CHƯƠNG 756
Tuy rằng Nhà họ Trần có rất nhiều tài sản, hợp tác với Nhà họ Trần sẽ làm cho sự nghiệp điện ảnh của ông thăng cao hơn.
Nhưng người trước mặt là Thần chủ đó!
Nhà họ Trần là cái thứ gì cơ chứ!
Trần Yên Nhiên là thứ gì!
Tuy nhiên trạm thời Tôn Đào vẫn chưa định xé rách mặt với Nhà họ Trần, vì vậy ông ta nói với giọng lễ phép: “Quý cô xinh đẹp, bây giờ tôi đang bàn chuyện làm ăn, mong cô đừng làm phiền tôi được không. Hợp tác với ai là quyền của tôi, mong cô đừng tham gia vào sự lựa chọn của tôi, cảm ơn. ”
Có thể nói, những lời này của Tôn Đào, gấn như nói trắng ra, khiến cho Trần Vinh cảm thấy xấu hổ.
Dù sao hôm nay cũng là tiệc mừng thọ của ba ông ta, nếu làm những vị khách này mất lòng, chính là phá hủy danh tiếng của Nhà họ Trần.
Nhưng cách Tôn Đào thể hiện cũng làm ông ta cảm thấy không vui.
Muốn lăn lộn trong giới giải trí này mà cũng dám trắng trợn lộ liễu hợp tác với kẻ thù của ông ta?
Cho nên, Trần Vinh không cản Trần Yên Nhiên, cũng coi như cho Tôn Đào một bài học, để ông ta hiểu rõ bản thân mình.
Quả thật Nhà họ Trần định phát triển cả ở trong giới giải trí, tuy rằng Tôn Đào có chút địa vị trong giới giải trí những vẫn hoàn toàn chẳng đủ tư cách để so sánh với Nhà họ Trần.
“Tôn Đạo, mẹ nó, cho ông mặt mũi ông lại không biết xấu hổ đúng không? ”
Thấy Tôn Đào không nể mặt mình, Trần Yên Nhiên xù lông, vén tay áo nói với giọng giận giữ:” Đừng quên, có mấy bộ phim của ông đều do Trần Yên Nhiên tôi đầu tư. Tôi còn là nữ chính trong bộ phim mới nhất mà ông dám không nể mặt tôi?
“Ông có tin tôi làm cho ông không quay phim được không? Có tin tôi làm cho mấy bộ phim của ông không thể vào rạp chiếu phim hay không? ”
Nếu bình thường, đương nhiên Tôn Đào sẽ nể mặt, dù sao ông ta cũng không thể làm gắt với Nhà họ Trần!
Thế nhưng, hôm nay Thần chủ đứng trước mặt ông ta!
Nhà họ Trần là cái đinh gì cơ chứ?
Sao có thể so được với Vương gia ở thủ đô?
Ngay cả Vương gia ở thủ đô cũng phải quỳ trước mặt Vương Bác Thần!
Ngay cả bậc thầy đến cuối cùng vẫn phải chịu thua, thì một Nhà họ Trần có là gì?
“Quý cô, ngài Vương là khách quý của tôi, cô Triệu Thanh Hà là đối tác hợp tác quan trọng của tôi, mong cô tôn trọng hai người họ.”
Tôn Đào nói với lời lẽ chính đáng: “Ngoài ra, cô không tôn trọng bạn bè của tôi, vậy tôi nghĩ cũng nên chấm dứt hợp tác giữa hai chúng ta. Cùng với đó, vì sự ngang ngược của cô, nên tất cả các hạng mục hợp tác giữa bọn tôi vào Nhà họ Trần đều bị hủy bỏ, thêm nữa, tôi sẽ báo cho bạn bè mình, không hợp tác với người nhà họ Trần.”
“Tôn Đào, ông dám!”
Trần Yên Nhiên ngơ ngác, cô ta hốt hoảng quát lớn.
Giới giải trí là một miếng bánh kem lớn, là nơi quan trọng nhất trong các vị trí sách lược của Nhà họ Trần.
Chương757
CHƯƠNG 757
Tuy rằng Tôn Đào không là gì với Nhà họ Trần, nhưng người này mạnh vì gạo, bạo vì tiền, có mối quan hệ rất rộng trong giới giải trí.
Nhà họ Trần muốn hợp tác với Tôn Đào cũng vì đánh giá cao mối quan hệ trong giới của ông ta.
Nhưng bây giờ, chỉ vì câu nói của Trần Yên Nhiên, Tôn Đào quyết tâm hủy bỏ tất cả hợp tác với Nhà họ Trần, còn định sử dụng mối quan hệ của mình để cùng ngăn không cho Nhà họ Trần bước chân vào giới giải trí!
“Quý cô, tính cách tiểu thư của cô có thể đùa giỡn bên trong Nhà họ Trần thì được, chứ người ngoài chẳng có ai phải nuông chiều cô! Dám xúc phạm ngài Vương và người nhà ngài Vương, thì cũng như lời xỉ nhục lớn nhất đến Tôn Đào này!”
Tôn Đào nói chẳng buồn nể nang ai, hoàn toàn xé rách mặt với Nhà họ Trần.
“Tôn đạo, ông có ý gì?”
Nghe thấy lời của Tôn Đào, Trần Vinh lo rồi.
Ông ta lo rồi!
Một Tôn Đào có hợp tác với nhà họ Trần hay không không quan trọng, điều quan trọng là vòng quan hệ đằng sau Tôn Đào.
Huống chi hôm nay là tiệc mừng thọ của ông cụ Trần, một khi Tôn Đào ở trong trường hợp này xé rách mặt với nhà họ Trần, vậy chứng tỏ điều gì?
Chứng tỏ nhà họ Trần không được lòng người, đây là một mở đầu rất xấu!
Khiến những người khác nghĩ như nào?
Chúng ta đến chúc thọ ông cụ Trần, kết quả các người ép người ta xé rách mặt với nhà họ Trần của các người?
Nhà họ Trần các người đối đãi với khách như vậy sao?
Cho dù đây là lựa chọn của bản thân Tôn Đào, nhưng một khi truyền ra thì sẽ biến vị, sẽ trở thành đạo đãi khách của nhà họ Trần có vấn đề.
Vậy nên, Trần Vinh lo rồi.
“Có ý gì ư? Đây không phải là con gái bảo bối của ông hay sao? Tôn Đào tôi tính là cái gì chứ! Nhà họ Trần các người nắm nhiều tài nguyên như vậy, con gái của ông muốn phong sát tôi như nào thì phong sát thế đó, họ Tôn tôi không xứng hợp tác với nhà họ Trần các người!”
Tôn Đào không hề nể mặt Trần Vinh!
Đùa cái quái gì thế, thần chủ ở trước mắt, ông đây là tới lấy lòng thần chủ, kết quả các người ở trước mặt tôi, sỉ nhục thần chủ và người nhà của thần chủ như vậy!
Đây là cơ hội nhà họ Trần các người cho tôi, tôi việc gì không nắm chặt chứ?
Tôi đang nghĩ làm sao lấy lòng thần chủ, kết quả con gái của Trần Vinh ông tặng cho tôi cơ hội này.
Tôn Đào cười lạnh trong lòng.
Lúc này, Trần Tiểu Băng cũng đã phản ứng lại, nói: “Kể từ bây giờ, tất cả các hợp đồng đại ngôn của tôi với nhà họ Trần dừng toàn bộ, sau này tôi không nhận bất cứ đại ngôn nào của nhà họ Trần nữa. Đồng thời, tôi cũng sẽ nói với bạn của tôi, chúng tôi không hợp tác với nhà họ Trần nữa.”
Chương758
CHƯƠNG 758
“Trần Tiểu Băng, cô là cái thá gì, cô chẳng qua chỉ là một diễn viên, cũng dám đối đầu với nhà họ Trần chúng tôi?”
Trần Yên Nhiên chỉ vào Trần Tiểu Băng mà quở trách.
Trần Vinh tức giận nói: “Quỳ xuống!”
Trần Yên Nhiên cũng nói: “Nghe thấy chưa? Tôn Đào, Trần Tiểu Băng, ba tôi kêu các người quỳ xuống! Còn cả những kẻ nghèo như đám Vương Bác Thần, nếu hôm nay không quỳ xuống xin lỗi bà cô này, sẽ cho các người biết mùi.
“Người ba nói là con!”
Trần Vinh tát một cái vào mặt của Trần Yên Nhiên, tức giận nói: “Ba bình thường dạy con thế nào? Đây chính là giáo dưỡng của con à? Người đã 27 28 tuổi, chút đạo lý này con cũng không hiểu? Còn không xin lỗi Tôn đạo!”
Sắc mặt của Trần Vinh tái xanh, cho dù trong đôi mắt hạn hẹp của ông ta xem thường Tôn Đào, nhưng bây giờ hết cách, chỉ có thể làm như vậy.
“Ba? Ba, ba đánh con?”
Trần Yên Nhiên ôm mặt, sững sờ nói.
Trần Vinh tức điên mà nói: “Đánh con? Hôm nay nếu con không quỳ xuống xin lỗi Tôn đạo, thừa nhận sai lầm thì ba không nhận đứa con gái như con nữa!”
Ông ta thật sự lo rồi!
Giới giải trí là tiết điểm quan trọng mà nhà họ Trần bày bố chiến lược hiện nay, một khi xuất hiện sai sót, ông ta sẽ bị ông cụ đánh gãy chân!
Trần Yên Nhiên bị dọa ngu rồi, ba chưa từng nghiêm khắc như vậy.
Cô ta thậm chí cảm thấy, nếu hôm nay không quỳ xuống xin lỗi, cô ta thật sự sẽ bị đuổi ra khỏi nhà họ Trần!
“Được, con quỳ!”
Trần Yên Nhiên rất ấm ức mà nói, rất không cam tâm.
Nhưng cô ta lại không ý thức được, tất cả chuyện này đều là tự cô ta chuốc lấy.
Tôn Đào trực tiếp tránh ra, hờ hững nói: “Người cô nên quỳ không phải là tôi, là cậu Vương và người nhà của cậu Vương!”
“Tôn Đào, ông đừng hiếp người quá đáng!”
Trần Yên Nhiên thét lên, bắt cô ta quỳ xuống xin lỗi Tôn Đào và Trần Tiểu Băng, đó là hết cách.
Nhưng gia đình của Trần Ngọc tính là cái thá gì?
Ở trong mắt cô ta cái gia đình nghèo này là tới ăn ké.
Huống chi, vừa rồi cô ta thẳng thắn muốn cho gia đình này đẹp mặt, còn muốn đối phó gia đình này.
Bây giờ lại kêu cô ta quỳ xuống xin lỗi gia đình này, đây không phải là vả thẳng mặt cô ta hay sao?
“Xin lỗi cô, em gái họ và em rể họ của con!”
Trần Vinh lạnh lùng nói.
“Cô, em họ, em rể, tôi sai rồi, xin ba người tha thứ cho tôi.”
Khi Trần Yên Nhiên nói ra lời này, gần như sắp nghiến răng tới sắp gãy!
Chương759
CHƯƠNG 759
Vậy mà bắt cô ta xin lỗi mấy người này, cô ta là cô cả của nhà họ Trần!
Sau này, cô ta sẽ sống như nào?
Các người đợi đấy, tôi nhất định sẽ các người biết tay!
Xem tôi gi3t chết các người như nào!
Trong lòng Trần Yên Nhiên tràn ngập sự oán độc.
Vốn Trần Ngọc còn muốn giải trừ hiểu lầm với mọi người, nhưng vừa nghĩ tới những lời ác độc của Trần Yên Nhiên vừa rồi, lập tức không muốn quan tâm nữa.
Triệu Thanh Hà căn bản không có thiện cảm gì với người của nhà họ Trần, nếu không phải là mẹ muốn về nhà mẹ, cô sẽ không đến cái gia tộc lạnh lẽo này, một nhà họ Triệu đã khiến cô chịu đủ rồi, trong tim để lại bóng ma tâm lý!
Tuy Triệu Thanh Hà lương thiện, nhưng bây giờ cô đã chịu thiệt nhiều như vậy, chịu nhiều tội như thế, bị người ta bắt nạt thời gian dài như vậy, sớm đã nhìn rõ, lương thiện phải có chút sắc bén!
Nếu không sẽ trở thành lý do để người khác bắt nạt bạn!
“Không đủ thành ý.”
Vương Bác Thần lạnh nhạt nói.
Sự ác độc trong đáy mắt của Trần Yên Nhiên, anh thấy rõ ràng.
Loại người như này, trước khi chưa bị hoàn toàn giẫm xuống, sẽ không thật sự nhận thức được lỗi lầm của mình.
Chỉ sẽ nghĩ cách trả thù.
Cộng thêm những chuyện trước đó, cho nên Vương Bác Thần không dám cược, sợ thợ con của mình lần nữa xảy ra chuyện.
Vì vậy, căn bản không cần thiết nể mặt Trần Yên Nhiên, buộc phải giẫm cô ta xuống!
Bốp!”
Trần Yên Nhiên giống như giận dỗi tát mình một cái, nghiến răng nói: “Đủ chưa?”
Vương Bác Thần bình tĩnh nói: “Chưa đủ.”
Tải ápp ноla để đọc full và miễn phí nhé.
Bốp bốp bốp bốp!
Trần Yên Nhiên tát mình mấy cái liên tiếp, khóe miệng cũng chảy máu, sâu trong mắt tràn ngập thù hận.
“Tôi sai rồi, tôi dập đầu xin lỗi các người.”
Trần Yên Nhiên tức tối dập đầu mấy cái, trên trán cũng xanh đỏ một mảnh, nói: “Cô, em họ, em rể, tôi sai rồi, tôi không nên nói ba người như vậy, là tôi có mắt không tròng, sau này tôi không dám nữa, xin ba người tha cho tôi.”
Trần Ngọc và Triệu Thanh Hà không nhìn nổi nữa, dù sao cũng là người một nhà, gây quá căng thẳng cũng không hay, Triệu Thanh Hà vội vàng kéo Trần Yên Nhiên đứng dậy.
Vương Bác Thần thở dài bất lực, mẹ vợ và vợ là mềm lòng rồi.
Đối với loại người như Trần Yên Nhiên, căn bản không cần thiết phải đồng cảm.
Người xung quanh đều bị dọa ngu rồi, Vương Bác Thần này rốt cuộc có lai lịch gì?
Chương760
CHƯƠNG 760
Tôn đạo vậy mà vì cậu ta nguyện ý cắt đứt với nhà họ Trần?
Vậy mà ép Trần Yên Nhiên quỳ xuống xin lỗi bọn họ?
Mẹ kiếp chuyện này có hơi dọa người.
“Hửm? Mấy người này không phải là người vừa rồi Vu tổng ra mặt bảo vệ bọn họ hay sao?”
Có người đi tới bên này, nhận ra đám người Vương Bác Thần.
“Có ý gì?”
Người ở bên khác chạy tới thấp giọng nói: “Vừa rồi, vợ của Mộc Lai – Trần Hương Lan là xảy ra xung đột với mấy người này, kết quả nhà họ Hồ, nhà họ Ngô của thành phố Hà Châu đều đứng ra bảo vệ, không tiếc xé rách mặt với nhà họ Trần. Đồng thời, Vu tổng của nhà họ Vu ở thủ đô còn trực tiếp muốn cắt đứt tất cả hợp tác với nhà họ Trần, còn cả nhà họ Giang ở thủ đô.”
“Cái gì? Mấy người này rốt cuộc có lai lịch gì? Sao lại trâu bò như vậy? Bây giờ Tôn đạo và Trần Tiểu Băng cũng đang bảo vệ bọn họ. Sao chưa từng nghe nói nhân viên tầm cỡ như Vương Bác Thần.”
“Chắc là Vu tổng đã đánh tiếng, Vương Bác Thần này đã cứu ba và mạng của con gái của Vu tổng.”
“Thì ra là như vậy, chẳng trách.”
Vừa nói như vậy, mọi người đều hiểu rồi.
Nếu Vu Chiến đã đánh tiếng, vậy thì có thể nói thông rồi.
“Điều quan trọng nhất, còn là tôi nghe nói, công ty Hoa Nguyện của Triệu Thanh Hà đó, phụ trách việc xây dựng thành phố mới ở thành phố Hà Châu, gần như bao thầu tất cả dự án. Các người nói xem, một người phụ nữ như vậy có thể lấy được nhiều tài nguyên như vậy, chứng tỏ điều gì?”
“Ý của ông là thần chủ ủng hộ sao?”
Thông tin này giống như một tiếng sét nổ vang, khiến mọi người sững sờ.
“Chuyện, chuyện này không thể nào? Thần chủ sẽ ủng hộ Triệu Thanh Hà sao? Cô ta chỉ là một người phụ nữ của gia đình tầm thường, công ty Hoa Nguyện trước đây là một công ty nhỏ.”
“Tôi cũng chỉ là suy đoán như vậy, cụ thể cũng không rõ. Có điều Vương Bác Thần trước đây là làm lính, nói không chừng đã nhờ quan hệ của bên đó.”
“Lời này tốt nhất vẫn là đừng truyền lung tung, một khi xảy ra vấn đề gì, chúng ta không chịu nổi trách nhiệm này.”
Một vài người thấp giọng nói chuyện riêng.
Nếu nói thần chủ quan tâm Triệu Thanh Hà, bọn họ không tin.
Nhưng nếu Vương Bác Thần nhờ quan hệ của chiến hữu, vậy thì chưa chắc.
Vào lúc này, đám người của nhà họ Trần bao bọc ông cụ Trần – Trần Quốc Vinh và bà cụ Trần đi ra.
“Ba, Trần Ngọc vừa trở về thì đại náo bữa tiệc mừng thọ của ba, còn đánh con và Lai.”
Trần Hương Lan đỡ ông cụ Trần, thêm mắm dặm muối mà nói, vết tát trên mặt rất rõ.
Mộc Lai ở bên cạnh giả bộ vẻ vô tội, nói: “Ba, ba đừng nghe Hương Lan, chị cả vừa trở về, chịu ấm ức nhiều năm như vậy, trút giận lên người bọn con cũng bình thường.”
Bà cụ Trần hừ lạnh nói: “Cô cả là luôn xem thường vợ bé như mẹ, vừa trở về thì nổi đóa, xem ra mấy mẹ con chúng ta không ở được nữa rồi.”
Trần Hương Lan lau mấy giọt nước mắt cá sấu nói: “Mẹ, mẹ đừng giận, con không chọc chị cả tức giận, đều tại con mau mồm, nhắc đến chuyện năm đó, chị cả dạy dỗ con cũng là nên thôi.”