Mục lục
Thần chủ bí ẩn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương716

CHƯƠNG 716

Nhưng hiện nay, Vương Kinh Hồng không hề nể mặt bọn họ!

Quách Đỉnh trầm giọng nói: “Ông cụ Vương, lẽ nào ông không nghĩ, chuyện này ngộ nhỡ nhà họ Vương các người không gánh nổi sao!”

“Không gánh nổi ư?”

Vương Kinh Hồng bật cười, nhìn sang Vương Bác Thần, lạnh nhạt nói: “Chỉ dựa vào một đứa con riêng như này ư? Nhà họ Vương tôi vẫn không có chuyện gì không gánh nổi! Hai vị, nói đủ rồi thì tránh ra, nhà họ Vương tôi muốn thanh lý môn hộ, ai cũng không ngăn cản được!”

Nguyễn Văn Việt nhìn chằm chằm Vương Kinh Hồng nói: “Đây là vì tốt cho nhà họ Vương các người!”

Vương Kinh Hồng khinh thường nói: “Uy hiếp nhà họ Vương tôi sao? Nguyễn Văn Việt, tuy ông là thủ tướng, nhưng vẫn không đủ tư cách! Động thủ!”

Rắc rắc rắc!

Vô số khẩu súng nhắm vào Vương Bác Thần.

Trần Tiểu Băng bị dọa tới mức mềm nhũn ở trên đất, bị mấy trăm khẩu súng chĩa vào, ai có thể sống được?

“Lần này thật sự xong đời rồi!”

Bạch Liên Thành túm chặt cánh tay của Tôn Đào, bởi vì ông ta sợ mình sẽ bị dọa ngất.

Đám người trong giới giải trí có người đã bị dọa tè ra quần, mấy ngôi sao mới nổi, sớm đã bị dọa tới mức quên cả hô hấp.

Bắc Vinh Long liếc nhìn Nguyễn Văn Việt và Quách Đỉnh, lại liếc nhìn Vương Bác Thần, sau đó phát hiện Trình Lâm đang liều mạng nháy mắt với mình, ông ta nhíu chặt màu, như có suy tư.

“Ai dám động thủ thử xem!”

Quách Đỉnh tức giận gầm lên: “Vương Kinh Hồng, đừng có rượu mời không uống lại uống rượu phạt, chúng tôi không phải là đang cầu xin cho Bác Thần, chúng tôi là tránh họa diệt môn cho nhà họ Vương các người đấy!”

Vương Kinh Hồng tức quá hóa cười: “Vậy sao? Vậy tôi ngược lại muốn thử xem, một đứa con riêng rốt cuộc uy hiếp nhà họ Vương tôi như nào! Giết!”

“Vương Kinh Hồng, ông thật sự muốn khăng khăng làm theo ý mình sao?”

Vào lúc này, một giọng nói vô cùng uy nghiêm xuất hiện.

Một chiếc xe dành riêng cho quốc chủ chạy vào trang viên của nhà họ Vương.

Mười mấy vệ sĩ mặc vest đen, lập tức vây lại, ánh mắt cảnh giác nhìn xung quanh.

Nhìn thấy chiếc xe này, tất cả mọi người ở đây đều thay đổi sắc mặt!

Quốc chủ đến rồi!

Quốc chủ sao lại tới rồi?

Nghe thấy ý trong lời ông ta, sao cảm thấy giống như vì Vương Bác Thần mà tới vậy?

Khả năng này rất lớn, không ai tin quốc chủ lại tới chúc thọ Vương Kinh Hồng!

Trong hai mắt của Bắc Vinh Long tràn ngập sự khó tin, suy đoán dần hiện ra ở trong lòng ông ta càng chân thực hơn!
Chương717

CHƯƠNG 717

Ông ta bỗng nhìn sang Trình Lâm, Trình Lâm không thể nói chuyện tuyệt vọng gật đầu.

Trong đầu Bắc Vinh Long nổ ầm một tiếng, giống như gặp ma mà nhìn sang Vương Bác Thần!

Cậu ta là thần chủ!

Nhưng suy đoán này, ông ta không dám nói ra!

Chỉ là cả người đã bị mồ hôi lạnh làm ướt!

Ông ta và Trình Lâm trước đó luôn dùng lệnh cấm của thần chủ ra áp chế Vương Bác Thần, nhưng Vương Bác Thần chính là thần chủ!

Bắc Vinh Long dường như đã nhìn thấy kết cục của mình, cơ thể bỗng mềm nhũn, nếu không phải người bên cạnh nhanh tay nhanh mắt đỡ lấy thì ông ta đã ngã ra rồi.

Ánh mắt của Hàn Đỉnh quét qua, khựng lại ở phía năm đại gia tộc thế phiệt và hai đại thế gia, sau đó nhìn sang Vương Kinh Hồng.

Vương Kinh Hồng có chút thất thố, ông ta không ngờ quốc chủ sẽ đích thân tới.

Rõ ràng là nhằm vào Vương Bác Thần mà tới.

Đây là gì?

Đây là một cái tát rất vang dội!

Tát mạnh vào mặt của Vương Kinh Hồng ông ta!

Tát mạnh vào mặt của những người sỉ nhục Vương Bác Thần vừa rồi!

Vương Bác Thần mà Vương Kinh Hồng ông ta coi thường, một đứa con riêng mà nhà họ Vương bọn họ không thừa nhận, hiện nay khiến quốc chủ đích thân giải vây!

Nhà họ Vương bọn họ cũng không làm được!

Nếu Vương lão chiến thần còn sống, còn có khả năng, nhưng Vương Kinh Hồng ông ta vẫn không có tư cách! Vẫn không xứng khiến quốc chủ đích thân tới!

Nhưng đứa con riêng của nhà họ Vương bọn họ lại làm được rồi!

Người của nhà họ Vương vừa rồi còn vô cùng hống hách, lúc này bỗng tắt điện.

Tất cả đều giống chuột thấy mèo, ai cũng rất thành thật.

Vương Kinh Hồng vừa rồi còn hống hách muốn giết Vương Bác Thần, lúc này thái độ cũng dịu lại, vội nói: “Quốc chủ, chuyện này là một hiểu lầm, không phải là nhà họ Vương tôi không chịu tha cho Vương Bác Thần, mà là Vương Bác Thần không chịu tha cho nhà họ Vương tôi. Bây giờ con trai của tôi vẫn nằm trong tay cậu ta, bất cứ lúc nào cũng có nguy hiểm tới tính mạng, chỉ cần cậu ta có thể buông con trai của tôi ra, tôi bằng lòng hòa giải với cậu ta.”

Hàn Đỉnh lạnh lùng nói: “Nhà họ Vương năm đó đã làm gì? Hiện nay Bác Thần tới đòi lại công bằng, nhà họ Vương các người lại không thể chấp nhận được sao?”

“Trước đó, nhà họ Vương các ông đã làm gì? Bắt con gái của Bác Thần, rút máu suýt nữa khiến một đứa bé 3 tuổi bị rút cạn máu mà chết, đây chính là chuyện mà nhà họ Vương các người làm ư?”

“Thật sự là không bằng cầm thú!”

Cả người Vương Kinh Hồng run rẩy, nghiến răng nói: “Chuyện này quả thật là nhà họ Vương tôi làm sai, nhưng chuyện này là do Lưu Tư Kì và Kim Nguyên tự ý làm, tôi cũng vừa mới biết. Kim Nguyên đã chịu trừng phạt, tôi cũng sẽ không tha cho Lưu Tư Kì. Chỉ là Vương Bác Thần không chịu buông tha, mới tạo thành cục diện như bây giờ.”

Lúc này, Vương Kinh Hồng có thái độ như nào, đã hoàn toàn không quan trọng nữa rồi.

Điều quan trọng là vừa rồi tất cả mọi người đều nghe thấy, quốc chủ gọi Vương Bác Thần là ‘Bác Thần’!
Chương718

CHƯƠNG 718

Thân thiết giống như cháu của mình!

Chuyện này rốt cuộc là sao, Vương Bác Thần chỉ là một đứa con riêng, tại sao có quan hệ với quốc chủ!

Người đoán được vài điều, lúc này đều im miệng không nói, sợ mình nói sai.

Mà những người phản ứng chậm kia, lúc này lòng nóng như lửa đốt, sắp bị dọa chết rồi!

Người của nhà họ Vương run bần bậy nhìn Vương Bác Thần, chỉ muốn biết Vương Bác Thần và quốc chủ rốt cuộc có quan hệ gì!

“Chịu để yên ư?”

Hàn Đỉnh hừ lạnh: “Các người suýt nữa hại chết con gái của người ta, sau đó lại cao cao tại thương ban ơn cho người ta một cơ hội quay về nhà họ Vương, còn bắt người ta chịu để yên? Vương Kinh Hồng, đây là thái độ nhận sai của nhà họ Vương các người sao?”

Sắc mặt của Vương Kinh Hồng lúc xanh lúc trắng, nghiến răng nói: “Quốc chủ, nhà họ Vương tôi không thể sỉ nhục!”

Hàn Đỉnh lạnh nhạt nói: “Vương Bác Thần, càng không thể sỉ nhục!”

Sắc mặt của Vương Kinh Hồng tái nhợt, giãy dụa nói: “Nhà họ Vương tôi là công thần của nước R, công lao ngập trời.”

Hàn Đỉnh bình tĩnh nói: “Cũng không hơn được Bác Thần!”

Vẻ sững sờ trên mặt Vương Kinh Hồng hoàn toàn đông cứng lại, biểu cảm dần cứng đờ, thấp giọng rít lên: “Lão Soái, còn sống! Ông ta là đệ tử của ba tôi!”

Hàn Đỉnh nhìn ông ta, u ám nói: “Xem ra ông là không tới Hoàng Hà không chết tâm, nếu ông cứ muốn làm tuyệt tới vậy, vậy thì đừng nói Bác Thần không cho các người cơ hội.”

“Kêu Lão Soái tới đi.”

Sự xuất hiện của quốc chủ khiến cục diện lần nữa xảy ra thay đổi.

Vốn tất cả mọi người đều cho rằng, Vương Bác Thần lần này chết chắc rồi, không có ai có thể giúp được anh.

Nhưng ấy vậy mà bị vả mặt nhanh như thế, lời của bọn họ chưa nói xong thì quốc chủ đã tới!

Người của năm đại gia tộc thế phiệt và hai đại thế gia, chào hỏi với Hàn Đỉnh một cách rất thân thiện, sau đó duy trì sự khiêm tốn vốn có.

Còn những người khác, lúc này đã bị dọa không biết trốn vào đâu để tránh ánh mắt của quốc chủ, hận không thể tìm một khe nứt ở dưới đất để chui vào.

Hồ Quốc Trụ thì càng đợi xem gương mặt cuối cùng của người nhà họ Vương, muốn nhìn xem người nhà họ Vương khi biết Vương Bác Thần là thần chủ thì sẽ có vẻ mặt đặc sắc như nào.

Nguyễn Văn Việt và Quách Đỉnh lặng lẽ ghi nhớ một số người trong lòng, những người này về sau muốn tiến thêm bước nữa thật sự là người si nói mộng.

Hiện nay, điều khiến một số người lo lắng nhất vẫn là thân phận của Vương Bác Thần, bọn họ cũng muốn biết, Vương Bác Thần rốt cuộc có thân phận gì, vậy mà có thể khiến quốc chủ đích thân ra mặt.

Điều mấu chốt nhất là quốc chủ vậy mà không nói thân phận thật sự của Vương Bác Thần, điều này khiến bọn họ lũ lượt suy đoán, nhưng người có thể đoán được giống như Bắc Vinh Long và Trình Lâm, dù sao chỉ là vài người ít ỏi.
Chương719

CHƯƠNG 719

Trong mắt Vương Kinh Hồng tràn ngập sự không cam tâm, nhìn chằm chằm Hàn Đỉnh, cuối cùng gọi một cuộc điện thoại.

Đây là muốn làm gì?

Ông ta lẽ nào là đang…

Sắc mặt của Bắc Vinh Long lần nữa thay đổi, ông cụ Vương lẽ nào vẫn không muốn nhận thua ư?

Ông ta đây là đang gọi Lão Soái?

“Ông cụ Vương đây, đây là muốn hoàn toàn xé rách mặt với quốc chủ sao?”

“Ông không cảm thấy, quốc chủ hôm nay có chút bức người sao? Hơn nữa ông cụ Vương đã lên lưng hổ khó xuống!”

“Cẩn trọng lời nói, vẫn là nhìn xem kết quả trước đi, chuyện này náo to rồi, ông cụ Vương muốn gọi Lão Soái tới.”

“Đệch, Lão Soái là đệ tử chân truyền của Vương lão chiến thần, là chiến thần đời thứ hai của nước R, ở trong cuộc chiến lập quốc, lập được đại công ngập trời!”

“Lão Soái là người đứng đầu trong thế hệ thứ hai, hai lần lập chiến công, ngài ấy đều lập được công lao bất hủ, sau này được phong làm nguyên soái, trở thành vị nguyên soái đứng đầu trong thế hệ thứ hai, cũng là vị Lão Soái duy nhất còn sống!”

“Chuyện này hôm nay thật sự phiền phức rồi, Lão Soái là đệ tử chân truyền của Vương lão chiến thần, ngài ấy chắc chắn giúp nhà họ Vương. Nếu đứa con riêng như Vương Bác Thần không có đạp tan tấm biển của lão chiến thần cũng bỏ, nói không chừng còn cơ cơ hội quay chuyển. Nhưng đồ bỏ đi này, ở trước mặt tất cả mọi người trực tiếp đập tấm biển của Vương lão chiến thần ở dưới chân ông cụ Vương, đây là khiêu khích đối với Vương lão chiến thần, Lão Soái có thể đồng ý không?”

“Đợi xem đi, Lão Soái xuất mã, cho dù là thần chủ, cũng phải nhường ba phần. Lần này, Vương Bác Thần chết chắc rồi!”

“Đây chính là chỗ đáng sợ thật sự của nhà họ Vương, quốc chủ nếu muốn bảo vệ Bác Thần, tại sao không trực tiếp động thủ mà đích thân chạy tới? Chính là vì Lão Soái còn sống!”

“Phải, chỉ cần Lão Soái còn sống, giai đoạn hiện nay không có động vào nhà họ Vương. Huống chi trước khi động vào nhà họ Vương, vẫn phải suy nghĩ xem nhà họ là công thần của nước R.”

Tất cả mọi người đều đang thấp giọng thảo luận, chuyện này nháo to rồi!

Người của tầng cao nhất của nước R tới từng người, hai bên đều không thỏa hiệp, đối đầu dữ dội!

Điều đáng sợ nhất là hai bên đều là vì một người, Vương Bác Thần!

Vốn là một chuyện rất đơn giản, nhưng ai ngờ được, lại phát triển tới bước này, dẫn tới quốc chủ và nhà họ Vương xuất hiện dấu hiệu rạn nứt.

Bây giờ còn muốn gọi Lão Soái tới.

Chỉ cần Lão Soái tới, cho dù là quốc chủ, sợ rằng cũng không bảo vệ được Vương Bác Thần.

Tính khí của Lão Soái nóng nảy, năm đó khi quốc chủ còn chưa thượng vị từng bị Lão Soái đánh.

Sau khi quốc chủ thượng vị, Lão Soái cười mắng: “Không ngờ cậu cũng có thể làm quốc chủ.”

Cho nên, một khi Lão Soái tới, không ai cảm thấy Vương Bác Thần có thể sống được.

Nửa tiếng sau, một chiếc xe chuyên chở thủ trưởng chạy vào, cảm xúc của tất cả mọi người bỗng trở nên căng thẳng, ánh mắt nhìn chằm chằm chiếc xe đó.

Lão Soái đến rồi.

Nhìn thấy chiếc xe đó chạy vào, Vương Hạo suýt nữa bị dọa chết, cuối cùng giống như sống lại, nói: “Lão Soái đến rồi, Vương Bác Thần, ngay cả quốc chủ cũng không bảo vệ được cậu rồi.”
Chương720

CHƯƠNG 720

“Sau đó thì sao?”

Vương Bác Thần giễu cợt nhìn Vương Hạo.

Vương Hạo sững người, ông ta không ngờ, con trai của mình lại không hề quan tâm.

Ngay cả quốc chủ cũng đích thân tới, nhưng Vương Bác Thần vẫn rất điềm nhiên.

“Ở trước mặt mọi người quỳ xuống nhận lỗi cho tôi, tự phế tu vi, để lại con gái của cậu ở nhà họ Vương, cậu có thể sống.”

Vương Hạo đã trấn định không ít, ông ta cảm thấy Vương Bác Thần lúc này đã tới đường cùng rồi: “Nếu cậu vẫn cố chấp như vậy, chỉ có một con đường chết.”

“Ổ? Vậy sao?”

Vương Bác Thần lạnh lùng nhìn Vương Hạo.

Mà lúc này, một ông lão tóc bạc trắng, lại rất khỏe khoắn từ trên xe bước xuống.

Thần sắc của tất cả mọi người trở nên nghiêm nghị, tràn ngập cung kính. Ngay cả những người như Hồ Quốc Trụ cũng ngoan ngoãn giống như một đứa trẻ!

Lão Soái, là người đứng đầu trong chiến thần thế hệ thứ hai!

Đám người Nguyễn Văn Việt và Quách Đỉnh lũ lượt đi theo đằng sau quốc chủ Hàn Đỉnh, nghênh tiếp Lão Soái.

Ánh mắt của Bắc Vinh Long rất phức tạp, ông ta và Trình Lâm nhìn nhau, chỉ biết cười khổ.

Bây giờ chỉ có hai người bọn họ mới biết thân phận thật sự của Vương Bác Thần là thần chủ. Cũng chỉ có hai người bọn họ mới ý thức được, người mà nhà họ Vương lúc này gọi tới có thân phận càng cao, người đó chết sẽ càng thảm!

Gọi Lão Soái tới, chỉ có thể trở thành bùa đòi mạng của nhà họ Vương!

Nhưng hai người bọn họ không dám nói, cũng không có cơ hội nói.

Người bây giờ giao phong là quốc chủ, hai người bọn họ đâu có tư cách mở miệng.

“Lão Soái đến rồi, sự việc cuối cùng cũng phải có kết quả.”

“Đứa con riêng Vương Bác Thần này bây giờ cho dù là chết, cũng có thể kiêu ngạo rồi, có thể dựa vào sức một người, khiến nhiều nhân vật lớn như vậy lần lượt ra sân, cũng coi như là vô tiền khoáng hậu.”

Có người thương tiếc nói: “Có chút đáng tiếc, Vương Bác Thần có mối quan hệ như này lại có chút không biết tốt xấu. Vừa rồi cậu ta nếu đồng ý yêu cầu của ông cụ Vương, trở về nhà họ Vương, nói không chừng sẽ nhận được sự coi trọng của nhà họ Vương. Nhưng cậu ta vậy mà chọn lấy trứng chọi đá, thật là không biết sống chết.”

Có người mỉa mai nói: “Nhà họ Vương, đó là nhà mà Vương Bác Thần cậu ta có thể lay động được sao? Ngay cả quốc chủ cũng kiêng kỵ.”

“Lão Soái, ngài phải làm chủ cho nhà họ Vương tôi.”

Lão Soái vừa xuống xe, Lưu Tư Kì đã xông tới, trực tiếp quỳ ở trước mặt Lão Soái, như một oán phụ mà túm quần của Lão Soái mà gào khóc.

“Con trai của tôi bị đứa con riêng Vương Bác Thần đó giết, bây giờ Vương Bác Thần còn muốn giết Vương Hạo chồng của tôi, đám người quốc chủ đều giúp đứa con riêng đó, tất cả mọi người đều đang ức hiếp nhà họ Vương chúng tôi. Lão Soái ngài phải làm chủ cho nhà họ Vương chúng tôi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK