chẳng lẽ Trần Hương Lan không biết chuyện hôm nay quan trọng nhất không phải kết quả, mà là thái độ của ông cụ sao?
Đến độ tuổi này rồi, cái ông cụ muốn chỉ là một gia đình hoà thuận, ba con vui vẻ!
Chỉ cần không chịu thừa nhận, cuối cùng ông cụ cũng sẽ không làm gì bọn họ. Chỉ cần từ từ khiến ông cụ vui vẻ, mọi chuyện sẽ qua.
Bây giờ Trần Hương Lan thừa nhận, chẳng phải là ép ông cụ đến bước đường cùng, ép ông cụ phải ra tay sao?
Một khi thừa nhận, ông cụ sẽ không còn đường lùi nữa, vì trấn an lòng người, chắc chắn ông cụ sẽ phải xử lý một nhóm người!
Sao bà ta có thể có một đứa con gái ngu xuẩn như vậy chứ!
Tưởng Mẫn tức đến mức không ngừng đánh lên người Trần Hương Lan.
“Ông à, Hương Lan bị điên rồi, nó đang nói xằng nói bậy, ông đừng tin lời nó! Yên Nhiên cũng là cháu gái mà tôi thương nhất, sao tôi có thể làm ra chuyện táng tận lương tâm như thế được! Bạch Lĩnh là kẻ thù của nhà họ Trần chúng ta, cậu ta là đang vu oan, đang cố ý khích bác ly gián! Triệu Thanh Hà và Vương Bác Thần cấu kết với Bạch Lĩnh, muốn nhà họ Trần chúng ta mâu thuẫn với nhau! Ông tuyệt đối đừng tin.”
Trần Ngọc nổi giận: “Tưởng Mẫn, bà còn cần thể diện không! Chuyện đã đến nước này mà bà còn muốn tranh cãi à? Con gái bà cũng đã thừa nhận rồi, bà còn gì để nói nữa! Năm đó là bà cố ý khiến mẹ tôi tức chết, bây giờ còn muốn khiến ba tôi tức chết nữa đúng không?”
Triệu Thanh Hà vừa định lên tiếng thì Vương Bác Thần lại lắc đầu.
Chuyện đến nước này cũng đã đủ rồi, tiếp theo phải để ông cụ đích thân xử lý.
“Đủ rồi!”
Sắc mặt Trần Quốc Vinh tái mét, người ông ta cũng đang run rẩy, ông ta đi tới, tát một cái lên mặt Tưởng Mẫn!
“Mẹ con các người cút khỏi nhà họ Trần cho tôi!”
Tưởng Mẫn sợ đến mức cả khuôn mặt đều run lên, bà ta vội vàng nói: “Ông ơi, ông ơi, chúng tôi bị oan mà.”
Trần Hương Lan ôm lấy chân Trần Quốc Vinh: “Ba, con sai rồi, con thật sự biết lỗi rồi, ba đừng đuổi con đi.”
Nhưng lúc này, Trần Quốc Vinh đang hết sức thất vọng với mẹ con họ.
“Tôi còn chưa già lú lẫn! Người đâu, ném hai mẹ con này ra ngoài cho tôi, đuổi khỏi gia tộc! Ngoài ra, huỷ bỏ tất cả chức vụ của Mộc Lai ở tập đoàn Trần Thị!”
“Ông ơi…”
“Ba…”
Hai mẹ con Tưởng Mẫn và Trần Hương Lan bị vệ sĩ bắt lại ném ra ngoài.
Chương810
CHƯƠNG 810
Hai mẹ con họ trộm gà không được còn mất nắm gạo, coi như nhân quả báo ứng.
“Đồ ngu ngốc này!”
Trần Quốc Vinh đánh gậy lên mặt Trần Vinh, ông ta dùng hết tất cả sức lực, khiến Trần Vinh rụng mấy cái răng!
Chỉ tiếc rèn sắt không thành thép!
Từ nhỏ Trần Vinh đã được ông ta đào tạo thành người thừa kế, nhưng sự nhu nhược của Trần Vinh hết lần này đến lần khác khiến ông cụ thất vọng.
Trần Quốc Vinh luôn mong Trần Vinh có thể cứng rắn hơn, dù độc ác một chút cũng không sao, ít nhất có thể chèo chống nhà họ Trần.
Dù sử dụng một chút mưu ma chước quỷ để giành quyền từ trong tay ông ta, ông ta cũng thấy vui vẻ, điều đó chứng tỏ Trần Vinh có thể quản lý được nhà họ Trần.
Nhưng bây giờ Trần Vinh lại bị hai người phụ nữ làm xoay vòng vòng!
Như thế có giống là con trai của Trần Quốc Vinh ông ta không!
Ông ta không khỏi nhớ đến câu nói của Đường Thái Tông Lý Thế Dân: Sinh con như cừu không bằng sinh con như sói!
Trần Quốc Vinh vứt gậy, xoay người run rẩy đi vào trong, không thèm nhìn Trần Vinh lấy một cái.
“Ông cố.”
Dao Dao tung tăng chạy ra từ bên trong, nắm lấy bàn tay run rẩy của Trần Quốc Vinh.
Trần Quốc Vinh nắm tay Dao Dao, chậm rãi đi vào, tựa như một con sói già cô độc.
Nhìn bóng lưng cô đơn của Trần Quốc Vinh, Vương Bác Thần thầm thở dài trong lòng.
Con cháu chẳng ra gì, đành chịu.
Giữa người thân với nhau, một khi cắt đứt quan hệ thì còn thối hơn cả phân!
Những người khác của nhà họ Trần nào còn dám nhiều lời nữa, tất cả đều dè chừng nhìn Triệu Thanh Hà và Vương Bác Thần.
Không ngờ con gái và con rể của Trần Ngọc lại lợi hại đến vậy, mới tới một ngày mà đã đối đầu hai lần, đuổi bà cụ ra khỏi nhà.
Mấy năm nay, ông cụ không để ý mọi việc nữa, bà cụ là Từ Hi Thái Hậu của nhà họ Trần, không ai dám động đến.
Trần Hương Lan lại càng thêm ngang ngược hống hách, chỉ cần một câu hơi không vừa ý là lập tức tay đấm chân đá, đến người thừa kế Trần Vinh đây cũng bị chèn ép không ngẩng đầu lên được.
Ai có thể ngờ được bà ta lại bị gia đình nhỏ của Triệu Thanh Hà đánh bại?
Xem ra, nhà họ Trần sắp thay đổi rồi.
Triệu Thanh Hà và Vương Bác Thần không phải người dễ đối phó.
Ông cụ để cho Triệu Thanh Hà tạm thời phụ trách nhà họ Trần, trong lòng họ vốn đã không phục, muốn phản kháng.
Bây giờ còn ai dám đọ sức với Triệu Thanh Hà nữa?
Chẳng phải tự tìm cái chết sao?
Không nhìn thấy đến nhà họ Bạch cũng đứng về phía Triệu Thanh Hà à?
Một số người nhà họ Trần đầu óc nhanh nhẹn đã bắt đầu quyết định ủng hộ Triệu Thanh Hà.