Nếu không phải đám khốn nạn giới võ đạo các người thì bọn tôi sẽ không đến Hà Châu! !
Hội trưởng thương hội Giang Nam là Liêu Bân và phó hội trưởng Lỗ Thế, trong lòng thầm mắng điên cuồng!
Bọn họ đem toàn bộ giới nữ tổ tông mười tám đời của tam đại tông sư mắng một trận, nhưng hiện tại cũng đã muộn rồi.
Trời tác nghiệt vẫn có thể sống, tự làm nghiệt không thể sống.
Liêu Bân và Lỗ Thế nhìn thấy chân Vương Bác Thần xuất hiện trước mặt, đầu cả hai cúi thấp hơn, chạm xuống đất, chỉ cầu thần chủ có thể tha cho bọn họ một con đường sống..
Giọng nói lạnh lùng rơi vào tai bọn họ, mang theo một tia tức giận: “Các người cạnh tranh thương nghiệp, vốn là chuyện rất bình thường. Nhưng các người, muốn lấy thế áp người, lấy quyền áp người, lấy thế ép kẻ yếu.”
“Hôm nay tôi tới rồi đây.”
Giọng nói của Vương Bác Thần đột nhiên cao lên, giận dữ quát: “Tôi, Vương Bác Thần, cũng lấy thế áp người, lấy quyền áp người! Các người ai có thế bằng tôi chứ! Có quyền hạn được như tôi nào! Đám láo xược các người biến một Giang Nam xinh đẹp thành nơi chướng khí mù mịt, tội sống không thể tha, chỉ có tội chết mới thỏa đáng!”
“Đêm nay, Vương Bác Thần tôi cũng đến ỷ thế hiếp người, cũng bắt nạt kẻ yếu!”
“Ai dám không phục! Ai dám không sợ hả!”
Tí tách!
Tất cả mọi người có mặt tại đây đều bị lời này làm cho mặt cắt không còn giọt máu, nhão nhẹt như một vũng bùn.
Một số người lại càng bị dọa vỡ mật, phân nước tiểu đồng loạt chảy, trợn trắng mắt, sững sờ bị dọa đến hôn mê bất tỉnh.
Vương Bác Thần nện tàn thuốc lên mặt Liêu Bân, hai chân lần lượt đạp lên vai Liêu Bân và Lỗ Thế, trực tiếp đạp nát bả vai hai người, tức giận nói: “Liêu Bân, Lỗ Thế, hai đường đáng phải xử tội!”
Gãy xương bả vai khiến hai người đầu đau đớn phát điên.
Tuy nhiên bọn họ không dám hét lên!
Vương Bác Thần quát to: “Trần Ứng Long!”
Trần Ứng Long lớn tiếng nói: “Có!”
Vương Bác Thần âm u nói: “Chém đầu tất cả đám sâu bọ này cho tôi, để răn đe mọi người! Những người có liên quan, tất cả đều điều tra nghiêm ngặt, một người không được phép buông tha! Tình tiết nghiêm trọng, xoát nhà, diệt tộc, ai dám cầu tình, bắt ngay lập tức!”
“Phát hiện một người giết một! Tìm thấy mười người, giết mười! Tìm thấy một trăm, giết một trăm!”
Trần Ứng Long chấn động hô: “Rõ!”
Tam sát lệnh khủng bố vừa ra, đã có người bị dọa chết tại chỗ!
“Thần chủ tha mạng, tôi bị oan, tôi chỉ đến xem thôi.”
“Tôi sai rồi, tôi không dám nữa!”
“Thần chủ, tôi bị bọn họ lừa, hoàn toàn không liên quan đến tôi, tôi bị oan!”
Trong một thời gian ngắn, tiếng khóc giữa sân vang lên, tiếng cầu xin tha thứ không dứt!
Kêu oan, dập đầu, nhận sai, hỗn loạn vô cùng.
“Câm miệng!”
Nhất thời, mọi người sợ tới mức cả người run rẩy, lập tức an tĩnh lại.
Chương457
CHƯƠNG 457
Vương Bác Thần cười lạnh nói: “Khi các ông hút máu dân chúng đã từng nghĩ tới hôm nay chưa! Khi các ông vô pháp vô thiên đã từng biết báo ứng chưa! Lúc các ông làm việc xấu có từng thấy sợ sao!”
Nói xong, Vương Bác Thần sải bước rời đi.
Trần Ứng Long nhe răng cười nói: “Trước kia các ông hưởng thụ cỡ nào, hiện tại sẽ khó chịu bấy nhiêu! Đấm sâu bọ các ông tôi sẽ tự mình chặt đầu các ngươi! Tất cả đều mang xuống, ai dám cầu xin tha thứ giết ngay tại chỗ!”
Trong lúc nhất thời, chỉ nghe được những người này liều mạng che miệng, không ngừng phát ra tiếng khóc thảm thiết.
Một đám binh lính xông vào kéo xuống, cả đám sợ tới mức hai chân nhũn ra, không thể bước đi được.
Trở lại biệt thự khu Thiên Phủ, Triệu Thanh Hà còn đang mê man vẫn chưa tỉnh lại.
Vương Bác Thần không đánh thức cô.
Cứ để cô ngủ một giấc yên bình đã, mấy ngày nay cô cũng sợ hãi lắm rồi.
Ngày hôm sau, Triệu Thanh Hà mở to mắt, cô bỗng dưng ngồi dậy rồi ngẩn người, sau khi phản ứng lại, vừa khóc vừa mắng: “Vương Bác Thần, đồ khốn khiếp nhà anh, anh dám làm em hôn mê à, anh có biết nguy hiểm cỡ nào hay không, anh…”
“Anh sai rồi được chưa.”
Vương Bác Thần mở mắt ra, vội vàng nhận sai.
Triệu Thanh Hà ngẩn ngơ, lúc này mới phát hiện Vương Bác Thần nằm ở bên cạnh mình, vừa mừng vừa sợ, lại lập tức nằm sấp trước ngực Vương Bác Thần, cô òa khóc: “Sao anh không dẫn em đi cùng, bọn họ có bắt nạt anh hay không, tại sao anh lại một mình gánh vác chứ, em chính là vợ anh, chúng ta cùng nhau gánh vác.”
Vương Bác Thần vội vàng nói: “Đừng khóc đừng khóc, không sao nữa rồi, tất cả đều giải quyết xong. Những tên cặn bã kia làm sao có tư cách để em ra mặt chứ, làm vậy không phải ô uế mắt em sao. Được rồi được rồi, không phải anh vẫn bình an đấy sao, còn khóc nữa là sẽ trở nên xấu xí đấy, xấu xí đến mức Dao Dao cũng không nhận ra.”
Vương Bác Thần cù lét cô.
Triệu Thanh Hà lập tức nín khóc cười, tức giận một cái vỗ vào người Vương Bác Thần, thở hổn hển nói: “Lần sau nếu anh còn dám đánh ngất em thì em sẽ bỏ anh luôn, để anh sống một mình, không bao giờ gặp lại anh nữa!”
“Vợ ơi tha mạng, không dám, anh sai rồi.”
Vương Bác Thần lau nước mắt cho cô.
Triệu Thanh Hà lại cắn lên bả vai Vương Bác Thần, Vương Bác Thần đau đến mức nhe răng trợn mắt.
Triệu Thanh Hà cưỡi trên người Vương Bác Thần, hung tợn nói: “Vương Bác Thần, em nói cho anh biết, nếu anh chết thì em sẽ mang theo con gái đi cùng anh, em cho anh…”
Vương Bác Thần xoay người lên, nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt xinh đẹp của cô, dịu dàng nói: “Không, anh sẽ không bao giờ để em lo lắng nữa.”
Lúc rời giường, Trần Ngọc đã chuẩn bị xong bữa sáng, sau khi ăn xong Vương Bác Thần đưa Dao Dao đến nhà trẻ.
Phong sát công ty Hoa Nguyện đã giải trừ, tới công ty Triệu Thanh Hà mới biết được một ít tin tức, Trấn Bắc Vương ra tay khiến tam đại tông sư bị giết tại chỗ.
Những người còn lại, tất cả đều bị bắt, kiểm duyệt từng người một!
Chương458
CHƯƠNG 458
Toàn bộ quan trường của tỉnh Lâm An chấn động kịch liệt, không ít người đồng loạt ngã ngựa!
Kinh khủng nhất chính là, Trấn Bắc Vương dùng thủ đoạn thiết huyết, tra ra từng người giết một người, không chút lưu tình, ngay cả một số người cầu tình cũng đều bị bắt!
Trên mạng lưu truyền một quy tắc tam sát lệnh.
“Phát hiện một người giết một! Tìm thấy mười người, giết mười! Tìm thấy một trăm, giết một trăm!”
Cách màn hình giống đều có thể ngửi thấy mùi máu tươi nồng nặc!
“Chị Hà, em nghe nói tam sát lệnh này là do thần chủ tự mình ban xuống. Quan trường tỉnh Lâm An đều đã bị Trấn Bắc Vương giết hơn ba mươi người, còn lại thì đang điều tra!”
Lan Tầm rụt cổ, chỉ cảm thấy lưng rét run.
Việc này thực sự khủng khiếp.
Giết hết tất cả!
Tam sát lệnh rung động như thế cũng chỉ có thần chủ dám ban bố.
Nhìn tam sát lệnh đã dấy lên cơn lốc trên mạng, cách màn hình mà Triệu Thanh Hà đều nhịn không được run rẩy: “Đúng vậy, toàn bộ netizen đều đang thảo luận, lượt xem cũng đã hơn trăm triệu rồi! Có người nói thần chủ làm rất tốt, còn có người đốt pháo.”
Lan Tầm hừ nói: “Rõ ràng là bọn họ gieo gió gặt bão, những người chết không có thứ tốt, thần chủ tọa trấn Hà Châu thật sự là quá sáng suốt, nên giết bọn họ đi thôi. Thật tưởng rằng không ai xử lí được bọn họ, mỗi ngày đều bắt nạt chúng ta. Toàn lũ đầu óc có bệnh, thần chủ tọa trấn nơi đây mà còn dám càn rỡ như vậy.”
Triệu Thanh Hà thở dài nói: “Hy vọng chết ít thôi, bằng không cũng không có lợi cho thanh danh của thần chủ tý nào.”
Tam sát lệnh vừa ra, năm tỉnh Giang Nam Đạo chấn động, các đại gia tộc lập tức tự tra, quản thúc chặt chẽ đám cậu ấm cô chiêu ăn chơi nhà mình e sợ gặp phải phiền toái.
Năm tỉnh Giang Nam, tất cả các ông lớn đều trở nên cực kỳ khiêm tốn.
Như thể chỉ qua một đêm, bầu trời toàn bộ Giang Nam Đạo đều sáng lên. Họ dường như đã trở nên chính nghĩa và nghiêm nghị chỉ sau một đêm.
Nhiều người đang tố giác, đó cũng là một cách để tự bảo vệ mình.
Cộng đồng vì lợi ích trước đây giờ phút này hoàn toàn tan vỡ, hận không thể khiến cho những kẻ đã thất thế, cả gia đình đều chết thảm.
Vài người xin tội cho họ, sau khi bị Trấn Bắc Vương chém đầu, không một ai dám đứng ra nói giúp.
Ra mặt vào lúc này, chính là tìm con đường chết!
Buổi chiều tan học, Dao Dao ôm lấy Vương Bác Thần và nói: “Ba, hôm nay cô Phương Viên không đến, cô ấy bị ốm rồi, chúng ta đến thăm cô Phương Viên đi”.
Đúng lúc, Vương Bác Thần cũng phải đến để điều dưỡng sức khỏe cho ông Phương, vì vậy ông đưa Dao Dao đến nhà của Phương Viên.
Trước khi vào cửa, Vương Bác Thần liền cau mày, ngửi thấy một mùi máu tanh nồng nặc, trong lòng đột nhiên có một dự cảm không lành.
“Dao Dao, con ở ngoài đợi trước, ba vào xem một chút.”
Vương Bác Thần đặt Dao Dao xuống đất rồi tự mình đẩy cửa bước vào.
Khoảng khắc bước vào cửa, Vương Bác Thần cả người đều sững sờ!
Ngay lập tức, hai mắt anh đỏ bừng, một tia máu xộc lên não, anh liền ôm lấy khung cửa, xuýt nữa ngất đi!
Cơn giận như muốn nổ tung lồng ngực, muốn thiêu rụi thiên địa, muốn thiêu rụi tất cả!
Chương459
CHƯƠNG 459
Tử thi!
Tử thi của ông Phương!
Đó không phải là một cái xác hoàn chỉnh, tay và chân bị tách rời!
Ông Phương bị giết chết vô cùng bi thảm!!
Bị người tra tấn đến chết!!
Phòng khách toàn là máu!
Mà trên khóe miệng ông Phương vẫn còn sót lại sợi mỳ.
Trên bàn cơm canh vẫn chưa ăn xong.
Kẻ giết người ra tay vào lúc Phương Viên và ông Phương đang ăn cơm!
Ngay cả cơm cũng chưa ăn xong!
Ngay cả những tù nhân bị hành quyết cũng sẽ để họ ăn xong trước khi hành quyết họ!
Trời đánh tránh bữa ăn!
Cực kì bi thảm, không thể chịu được khi chứng kiến!!
Phẫn nộ!
Phẫn nộ thiêu trời!
Cơn tức giận khiến Vương Bác Thần run lên!
Anh ta lao vào phòng thật nhanh, nhưng không nhìn thấy thi thể của Phương Viên.
Đây là bị bắt đi rồi sao!
Là ai làm!!!
Trong mắt của Vương Bác Thần chỉ còn lại sự điên cuồng!
Sát khí điên cuồng! Tải ápp Тrцуeл ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Phương Hồng Binh đã cứu lấy mạng của mình!
Nhưng bản thân, thậm chí còn không bảo vệ được người nhà của cậu ấy!
Phương Viên và ông Phương, họ đã cố gắng đợi được mây tan thấy ánh mặt trời, không dễ dàng gì mới được khổ tận can lai, trả xong thù, chỉ sau vài ngày ngắn ngủi, họ đã gặp phải tên tàn nhẫn như vậy!!!
Cảm thấy mình không còn mặt mũi nào để tế bái Phương Hồng Binh!!
Ông Phương năm nay đã ngoài 70 tuổi, họ thậm chí còn không tha cho một ông già đã 70 tuổi!
Còn là tra tấn một cách dã man!
“Tư Lam, điều tra cho tôi, tìm ra ai đã đột nhập vào nhà họ Phương! Tôi cho cô 5 phút! Tôi muốn hắn chết không bằng sống! Tôi muốn hắn cả nhà chết hết!!”
Tiếng nghiến răng nghiến lợi khiến Tư Lam sợ hãi
Từ khi nhà họ Lý bị tiêu diệt, chưa bao giờ thần chủ tức giận như vậy
Xảy ra chuyện rồi!
Nhà họ Phương!
Là Phương Viên và ông Phương!!
Là người nhà của Phương Hồng Binh!!
Tin tức xấu truyền đến đột ngột khiến cho Tư Lam đỏ cả mắt!
Nhà của chiến hữu, xảy ra chuyện rồi!
Chương460
CHƯƠNG 460
Tư Lam đập mạnh vào bàn, bàn đột nhiên vỡ nát!
Vài ngày trước, cô ấy còn đặc biệt đến thăm ông Phương và Vương Viên,
Bỏ hết tất cả công việc xuống, điều tra ngay cho tôi, tối hôm đó, là ai đã đến nhà Phương Viên! Trong vòng 5 phút, thần chủ muốn nhận được tin tức!!”
Tư Lam vội vã đến nhà họ Phương, vừa đến nhà họ Phương, nhìn thấy cảnh tưởng đẫm máu, Tư Lam cũng phát điên lên!
Ông Phương chết thê thảm quá đi!
Không nỡ nhìn thẳng!
Dong!
Tư Lam quỳ xuống, nước mắt ứa ra, gầm lên: “Thần chủ, Tư Lam mời chiến!!!”
“Kẻ nào động vào người nhà của anh em tôi, tôi diệt tộc người đó!!!”
Vương Bác Thần quỳ trên mặt đất, thu dọn thi thể của ông Phương, nước mắt không ngừng tuôn rơi.
Anh em của mình, hy sinh mạng sống cho tổ quốc, chôn xương nơi chiến trường, biết rằng sẽ chết nhưng vẫn cứ đi!
Người nhà của cậu ấy đã bị cắt xẻo bằng những cách độc ác như vậy!!
“Ahhhh!!”
Vương Bác Thần ngẩng đầu hết gào thét, lòng đau như cắt.
Hồng Binh!
Xin lỗi!
Tôi đã không bảo vệ được người nhà anh!
Tôi thề, tôi nhất định sẽ tìm được Phương Viên, báo thù cho ba anh, tàn sát toàn bộ gia tộc của kẻ sát nhân!
Nếu không, Vương Bác Thần tôi, không xứng làm Thần Chủ này!
“Thần Chủ, tra ra rồi, là người của Chu Cảnh đã bắt Phương Viên đi rồi!!”
Tư Lam nghiến răng nói.
Vương Bác Thần lẫm liệt đứng lên, khí thế giết người, giọng nói cực kỳ lạnh lùng, giống như là từ trong địa ngục phát ra: “Lệnh cho Trần Ứng Long triệu tập Huyết Sát Vệ, cùng tôi đi giết người!”
Huyết Sát Vệ là Vương Bác Thần thành lập đầu tiên một đội cảm tử quân, chỉ có 300 người, nhưng lại là tinh nhuệ của những tinh nhuệ, binh đặc chủng trong binh đặc chủng!
Mỗi một người đều là một tông sư!
Bởi vì sức mạnh vô song của họ, nên số lượng người chỉ có ba trăm người.
Hai năm trước, ba nghìn thánh chiến quân ở phương Tây đã giết năm mươi nghìn tinh nhuệ Nước R, không ai có thể ngăn cản họ, đại tướng Nước R dẫn binh lúc đó đã tử chiến sa trường, vẫn không thể ngăn cản ba nghìn thánh chiến quân phương Tây này.
3000 quân thánh chiến này là những đội quân tinh nhuệ nhất của phương Tây, nếu bị chúng giết vào biên giới thì sẽ là một thảm họa.
Tình hình vô cùng khẩn cấp.
Khi đó, Vương Bác Thần, người đang chiến đấu chống lại Đệ nhất đế quốc,
Vương Bác Thần đã đưa ra một quyết định dứt khoát, dẫn ba trăm Huyết Sát Vệ đến, với tỷ lệ số người là một đấu mười người, họ đã giết đến ba nghìn thánh chiến quân tinh nhuệ nhất phương Tây quân lính đều tan rã, không một ai chạy thoát, chặt đầu tất cả!