• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương401

CHƯƠNG 401

Hiệp hội võ đạo Giang Nam đã lên tiếng, đây chính là có ba vị đại tông sư chủ trì, đại biểu cho giới võ đạo ở Giang Nam.

Bọn họ đã lên tiếng, điều này khiến năm tỉnh Giang Nam kinh hãi!

Vô số gia tộc hào môn đều lo lắng!

Lần này, sóng gió đều tụ về Hà Châu, chân chính muốn máu đổ thành sông!

Giờ phút này, gió cuốn mây trôi, sấm sét bắt đầu, máu nhuộm cả bầu trời.

Vô số người đều muốn biết, rốt cuộc là ai đã to gan như vậy, dám làm ra chuyện lớn như thế.

Đến khi mọi người biết người làm ra chuyện này lại là một tên ở rể cho một gia tộc nhỏ ở Hà Châu, ai nấy cũng đều há hốc mồm!

Mưa gió hội tụ Hà Châu!

Mưa núi sắp ập tới, gió lồng lộng cả tòa nhà.

Bầu không khí ở cả Giang Nam bỗng trở nên căng thẳng hẳn lên.

Không ai có thể ngờ rằng một thành phố Hà Châu lại thu hút sự chú ý của toàn bộ giới võ đạo Giang Nam, mọi con mắt đều đổ dồn về thành phố Hà Châu.

Càng không thể ngờ rằng một đứa con rể của một gia tộc nhỏ lại khiến cho cả Giang Nam khiếp sợ!

Trước nay chưa từng có, chưa bao giờ xảy ra.

Cái tên “Vương Bác Thần” này đã thu hút sự chú ý của không ít người.

Trong giới giải trí, theo lời Châu Phong lên tiếng, rất nhiều tiền bối đã đứng lên lên tiếng bênh vực, muốn đòi lại công bằng cho môn chủ Chính Khí Môn và đại tông sư Viên Trình.

Trong giới võ đạo Giang Nam, ba đại tông sư đang uy áp Hà Châu phải đích thân trấn thủ, đòi lại công đạo cho đại sư Viên Trình.

Nhà họ Chu, nhà họ Hồ, những gia tộc lớn của Giang Nam, toàn bộ đều ra mặt uy bức Hà Châu.

Giờ phút này, Vương Bác Thần trở thành mục tiêu của mọi người!

“Hahahaha, không ngờ, thật không ngờ tên ở rể Vương Bác Thần đó cũng có ngày hôm nay, đúng là hả hê lòng người, ai ai cũng phẫn nộ!!”

Biết được những tin tức này, Triệu Long vui mừng khôn xiết.

Ông ta luôn chờ ngày này, cuối cùng cũng đến rồi.

Vương Bác Thần ơi là Vương Bác Thần, người điên tự có trời trị, những ngày tháng tươi đẹp của mày hết rồi, tao sẽ xem mày chết như thế nào!!

“Ỷ vào mình quen biết vài người, ỷ vào mình có chút công phu mèo ba chân, đắc tội mọi người ở khắp nơi, lần nay đâm phải tổ ong vò vẽ, cả nhà Triệu Thanh Hà, tất cả đều phải chết!!”

Trong mắt Triệu Hồng hiện lên một tia khoái chí chưa từng có.

Trước đây cô ta đã chịu không ít thiệt thòi ở trong tay Vương Bác Thần, bây giờ cuối cùng cũng đợi được ngày này, đúng là báo ứng không chừa một ai.

Mí mắt bà cụ Triệu nhẹ nhàng nhếch lên, nhàn nhạt nói: “Nhân cơ hội này nuốt chửng công ty Hoa Nguyện đi. Đây là cơ hội ngàn năm có một. Ta tin bây giờ Triệu Thanh Hà đã rơi vào thế tuyệt vọng, người có thể cứu bọn họ chỉ có nhà họ Triệu nhà chúng ta mà thôi, chỉ cần Jonh ra mặt là có thể giải quyết.”

Một thanh niên với mái tóc vàng và đôi mắt xanh mỉm cười dè dặt, trên người toát ra khí chất quý tộc, nói bằng tiếng quốc ngữ bập bẹ không rõ ràng: “Bà, bác trai, mọi ngừi đừng lo lắng, con đại diện cho gia tộc của mình, ủng hộ mọi người.”
Chương402

CHƯƠNG 402

Triệu Long hài lòng vỗ vai Jonh, cười nói: “Con rể ngoan, con đúng là con rể tốt của ta, con với Hồng lấy giấy đăng ký kết hôn trước đi. Con đừng lo lắng, việc của gia tộc con nhất định sẽ không bị chậm trễ. Chỉ cần nuốt chửng công ty Hoa Nguyện, toàn bộ dự án Tân Thành sẽ rơi vào tay ta, đến lúc đó, chúng ta hợp tác nhất định sẽ giành được sự ưu ái của Thần Chủ.”

Jonh gật đầu, lần này anh ta đến đây chính là để đầu tư xây dựng Tân Thành lấy lòng Thần Chủ.

Tất nhiên nếu trong quá trình này, có thể hợp tác cùng một vài gia tộc địa phương thì đó cũng là chuyện tốt.

Dù sao nếu gia tộc của anh ta muốn phát triển ở đây thì phải mượn lực lượng của những người này.

Thần Chủ không có ấn tượng tốt với các tài phiệt nước ngoài, nếu không thì cũng không cần phải đi vòng vòng như vậy.

“Con đã liên hệ với các quan chức cấp cao của Giang Nam, bọn họ sẽ ra mặt.”

Bà cụ Triệu vui vẻ nói: “Cháu rể tốt, cháu thật đúng là phúc tinh của nhà họ Triệu chúng ta. Nghe nói giới võ lâm Giang Nam cùng với Thương hội Giang Nam sẽ cùng tổ chức Liên nghị Võ thương, tất cả các nhân vật lớn đều sẽ đến, mục đích chính là nhằm vào công ty Hoa Nguyện. Một công ty Hoa Nguyện nho nhỏ lại được nhiều ông trùm coi trọng, cũng coi như là toả sáng trong chốc lát.”

“Một tên ở rể như Vương Bác Thần lại có thể khuấy động cơn bão lớn như vậy cũng coi như là một nhân vật có tầm cỡ. Ta thấy ta cần phải đi qua đó một chuyến, nếu như Triệu Thanh Hà bằng lòng để công ty Hoa Nguyện sáp nhập vào tập đoàn Triệu Thị thì chúng ta có thể cứu mẹ con bọn họ một mạng. Nếu như vịt sắp chết mỏ vẫn cứng, vậy thì đừng trách chúng ta trở mặt vô tình.”

“Điều tra cho tôi, một đứa con rể nhỏ nhoi mà lại gây ra phản ứng lớn như vậy. Nhất định phải ổn định giới võ đạo, đưa ra lời giải thích cho giới võ đạo và Chính Khí Môn.”

Tất cả các bên Giang Nam lên tiếng, khiến cho lãnh đạo tỉnh Lâm An rất coi trọng.

Nhất định phải ổn định!

Bây giờ Thần Chủ đang ở Hà Châu, cai quản năm tỉnh Giang Nam, nhất định không thể xảy ra chuyện.

Thư kí thứ nhất của tỉnh Lâm An nhẹ giọng nói: “Bên giới võ đạo Giang Nam muốn tên ở rể đó đền mạng cho đại tông sư Viên, bên thương hội Giang Nam nói công ty Hoa Nguyện có vấn đề rất lớn, nhất định phải quản.”

“Ha ha, lần này cả rùa, cá nhỏ và cá lớn đều ra mặt, mặc kệ bọn họ, Giang Nam không thể loạn. Hơn nữa, gọi điện thoại cho Jonh, nói rằng tối nay tôi sẽ đến Hà Châu. Đối với bên Tam đại tông sư tôi sẽ tự mình liên hệ, bên thương hội thì con đi một chuyến, công ty Hoa Nguyện có thể xử lý, nhưng không thể xảy ra chuyện. Còn về Vương Bác Thần, chỉ là một tên ở rể, giao cho bọn họ thì có sao?”

Lãnh đạo tỉnh Lâm An-tri phủ Tiêu Chiến cười ha hả, không để ý.

Thần Chủ trấn thủ ở Hà Châu, còn có thể lật đổ sao?

Nếu họ muốn làm loạn thì cứ để họ làm loạn, mình sẽ tự nhân cơ hội này chỉnh đốn tỉnh Lâm An một phen.

Có nhiều gia tộc giàu có hơn, có một số chính lệnh sẽ rất khó thực hiện.

Trên có chính sách, dưới có đối sách. Nếu không phá vỡ những gia tộc giàu có này thì làm sao có thể chỉnh đốn được?

Mặc dù Thần chủ đang trấn giữ ở Hà Châu, nhưng Thần chủ không hề quản chuyện, chỉ là treo một cái danh. Nếu muốn lập công thì còn phải dựa vào chính mình.

Quan trường muốn leo lên cao, ngoài quan hệ phong phú thì còn phải có chính tích do tự tay mình làm ra.
Chương403

CHƯƠNG 403

Để phế vật leo lên cao chính là làm loạn. Từ xưa đến nay, những người có thể lưu danh trong lịch sử, bất kể là người bình thường, thiện hay ác, đều không phải là người đơn giản, tất cả đều là người có năng lực.

Tiêu Chiến châm một điếu thuốc, đứng ở bên cửa sổ, ánh mắt vô cùng sắc bén.

Chỉ cần nhờ vào Jonh để thu hút đầu tư của gia tộc tài phiệt khổng lồ William thì sẽ trở thành điểm nhấn trong sự nghiệp chính trị cả đời của mình!

Tiêu Chiến cười nhạt nói: “Ngồi xem anh ta đối đầu sóng gió, riêng ta ngồi vững trên đài câu cá .”



Hà Châu.

Dao Dao ôm một đống lá cây giống như đang ôm châu báu quý giá, cẩn thận bỏ vào cặp sách của mình, cực kỳ vui vẻ, ngay cả Vương Bác Thần cũng không cho động vào.

“Đây chính là bài tập do giáo viên của bọn con giao. ba là đồ con quỷ bất cẩn, đừng có làm hỏng của con.”

Vương Bác Thần dở khóc dở cười quay đầu nói với Triệu Thanh Hà: “Đứa trẻ nghịch ngợm này anh không cần nữa, bắt đầu chê bai anh rồi.”

Triệu Thanh Hà bĩu môi: “Đó cũng là do anh đáng đời, ai bảo anh nuông chiều nó, anh xem anh nuông chiều ra bộ dạng gì rồi. Có điều cũng không có cách nào khác, ai bảo anh là người có địa vị thấp nhất trong nhà cơ chứ?”

Vương Bác Thần phẫn nộ nói: “Triệu Thanh Hà, em đừng có mà được đằng chân lấn đằng đầu nhé, anh địa vị thấp nhất, anh còn không có tư cách nói chuyện đúng không?”

Triệu Thanh Hà khoanh tay, khinh thường cười nói: “Anh còn muốn tư cách nói chuyện gì nữa chứ? Anh lo mà ngủ ở sofa đi.”

Vương Bác Thần ngay lập tức kinh hoảng, vô cùng ấm ức.

Nghĩ đến việc mình đường đường là Thần Chủ, áp đảo thế giới, nhưng lại bại trong tay một cô gái với một đứa bé, thật đúng là một lời khó mà giải thích được.

Lan Tầm gọi điện thoại tới, Triệu Thanh Hà nghe xong liền cau mày, sau đó cô nhìn Vương Bác Thần nói: “Xảy ra chuyện rồi, thương hội Giang Nam với giới võ đạo Giang Nam tụ tập ở Hà Châu để tổ chức Liên nghị Võ thương, tìm lời giải thích cho Viên Trình, điểm danh từng người, buộc công ty Hoa Nguyện chúng ta ra mặt.”

Vương Bác Thần duỗi eo: “Thật giống Hồng Môn Yến nha.”

Triệu Thanh Hà nghiêm nghị nói: “Đừng cợt nhả nữa, lần này phiền phức lớn rồi… Ngô Kỳ Long gọi điện đến rồi, anh đừng làm ồn.”

“Miếu tiểu yêu đón gió lớn , nước nông thì đục, Đến thì cứ đến đi, không có gì to tát cả.”

Vương Bác Thần tỏ vẻ thờ ơ, bế Dao Dao lên xe.

Nhà họ Chu vẫn nợ anh một chiếc xe hơi.

Trần Ngọc à, đừng nói là tôi không cho gia đình các người cơ hội. Trước đây quả thực tôi đã làm không ít chuyện sai trái, nhưng mà chuyện đã qua rồi, tôi cũng đã xin lỗi các người rồi nên không nhắc đến nữa, tôi cũng không trách tội các người.”

Bà cụ Triệu lấy lại dáng vẻ uy nghiêm, chậm rãi nói: “Nhưng bây giờ, tình hình đã khác. Tốt nhất là công ty Hoa Nguyện nên sáp nhập vào doanh nghiệp gia tộc, đây là con đường sống duy nhất của các người.”

Bà cụ Triệu chỉ tay năm ngón, giống như một vị thái hậu, bà ta nheo mắt lại, hơi cong môi, từ mũi phát ra một tiếng hừ lạnh.

Lúc đầu Trần Ngọc ngẩn người ra, không biết bà ta lại lên cơn động kinh gì.
Chương404

CHƯƠNG 404

Nhưng sau khi nghe được lời nói cao cả như ban thưởng của bà ta, Trần Ngọc ngay lập tức nổi giận, sắc mặt hơi biến đổi, lạnh lùng nói: “Này, nếu như bà đến đây để khoe khoang gì đó, vậy thì bà tìm sai chỗ rồi, cửa ở bên đó, tự mình ra ngoài đi.”

Những bất bình đã tích tụ trong nhiều năm không dễ dàng bị loại bỏ như vậy.

Trần Ngọc oán hận bà cụ Triệu không hề đơn giản như vậy, giờ cũng không thèm gọi bà ta là mẹ nữa, thẳng thừng xưng hô là bà cụ Triệu.

Hôm nay bà già này đến đây, xem ra là đến khoe mẽ, khoe khoang, là đến để nhướng mày hớn hở.

Loại vẻ mặt này “nhớ chuyện tốt đẹp chứ không nhớ chuyện khổ sở” này lại càng khiến trong lòng Trần Ngọc thêm chán ghét.

“Hơn nữa, nhà chúng tôi không cần nhà họ Triệu của các người chỉ cho con đường sống, bọn tôi có thể tự mình sống rất tốt. Cho dù có chuyện gì xảy ra đi nữa, công ty Hoa Nguyện cho dù có bị huỷ cũng sẽ không cho nhà họ Triệu các người. Bà cụ Triệu, bà vẫn nên từ bỏ ý định này đi, ở đây không hề hoan nghênh bà.”

Bà cụ Triệu trừng mắt, tức giận nói: “Khốn nạn, đây là thái độ cô nói chuyện với tôi sao?”

“Gia đình chúng tôi đều dùng thái độ như vậy với bà. Bà đến từ đâu thì trở về đó đi, đến đây tỏ vẻ uy phong cho ai xem?”

Vương Bác Thần bế Dao Dao bước vào, nói chuyện không chút khách khí, không chừa cho bà ta chút thể diện nào.

Khuôn mặt của Triệu Thanh Hà ủ rũ, không mấy ưa nhìn.

Bà cụ Triệu nghiến răng, nhìn chằm chằm Vương Bác Thần nói: “Vương Bác Thần, đừng quá kiêu ngạo, người điên không gặp chuyện tốt, chó điên bị ăn gạch, thời gian chết của cậu cũng sắp đến rồi. Thanh Hà, ta thấy con làm việc vất vả gầy dựng công ty Hoa Nguyện phát triển lớn mạnh như vậy. Ta sẽ cho con một cơ hội để sáp nhập công ty Hoa Nguyện vào doanh nghiệp gia tộc, ta sẽ không trách chuyện cũ, còn có thể bảo vệ gia đình của con.”

Nói xong, bà cụ Triệu khẽ hừ nhẹ một tiếng, trong mắt bà ta thì Vương Bác Thần đã là một kẻ chết rồi.

Tất cả các thế lực lớn ở năm tỉnh Giang Nam, toàn bộ đều đến đây chính là vì muốn giết Vương Bác Thần.

Trong một trận chiến lớn như vậy, nếu Vương Bác Thần không chết thì cũng là quỳ gối dập đầu.

“Bà đi đi.”

Triệu Thanh Hà lạnh lùng nói, một chút ý muốn tranh luận với bà cụ Triệu cũng không.

Bà cụ Triệu cười khinh thường, nhưng nụ cười của bà ta lại u ám, giống như một mụ phù thủy đáng ghét, trong đôi mắt già nua đục ngầu lộ ra hai tia sáng, bà ta tức giận nói: “Thanh Hà, nếu như con đã không biết tốt xấu, muốn đi con đường u ám, vậy thì bà cũng không nói gì thêm nữa, lúc tan nhà nát cửa đừng hối hận là được. Những gì nên nói thì bà cũng đã nói xong rồi, con chấp mê bất ngộ thì đừng có trách người khác.”

Bà cụ Triệu dừng một chút rồi nhìn Dao Dao nói: “Con cái còn nhỏ, đừng đi vào chỗ bế tắc, nếu như trở thành trẻ mồ côi, ăn mày hay tàn tật gì đó thì thật đáng thương. Làm ba mẹ không tích đức thì sớm muộn gì con cái cũng gánh quả báo. Bởi vì một tên ở rể mà liên luỵ đến mạng sống của cả nhà thì thật không đáng, quả thực công ty Hoa Nguyện phát triển không tệ, nhưng so sánh với một thứ khác có giá trị hơn thì cũng chỉ là một con kiến mà thôi.”

Triệu Thanh Hà tức giận đến cắn chặt răng, Trần Ngọc tức giận nhìn chằm chằm bà cụ Triệu.

Lại dám nói với một đứa trẻ chưa đầy năm tuổi như vậy, thật là quá độc ác!

“Câm cái miệng lại! Cút!”
Chương405

CHƯƠNG 405

Ánh mắt Vương Bác Thần lạnh lại, hai mắt như hai thanh kiếm sắc bén đâm thẳng vào hai mắt bà cụ Triệu.

Bốn mắt chạm nhau, bà cụ Triệu không khỏi lùi lại phía sau vài bước, trong mắt có cảm giác tê rần.

Hai con mắt đó quá mức ngang tàng, quá mức sắc bén.

Quả thật là khiến người ta kinh hồn bạc vía.

Trái tim bà cụ Triệu đập loạn nhịp, nỗi sợ hãi do Vương Bác Thần mang lại trong thời gian này lại xuất hiện trong lòng bà ta thêm lần nữa.

Bà ta cho rằng có tộc Jonh ở phía sau làm chỗ dựa, mình sẽ không còn phải sợ hãi tên bụi đời Vương Bác Thần này nữa.

Nhưng bà ta chưa bao giờ ngờ rằng vào lúc này, ánh mắt của Vương Bác Thần vẫn khiến cho bà ta cảm thấy kinh hãi.

Bà ta quá tức giận!

Bà chính là người đứng đầu nhà họ Triệu!

Cháu rể của bà chính là thiếu gia của gia tộc William, đại tài phiệt nước ngoài!

Bây giờ một tên ở rể còn dám uy hiếp mình? Dám bảo mình cút ra ngoài?

Điên rồ!

Thật là điên rồ!

Điên hết thuốc chữa!

Bà cụ Triệu tức giận đến mức hàm răng giả run rẩy, hung dữ liếc nhìn Vương Bác Thần một cái, cũng không dám nói thêm gì nữa.

Đôi mắt nghiêm nghị và lạnh lùng của Vương Bác Thần khiến cho bà ta kinh hãi.

Tên bụi đời này sẽ thật sự động thủ mà đánh bà mất thôi.

Tên bụi đời này đối với bà ta một chút tôn trọng cũng không có.

Thằng bụi đời, mày cứ tiếp tục hống hách đi, mày chết cũng không có ai thay mày nhặt xác đâu.

Đắc tội với nhiều người như vậy, tao muốn nhìn xem mày còn có thể điên cuồng ngang ngược được bao lâu.

Bà cụ Triệu nện chiếc gậy đầu rồng xuống đất, tỏ vẻ rất uy nghiêm, lạnh lùng nói: “Vương Bác Thần, chúng ta hãy thử chờ xem, vận may sẽ không thể ở bên cậu mãi mãi. Hơn nữa đối mặt với thực lực chân chính, chút may mắn chó má đó của cậu, một chút tác dụng cũng không có…” Tải ápp Тrцуeл ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Vương Bác Thần lạnh nhạt nhìn bà ta.

Bà cụ Triệu đột nhiên chấn động đến kinh hồn bạt vía, đột nhiên dừng lại, nhất thời im bặt.

Cái nhìn đó khiến cho bà ta rùng mình.

Đùng!

Trần Ngọc thẳng tay đóng cửa lại, hai tay bà cụ Triệu đều run rẩy.

Bị chọc giận rồi.

Vốn dĩ bà ta đang giữ thái độ cao cao tại thượng, muốn xem bộ dạng cả nhà này bị doạ cho sợ hãi, muốn xem bộ dạng bọn họ quỳ trên mặt đất cầu xin bà ta giúp đỡ.

Nhưng không ngờ tới cả nhà này sắp chết mà vẫn cứng miệng, vẫn còn đang gắt gao chống đỡ.

Điều này khiến cho bà ta không thể khoe khoang thành công, trong lòng nghẹn lại một bụng tức giận.

Vốn dĩ là đến đả kích bọn họ, là tới để bố thí cho bọn họ, nhưng bây giờ lại một lần nữa mất mặt!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK