Mục lục
Thần chủ bí ẩn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương731

CHƯƠNG 731

Bọn họ ngay cả tư cách để Vương Bác Thần dẫm cũng không có!

Khó trách, Vương Bác Thần vẫn luôn chẳng thèm liếc bọn họ, thì ra bọn họ căn bản chẳng có tư cách, là bọn họ không xứng!

Nhưng bọn họ, lại không biết sống chết cứ liên tiếp đâm lên…

“Thần chủ vốn không định để ý tới chúng ta, là chính chúng ta tìm đường chết…”

Trong lòng Bắc Thanh Long và Trình Lâm, chỉ còn lại ý nghĩ như vậy, vô cùng đau xót.

Ý đồ của nhà họ Vương là muốn sửa lại sai lầm này, thần chủ sẽ tha thứ cho nhà họ Vương sao?

Vương Hạo nửa chết nửa há miệng th ở dốc đi ra, muốn nói gì đó, nhưng ông ta bị Vương Bác Thần đánh cho một cái nửa chết nửa sống, ngay cả một câu cũng chẳng cất lên được.

Nhưng những tự trách, áy náy, nước mắt rơi từ khóe mắt ông ta thì đều có thể thấy được.

Vương Hạo ông ta hối hận rồi!

Nhưng hiện giờ hối hận thì hình như chậm mất rồi.

Người nhà họ Vương không ai dám lên tiếng, ông lão nhà họ Vương quỳ trên mặt đất, chờ Vương Bác Thần đáp lại.

Lão Soái cũng trông mong nhìn Vương Bác Thần, nếu trước đó ông ta không ra lệnh ra tay với Vương Bác Thần, vậy thì ông ta có thể khuyên nhủ một chút.

Nhưng Vương Bác Thần cứu mạng ông ta, ông ta lại suýt chút nữa lấy oán trả ơn, khiến cho ông ta rất xấu hổ, không có cách nào mở miệng.

Mà hai người Nguyễn Văn Việt và Quách Đỉnh, Hàn Đỉnh không mở miệng, bọn họ cũng không mở miệng.

Hiện tại người duy nhất có tư cách khuyên nhủ Vương Bác Thần, chỉ còn lại quốc chủ Hàn Đỉnh.

Nhưng Hàn Đỉnh không mở miệng, nên cũng chẳng ai có cách gì.

Vương Bác Thần lạnh lùng nhìn đám người nhà họ Vương quỳ dưới đất, tất cả thù hận, tất cả cảm xúc, tất cả phẫn nộ và không cam lòng, cuối cùng chỉ gom lại thành một câu: “Nhà họ Vương các người, không xứng quỳ trước mẹ tôi!”

Lời nói của Vương Bác Thần, làm Vương Kinh Hồng thật trầm xuống, cũng làm chờ mong trong mắt Lão Soái hoàn toàn dập tắt.

Nếu như Vương Bác Thần có thể quay lại nhà họ Vương, như vậy nhà họ Vương do sư phụ lập ra, sẽ vô cùng huy hoàng.

Đáng tiếc, tất cả những thứ vốn thuộc về nhà họ Vương này, đều bị hai tên ngốc Vương Kinh Hồng và Vương Hạo làm hỏng hết!

Lão Soái hận không thể bóp ch3t tươi hai người này.

Tải ápp ноlа để đọc full và miễn phí nhé.

Lão Soái lạnh như băng nói: “Nhà họ Vương, người nào tham gia âm mưu của Lưu Lý Kì, giết không tha! Vương Hạo cấm túc, đến chết cũng không được ra khỏi nhà họ Vương! Vương Kinh Hồng hoa mắt ù tai vô năng, tội khó thoát, phạt ông đi tảo mộ Lý Kì, đến lúc nào nhận được tha thứ thì mới kết thúc.”

Hàn Đỉnh âm thầm nhìn Lão Soái.

Lão bất tử này, quả nhiên là có tình cảm sâu sắc với nhà họ Vương.

Lão Soái trừng mắt với Hàn Đỉnh, cũng lười phản ứng lại, sâu trong đáy mắt lóe lên ánh sáng nguy hiểm.

Tên nhóc này, ngay cả mình mà cũng dám gạt, làm ông đây bị xấu mặt như vậy, xem ra nên chỉnh đốn một trận rồi.
Chương732

CHƯƠNG 732

Quách Đỉnh và Nguyễn Văn Việt mặt không đổi sắc lui về đằng sau, tránh thần tiên đánh nhau liên lụy đến người vô tội.

“Ha ha ha, ông Vương, tôi đã nói nhà họ Vương mấy người sẽ hối hận, kết quả mấy người không tin tôi, bây giờ tự ăn quả đắng rồi chứ? Ha ha ha…. Khụ khụ khụ khụ…”

Nhìn kết quả trước mắt này, Hồ Quốc Triệu nhịn không được có chút hả hê.

Lão Soái liếc mắt nhìn sang, Hồ Quốc Triệu vội vàng dừng lại, ho khan kịch liệt.

Lão Soái không để ý đến đám người Bao Chiến và Bắc Vinh Long, xoay người lên xe rời đi, lúc chuẩn bị lên xe lại quay đầu nhìn Vương Bác Thần, nhàn nhạt nói: “Bớt thời gian đến chỗ tôi uống trà, mang theo cả con đến, tôi đây làm ông, cũng phải gặp cháu gái.”

Vương Bác Thần không quan tâm.

Đợi sau khi Lão Soái rời đi, đám người Hàn Đỉnh mới thở phào nhẹ nhõm, chỉ sợ ông cụ kia càn quấy, mà bọn họ không có cách nào.

Cho đến lúc này, Hàn Đỉnh vẫn luôn lộ mặt cười với Lão Soái, sắc mặt lập tức lạnh như băng.

Bắc Vinh Long và những tướng trong bộ binh, không khỏi phát lạnh trong lòng, cơ thể hơi run lên.

Vừa rồi Lão Soái ở đây, quốc chủ không xử lý bọn họ.

Bây giờ Lão Soái đi rồi, đến phiên bọn họ!

“Người đến.”

Ánh mắt Hàn Đỉnh lạnh băng nhìn chằm chằm vào đám người đang quỳ, nói: “Bắc Vinh Long, Trình Lâm, Bao Chiến, Trần Trung, Hồ Võ cùng với hơn ba mươi người khác, bãi bỏ tất cả chức vụ, bắt lại thẩm vấn.”

Tất cả mọi người đều căng thẳng trong lòng.

Một phó tể tướng, cứ như vậy bị tra xét!

Hai mươi mấy người ở bộ binh này nếu như bị xử lý, vậy thì bộ binh cũng không còn ai.

Hàn Đỉnh nhìn những gia chủ và các lão đại ở thế giới ngầm quỳ dưới đấy sợ đến mức bĩnh ra quần, điềm nhiên nói: “Mấy thứ, tài sản chướng khí mù mịt đó đều sung công hết, bắt giam tất cả mọi người, xử lý nghiêm khắc, bất luận là ai cũng không được cầu tình, nếu không người cầu tình cũng xử lý giống vậy.”

Lạch cạch.

Nghe được kết quả này, nhiều người trực tiếp bị dọa ngất đi.

Hết sạch rồi!

Hai người Tôn Đào và Bạch Liên Thành, hận không thể tìm một lỗ mà chui vào, bọn họ dù thế cũng không ngờ được, Vương Bác Thần lại chính là thần chủ!

Làm bọn họ khó tin nhất là, Lão Soái nước R, cuối cùng cũng bị Vương Bác Thần giẫm lên!

Bọn họ trong lúc lơ đãng nhìn thấy Trần Tiểu Băng.

Trần Tiểu Băng, sau này hoàn toàn bay lên rồi.

Ngô Mai Mai cũng quỳ trên đất, lúc này tâm trạng càng thêm phức tạp.

Cô ta vốn là có cơ hội mắc vào đường dây Thần chủ này, nhưng cô ta sợ phiền toái, chủ động phủi sạch quan hệ.
Chương733

CHƯƠNG 733

Mà người bạn thân Trần Tiểu Băng của cô ta, liều lĩnh đứng ra, thậm chí còn quyết định cùng chết với Vương Bác Thần rồi. Vừa mới bắt đầu cô ta còn cho rằng Trần Tiểu Băng bị ma ám rồi, cô ta khuyên thế nào cũng không nghe.

Bây giờ xem ra, Trần Tiểu Băng là người ngốc có phúc ngốc đi, mà cô ta lại mất đi cơ hội ngàn năm có một này.

Đây chính là cơ hội móc nối với Thần chủ đó!

Cứ như vậy mất rồi!

Tải ápp нola để đọc full và miễn phí nhé.

Về phần Trần Tiểu Băng, lúc này cũng quỳ trên đất, ánh mắt mờ mịt.

Vương Bác Thần sao lại trở thành Thần chủ rồi?”

Vừa rồi mình nói chuyện cho Thần chủ?

Ngay lúc cô còn đang đắm chìm trong chấn động cực lớn này thì Vương Bác Thần đi đến vỗ vỗ vai cô, nói: “Có rảnh đến Hà Châu chơi.”

Nói xong, Vương Bác Thần bế Dao Dao xoay người rời đi.

Tất cả mọi người nhìn bóng lưng kia, ngoài trừ chấn động, cũng chỉ có chấn động.

Đúng lúc đó, Triệu Thanh Hà gọi điện đến.

“Bác Thần, anh và Dao Dao ở đâu rồi? Nhanh về đi, trong nhà xảy ra chút chuyện, người nhà mẹ đẻ của mẹ em đến, cãi nhau rồi.”

Vương Bác Thần nhỏ giọng nói: “Thanh Hà, anh nói anh và Dao Dao ở thủ đô, em tin không?”

Bên phía thủ đô, trong vòng nửa ngày, mấy gia tộc nhà họ Lưu đều bị triệt sạch, làm chấn động cả thủ đô.

“Mẹ nó, đây đến cùng là làm sao? Nhà họ Lưu bị niêm phong, phó thủ tướng Nguyên, tướng quân Trình cùng với hai mươi mấy vị tướng lĩnh bộ binh, đều bị triệt sạch, đây là muốn lật trời sao.”

“Nghe nói cấp cao bị hạ Phong Khẩu Lệnh, ai mẹ nó biết chuyện gì? Nhưng căn cứ vào nguồn tin nhỏ, trên thọ yến của ông cụ Vương, cuối cùng quốc chủ và Lão Soái đều xuất hiện.”

Mấy tiếng trước, quân đội điều động, chính là vì chuyện này sao? Quốc chủ và Lão Soái cũng xuất hiện, vậy thì không đơn giản đâu.”

“Vẫn là cứ xem tình hình trước, đều là tin nhỏ giọt, không ai biết chuyện gì, lần này tin tức phong tỏa quá kín.”

Trong giới hào môn ở thủ đô, đều đang hỏi thăm tin tức, nhưng không ai có thể có tin tức chính xác.

Nhưng ngay sau đó, năm gia tộc lớn của nước R là Tây Bắc Mã, Đông Bắc Trương, Tây Nam Mộc, Lang Gia Vương, Trung Nguyên Bạch thả ra tin tức, đều tự nguyện quyên 150 nghìn tỷ.

Tin tức này giống như một quả bom, là tất cảm mọi người bắt đầu hoài nghi, đến cùng thọ yến của ông cụ Vương xảy ra chuyện gì?

Ngay sau đó lại có một tin tức nhỏ giọt ra, trên thọ yến của ông cụ Vương, xuất hiện một người họ Vương, hình như những chuyện sau đó liên quan đến người họ Vương này.

Nhưng mà rất nhiều người đều cười nhạt với tin tức này, không hề tin.

Nhưng mà kết cấu vốn có của thủ đô, lại theo sự kiện thọ yến nhà họ Vương này, hoàn toàn bị phá vỡ.

Lúc này, thành phố Hà Châu.
Chương734

CHƯƠNG 734

Trần Ngọc vẻ mặt khó xử nói: “Anh cả, công ty của Thanh Hà nhà em cũng là mới thành lập, tất cả tiền đều đập vào trong hạng mục thành phố mới rồi, thật sự không lấy ra được 4,5 nghìn tỷ.”

Người đàn ông trung niên hơn năm mươi tuổi có mấy phần giống với Trần Ngọc đứng đối diện cau mày nói: “Tiểu Ngọc, anh biết em có ý kiến với người trong nhà, dù sao nhiều năm như vậy cũng không quan tâm em. Nhưng dù thế nào mà nói thì nhà họ Trần cũng là nhà mẹ đẻ của em, ba chúng ta đều ở đó, em không thể không quan tâm.”

“Năm đó cũng là vì em bỏ trốn, cho nên ba mẹ trong cơn giận mới đoạn tuyệt quan hệ. nhà họ Trần chúng ta cũng là gia tộc số một số hai ở Giang Nam này, là mấy người không đúng trước, đừng trách ba mẹ. Bây giờ ba mẹ già rồi, bên người cũng đã xảy ra nhiều chuyện như vậy, cũng hy vọng em có thể trở về. Nhưng mà người trong nhà nhiều miệng, cứ như vậy để em quay về, mọi người nhất định sẽ có ý kiến.

“Đúng lúc lần này bên anh xuất hiện một số lỗ hổng tài chính, anh đã thương lượng với ba mẹ, chỉ cần bên em có thể mượn 4,5 nghìn tỷ cho anh quay vòng trước, thì sẽ đồng ý cho em về nhà.”

Trần Ngọc vốn đợi hơn hai mươi năm cuối cùng cũng đợi được người nhà mẹ đẻ đến nhà cũng rất vui, nhưng mà yêu cầu của Trần Vinh làm bà thật sự không vui.

Triệu Thanh Hà ở bên cạnh bị dọa sợ.

Bây giờ cô mới biết, mẹ của mình, lại là cô cả nhà họ Trần số một số hai Giang Nam, mấu chốt nhất là năm đó bà mẹ thế mà lại bỏ trốn!

Cái này đối với nhà họ Trần mà nói chính là vô cùng nhục nhã, cho nên nhà họ Trần dưới sự giận dữ, đoạn tuyệt quan hệ với mẹ, cũng xóa tên khỏi gia phả..

Vốn là cô còn vui cho mẹ, nhưng yêu cầu mà Trần Vinh đề cập lại làm mẹ con cô khó xử.

Công ty do Trần Vinh quản lý bây giờ tài chính bị gián đọan, thiếu 4,5 nghìn tỷ tiền mặt. Mà ý của nhà họ Trần bên kia, là 4,5 nghìn tỷ này để bên phía Triệu Thanh Hà bỏ ra, thì lại nhận lại bọn họ.

Đừng nói không có số tiền kia, cho dù là có, Triệu Thanh Hà cũng không có ý định bỏ ra.

Đây rõ ràng là gạt kẻ ngốc, tay không bắt sói.

Triệu Thanh Hà không nói gì, Trần Ngọc cau mày nói: “Anh cả, nếu như chúng em có nhiều tiền như vậy, vậy thì giữa người thân với nhau giúp một chút đương nhiên cũng sẽ giúp một tay, nhưng chúng em không có nhiều tiền như vậy. Lại nói bên phía Thanh Hà cũng đang trong thời kỳ gây dựng sự nghiệp, tài chính vô cùng căng thẳng. Hơn nữa 4.5 nghìn tỷ đối với gia tộc mà nói cũng không phải việc gì khó.”

Trần Vinh bắt chéo hai chân, hút điếu xì gì, dáng vẻ nghiễm nhiên như chủ nhà, lơ đãng nói: “Đây là cho mấy em một cơ hội. Sao mấy em lại không có tiền chứ? Anh đã tính xong rồi, công ty Hoa Nguyên dưới tay Triệu Thanh Hà cho dù mới thành lập, nhưng thế rất mạnh, giá trị có thể lên đến 15 nghìn tỷ, giá thấp nhất cũng có thể bán được 12 nghìn tỷ.

“Anh đây cũng chỉ mượn 4,5 nghìn tỷ mà thôi, cũng không tính là khoản lớn. Còn lại 7,5 nghìn tỷ anh vừa lúc có thể lấy đi đầu tư. Đây cũng xem như là khảo nghiệm của gia tộc đối với các em.”

Nghe như vậy, Triệu Thanh Hà lập tức nổi giận, lạnh lùng nói: “Xem chúng tôi là kẻ ngốc sao? Dựa vào cái gì mà bán công ty chúng tôi cho ông vay tiền? Ông ra ngoài đi, có thân thích như vậy, tôi và mẹ tôi cũng không trèo cao nổi.”

Bốp!

Trần Vinh tát thẳng lên mặt Triệu Thanh Hà một cái, mắng: “Tôi đây cũng là cậu của cô, là trưởng bối của cô, cô nói chuyện như vậy với tôi sao?”
Chương735

CHƯƠNG 735

“Trần Vinh, anh làm gì, dựa vào cái gì mà đánh con gái em?”

Thấy con gái mình bị đánh, Trần Ngọc tức lên, bà không ngờ người nhà mẹ đẻ của mình lại không hiểu chuyện đến như vậy, không cho mượn tiền thì ra tay đánh con gái bà!

Trần Vinh âm dương quái khí nói: “Anh là cậu nó, đây là thái độ nói chuyện với người lớn của nó sao? Tiểu Ngọc, em không biết dạy con gái mình, anh dạy giúp em, phải tôn kính người lớn, anh đây là vì muốn tốt cho nó!”

“Trần Vinh, anh cút ra ngoài cho tôi, nhà của chúng tôi không chào đón anh!”

Trần Ngọc đẩy Trần Vinh ra ngoài cửa.

Năm đó bà và chồng bỏ trốn, vốn trong lòng vẫn có áy náy với nhà mẹ đẻ, nhưng nhất quyết không cho phép người nhà mẹ đẻ bắt nạt con gái mình.

Lần đầu tiên đến nhà đã đánh con gái bà, đây xem là cái gì? Có người nhà mẹ đẻ như vậy sao??

Hai mươi mấy năm nay mấy người chẳng quan tâm gì đến tôi, bây giờ cần tiền thì đến đòi tiền, không có tiền thì ra tay đánh người, bà không cần người nhà mẹ đẻ như vậy!

Trần Vinh đẩy Trần Ngọc một cái, lạnh lùng nói: “Tiểu Ngọc, anh đây là vì tốt cho em, biệt thự mấy người ở đây giá trị xa xỉ đi? Anh tra rồi, được 3 nghìn tỷ, bán ít nhất cũng được 2 nghìn mấy tỷ đi? Loại công ty nhỏ như Hoa Nguyên, cần thiết phải làm sao? Bán thành tiền đầu tư vào công ty trong nhà, mọi người cầm cổ phiếu chia hoa hồng chẳng lẽ không tốt sao? Các em cũng có thể về nhà mẹ đẻ rồi.”

Trần Ngọc cả giận nói: “Anh cút đi, ở đây mấy năm nay không dựa vào mấy người, chúng tôi cũng không chết đói! Trần Vinh, tôi cho anh biết, quay về nói với người nhà họ Trần, nếu như mấy người chỉ coi chúng tôi là công cụ kiếm tiền vậy thì nhà mẹ đẻ này không nhận cũng được! Tài chính của mấy người xảy ra vấn đề, dựa vào cái gì lại lấy tiền của con gái tôi? Con gái tôi dùng một đồng nào của mấy người chưa?”

Trần Vinh hơi híp mắt lại, khinh thường nói: “Mấy người đã không có lương tâm như vậy, vậy thì đứng trách chúng tôi lòng dạ ác độc! Một công ty Hoa Nguyên nhỏ nhỏ, một cuộc điện thoại của tôi cũng có thể làm nó phá sản! Thật sự là không biết tốt xấu không nhìn được người, mấy ngày nữa là đại thọ 70 của ba, vốn ba mẹ còn hy vọng mấy người quay về, xem ra là trong lòng em căn bản không có ba mẹ.”

Trần Ngọc cười lạnh nói: “Nếu như nhà họ Trần cướp đi thứ mà con gái tôi vất vả mới có được, vậy tôi cho anh biết Trần Vinh, mấy người đánh sai chủ ý rồi!”

“Rượu mời không uống lại uống rượu phạt, bây giờ cô thậm chí ngay cả lời của anh cả như tôi cũng không nghe rồi!”

Ánh mắt Trần Vinh không hiền lành nhìn chằ chằm vào Trần Ngọc, cây ngay không sợ chết đứng nói: “Cô là cái đồ không có liêm sỉ, quả nhiên con gái cô cũng không biết xẩu hổ giống cô. Cái đồ cho mặt mũi mà cũng không biết xấu hổ, hôm nay tôi sẽ thay ba mẹ dạy dỗ lại cô!”

Nói xong, Trần Vinh giơ tay lên muốn ra tay đánh Trần Ngọc.

Triệu Thanh Hà nắm dao gọt trái cây trên bàn, cả giận nói: “Trần Vinh, ông dám động vào mẹ tôi thử xem!”

“Ồ, cô cho rằng cô cầm dao gọt trái cây thì có thể dọa được tôi? Còn dám động dao với cậu của mình, quả nhiên mẹ thế nào thì tiện chủng thế đó, xem hôm nay tôi có đánh chết cô không!”

Nói xong, Trần Vinh cầm cái ghế lên đập về phía Triệu Thanh Hà.

Nhưng vào lúc này, cửa lớn bị người đẩy ra, Vương Bác Thần ôm Dao Dao, bước một bước dài xông lên, một cước đạp ngã Trần Vinh, lại đạp một chân lên ngực Trần Vinh, lạnh giọng nói: “Ai cho ông lá gan đến nhà bắt nạt người nhà tôi?”

Trần Vinh bị một cước này đạp thiếu chút nữa không thở nổi, một lúc sau mới bình ổn hơi thở, cả người lại bị một chân của Vương Bác Thần giẫm lên không thể động đậy, độc ác mắng: “Mày chính là chồng của Triệu Thanh Hà? Mày thật là to gan, dám đánh cả tao! Tao chính là trưởng bối của mày đó!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK