CHƯƠNG 321
Khoảng thời gian trước, tối nào Nguyệt Dao cũng sẽ nằm mơ thấy ác mộng, luôn bị dọa tỉnh từ cơn ác mộng, khóc thét “dì nhỏ, đùng dùng kim đâm cháu, Nguyệt Dao không dám nữa, Nguyệt Dao không dám nữa…”
Lần nào cũng khóc tỉnh lại.
Trái tim của Vương Bác Thần đau như dao cứa!
Triệu Hồng, tôi sớm muộn gì cũng phải giết cô!
Bây giờ, lão già Kim Nguyên kia vậy mà dám đánh chủ ý vào Nguyệt Dao, ông ta thật sự đáng muốn chết mà.
Thật sự cho rằng, tôi không giết ông sao?
Thật sự cho rằng, tôi rất độ lượng sao?
Không giết ông, chỉ là cảm thấy người đáng chết là người nhà họ Vương, những người khác không cần thiết.
Nhưng bây giờ, ông không ngừng khiêu chiến giới hạn của tôi, ông thật sự là sống đủ rồi!
Vương Bác Thần hít thở sâu, sợ dọa Nguyệt Dao, cưỡng chế đè nén lửa giận.
Đợi đưa Nguyệt Dao đến trường mẫu giáo, sát khí trên người Vương Bác Thần bùng phát!!
Kim Nguyên, ông đáng chết!!
“Tiểu Canh, điều một nhóm lính đặc chủng tới, âm thầm bảo vệ con gái của tôi.”
Giọng điệu của Vương Bác Thần bình tĩnh tới đáng sợ.
Canh Phong ở đầu bên kia, hít ngược ngụm khí lạnh, thần chủ muốn giết người!!
Mẹ kiếp ai to gan như vậy, lại dám đánh chủ ý vào tiểu chủ!!
Con bà nó chứ thật sự là muốn chết mà!
Canh Phong tức điên rồi, dám đánh chủ ý vào tiểu chủ, ông đây giết mày!
“Tô Thiệu, điều mười ảnh vệ, cậu đích thân dẫn đội, âm thầm bảo vệ tiểu chủ, người có ý không tốt, giết không tha!!”
“Rõ!”
Tô Thiệu gầm lên một tiếng, tức giận đùng đùng.
Tất nhiên là người đang đánh chủ ý vào tiểu chủ!
Không muốn sống nữa rồi!”
Ông đây giết chết mày!
Ảnh vệ.
Một nhóm người do Canh Phong đích thân quản lý, từng chuyên phụ trách ám sát, chiến công lẫy lừng.
Bọn họ giống như cái bóng, không ai biết sự tồn tại của bọn họ, nhưng ở trên chiến trường lại khiến kẻ địch nghe tiếng mà kinh hãi!
Mấy lần hành động chém đầu, đều là bọn họ phụ trách, thủ lĩnh phe địch không ai có thể sống!
Tô Thiệu nhanh chóng dẫn người chạy đến trường mẫu giáo, âm thầm bảo vệ Nguyệt Dao.
Vương Bác Thần nhìn về phía nhà họ Lý.
Nỗi đau khoan tim!
Nhà họ Lý, các người thật sự không thấu tình đạt lý như vậy sao? Lý Thành, ông thật sự không nề niệm tình cảm ba con sao?
Chương322
CHƯƠNG 322
Được, nếu ông không để tâm tới mẹ tôi, nếu ông đã coi mẹ tôi là nỗi nhục của nhà họ Lý, nếu ông đã không muốn đến trước mộ mẹ tôi ăn năn sám hối, vậy tôi hôm nay, chôn nhà họ Lý của ông!”
Vốn dĩ, nể mặt của mẹ tôi, tôi định cho nhà họ Lý các ông một con đường sống!
Bây giờ, là nhà họ Lý các ông tự tìm!
Nếu các ông không muốn nhận lỗi với mẹ tôi, không muốn ở trước mộ mẹ tôi ăn năn sám hối, vậy được, các ông đi chết đi! Xuống Âm Tào Địa Phủ, sám hối với mẹ tôi đi!!
Mẹ, hôm nay, con muốn diệt nhà họ Lý! Con cho bọn họ cơ hội rồi, bọn họ ngay cả nhận lỗi với mẹ cũng không chịu!!
Mẹ, con trai xin mẹ, đừng luân hồi chuyển thế, đợi con trai tiêu diệt nhà họ Lý, giết những người của nhà họ Vương đã sỉ nhục mẹ rồi mẹ hẵng đi đầu thai chuyển thế!
Mẹ, xin lỗi, kiếp này là con đã liên lụy mẹ.
“Thành, ông yên tâm, người của tôi đã đi bắt vợ và con trai của Vương Bác Thần rồi, cậu ta nếu dám tới, chắc chắn chết.”
Lão Cổ chắp tay sau tay, khinh thường nói.
Ông ta ở vùng tam giác vàng, cũng là một nhân vật số má, không tin không xử lý được một thằng oắt con hơn 20 tuổi.
Nói giết cả nhà cậu, không tha cho một ai.
Lý Kiệu cười nói: “Cảm ơn chú Cổ, chú ra mặt, tên nghiệt chủng Vương Bác Thần đó chết là cái chắc.”
“Không được sơ ý, Vương Bác Thần quen biết một vài người, nếu chúng ta quyết định ra tay thì buộc phải làm tới mức không một sai sót, không cho bên phía thần chủ cơ hội phản ứng.”
Lý Thành rất bình thản, ánh mắt lại vô cùng u ám: “Chỉ cần chúng ta ra tay đủ nhanh, đợi khi thần chủ phản ứng lại thì ván đã đóng thuyền, cả nhà Vương Bác Thần đã chết, thần chủ lẽ nào còn vì một người chết mà trách tội nhà họ Lý tôi chắc?”
Lão Cổ mỉm cười, trầm trầm nói: “Cho dù từng đỡ đạn cho thần chủ, tác dụng của nhà họ Lý các ông ở thành phố Hà Châu không phải là cái mà một Vương Bác Thần có thể so bì. Vương Bác Thần chết, lập tức tạo ra dư luận, trong tình thế tất yếu, thần chủ cũng sẽ không truy cứu.” Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Lý Kiệu cười lạnh nói: “Lần này lính đánh thuê có 100 người đến, chú Cổ chú dẫn 50 người, cộng thêm người tới từ phía võ đạo và người của nhà họ Lý chúng cháu, tổng cộng hơn 400 người. Tên nghiệt chủng Vương Bác Thần đó cho dù quen biết ít người thì có thể thế nào? Cậu ta dám tới, sẽ chỉ có một con đường chết. Cậu ta không đến, cả nhà cũng phải chết.”
Ba người nhìn nhau mỉm cười.
Nhìn khắp Hà Châu, ngoài thần chủ ra, thế lực của nhà họ Lý hiện nay, ai có thể địch lại?
Thành phố Hà Châu này, vẫn là thiên hạ của nhà họ Lý bọn họ!
Nhà họ Lý bọn họ vẫn là bá chủ của Hà Châu!!
Cùng lúc đó.
Chiến trường phía Tây.
“Chiến thần Chấn Thiên, giá của các anh quá cao rồi, một vạn tù binh, không đáng 9000 tỷ. Đừng quên, phía chúng tôi cũng có tù binh của các anh. 300 tỷ đủ rồi, đừng quá tham lam.”
Một người đàn ông da trắng mặc áo giáp, nhíu mày nói.
“Hôm nay là ngày mấy?”
Chương323
CHƯƠNG 323
Chiến thần Chấn Thiên không thèm liếc nhìn người đàn ông da trắng.
Người đàn ông da trắng tức giận nhìn sang Chiến thần Chấn Thiên!
Đây là sỉ nhục!
Tôi đang đàm phán với anh, anh vậy mà coi tôi thành không khí!!”
“Ngày 15 tháng 1.”
Ngày 15!
Hôm nay, thần chủ muốn đi giết người!
Anh ta không thể vắng mặt!!
Chiến thần Chấn Thiên bỗng nhìn sang người đàn ông da trắng, lạnh lùng nói: “Lotte, 9000 tỷ, lập tức giao nhận, nếu không giết anh!”
Sắc mặt của người đàn ông da trắng tên Lotte thay đổi, tức giận nói: “Lâm Chấn Thiên, các anh đừng quá ngang ngược, chúng tôi cũng có 100 tù binh của các anh…”
“Tù binh cái con mẹ mày!”
Chiến thần Chấn Thiên một quyền đấm bay Lotte, sát khí đằng đằng nói: “Các người cả gan dám vượt biên, đợi thần chủ quay lại, sẽ tiêu diệt nước các người!”
Nói rồi, Lâm Chấn Thiên tức giận gào lên: “Lập tức về nước cho ông đây, đến Hà Châu!!”
Thần chủ muốn giết người, anh ta sao có thể vắng mặt!
Một nhà họ Lý cỏn con, vậy dám trả thù thần chủ, muốn chết à!!
Lúc này, các cường giả người da trắng thay đổi sắc mặt.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!
Lâm Chấn Thiên sao đột nhiên thay đổi thái độ, rốt cuộc làm sao thế?
Các cường giả phương Tây kinh ngạc, lập tức liên lạc các bên: “Chiến thần Chấn Thiên muốn về nước, mau điều tra cho tôi, đã xảy ra chuyện gì rồi!”
Cùng thời điểm, châu Phi, sân bay.
Mấy cường giả phương Tây chặn một chiếc xe lại.
“Tránh ra!! Nếu không, chết!!”
Tốc độ của chiếc xe không giảm, lao thẳng qua, trên xe truyền ra một gào giận dữ.
Mấy cường giả phương Tây lập tức biến sắc, vội vàng nói: “Chiến thần Thanh Phong, chúng tôi chỉ muốn nói chuyện với anh, nơi đó có thể…”
“Tránh ra cho ông đây!”
Cường giả phương Tây vội vàng tránh ra, khó khăn nuốt nước bọt, họ đưa mắt nhìn nhau.
Nhất định xảy ra chuyện rồi.
Lâm Chấn Thiên trở về rồi, Kiều Thanh Phong cũng trở về.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Trời, sắp thay đổi rồi sao!!
“Điều tra, lập tức điều tra cho tôi, rốt cuộc xảy ra chuyện gì rồi!!”
Lúc này, sự việc gây chấn động thế giới!
“Tra rõ chưa, rốt cuộc xảy ra chuyện gì, ba vị chiến thần của nước R, tất cả đều điên rồi!!”
“Mau điều tra cho ông đây, tra không ra, hỏi tội tất cả!”
Chương324
CHƯƠNG 324
“Mau chóng chú ý bên phía nước R, sử dụng mọi lực lượng, ba đại chiến thần của nước R rút về, nhất định là đã xảy ra chuyện gì lớn rồi!”
“Ba đại chiến thần rời đi, bên phía nước R chắc chắn xảy ra chuyện lớn rồi, hoặc liên quan tới quốc chủ, hoặc có liên quan tới vị kia!”
Lúc này, các thế lực lớn trên toàn thế giới đều sắp phát điên rồi, lập tức sử dụng vô số nguồn lực, điều ra bên phía nước R xảy ra chuyện gì rồi.
Ba đại chiến thần, đó là người do đích thân vị kia đích thân dẫn dắt, mạng của bọn họ đều là vị kia cho, cũng chỉ có vị kia xảy ra chuyện mới dẫn tới sự chấn động của ba đại chiến thần.
“Không chỉ có ba đại chiến thần, tứ đại chiến vương, tám đại chiến tướng, mười hai huyết sát, rút về toàn bộ rồi! Người đi, toàn bộ là thủ hạ của vị kia!”
“Nhất định là vị kia xảy ra chuyện rồi, bám chặt cho tôi, không được vọng động, bây giờ ai dám trêu chọc bọn họ, chính là tìm chết!”
“Một lũ điên, tiểu đội ba mươi người chúng ta bị tám đại chiến tướng giết rồi!”
Các nơi trên thế giới đều có cường giả đỉnh tiêm, bọn họ hỏa tốc đến nước R, người dám ngăn cản, giết không tha! Giết tới mức ông trùm các bên đều kinh sợ, giết tới mức các đại thế lực phải rùng mình!
Trời thay đổi rồi!
Lúc này, gió mây tụ về nước R, sát khí càn quét Cửu Châu!
Nước R.
Hà Châu!
Nhà họ Lý!
“Ba, tam trưởng lão của Thanh Long Đường thuộc giới võ đạo sắp tới rồi.”
Lý Kiệu chỉ cảm thấy vô cùng phong quang, nhà họ Lý bây giờ mới là bá chủ thật sự của thành phố Hà Châu! Một câu nói ra, tứ phương nghe theo. Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Thế lực ngầm, thế lực võ đạo, tới hết rồi! Đây mới là lực lượng thật sự của nhà họ Lý, đây mới là nội tình để danh gia có thể trở thành gia tộc siêu cấp tồn tại!!
Lý Thành gật đầu, lạnh nhạt nói: “Ngày hôm nay, để cho tất cả các gia tộc của Hà Châu nhìn nội tình của nhà họ Lý chúng ta, nội tình của gia tộc siêu cấp! Hôm nay, nhà họ Lý chúng ta, giết Vương Bác Thần, chấn nhiếp Hà Châu.”
Người của nhà họ Lý nghe mà nhiệt huyết sôi sục, khoảng thời gian này bị Vương Bác Thần khiêu khích nhiều lần, mấy lần chịu thiệt, rất ấm ức. Bây giờ tốt rồi, cuối cùng cũng có thể không cần che giấu nữa, cuối cùng cũng có thể giết chết tên nghiệt chủng Vương Bác Thần đó.
Lão Cổ cười nói: “Thành à, ông vẫn bá đạo như vậy, ha ha ha.”
Lý Thành u ám nói: “Tôi nhiều năm tiềm phục, vốn không hỏi chuyện giang hồ nữa, nhưng không ngờ tên nghiệt chủng Vương Bác Thần đó coi sự nhún nhường của tôi thành sự yếu đuối, coi sự nhân từ của tôi thành cái để cậu ta được voi đòi tiên. Nếu cậu ta đánh chủ ý vào tôi, vậy cậu ta phải gánh chịu hậu quả cả nhà chết hết!”
Lý Kiệu oán độc nói: “Con muốn ở trước mặt cậu ta, ngược đãi chết con gái của cậu ta, con muốn để cậu ta biết, dám đối đầu với nhà họ Lý chúng ta, không có kết cục tốt! Con muốn khiến tất cả mọi người, sau này gặp người của nhà họ Lý chúng ta, đều phải nhường ba phần!”
Rầm!
Đột nhiên, một âm thanh lớn vang lên, chấn động tất cả mọi người!
Chương325
CHƯƠNG 325
Cửa lớn của nhà họ Lý bị người ta phá!
Hai chiếc quan tài, phá cửa mà vào, đập ở trước mắt đám người Lý Thành và Lý Kiệu, rơi ở chính giữa sân của nhà họ Lý! Bụi đất bay mù mịt!
Trên quan tài, lần lượt viết: Lý Thành, Lý Kiệu!
“To gan!”
“Muốn chết!”
“Tiểu súc sinh!”
Đám người Lý Thành nổi giận, nghiệt chủng này thật là to gan, thật sự dám đánh tới cửa! Cái thứ không biết sống chết, hôm nay chính là ngày chết của cậu!
Vương Bác Thần cất bước đi vào!
Tư thái hiên ngang, sát khí tỏa ra, đám mây rung chấn, duy ngã độc tôn!!
Vương Bác Thần lạnh lùng nhìn, âm trầm mở miệng: “Lý Thành, Lý Kiệu, hôm nay tôi đến chôn nhà họ Lý của ông.”
Hôm nay, chôn nhà họ Lý của ông.
Lời nói lạnh nhạt mà bình tĩnh, lại tràn ngập sát khí vô tận, khiến người khác da đầu tê dại.
“Nghiệt chủng, cậu đang muốn chết!”
Lý Thành quát lạnh, ánh mắt u ám, vô cùng oán độc: “Mẹ cậu chết, đó là đúng người đúng tội, nếu đã là người của nhà họ Lý tôi, nhà họ Lý tôi có quyền xử chết nó! Làm nhục gia môn của nhà họ Lý tôi, không biết liêm sỉ, chết cũng đáng! Nhà họ Lý nuôi cậu lớn, đây là ơn lớn, năm đó giữ lại cái mạng chó của cậu, cậu không báo ơn, vậy mà dám lấy oán báo ân, thật sự là thiên lý khó dung!”
Canh Phong bước lên một bước, đột nhiên quát: “Trước mặt cậu Vương, cũng dám hỗn láo, Lý Thành, ông đang tìm chết!”
“Ha ha, thật là to gan hơn trời, chẳng trách dám ra tay với nhà họ Lý, đủ ngông cuồng.”
Lão Cổ cười lạnh, nheo mắt lại nhìn sang Vương Bác Thần, hờ hững nói: “Oắt con, lập tức quỳ xuống, xin lỗi nhận sai, để mặc cho nhà họ Lý xử lý, cậu con có thể chết thoải mái hơn chút.”
Vương Bác Thần không thèm liếc nhìn ông ta, anh nhìn ba con Lý Thành, lạnh lùng nói: “Lấy oán báo ân? Lý Thành, tổ tiên của nhà họ Lý đều bị ông chửi cho chết rồi? Vì mưu đoạt công ty, hại chết con gái của mình, ông thật sự là mặt mũi thật lớn!”
“Hỗn láo, một vãn bối như cậu, vậy mà dám nói chuyện với trưởng bối như vậy, quả nhiên con hoang chính con hoang, không có chút giáo dưỡng.”
Lão Cổ thấy Vương Bác Thần phớt lờ mình thì lập tức nổi giận.
Ông ta ở vùng tam giác vàng cũng là nhân vật nổi tiếng, thằng con hoang này vậy mà dám phớt lờ ông ta, thật là đáng chết!
Ông ta vẫn là lần đầu tiên bị người ta phớt lờ, coi như không khí như thế nên bỗng lửa giận bốc tới đỉnh đầu.
“Hỗn láo cái con mẹ ông, lão già, ai cho ông lá gan đó, ở trước mặt anh nhà tôi kêu gào ầm ĩ!”
Canh Phong sát khí đằng đằng, nhìn sang Vương Bác Thần, lớn giọng nói: “Anh Vương, Canh Phong xin lệnh, giết chết lão chó già này!”
“Giết chó cũng phải hỏi tôi sao?”
Vương Bác Thần không thèm quay đầu mà nói.
“Anh Vương, Tiểu Canh biết sai rồi, giết một con chó già, hỏi anh là sỉ nhục đối với anh!”
Canh Phong lạnh lùng nhìn lão Cố.
Cái gì?!