CHƯƠNG 856
Một chú trong nhà nói: “Yên Nhiên, cháu nói thế hơi quá đáng đấy. Ngay cả ông cụ cũng khó mà làm cho nhà chúng ta thành gia tộc số một Ma Đô. Cháu biết để lên được vị trí đó nó khó khăn thế nào không?”
Lại có người nói: “Yên Nhiên, đừng quấy rối nữa. Cháu mới xuất viện thì nghỉ ngơi nhiều vào.”
Mấy người lớn trong nhà đều hơi tức giận. Bình thường khi ở nhà Trần Yên Nhiên ngang ngược quen rồi, tưởng là sau chuyện lần này sẽ rút ra một bài học, ai ngờ vẫn cứ hồ đồ ngu xuẩn như thế.
Trần Quốc Vinh thấy Trần Yên Nhiên khiến mọi người giận dữ bèn lạnh lùng nói: “Tiểu Phong, con đưa Yên Nhiên về phòng nghỉ đi. Con bé vừa ra viện nên trong người còn yếu lắm.”
“Ông nội, các bác các chú, mọi người đừng gấp gáp.”
Trần Yên Nhiên cười hì hì nói: “Tuy Trần Yên Nhiên cháu không ưa gì Triệu Thanh Hà, nhưng cháu cũng có phải kẻ ăn cháo đá bát đâu, cháu nợ họ thì sẽ trả ơn họ thôi. Nhưng chuyện này khác chuyện cháu phản đối Triệu Thanh Hà tiếp quan tập đoàn Trần Thị.”
“Dù sao đi nữa Triệu Thanh Hà cũng là người khác họ, cô ta họ Triệu chứ không phải họ Trần. Anh em ruột thịt mà còn tính toán rõ ràng. Nếu sau này Triệu Thanh Hà lập công lớn cho nhà họ Trần, thậm chí còn giúp nhà họ Trần trở thành gia tộc hàng đầu, vậy mọi người nói xem sau này Triệu Thanh Hà sẽ giao tập đoàn Trần Thị lại cho người nhà họ Trần hay cho con của cô ta? Các chú các bác à, nếu mọi người đóng góp nhiều như thế thì khi đó có cam tâm không?”
Vừa nói xong, mọi người đều nhướng mày.
Đúng là bọn họ chưa nghĩ đến chuyện này.
Ngay cả Vương Bác Thần cũng phải nhíu mày, đây là tình cảnh mà năm đó mẹ anh gặp phải mà?
Năm đó, mẹ anh giúp cho nhà họ Lý từ một gia tộc nhỏ trở thành gia tộc hàng đầu thành phố Hà Châu, cha con Lý Thành và Lý Kiệu lại sợ mẹ anh giao tập đoàn cho anh nên đã ra tay với mẹ anh.
“Nhà họ Trần sẽ không bạc đãi ai, chúng ta có thể tặng một ít cổ phần.”
Người chú ban nãy nói tiếp.
Trần Yên Nhiên lạnh nhạt nói: “Chú ba, cho cổ phần cũng được, vậy chú lấy cổ phần của chú ra cho Triệu Thanh Hà nhé?”
Chú ba lập tức im miệng.
Ánh mắt của những người khác đều đang tránh né, hiển nhiên là không muốn giao lợi ích của mình ra.
“Thấy chưa? Đây chính là con người đây. Đừng có nói con người tàn khốc hay gì, ai mà chẳng yêu tiền đâu. Thế nên có anh em ruột cũng phải tính toán cho rõ ràng. Giờ chúng ta bàn xong xuôi mấy việc này, chứ không khi đó nhà họ Trần lại sụp đổ vì mấy chuyện này nữa.”
Trần Yên Nhiên nhìn mọi người, trên môi nở một nụ cười đắc ý.
Vương Bác Thần nhíu mày, tại sao Trần Yên Nhiên lại làm thế?
Tình cảnh mà Triệu Thanh Hà đang gặp phải y hệt tình cảnh của mẹ anh năm đó, mà sao giờ Trần Yên Nhiên lại muốn giải quyết mối họa ngầm này trước?
Chẳng lẽ Trần Yên Nhiên đã đổi tính thật, thành người có lương tâm nên mới giúp Triệu Thanh Hà?
Vương Bác Thần không tin Trần Yên Nhiên lại tốt bụng thế.
Khi người từng có mâu thuẫn với mình đột nhiên tốt với mình vì chuyện gì đó, vậy chắc chắn kẻ đó đang có âm mưu.
Vì nếu là chúng ta, khi chúng ta ghen tị một ai đó thì sẽ không bao giờ giúp đỡ họ.
Chương857
CHƯƠNG 857
Trần Quốc Vinh nhìn thấy ánh mắt né tránh của mọi người thì hơi thất vọng, nhưng ông vẫn hiểu được. Nhưng nếu thế thì lại bất công với Triệu Thanh Hà quá.
Triệu Thanh Hà cũng không nói gì, cô cũng không muốn làm không công, cô còn gia đình của cô mà.
“Thế nên đề nghị của cháu là lấy ba tháng làm mốc. Nếu trong vòng ba tháng mà Triệu Thanh Hà có thể giúp cho nhà họ Trần trở thành gia tộc số một Ma Đô, vậy chúng ta đều đưa một ít cổ phần của mình ra sao cho đủ hai mươi phần trăm để giao cho Triệu Thanh Hà. Còn nếu không làm được thì sẽ cho Triệu Thanh Hà một khoản tiền bù đắp lại khoảng thời gian vất vả ấy, làm thế thì không ai chịu bất công cả. Ông nội, ông đồng ý không ạ?”
Ánh mắt Trần Yên Nhiên sáng trưng, bởi cô ta biết dù là Triệu Thanh Hà hay ông nội cũng sẽ không từ chối.
Xem ra chiêu của mụ già đó hữu dụng thật.
Vương Bác Thần bình tĩnh nhìn Trần Yên Nhiên ăn nói hùng hồn. Anh muốn biết rốt cuộc người phụ nữ này đang có âm mưu gì.
Anh không tin Trần Yên Nhiên nói ra chuyện này là để giúp Triệu Thanh Hà.
Chiêu này rất cao tay, cao đến mức bắt thóp trúng điểm yếu của người nhà họ Trần và Triệu Thanh Hà.
Lợi ích là thứ mà không ai tránh được.
Nghe thấy lời nói của Trần Yên Nhiên, Vương Bác Thần nhíu chặt mày hơn.
Qua việc vừa đến nhà họ Trần đã bị Trần Yên Nhiên khiêu khích thì có thể thấy, cô ta không thể nào là người phụ nữ thông minh như thế này được.
Thử hỏi một người ngang ngược từ nhỏ, đã thế còn kiêu căng một cách mù quáng và không coi ai ra gì sẽ đổi tính trong ngày một ngày hai sao? Sẽ thông minh sau một đêm sao?
Vương Bác Thần không tin.
Trần Yên Nhiên không thông minh đến thế.
Vậy ai đang âm thầm hướng dẫn cho Trần Yên Nhiên đây?
Hạ Thế Duệ sao?
Hai mắt Vương Bác Thần sáng lên, nếu Trần Yên Nhiên và Hạ Thế Duệ hợp tác với nhau thì chuyện này đã được giải thích.
Trần Yên Nhiên tiếp tục biểu diễn, cô ta thân thiết nói: “Vậy mọi người còn thấy đề nghị của cháu có vấn đề không ạ? Triệu Thanh Hà, Trần Yên Nhiên tôi không giả dối như cô đâu, có chuyện gì thì chúng ta nói thẳng ra đi, thế là tốt cho tất cả đấy. Còn nếu cô không muốn thì coi như tôi chưa nói gì.”
Vốn dĩ Trần Ngọc còn định nói chuyện nhưng lúc này cũng không nói gì, bởi lời mà Trần Yên Nhiên nói không hề có vấn đề gì hết.
Anh em ruột cũng phải tính cho rõ nữa là.
Huống chi đây là cả một đại gia đình, nó liên quan đến cả một nguồn lợi ích khổng lồ.
Trước lợi ích cha con còn trở mặt được, huống gì là họ.
“Được, tôi đồng ý.”
Triệu Thanh Hà hít sâu, đôi gò bồng ngạo nghễ giờ đang nhấp nhô, cô nói: “Ông nội, Yên Nhiên nói đúng đấy ạ. Chúng ta cứ làm kẻ xấu trước để nói thẳng rõ ràng mấy chuyện này.”
Ánh mắt Yên Nhiên đầy vui vẻ. Người phụ nữ lớn tuổi đó nói đúng, chỉ cần cô ta nhắc đến chuyện này thì sẽ không ai từ chối đâu.
Chương858
CHƯƠNG 858
Triệu Thanh Hà sẽ tự bước chân vào ván cờ.
Tiếp theo chính là Vương Bác Thần.
Hừ, mấy người biến Trần Yên Nhiên tôi thành trò cười, tôi sẽ không để cho mấy người sống trong êm đẹp đâu.
Triệu Thanh Hà, tôi sẽ từ từ cướp hết những thứ mà cô có!
Trong lòng Trần Yên Nhiên tràn đầy chờ mong.
Vương Bác Thần cũng không để trong lòng. Trong mắt anh, Trần Yên Nhiên biết dùng mưu thì sao chứ? Đừng nói là trong vòng ba tháng làm cho nhà họ Trần trở thành gia tộc số một Ma Đô, mà là để nhà họ Trần thành gia tộc số một năm tỉnh vùng Giang Nam cũng dễ như trở bàn tay.
Trước sức mạnh tuyệt đối, âm mưu quỷ kế gì cũng không trốn được.
“Mọi người không có ý kiến gì sao? Đều đồng ý cả?”
Trần Quốc Vinh nhìn người nhà họ Trần.
Chú ba nói: “Chúng tôi đồng ý, làm thế là công bằng với tất cả mọi người.”
“Chúng tôi cũng không có ý kiến.”
“Được, vậy chúng ta làm một bản hợp đồng, sau khi kí kết là hợp đồng lập tức có hiệu lực.”
Trần Quốc Vinh chán nản nhìn Trần Phong, đứa con này vô dụng thật rồi.
Chẳng lẽ nó không nghĩ đến chuyện tại sao Vương Bác Thần có thể giúp nhà họ Trần vượt qua mối nạn này sao?
Đứa con trai mình vất vả dạy bảo lại chẳng bằng một cô cháu ngoại.
Ôi.
Thà sinh được đứa con hung dữ tàn bạo như sói vẫn tốt hơn chỉ là chú cừu non thật thà hèn nhát.
. . .
Khi cuộc họp gia đình của nhà họ Trần kết thúc, Trần Ngọc chính thức trở thành gia chủ của thế hệ này, Triệu Thanh Hà thì bắt đầu ba tháng tiếp quản thử tập đoàn Trần Thị.
“Nếu Trần Yên Nhiên làm được thế là vì có Hạ Thế Duệ, vậy nếu Hạ Thế Duệ không còn nữa thì Trần Yên Nhiên còn có sức mà nhằm vào Thanh Hà nữa không?”
Vương Bác Thần cười lạnh và đi tìm Hạ Thế Duệ.
Hạ Thế Duệ bày mưu để giết vợ con anh, anh phải đi đòi lại món nợ này mới được.
Kẻ ra tay với người của tôi, không cần biết đó là ai cũng đều phải chết không có chỗ chôn!
Vương Bác Thần lạnh lùng đi tìm Hạ Thế Duệ
Nếu Hạ Thế Duệ đường đường chính chính cạnh tranh thì anh sẽ không nhúng tay, cho dù thông qua cạnh tranh, Hạ Thế Duệ nhún nhường, nhà họ Trần xuống dốc thì Vương Bác Thần cũng không quản.
Nhưng Hạ Thế Duệ lại hại người nhà của anh, xuống tay với người nhà anh, điều này đã xúc phạm đến giới hạn của Vương Bác Thần.
Người có giới hạn, đụng tới là chết!
Người nhà, chính là giới hạn của một người đàn ông!
Chương859
CHƯƠNG 859
Nếu ngay cả người nhà của mình cũng không bảo vệ được, khi người nhà bị xúc phạm mà không dám đứng ra, vậy thì đó không phải đàn ông!
Lúc này, Hạ Thế Duệ đang tổ chức yến hội ở Ma đô Hồng Tân Lâu, tuyên bố với Ma đô rằng ông ta đến đây!
Hạ Thế Duệ hơn sáu mươi tuổi, mặt mày hồng hào, hai mắt sáng rỡ như chim ưng.
Bên cạnh ông ta là một người đàn ông trung niên, mặt mũi tái nhợt, khí thế thâm trầm như biển.
Hạ Thế Duệ mang thẻ khí thế của kẻ bề trên, ông ta thản nhiên nói: “Các vị, năm đó Hạ Thế Duệ tôi bỏ chạy ở Ma đô, bây giờ tôi đã quay về.”
Các vị khách không khỏi ngẩn ra, lời này của ông ta tràn ngập sát khí.
Lần này Hạ Thế Duệ trở về, e rằng nếu không gây nên một hồi gió tanh mưa máu ở Ma đô là sẽ không bỏ qua.
Lại thấy Hạ Thế Duệ nói tiếp: “Hôm nay tất cả mọi người nể mặt Hạ Thế Duệ tôi, chấp nhận lời mời của tôi. Nhưng có một vài người không biết sống chết, đối nghịch với tôi, nhất định không có kết cục tốt.”
Một vài người run lên, năm đó Hạ Thế Duệ dùng năng lực của bản thân thành lập đế quốc thương nghiệp với khối tài sản tới mấy trăm tỷ, sát phạt quyết đoán, không có ai không sợ.
Năm đó Hạ Thế Duệ lập nghiệp nhờ vào thế lực đen tối, được xưng là con sói trong giới buôn bán, không từ bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, tâm ngoan thủ lạt, người đối nghịch với ông ta nếu không bị ông ta đưa vào thì chính là bốc hơi khỏi thế gian rồi.
Sau đó ba người Trần Quốc Vinh nhà họ Trần, Bạch Lĩnh nhà họ Bạch, Tống Tử Lâm nhà họ Tống bắt tay nhau mới đuổi Hạ Thế Duệ khỏi Ma đô được.
Hạ Thế Duệ uy nghiêm nhìn một vòng, ánh mắt nham hiểm như sói, thản nhiên nói: “Mọi người biết cả rồi, tín ngưỡng cuộc đời này của Hạ Thế Duệ tôi chỉ có một, thắng nhỏ dựa vào ác, thắng lớn dựa vào độc. Cho nên lần này Hạ Thế Duệ tôi trở về muốn làm hai việc: một, báo thù, diệt sạch ba nhà Trần, Bạch, Tống, làm cho ba nhà đó diệt tận gốc; hai, lấy lại tất cả những gì thuộc về tôi.”
Nghe nói như thế, lại nghĩ đến thủ đoạn độc ác của Hạ Thế Duệ, có người đã trán đổ mồ hôi lạnh.
“Hôm nay mọi người đến đây, tôi nói cho mọi người biết, nếu đã đến đây thì phải nể mặt Hạ Thế Duệ này. Người lấy đồ của Hạ Thế Duệ phải trả về gấp ba, tôi có thể cho kẻ đó một con đường sống. Nếu có người bằng mặt không bằng lòng, tôi chỉ có thể mời kẻ đó xuống địa ngục uống trà.”
Nói xong, Hạ Thế Duệ cười lạnh nhìn người ở đây.
Giờ phút này, chắc nhà họ Trần đã không còn ai.
Còn nhà họ Tống và nhà họ Bạch dám từ chối lời mời vậy chắc đang bị giết!
Hạ Thế Duệ nhiều tuổi, đã hơn sáu mươi năm, thế nhưng ông ta không bình thản như ông lão bình thường mà càng trở nên cấp tiến, càng ngoan độc hơn!
“Tổng giám đốc Hạ, thắng làm vua thua làm giăc, cái này không có gì hay để nói. Lợi ích của chúng tôi đều là chúng tôi tranh thủ được, trả cho ông gấp ba hình như hơi quá đáng nhỉ?”
Có người không thể nhịn được, cầm gấp ba chẳng khác nào cắt thịt trên người họ.
Tuy Hạ Thế Duệ khủng bố nhưng không nhìn xem đây là thời đại gì.
Còn đe dọa theo kiểu cũ kỹ như năm đó, ai sợ ông.
“Vậy sao? Ha ha ha….”
Hạ Thế Duệ cười như là cú kêu, âm trầm khủng bố.
Chương860
CHƯƠNG 860
Không ít người đều nuốt nước miếng, thẳng thừng chống đối Hạ Thế Duệ như thế rõ ràng là tự tìm đường chết mà.
Một người đàn ông trung niên bên cạnh Hạ Thế Duệ lập tức ra tay, ông ta giống như bóng ma, chớp mắt một cái đã xuất hiện bên cạnh người vừa nói.
“Ông muốn làm gì?”
Anh ta vừa cất lời thì đầu đã lìa khỏi cơ thể.
Sầm!
Hình ảnh này cực kỳ đáng sợ!
Một người khi nãy còn sống sờ sờ, chỉ trong nháy mắt đã bị người ta vặn đứt đầu!
Không ngờ Hạ Thế Duệ thật sự dám giết người!
Trước mặt biết bao nhiêu người mà ông ta lại cho người bẻ đầu người khác xuống!
Đây là lần đầu tiên những người ở đây nhìn thấy thủ đoạn tàn nhẫn như thế!
Cảm giác sợ hãi dâng trào như thuỷ triều, ánh mắt nhìn về phía Hạ Thế Duệ của mọi người đều thay đổi.
Sợ hãi!
Hạ Thế Duệ đi tới, xách cái đầu đầm đìa máu tươi kia lên, nhìn một cái rồi ném thẳng lên bàn, cười khẩy: “Đồ vô dụng.”
Nói xong, ông ta nhìn về phía mọi người đang như chim sợ ná: “Còn có ai nữa? Đều bước ra cho tôi xem đi, có phải vì Hạ Thế Duệ tôi đã rời đi quá lâu, cho nên có người đã quên thủ đoạn của tôi rồi không.”
“Thắng làm vua thua làm giặc?”
Khí thế trên người Hạ Thế Duệ ngày càng trở nên ác độc: “Hạ Thế Duệ tôi chính là vua của Ma Đô! Tôi cũng muốn xem có ai không biết điều muốn phản đối tôi.”
“Tổng Giám đốc Hạ, tôi đồng ý, tôi đồng ý giao gấp ba tài sản, mong Tổng Giám đốc Hạ thả tôi đi.”
Có người sợ đến mức tè ra quần, hai chân như nhũn ra, người cũng tụt xuống từ trên ghế, quỳ xuống đất cầu xin.
“Tổng Giám đốc Hạ, tôi cũng sẵn lòng làm tay sai cho ông, tôi đã thấy khó chịu với ba nhà kia từ lâu rồi.”
Dù những người ngồi ở đây không có của cải hùng hậu như ba nhà Tống, Trần, Bạch, nhưng cũng không hề đơn giản.
Những người có thể được Hạ Thế Duệ mời tới, tài sản gần như đều hơn ba nghìn tỷ!
Hạ Thế Duệ nhìn chằm chằm những người này bằng ánh mắt tựa như rắn độc, cười nhạt nói: “Mang hợp đồng lên, nếu các người đều đồng ý thì ký hợp đồng đi, đây là do các người tự nguyện, đừng nói là Hạ Thế Duệ tôi hù doạ các người đấy, ha ha.”
Chuyện đã phát triển đến mức này rồi, còn ai dám không đồng ý chứ?
Hạ Thế Duệ lòng dạ độc ác, động một tí là giết người, sao bọn họ còn dám phản kháng nữa!
Lúc này, bên ngoài chợt xôn xao, một bóng người bay vào, ngã mạnh xuống đất.
Khiến mọi người khiếp sợ một lần nữa.
Lại có chuyện gì thế này?