CHƯƠNG 376
Cô là chê tôi chết chưa đủ thảm, còn muốn kêu tôi chết thêm lần nữa phải không?
Cô thật tàn độc, tôi có chỗ nào đắc tội với cô mà cô muốn đối xử với tôi như vậy!!
Cô là sợ Vương đại sư không giết tôi hay gì?
Tôn Liễu đã tức giận, giống như phát điên đạp vào eo của Hồng Kim Phượng một cái, đạp Hồng Kim Phượng ngã giống như chó ăn cứt rồi mắng: “Dám nói xấu Vương đại sư, cô muốn chết sao? Cô là ai, tôi quen cô sao?”
Bạch Liên Thành vì thể hiện, một cước đạp lên người Hồng Kim Phượng, cực kỳ tức giận nói: “Thị hiếu của giới giải trí là bị loại người cặn bã như cô làm hỏng. Vương đại sư là ai, ai cho cô lá gan vu khống? Vợ của Vương đại sư tôn quý cỡ nào, cô là thứ gì, dám sỉ nhục như vậy!”
Ngô Kỳ Long chợt sững người, kinh ngạc nhìn sang đám người Bạch Liên Thành, tình hình hình như có chút không đúng.
Sao cảm thấy bọn họ đều đang sợ cậu Vương?
Lẽ nào, bọn họ biết thân phận thật của cậu Vương rồi? Điều này không đúng mà.
Chuyện này lại là như nào?
Triệu Thanh Hà vốn rất tức giận, nhìn thấy một màn này thì có hơi sững người.
Đó là đạo diễn lớn Bạch Liên Thành, đó là ngôi sao lớn Tôn Liễu, bọn họ vậy mà quen Bác Thần? Bọn họ còn bảo vệ Bác Thần?
Nhưng bọn họ tại sao cứ gọi Bác Thần là Vương đại sư?
Bác Thần lại làm cái gì rồi? Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
“Đừng đánh nữa, đừng đánh nữa, tôi sai rồi, tôi sai rồi.”
Hồng Kim Phượng ôm đầu khóc, nhiều hơn là bị dọa!
Cô ta cảm nhận được một sự kinh sợ sâu sắc, một sự sợ hãi xuất phát từ sâu trong linh hồn!
Bạch Liên Thành và Tôn Liễu, vì bảo vệ Vương Bác Thần, không tiếc hủy họai hình tượng ra tay với cô ta!
Rốt cuộc là sao, Vương Bác Thần không phải là một kẻ ở rể ăn bám hay sao? Bạch Liên Thành và Tôn Liễu tại sao sợ anh như vậy!
Hồng Kim Phượng sợ phát khóc, nhưng so với sợ hãi, cô ta càng hối hận!
Nếu vừa rồi không nói những lời đó, với quan hệ của cô ta và Triệu Thanh Hà, Triệu Thanh Hà tuyệt đối sẽ giúp cô ta.
Cho dù cô ta có chê bai thế nào đi nữa, chỉ cần dùng thái độ bình thường đối đãi, cũng sẽ có được lợi ích rất lớn.
Nhưng cô ta không có!!!
Cơ hội tốt ngàn năm có một như vậy, bị chính cô ta cắt đứt rồi!
Hồng Kim Phượng càng nghĩ càng hối hận, càng nghĩ càng nhức nhối, quỳ ở dưới đất cầu xin: “Triệu Thanh Hà, tôi sai rồi, xin lỗi, tôi không nên nói những lời đó, là miệng tôi thối, là tôi không biết xấu hổ, nể tình chúng ta là bạn chung ký túc, cậu tha cho tôi đi, cho tôi thêm một cơ hội. Tôi không nên nói chồng của cậu, tôi không nên xem thường cậu, xin cậu và chồng của cậu xin giúp, tha cho tôi đi.”
Triệu Thanh Hà không thể chịu được, vừa muốn lên tiếng, Vương Bác Thần lạnh nhạt nói: “Tự gây nghiệp, không thể sống. Thanh Hà, thứ như này, không đáng để em lãng phí tình cảm.’
Hồng Kim Phượng đã bị dọa đến mức không nói ra lời rồi, cô ta thế nào cũng không ngờ, bản thân chỉ mỉa mai Triệu Thanh Hà một chút, chỉ là muốn ở trước mặt Triệu Thanh Hà khoe mẽ một chút.
Chương377
CHƯƠNG 377
Cậu đẹp hơn tôi thì sao chứ, cậu trước kia là hoa khôi thì sao chứ, bà đây bây giờ sống tốt hơn cậu, cậu tìm một người chồng còn là phế vật, bà đây sống hạnh phúc hơn cậu.
Nhưng cô ta không ngờ, trong nháy mắt thì bị vả lại mặt.
Đạo diễn Bạch và Tôn Liễu, ở trước mặt Vương Bác Thần vậy mà giống như con cháu!
Cô ta không ngốc, cô ta nhìn ra, hai người này thuần túy là vì lấy lòng Vương Bác Thần, không màng hình tượng tự mình ra tay đánh cô ta!!
Cô ta co ro trên đất không dám nói chuyện.
Tuy Vương Bác Thần an ủi một chút, nhưng Triệu Thanh Hà vẫn rất tức giận, rất là thất vọng.
Cô ta không ngờ, cô có lòng tốt, Hồng Kim Phượng vậy mà sẽ là một người như vậy.
Nghe thấy lời mà Vương Bác Thần nói, cô cũng không muốn giúp Hồng Kim Phượng nói chuyện, cô của bây giờ không phải là Triệu Thanh Hà để bất kỳ ai bắt nạt như trước kia.
Bạch Liên Thành run rẩy đứng ở bên cạnh, nở nụ cười nịnh nọt: “Vương đại sư, vừa rồi là chúng tôi không đúng, cậu xem cậu có thể rộng lượng, cho tôi một cơ hội xin lỗi không.”
Vương Bác Thần không quan tâm, Triệu Thanh Hà lại sững người, vừa rồi cô ta bị Hồng Kim Phượng làm cho tức đến hồ đồ, bây giờ mới nhìn rõ đám người này là ai, bỗng nhiên bị dọa rồi!!
Đạo diễn Bạch!!
Đây tuyệt đối là ông trùm của giới giải trí.
Ông ta sao lại ở đây? Còn khách sáo với Bác Thần như vậy?
Còn cả Tôn Liễu, đây tuyệt đối là ngôi sao lớn, cô ta sao có hơi sợ Bác Thần?
“Đạo, đạo diễn Bạch? Tôn Liễu? Thật sự là hai vị sao?”
Lúc này, Triệu Thanh Hà có hơi căng thẳng, những người này đều là người của công chúng rất nổi tiếng, cô thật không ngờ sẽ đụng phải ở đây.
“Chào mợ Vương, cô trông thật xinh đẹp, cô và Vương đại sư hoàn toàn là một đôi trai tài gái sắc, tạo hóa gây dựng.”
Bạch Liên Thành vội gật đầu cúi người chào hỏi, không hề dám kênh kiệu ở trước mặt Triệu Thanh Hà, có điều trong lòng mừng rỡ, chỉ cần có thể nói chuyện được với vợ của Vương đại sư, vậy chuyện này dễ xử lý rồi.
Rõ ràng mợ Vương này dễ nói chuyện hơn Vương đại sư.
“Ông khách sáo rồi.”
Triệu Thanh Hà có hơi ngại ngùng nhìn sang Tôn Liễu, nói: “Chào cô Tôn, xin hỏi cô có tiện ký tên cho tôi không?”
Lời này vừa dứt, đám người Bạch Liên Thành đều bị dọa, vợ của Vương đại sư muốn chữ ký của Tôn Liễu? Đây tuyệt đối là vinh hạnh của Tôn Liễu!
“Mợ Vương, tôi tiện, tôi tiện, tôi bây giờ ký cho cô.”
Tôn Liễu cực kỳ kích động, cô ta không ngu, biết đây là cơ hội của mình, chỉ cần có quan hệ tốt với mợ Vương, chỉ cần mợ Vương giúp cô ta nói chuyện thì Vương đại sư sẽ tha thứ cho cô ta.
Cô ta vội vàng từ trong túi lấy ra một quyển sổ, ký tên cho Triệu Thanh Hà, hai tay đưa lên, nhân cơ hội nói: “Mợ Vương, vừa rồi tôi không cẩn thận khiến Vương đại sư tức giận, thật sự là rất xin lỗi, vì sai sót của tôi khiến Vương đại sư rất không vui, tôi thật sự rất xin lỗi.”
“Thật sự là rất cảm ơn cô.”
Chương378
CHƯƠNG 378
Triệu Thanh Hà vui vẻ nhận lấy, lại nhìn sang Vương Bác Thần, cười nói: “Anh ấy ấy à, tính khí xấu, không sao đâu.”
Vương Bác Thần buồn bực rồi.
Cô vợ này không thể cần nữa rồi, anh chưa nói gì thì em đã bị một chữ ký của người ta mua đứt rồi?
Có tin anh cho em một chữ ký, chỉ cần nói cầm chữ ký của anh thì có thể tìm anh làm một việc, có tin bán qua tay có thể bán được cái giá hàng trăm tỷ không?
“Không dám không dám, cô xem như này đi, mợ Vương, ngày mai đạo diễn Bạch mời Vương đại sư ăn bữa cơm, xin lỗi Vương đại sư…”
Tôn Liễu cẩn thận nhìn Vương Bác Thần, sợ anh trực tiếp lật mặt.
Triệu Thanh Hà liếc nhìn Ngô Kỳ Long, nghĩ đến lộ tuyến phát triển về sau, sợ Vương Bác Thần sẽ đắc tội với người ta, cô vội nói: “Cái này không thành vấn đề, tôi thay anh ấy đồng ý. Con người của anh ấy là có tính khí không tốt, mọi người tuyệt đối đừng so đo với anh ấy, nếu đụng chạm mọi người, tôi thay anh xin…”
Triệu Thanh Hà còn chưa nói xong, Vương Bác Thần trực tiếp ôm eo của cô đi, không khách sáo mà nói: “Em là vợ của anh, không biết cao quý hơn bọn họ bao nhiêu lần, em như vậy khiến anh rất mất mặt.”
Ngô Kỳ Long lau mồ hôi trên trán, nhìn đám người Bạch Liên Thành, lạnh lùng nói: “Đạo diễn Bạch, các ông nên cảm thấy may mắn khi gặp được Triệu tổng, nếu không các ông cho dù quỳ xuống cầu xin, cũng không có tư cách khiến cậu Vương tha thứ cho các ông. Triệu tổng định phát triển ở giới giải trí, ông nếu muốn có được sự tha thứ của cậu Vương, vẫn là nghĩ xem làm sao để Triệu tổng phát triển tốt ở giới giải trí.”
Sắc mặt của Bạch Liên Thành đã thay đổi, nhíu mày nói: “Ngô tổng, Vương đại sư này rốt cuộc có lai lịch gì?”
Ngô Kỳ Long lạnh nhạt nói: “Chuyện của cậu Vương, bớt nghe ngóng, biết chưa? Đạo diễn Bạch, nói câu ông không thích nghe, cậu Vương không đếm xỉa đến ông là vì ông không xứng để cậu ấy chú ý, không có tư cách để cậu ấy quan tâm. Nếu cậu Vương thật sự để ý ông, ông không chịu nổi đâu, hiểu chứ?”
Nói xong, Ngô Kỳ Long cất bước đi vào đại sảnh.
Đám ngu xuẩn này, coi khinh người khác, còn coi mình là nhân vật ghê gớm.
So với thần chủ, các người tính là cái quái gì?
Cũng là thần chủ khinh thường so đo với các người, nếu không một câu của thần chủ thì có thể khiến các người vạn kiếp bất phục.
Ngô Kỳ Long lắc đầu, sau này ấy, vẫn là bớt qua lại với cái tên ngu đần như Bạch Liên Thành, chuyện muốn tìm ông ta hợp tác vẫn là bỏ đi, tránh sớm muộn gì cũng bị tên đần này chơi chết.
Còn cả tất cả hợp tác liên quan tới Tôn Liễu, đều phải dừng lại, poster đại diện đã đăng cũng phải gỡ xuống.
Những kẻ ngu đần này, ngay cả người mình đắc tội là ai cũng không biết.
Sắc mặt của Bạch Liên Thành cực kỳ khó coi, cũng vô cùng mờ mịt.
Ông ta đã cảm nhận được, Vương Bác Thần này tuyệt đối không đơn giản, có thể trở thành sư phụ của Thần y Hoa, vậy ở giới y học nhất định có vai trò cực kỳ quan trọng.
Nhưng ông ta vừa hỏi rồi, giới y học căn bản không có Vương đại sư hoặc thần y Vương gì cả, hơn nữa đối phương còn rất không khách sáo nói đầu óc ông ta có bệnh, sư phụ của Thần y Hoa đã chết bao nhiêu năm rồi.
Bạch Liên Thành bây giờ mây mù quấn quanh, hoàn toàn không rõ Vương Bác Thần rốt cuộc là ai, mấu chốt là Ngô Kỳ Long đã nói như vậy rồi, khiến ông ta càng thêm sợ hãi.
Chương379
CHƯƠNG 379
Ông ta trợn mắt trừng Tôn Liễu, hút thuốc lông mày nhíu chặt.
Cả người Tôn Liễu đều đã sụp đổ, cô ta đã nhận được tin, tất cả các bên hợp tác của cô ta đều tuyên bố, không hợp tác với cô ta nữa, đặc biệt là một số thông báo phim, nhanh chóng đổi người, một số bộ phim đang quay dở, hoặc là xóa phân đoạn của cô ta, hoặc đổi người.
Giới giải trí đặc biệt là ngôi sao nữ, chính là ăn cơm thanh xuân, giai đoạn hoàng kim chỉ có mấy năm như vậy, một khi rời khỏi ống kính thì hoàn toàn không có gì nữa.
Tôn Liễu hoảng rồi, nhưng cô ta không dám đi tìm Vương Bác Thần, chỉ đành nghĩ cách ra tay từ chỗ Triệu Thanh Hà.
…
“Nói cho anh một tin tốt, em đã thương lượng ổn thỏa với đám người Ngô tổng, Hồ tổng rồi, một số ý tưởng mới đang thiết kế, một khi thành hình, đó sẽ là một công trình rất hoành tráng, đây tuyệt đối là một dự án vĩ đại.”
Mặt của Triệu Thanh Hà đỏ hây hây, kích động nói.
“Chỉ cần em vui là được, muốn làm như nào thì làm thế đó, dù sao là cho em chơi.”
Vương Bác Thần khẽ mỉm cười, lúc này, anh rất thỏa mãn.
Làm một người đàn ông sau khi sở hữu quyền thế tuyệt đối và tài phú tuyệt đối, điều anh khát khao nhất, ngược lại là những thứ bình thường nhất. Ví dụ như một gia đình ấm áp, ví dụ một cuộc sống đơn giản.
Đương nhiên, những điều này theo người người bình thường thấy, là ra vẻ.
“Chơi? Em đây là kiếm tiền nuôi gia đình có được không hả?”
Triệu Thanh Hà không khách sáo mà lườm, đồng thời, MC trên sân khấu mỉm cười bảo mọi người yên lặng, bữa tiệc tối chính thức bắt đầu rồi.
“Tối nay, dưới trung gian của ông hai nhà họ Chu ở Giang Nam Đạo, các ông trùm tinh anh của các doanh nghiệp tề tựu tại đây, cung cấp cho mọi người cơ hội giao lưu như vậy. Đương nhiên, chủ đề của tối nay là từ thiện…”
MC ở bên trên nói mãi, bên dưới đã có rất nhiều người mất kiên nhẫn rồi. Mọi người là đến kết giao các ông trùm, ai có thời gian nghe anh ở trên lảm nhảm.
Mau nói bớt lại vài câu đi, thời gian của chúng tôi rất quý giá.
MC cũng là người thông minh, mỉm cười nói: “Không nói nhảm nhiều nữa, chỗ tôi nhận được một bức thư thần bí, là một quý cô xinh đẹp giao cho tôi, cô ấy dặn tôi, nhất định phải đọc bức thư này, là nỗi lòng dành cho người thương của cô ấy.”
Vừa nghe lời này, mọi người lập tức có hứng thú, ai, chơi khoa trương như vậy, ở trong buổi tụ tập do nhà họ Chu tổ chức làm trò này, như này phải có mặt mũi lớn cỡ nào?
MC lớn giọng đọc: “Quý cô tôn quý này, tên là Dạ Anh Thư.”
Vương Bác Thần bỗng có một loại dự cảm chẳng lành.
MC tiếp tục nói: “Bức thư tình này là viết cho anh Vương Bác Thần, cô ấy nhờ tôi thay cô ấy nói một câu, Vương Bác Thần, anh có thời gian thì trở về thăm con trai của chúng ta.”
Cái gì?!
Triệu Thanh Hà lập tức đứng dậy, sắc mặt trắng bệch, hai mắt nhìn chằm chằm Vương Bác Thần!!!
Lúc này, Vương Bác Thần cũng ngây người, anh hoàn toàn không ngờ Dạ Anh Thư lại làm cái trò này.
Đám người Ngô Kỳ Long và Hồ Kiệt bị dọa không dám lên tiếng, không biết Dạ Anh Như này là ai, vậy mà ở trong tình cảnh này làm ra loại chuyện này.
Đây là không sợ chết sao?
Chương380
CHƯƠNG 380
Hay là nói, Dạ Anh Như quả thật đã sinh cho thần chủ một câu con trai?
Nhưng những điều bát quái này, không phải là chuyện bọn họ dám suy đoán.
MC đã đọc một đoạn dài, toàn bộ là những lời tình tứ mùi mẫn, hoàn toàn chính là sự lên án của một người phụ nữ chịu mọi uất ức dành cho trai đểu, làm nền cho sự vô tội của người phụ nữ tên Dạ Anh Như khiến mọi người thương xót.
“Bác Thần, em bây giờ mới biết anh có vợ, nhưng em không oán trách anh, là em cam tâm tình nguyện. Em yêu anh, cho nên em rút lui, sau này em sẽ không tiếp tục đến quấy rầy anh nữa, chỉ trách chúng ta có duyên không phận. Em hy vọng, anh mãi mãi nhớ ngày hôm đó, ở biển Aegean, anh mặc một thân quân phục…”
Rất nhiều người đều bắt đầu xì xầm nói chuyện, phản ứng cực lớn của Triệu Thanh Hà khiến bọn họ lập tức đoán được rồi.
“Như này cũng quá đểu cáng rồi, có vợ rồi còn lừa người khác?”
“Vợ của anh ta xinh như vậy, vẫn ở bên ngoài tò te tí té? Tôi khinh, đồ cặn bã.”
“Ngay cả con trai cũng sinh rồi, Dạ Anh Như đó bị lừa thảm rồi, Vương Bác Thần hình như là con rể ở rể của nhà họ Triệu nhỉ? Lá gan này cũng lớn quá rồi, một kẻ ở rể cũng dám léng phéng ở bên ngoài?”
“Tôi nhìn không nổi nữa, đó là Triệu tổng của công ty Hoa Nguyện nhỉ? Cô ấy đã sinh cho Vương Bác Thần một cô con gái nhỉ? Ăn bám thì cũng thôi đi, bây giờ vậy mà còn sinh con trai với người khác, loại người này nên giết.”
Xung quanh có không ít người chỉ chỉ trỏ trỏ, có một số người thậm chí bắt đầu chỉ thẳng tên để sỉ nhục.
Vương Bác Thần bất lực nhìn sang Triệu Thanh Hà: “Thanh Hà, em tin anh không?”
Triệu Thanh Hà hai mắt đỏ hoe không nói gì, cô một bụng ấm ức, hỏi: “Anh từng đến biển Aegean chưa?”
“Từng đi, nhưng không phải như những gì em nghĩ, anh là…”
Vương Bác Thần còn chưa nói xong thì bị Triệu Thanh Hà cắt ngang: “Quen Dạ Anh Như không?”
Vương Bác Thần gật đầu.
Nước mắt tuyệt vọng của Triệu Thanh Hà rơi xuống, cười tự giễu: “Vương Bác Thần, em đợi anh 4 năm!”
MC tức giận nói: “Sao lại có đàn ông tồi như này, vợ ở nhà đợi 4 năm, anh lại chạy ra bên ngoài tằng tịu với người phụ nữ khác, còn sinh ra một đứa con trai, anh là súc sinh.”
“Cái đồ lòng lang dạ sói, tôi không nhìn nổi nữa, bảo vệ đâu? Đánh gãy chân của anh ta, ném ra ngoài!”
“Tất cả im miệng hết cho ông đây!”
Vương Bác Thần gầm lên một tiếng, những người này chỉ sợ thiên hạ không loạn!
“Sao hả, anh làm rồi còn không cho phép chúng tôi nói vài câu sao?”
MC đi xuống, cười lạnh nói: “Cậu thật sự coi mình là cái thá gì? Chuyện này, tôi hôm nay quản chắc rồi.”
Bốp!
Vương Bác Thần tát một cái vào mặt của anh ta, khiến mọi người sững sờ.
Ngông, thật sự quá ngông rồi!
Ở trước mặt nhiều người như vậy, vậy mà còn dám đánh người!
“Oắt con, trong mắt cậu không có ai rồi đấy, dám đánh đồ đệ của Viên Trình tôi, thật sự không đặt Chính Khí Môn chúng tôi vào trong mắt!”